"Xèo" điếu thuốc lá nằm ngay dưới chân, hắn dẫm lên mắng: - Chết tiệt! sao giờ chưa tới nữa? hẹn 9h mà! - Phong à! Bớt nóng đi, chắc tụi nó sợ ko dám đến rồi. Giọng nam lanh lảnh vang lên, tên đầu vàng khè chạy đến cạnh tên Phong mà nịnh bợ: - Tụi nó được cái mã thôi chứ bên trong ko lợi hại gì đâu, dám nhận lời đấu vs trường B.K chúng ta chỉ có 2 con đường. 1 là chết dưới tay đại ca Phong, 2 là.....-ngập ngừng 1 lát, hắn lắc đầu- cái này em chưa nghĩ ra... "Bốp", hắn ôm đầu vàng c*̉a mình mà khóc ko ra nước mắt nhìn Phong. Tên Phong xoa tay, mắng: - Chắc tao phải bổ cái đầu nhà mi ra để xem trong đó chứa gì...hừ. Nói xong hắn im lặng ngước nhìn bầu trời đêm. "Brừm...Két" tiếng xe máy thắng lại vang lên trong màn đêm yên tỉnh. 1 người..à ko, phải nói là 1 cô gái vs mái tóc dài xõa ngang hông. Đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn đám người vs hung khí trong tay, tia…
Chương 19: Điều tra lý lịch
Bạn Gái Tôi Là Đầu GấuTác giả: Hảo Rupi"Xèo" điếu thuốc lá nằm ngay dưới chân, hắn dẫm lên mắng: - Chết tiệt! sao giờ chưa tới nữa? hẹn 9h mà! - Phong à! Bớt nóng đi, chắc tụi nó sợ ko dám đến rồi. Giọng nam lanh lảnh vang lên, tên đầu vàng khè chạy đến cạnh tên Phong mà nịnh bợ: - Tụi nó được cái mã thôi chứ bên trong ko lợi hại gì đâu, dám nhận lời đấu vs trường B.K chúng ta chỉ có 2 con đường. 1 là chết dưới tay đại ca Phong, 2 là.....-ngập ngừng 1 lát, hắn lắc đầu- cái này em chưa nghĩ ra... "Bốp", hắn ôm đầu vàng c*̉a mình mà khóc ko ra nước mắt nhìn Phong. Tên Phong xoa tay, mắng: - Chắc tao phải bổ cái đầu nhà mi ra để xem trong đó chứa gì...hừ. Nói xong hắn im lặng ngước nhìn bầu trời đêm. "Brừm...Két" tiếng xe máy thắng lại vang lên trong màn đêm yên tỉnh. 1 người..à ko, phải nói là 1 cô gái vs mái tóc dài xõa ngang hông. Đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn đám người vs hung khí trong tay, tia… "Cái gì...nhà anh?" Lâm Ngọc sửng sốt"Sao tôi lại ở nhà anh?" Mặc dù cô ko nhớ rõ đêm qua xảy ra chuyện gì nhưng cái cảm giác ngạt thở bị chết đuối làm cô rùng mình."Hôm qua cô ngất..tôi đưa cô về nhà" Thiên Hạo đẩy dĩa đồ ăn đến trước mặt cô. Cô gái này ko nhớ gì sao, chẳng lẽ đầu óc cô ta có vấn đề."Tôi ngất?""Ừ" Anh bó tay, chuyện của cô mà cô ko nhớ ra được thì anh có giải thích chắc cô cũng mặt ngu nhìn anh.Lâm Ngọc chỉnh áo sơ mi lại, khó hiểu nhìn Thiên Hạo"Tôi có ngất thì anh đưa tôi đến bệnh viện cũng được mà, sao nhất thiết phải đến nhà anh..hay anh có ý đồ gì với tôi?" Cô đưa hai tay phòng thủ lại, nhìn anh như kẻ xấu."