- Mau mau lên, lấy những thứ cần thiết rồi tụi mình đi. Nhanh lên – Tiếng của đại công chúa. - Chuyện gì vậy chị? Bộ có chuyện gì àh? – Hai cô em hỏi tới tấp làm Kumiho quát lên: - Bảo làm gì thì làm vậy đi, không còn nhiều thời gian đâu, Hai cô nàng sợ tái mặt vì ít khi nào thấy chị mình tức giận như thế - Công…….. công……… chúa…. các....... cô…….. xong…… chưa….. mau……. mau….. lên………không…… không…… kịp……… mất. – Dong Woo chạy từ ngoài vào vừa thở vừa nói - Eun Jae và Gun Sang đâu rồi? Chúng ta đi mau lên. Những thứ không quan trọng đừng có đem theo – Kumiho hỏi Dong Woo rồi quay qua nói lớn vì thấy 2 đứa em cái gì cũng gom lấy theo. - Dạ…….. họ….. đang chờ ở ngoài…… chúng ta đi thôi……- Dong Woo trả lời rồi dẫn đường cho 3 cô công chúa đi theo. Àh mà tác giả quên giới thiệu. Dong Woo, Eun Jae và Gun Sang là 3 người sói – Quản gia riêng của 3 cô công chúa. Tiếp nè: Họ chạy đến 1 cỗ xe có 2 người chờ trên đó. - Chúng ta đi nhanh thôi – Dong Woo nói rồi đỡ các cô lên xe. Xe chạy nhanh về…
Chương 16
Công Chúa VampireTác giả: Pekute1416, Yagami Kai- Mau mau lên, lấy những thứ cần thiết rồi tụi mình đi. Nhanh lên – Tiếng của đại công chúa. - Chuyện gì vậy chị? Bộ có chuyện gì àh? – Hai cô em hỏi tới tấp làm Kumiho quát lên: - Bảo làm gì thì làm vậy đi, không còn nhiều thời gian đâu, Hai cô nàng sợ tái mặt vì ít khi nào thấy chị mình tức giận như thế - Công…….. công……… chúa…. các....... cô…….. xong…… chưa….. mau……. mau….. lên………không…… không…… kịp……… mất. – Dong Woo chạy từ ngoài vào vừa thở vừa nói - Eun Jae và Gun Sang đâu rồi? Chúng ta đi mau lên. Những thứ không quan trọng đừng có đem theo – Kumiho hỏi Dong Woo rồi quay qua nói lớn vì thấy 2 đứa em cái gì cũng gom lấy theo. - Dạ…….. họ….. đang chờ ở ngoài…… chúng ta đi thôi……- Dong Woo trả lời rồi dẫn đường cho 3 cô công chúa đi theo. Àh mà tác giả quên giới thiệu. Dong Woo, Eun Jae và Gun Sang là 3 người sói – Quản gia riêng của 3 cô công chúa. Tiếp nè: Họ chạy đến 1 cỗ xe có 2 người chờ trên đó. - Chúng ta đi nhanh thôi – Dong Woo nói rồi đỡ các cô lên xe. Xe chạy nhanh về… - Ánh Nguyệt, Thiên Kim 2 đứa ra đây mau.Ánh Nguyệt từ trên cây nhảy xuống và đứng đằng sau thổi mạnh vào sau gáy Bảo Linh làm cô nàng giật mình chợt nắm tay Quốc Bảo, cô đỏ mặt vội buông ra. Thiên Kim từ đằng sau gốc cây đi ra hỏi:- Gì vậy chị?- Mấy em lại chọc Minh Tâm nữa àh? – Bảo Nhi hỏi rồi xoay qua thấy Bảo Linh đỏ mặt nên hỏi luôn:- Cậu sao thế Bảo Linh?- Mình….có…..sao….sao….đâu- Bảo Linh ấp úng trả lời.Thiên Kim và Ánh Nguyệt đồng thanh trả lời “Ừ”- Thật là ………..- Bảo Nhi lắc đầu bó tay.Bỗng Ánh Nguyệt nói:- Đói bụng !- Uk đói thiệt – Sau đó Bảo Nhi với Thiên Kim cũng nói.Hiểu ý, 3 anh chàng quản gia đưa 3 chai nước có màu đỏ cho 3 cô chủ của mình. Đang uống thì Ánh Nguyệt bắt gặp ánh mắt của Bỏa Linh tò mò nhìn về phía 3 cái chai họ đang cầm. Cho nên Ánh Nguyệt hỏi một câu làm ai cũng bất ngờ:- Uống ko?Theo một cách lịch sự thì Bảo Linh sẽ từ chối cho nên cô nàng nói:- Thôi chị ko uống đâu cám ơn em.- Vì biết ko uống nên mới mời. – Ánh Nguyệt nói một câu làm Bảo Linh quê cực độ nên nói:- Nhi ơi, em cậu ăn h**p mình kìa.- Ăn thôi chứ ko có h**p àh nghe – Ánh Nguyệt chỉnh lại làm cho Bảo Linh ức chế.- Ánh Nguyệt em thôi đi. – Bảo Nhi nói. Nể chị mình cho nên Ánh Nguyệt cũng chẳng thèm nói gì thêm.Reng………reng…………..reng…………Chuông reng báo hiệu giờ ra chơi. Cả bọn đi ra căn tin. Ánh Nguyệt ko đi lấy đồ ăn mà ra bàn ngồi. Bỗng cô nàng lên tiếng:- Osin đi lấy đồ ăn cho ta !Cô nàng nói khi thấy một đám đông đi vào, ở giữa là một chàng trai. Đó chính là anh chàng Minh Tâm. Nghe thế, anh chàng tách ra khỏi đám đông làm cho hàng tá cô nàng thất vọng. Anh chàng lấy 2 cái khay rồi đi đến lấy đồ ăn. Sau đó, anh chàng đi đến bàn của Ánh Nguyệt làm cho biết bao ánh mắt ghen tị xung quanh. Minh Tâm bỗng lên tiếng:- Tôi ngồi đây đc ko?Ánh Nguyệt ko trả lời. Cả bọn cũng lấy thức ăn xong rồi đi đến chỗ Ánh Nguyệt. Thấy thế Bảo Linh nói:- Em cứ ngồi đi. Bạn be ko mà.Minh Tâm vui vẻ ngồi xuống kế bên Ánh Nguyệt. Điều đó làm cô nàng hơi khó chịu. Ánh Nguyệt bỗng nhìn ra cửa sổ, dường như có điều gì đó bất an trong cô, như một đám mây đen bao phủ bầu trời.- Á á ….Minh Quân……Phước Thịnh kìa….. – Tiếng la hét làm cho Minh Tâm và Bảo Linh nhìn ra.Trong lúc đó, ánh Nguyệt bỗng nhìn qua 3 chàng quản gia thì thấy 3 anh chàng ngồi thẫn thờ nên cô tính gọi nhưng lại thấy có những dòng nước mắt màu trắng bạc lăn dài trên khuôn mặt của họ……
- Ánh Nguyệt, Thiên Kim 2 đứa ra đây mau.
Ánh Nguyệt từ trên cây nhảy xuống và đứng đằng sau thổi mạnh vào sau gáy Bảo Linh làm cô nàng giật mình chợt nắm tay Quốc Bảo, cô đỏ mặt vội
buông ra. Thiên Kim từ đằng sau gốc cây đi ra hỏi:
- Gì vậy chị?
- Mấy em lại chọc Minh Tâm nữa àh? – Bảo Nhi hỏi rồi xoay qua thấy Bảo Linh đỏ mặt nên hỏi luôn:
- Cậu sao thế Bảo Linh?
- Mình….có…..sao….sao….đâu- Bảo Linh ấp úng trả lời.
Thiên Kim và Ánh Nguyệt đồng thanh trả lời “Ừ”
- Thật là ………..- Bảo Nhi lắc đầu bó tay.
Bỗng Ánh Nguyệt nói:
- Đói bụng !
- Uk đói thiệt – Sau đó Bảo Nhi với Thiên Kim cũng nói.