...." Thấy bộ dạng phòng bị của cô, anh ko biết nói gì. Thiên Hạo vuốt mi tâm..anh chưa bao giờ đụng chạm vào con gái. Mà nếu có thì anh cũng biết chọn cô gái đẹp chứ đâu có điên mà đụng cô. Với tính cách của cô thì sẽ xé nhỏ anh ra mà xem."Cô thử hỏi ở nơi khỉ ho cò gáy như gần sông Chu có bệnh viện nào ko?" Lấy một cái ghế nhỏ ngồi cạnh giường, anh ung dung gác chân."Nhà tôi thì sao?""Chị hai..tôi làm gì biết nhà cô, lúc ấy cô đòi đánh tôi rồi bất tỉnh như chết, có gọi cô cũng chẳng nghe" Nói thật anh ko biết chỉ số IQ của cô là bao nhiêu mà lại đi hỏi anh câu đó."Là anh cứu tôi?" Lâm Ngọc nhớ mang máng. Tay tự nhiên đưa lên môi, nhớ lại hơi thở ấm áp ấy, cô thẹn quá hóa giận. Cô mắng"Aa..Anh là tên khốn""Tên khốn..cô nói nhảm cái gì vậy, tôi là người đã cứu cô đấy""Do ai mà tôi mới té..đã vậy anh còn dám..dám.." Cô ko thể nói hơn nữa"Cái đó là hô hấp nhân tạo, cô nghĩ cái gì thế?" Thiên Hạo dùng lời lẽ người lớn nói với con nít."Nhưng đó là..nụ hôn đầu" Mặt Lâm Ngọc đỏ hết chỗ nói"Nụ hôn đầu.." Thiên Hạo ra vẻ suy tư"Tôi ko ngờ đại ca trường Hàn Lâm cũng biết nụ hôn đầu là gì đấy"Nghe lời nói của Thiên Hạo, Lâm Ngọc giật mình. Nhíu mày lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh"Anh đã biết!""Đúng" anh gật đầu. Lấy ra một tập hồ sơ"Tên Lâm Ngọc, lớp 10D5..thủ lĩnh nhóm học sinh cá biệt đứng đầu 5 trường trong thành phố..cô cũng nổi tiếng nhỉ?" Anh lật qua lật lại, hồ sơ này là người của anh điều tra được, ko khó lắm."Vậy anh định làm gì?" Lâm Ngọc ko ngạc nhiên khi anh điều tra cô, anh ta là ai chứ..hội trưởng hội học sinh, chỉ cần cái phất tay hay một câu nói của anh ta thì ko có chuyện gì ko biết được. Anh ta biết cô danh tính của cô rồi, anh sẽ xử lí như thế nào đây. Cô ko sợ nghỉ học..Thiên Hạo đưa lưng về phía cô bước ra khỏi phòng, cười như ko, nói"Cô sẽ biết ngay thôi"
"Cái gì...nhà anh?" Lâm Ngọc sửng sốt
"Sao tôi lại ở nhà anh?" Mặc dù cô ko nhớ rõ đêm qua xảy ra chuyện gì nhưng cái cảm giác ngạt thở bị chết đuối làm cô rùng mình.
"Hôm qua cô ngất..tôi đưa cô về nhà" Thiên Hạo đẩy dĩa đồ ăn đến trước mặt cô. Cô gái này ko nhớ gì sao, chẳng lẽ đầu óc cô ta có vấn đề.
"Tôi ngất?"
"Ừ" Anh bó tay, chuyện của cô mà cô ko nhớ ra được thì anh có giải thích chắc cô cũng mặt ngu nhìn anh.
Lâm Ngọc chỉnh áo sơ mi lại, khó hiểu nhìn Thiên Hạo
"Tôi có ngất thì anh đưa tôi đến bệnh viện cũng được mà, sao nhất thiết phải đến nhà anh..hay anh có ý đồ gì với tôi?" Cô đưa hai tay phòng thủ lại, nhìn anh như kẻ xấu.
"...." Thấy bộ dạng phòng bị của cô, anh ko biết nói gì. Thiên Hạo vuốt mi tâm..anh chưa bao giờ đụng chạm vào con gái. Mà nếu có thì anh cũng biết chọn cô gái đẹp chứ đâu có điên mà đụng cô. Với tính cách của cô thì sẽ xé nhỏ anh ra mà xem.
"Cô thử hỏi ở nơi khỉ ho cò gáy như gần sông Chu có bệnh viện nào ko?" Lấy một cái ghế nhỏ ngồi cạnh giường, anh ung dung gác chân.
"Nhà tôi thì sao?"
"Chị hai..tôi làm gì biết nhà cô, lúc ấy cô đòi đánh tôi rồi bất tỉnh như chết, có gọi cô cũng chẳng nghe" Nói thật anh ko biết chỉ số IQ của cô là bao nhiêu mà lại đi hỏi anh câu đó.
"Là anh cứu tôi?" Lâm Ngọc nhớ mang máng. Tay tự nhiên đưa lên môi, nhớ lại hơi thở ấm áp ấy, cô thẹn quá hóa giận. Cô mắng
"Aa..Anh là tên khốn"
"Tên khốn..cô nói nhảm cái gì vậy, tôi là người đã cứu cô đấy"
"Do ai mà tôi mới té..đã vậy anh còn dám..dám.." Cô ko thể nói hơn nữa
"Cái đó là hô hấp nhân tạo, cô nghĩ cái gì thế?" Thiên Hạo dùng lời lẽ người lớn nói với con nít.
"Nhưng đó là..nụ hôn đầu" Mặt Lâm Ngọc đỏ hết chỗ nói
"Nụ hôn đầu.." Thiên Hạo ra vẻ suy tư
"Tôi ko ngờ đại ca trường Hàn Lâm cũng biết nụ hôn đầu là gì đấy"
Nghe lời nói của Thiên Hạo, Lâm Ngọc giật mình. Nhíu mày lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh
"Anh đã biết!"
"Đúng" anh gật đầu. Lấy ra một tập hồ sơ
"Tên Lâm Ngọc, lớp 10D5..thủ lĩnh nhóm học sinh cá biệt đứng đầu 5 trường trong thành phố..cô cũng nổi tiếng nhỉ?" Anh lật qua lật lại, hồ sơ này là người của anh điều tra được, ko khó lắm.
"Vậy anh định làm gì?" Lâm Ngọc ko ngạc nhiên khi anh điều tra cô, anh ta là ai chứ..hội trưởng hội học sinh, chỉ cần cái phất tay hay một câu nói của anh ta thì ko có chuyện gì ko biết được. Anh ta biết cô danh tính của cô rồi, anh sẽ xử lí như thế nào đây. Cô ko sợ nghỉ học..
Thiên Hạo đưa lưng về phía cô bước ra khỏi phòng, cười như ko, nói
"Cô sẽ biết ngay thôi"
Bạn Gái Tôi Là Đầu GấuTác giả: Hảo Rupi"Xèo" điếu thuốc lá nằm ngay dưới chân, hắn dẫm lên mắng: - Chết tiệt! sao giờ chưa tới nữa? hẹn 9h mà! - Phong à! Bớt nóng đi, chắc tụi nó sợ ko dám đến rồi. Giọng nam lanh lảnh vang lên, tên đầu vàng khè chạy đến cạnh tên Phong mà nịnh bợ: - Tụi nó được cái mã thôi chứ bên trong ko lợi hại gì đâu, dám nhận lời đấu vs trường B.K chúng ta chỉ có 2 con đường. 1 là chết dưới tay đại ca Phong, 2 là.....-ngập ngừng 1 lát, hắn lắc đầu- cái này em chưa nghĩ ra... "Bốp", hắn ôm đầu vàng c*̉a mình mà khóc ko ra nước mắt nhìn Phong. Tên Phong xoa tay, mắng: - Chắc tao phải bổ cái đầu nhà mi ra để xem trong đó chứa gì...hừ. Nói xong hắn im lặng ngước nhìn bầu trời đêm. "Brừm...Két" tiếng xe máy thắng lại vang lên trong màn đêm yên tỉnh. 1 người..