Hiểu ý, 3 anh chàng quản gia đưa 3 chai nước có màu đỏ cho 3 cô chủ của
mình. Đang uống thì Ánh Nguyệt bắt gặp ánh mắt của Bỏa Linh tò mò nhìn
về phía 3 cái chai họ đang cầm. Cho nên Ánh Nguyệt hỏi một câu làm ai
cũng bất ngờ:
- Uống ko?
Theo một cách lịch sự thì Bảo Linh sẽ từ chối cho nên cô nàng nói:
- Thôi chị ko uống đâu cám ơn em.
- Vì biết ko uống nên mới mời. – Ánh Nguyệt nói một câu làm Bảo Linh quê cực độ nên nói:
- Nhi ơi, em cậu ăn h**p mình kìa.
- Ăn thôi chứ ko có h**p àh nghe – Ánh Nguyệt chỉnh lại làm cho Bảo Linh ức chế.
- Ánh Nguyệt em thôi đi. – Bảo Nhi nói. Nể chị mình cho nên Ánh Nguyệt cũng chẳng thèm nói gì thêm.
Reng………reng…………..reng…………
Chuông reng báo hiệu giờ ra chơi. Cả bọn đi ra căn tin. Ánh Nguyệt ko đi lấy đồ ăn mà ra bàn ngồi. Bỗng cô nàng lên tiếng:
- Osin đi lấy đồ ăn cho ta !
Cô nàng nói khi thấy một đám đông đi vào, ở giữa là một chàng trai. Đó
chính là anh chàng Minh Tâm. Nghe thế, anh chàng tách ra khỏi đám đông
làm cho hàng tá cô nàng thất vọng. Anh chàng lấy 2 cái khay rồi đi đến
lấy đồ ăn. Sau đó, anh chàng đi đến bàn của Ánh Nguyệt làm cho biết bao
ánh mắt ghen tị xung quanh. Minh Tâm bỗng lên tiếng:
- Tôi ngồi đây đc ko?
Ánh Nguyệt ko trả lời. Cả bọn cũng lấy thức ăn xong rồi đi đến chỗ Ánh Nguyệt. Thấy thế Bảo Linh nói:
- Em cứ ngồi đi. Bạn be ko mà.
Minh Tâm vui vẻ ngồi xuống kế bên Ánh Nguyệt. Điều đó làm cô nàng hơi
khó chịu. Ánh Nguyệt bỗng nhìn ra cửa sổ, dường như có điều gì đó bất an trong cô, như một đám mây đen bao phủ bầu trời.
- Á á ….Minh Quân……Phước Thịnh kìa….. – Tiếng la hét làm cho Minh Tâm và Bảo Linh nhìn ra.
Trong lúc đó, ánh Nguyệt bỗng nhìn qua 3 chàng quản gia thì thấy 3 anh
chàng ngồi thẫn thờ nên cô tính gọi nhưng lại thấy có những dòng nước
mắt màu trắng bạc lăn dài trên khuôn mặt của họ……
Công Chúa VampireTác giả: Pekute1416, Yagami Kai- Mau mau lên, lấy những thứ cần thiết rồi tụi mình đi. Nhanh lên – Tiếng của đại công chúa. - Chuyện gì vậy chị? Bộ có chuyện gì àh? – Hai cô em hỏi tới tấp làm Kumiho quát lên: - Bảo làm gì thì làm vậy đi, không còn nhiều thời gian đâu, Hai cô nàng sợ tái mặt vì ít khi nào thấy chị mình tức giận như thế - Công…….. công……… chúa…. các....... cô…….. xong…… chưa….. mau……. mau….. lên………không…… không…… kịp……… mất. – Dong Woo chạy từ ngoài vào vừa thở vừa nói - Eun Jae và Gun Sang đâu rồi? Chúng ta đi mau lên. Những thứ không quan trọng đừng có đem theo – Kumiho hỏi Dong Woo rồi quay qua nói lớn vì thấy 2 đứa em cái gì cũng gom lấy theo. - Dạ…….. họ….. đang chờ ở ngoài…… chúng ta đi thôi……- Dong Woo trả lời rồi dẫn đường cho 3 cô công chúa đi theo. Àh mà tác giả quên giới thiệu. Dong Woo, Eun Jae và Gun Sang là 3 người sói – Quản gia riêng của 3 cô công chúa. Tiếp nè: Họ chạy đến 1 cỗ xe có 2 người chờ trên đó. - Chúng ta đi nhanh thôi – Dong Woo nói rồi đỡ các cô lên xe. Xe chạy nhanh về… - Ánh Nguyệt, Thiên Kim 2 đứa ra đây mau.