à ko, phải nói là 1 cô gái vs mái tóc dài xõa ngang hông. Đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn đám người vs hung khí trong tay, tia… "Cái gì...nhà anh?" Lâm Ngọc sửng sốt"Sao tôi lại ở nhà anh?" Mặc dù cô ko nhớ rõ đêm qua xảy ra chuyện gì nhưng cái cảm giác ngạt thở bị chết đuối làm cô rùng mình."Hôm qua cô ngất..tôi đưa cô về nhà" Thiên Hạo đẩy dĩa đồ ăn đến trước mặt cô. Cô gái này ko nhớ gì sao, chẳng lẽ đầu óc cô ta có vấn đề."Tôi ngất?""Ừ" Anh bó tay, chuyện của cô mà cô ko nhớ ra được thì anh có giải thích chắc cô cũng mặt ngu nhìn anh.Lâm Ngọc chỉnh áo sơ mi lại, khó hiểu nhìn Thiên Hạo"Tôi có ngất thì anh đưa tôi đến bệnh viện cũng được mà, sao nhất thiết phải đến nhà anh..hay anh có ý đồ gì với tôi?" Cô đưa hai tay phòng thủ lại, nhìn anh như kẻ xấu."...." Thấy bộ dạng phòng bị của cô, anh ko biết nói gì. Thiên Hạo vuốt mi tâm..anh chưa bao giờ đụng chạm vào con gái. Mà nếu có thì anh cũng biết chọn cô gái đẹp chứ đâu có điên mà đụng cô. Với tính cách của cô thì sẽ xé nhỏ anh ra mà xem."Cô thử hỏi ở nơi khỉ ho cò gáy như gần sông Chu có bệnh viện nào ko?" Lấy một cái ghế nhỏ ngồi cạnh giường, anh ung dung gác chân."Nhà tôi thì sao?""Chị hai..tôi làm gì biết nhà cô, lúc ấy cô đòi đánh tôi rồi bất tỉnh như chết, có gọi cô cũng chẳng nghe" Nói thật anh ko biết chỉ số IQ của cô là bao nhiêu mà lại đi hỏi anh câu đó."Là anh cứu tôi?" Lâm Ngọc nhớ mang máng. Tay tự nhiên đưa lên môi, nhớ lại hơi thở ấm áp ấy, cô thẹn quá hóa giận. Cô mắng"Aa..Anh là tên khốn""Tên khốn..cô nói nhảm cái gì vậy, tôi là người đã cứu cô đấy""Do ai mà tôi mới té..đã vậy anh còn dám..dám.." Cô ko thể nói hơn nữa"Cái đó là hô hấp nhân tạo, cô nghĩ cái gì thế?" Thiên Hạo dùng lời lẽ người lớn nói với con nít."Nhưng đó là..nụ hôn đầu" Mặt Lâm Ngọc đỏ hết chỗ nói"Nụ hôn đầu.." Thiên Hạo ra vẻ suy tư"Tôi ko ngờ đại ca trường Hàn Lâm cũng biết nụ hôn đầu là gì đấy"Nghe lời nói của Thiên Hạo, Lâm Ngọc giật mình. Nhíu mày lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh"Anh đã biết!""Đúng" anh gật đầu. Lấy ra một tập hồ sơ"Tên Lâm Ngọc, lớp 10D5..thủ lĩnh nhóm học sinh cá biệt đứng đầu 5 trường trong thành phố..cô cũng nổi tiếng nhỉ?" Anh lật qua lật lại, hồ sơ này là người của anh điều tra được, ko khó lắm."Vậy anh định làm gì?" Lâm Ngọc ko ngạc nhiên khi anh điều tra cô, anh ta là ai chứ..hội trưởng hội học sinh, chỉ cần cái phất tay hay một câu nói của anh ta thì ko có chuyện gì ko biết được. Anh ta biết cô danh tính của cô rồi, anh sẽ xử lí như thế nào đây. Cô ko sợ nghỉ học..Thiên Hạo đưa lưng về phía cô bước ra khỏi phòng, cười như ko, nói"Cô sẽ biết ngay thôi"