Ánh Nguyệt từ trên cây nhảy xuống và đứng đằng sau thổi mạnh vào sau gáy Bảo Linh làm cô nàng giật mình chợt nắm tay Quốc Bảo, cô đỏ mặt vội buông ra. Thiên Kim từ đằng sau gốc cây đi ra hỏi:- Gì vậy chị?- Mấy em lại chọc Minh Tâm nữa àh? – Bảo Nhi hỏi rồi xoay qua thấy Bảo Linh đỏ mặt nên hỏi luôn:- Cậu sao thế Bảo Linh?- Mình….có…..sao….sao….đâu- Bảo Linh ấp úng trả lời.Thiên Kim và Ánh Nguyệt đồng thanh trả lời “Ừ”- Thật là ………..- Bảo Nhi lắc đầu bó tay.Bỗng Ánh Nguyệt nói:- Đói bụng !- Uk đói thiệt – Sau đó Bảo Nhi với Thiên Kim cũng nói.Hiểu ý, 3 anh chàng quản gia đưa 3 chai nước có màu đỏ cho 3 cô chủ của mình. Đang uống thì Ánh Nguyệt bắt gặp ánh mắt của Bỏa Linh tò mò nhìn về phía 3 cái chai họ đang cầm. Cho nên Ánh Nguyệt hỏi một câu làm ai cũng bất ngờ:- Uống ko?Theo một cách lịch sự thì Bảo Linh sẽ từ chối cho nên cô nàng nói:- Thôi chị ko uống đâu cám ơn em.- Vì biết ko uống nên mới mời. – Ánh Nguyệt nói một câu làm Bảo Linh quê cực độ nên nói:- Nhi ơi, em cậu ăn h**p mình kìa.- Ăn thôi chứ ko có h**p àh nghe – Ánh Nguyệt chỉnh lại làm cho Bảo Linh ức chế.- Ánh Nguyệt em thôi đi. – Bảo Nhi nói. Nể chị mình cho nên Ánh Nguyệt cũng chẳng thèm nói gì thêm.Reng………reng…………..reng…………Chuông reng báo hiệu giờ ra chơi. Cả bọn đi ra căn tin. Ánh Nguyệt ko đi lấy đồ ăn mà ra bàn ngồi. Bỗng cô nàng lên tiếng:- Osin đi lấy đồ ăn cho ta !Cô nàng nói khi thấy một đám đông đi vào, ở giữa là một chàng trai. Đó chính là anh chàng Minh Tâm. Nghe thế, anh chàng tách ra khỏi đám đông làm cho hàng tá cô nàng thất vọng. Anh chàng lấy 2 cái khay rồi đi đến lấy đồ ăn. Sau đó, anh chàng đi đến bàn của Ánh Nguyệt làm cho biết bao ánh mắt ghen tị xung quanh. Minh Tâm bỗng lên tiếng:- Tôi ngồi đây đc ko?Ánh Nguyệt ko trả lời. Cả bọn cũng lấy thức ăn xong rồi đi đến chỗ Ánh Nguyệt. Thấy thế Bảo Linh nói:- Em cứ ngồi đi. Bạn be ko mà.Minh Tâm vui vẻ ngồi xuống kế bên Ánh Nguyệt. Điều đó làm cô nàng hơi khó chịu. Ánh Nguyệt bỗng nhìn ra cửa sổ, dường như có điều gì đó bất an trong cô, như một đám mây đen bao phủ bầu trời.- Á á ….Minh Quân……Phước Thịnh kìa….. – Tiếng la hét làm cho Minh Tâm và Bảo Linh nhìn ra.Trong lúc đó, ánh Nguyệt bỗng nhìn qua 3 chàng quản gia thì thấy 3 anh chàng ngồi thẫn thờ nên cô tính gọi nhưng lại thấy có những dòng nước mắt màu trắng bạc lăn dài trên khuôn mặt của họ……