Tác giả:

Bình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm.     Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc.      Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì:  -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi.   Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp.   Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ:  -Nha, có dậy không hả?  -Mẹ, để con.Ông anh nó…

Chương 2: Gặp gỡ

Em Thích AnhTác giả: Gà siêu chípBình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm.     Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc.      Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì:  -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi.   Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp.   Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ:  -Nha, có dậy không hả?  -Mẹ, để con.Ông anh nó…      Vào trường nó vội đi tìm lớp.Rõ khổ, đầu óc nó làm sao ấy chứ lượn một vòng rồi mà chẳng tìm thấy lớp đâu.Mà công nhận trường rộng thật,đi mãi không hết à.Đang ngó nghiêng thì…Uỳnh…con bé lảo đảo và …Rầm…con bé ngã dập mông.-Ui da.Nó nhăn mặt.-Em có sao không?Một giai đẹp nâng nó dậy,gương mặt cực kì lo lắng sốt sắng hỏi : “Anh xin lỗi,anh vô ý quá,em không sao chứ?”.Giai đẹp vẫn tiếp tục quan tâm.      Nó ngước mắt lên nhìn,trời đẹp trai quá vậy má, lại còn tốt bụng, hiền lành nữa.Chuẩn thiên thần đại ca,hot boy trong truyền thuyết rồi.Ôi ,thế này thì ngã đau chút cũng không sao (mê trai vậy má).Nó cười hì hì:-Dạ em không sao.Cũng tại em đi đứng không nhìn nên mới va vào anh.Rồi nó cúi đầu: “Xin lỗi anh”.Anh đẹp trai gãi đầu:-Em không sao là tốt rồi.Mà em học lớp nào vậy?Anh chưa thấy qua em.Nó tỏ vẻ ngây thơ,bẽn lẽn:-Dạ em học C10.Nhưng em vẫn chưa tìm thấy lớp.-Hóa ra là lớp 10.Mới vào trường nên chưa tìm được lớp chứ gì.Ừ,được rồi, đi theo anh.Nói rồi cầm tay nó dắt đi.Em nhỏ nhà ta ngại đỏ mặt cũng lon ton theo bước ông anh đẹp giai.(Được trai đẹp dẫn đi thế này thì phê đến tối)-Nè đến rồi đó.Em vào lớp đi.Anh đẹp giai buông tay làm nó có tiếc nuối.-Cảm ơn anh.Nó cúi đầu lí nhíThiên thần đại ca xoay người đi.Nó ngước mắt lên nhìn rồi bỗng gọi giật lại:-Anh gì ơi.Anh quay lại nhìn nó:-Sao thế?-Em có thể biết anh tên gì không?-Anh là Quang lớp A3.Còn em thì sao?-Em là Mạch Nha.-Mạch Nha tên lạ nhỉ, nghe như đường ý, nhưng rất đặc biệt.Thiên thần đại ca cười_một nụ cười tươi tắn, tỏa nắng làm tim nó loạn nhịp rồi xoay bước đi.  Nó ôm ngực, đối diện với trai đẹp thế này có ngày chết vì đau tim.Nó thắc mắc tại sao nữ chính trong ngôn tình lại có thể không có cảm giác khi đối diện với hot boy nhỉ.Đúng là hư cấu mà.Mà kệ đi, vào lớp đã.

     Vào trường
nó vội đi tìm lớp.Rõ khổ, đầu óc nó làm sao ấy chứ lượn một vòng rồi mà chẳng
tìm thấy lớp đâu.Mà công nhận trường rộng thật,đi mãi không hết à.

Đang ngó
nghiêng thì…Uỳnh…con bé lảo đảo và …Rầm…con bé ngã dập mông.

-Ui da.Nó nhăn mặt.

-Em có sao không?Một giai đẹp nâng nó dậy,gương mặt
cực kì lo lắng sốt sắng hỏi : “Anh xin lỗi,anh vô ý quá,em không sao chứ?”.Giai
đẹp vẫn tiếp tục quan tâm.

      Nó ngước
mắt lên nhìn,trời đẹp trai quá vậy má, lại còn tốt bụng, hiền lành nữa.Chuẩn
thiên thần đại ca,hot boy trong truyền thuyết rồi.Ôi ,thế này thì ngã đau chút
cũng không sao (mê trai vậy má).Nó cười hì hì:

-Dạ em không sao.Cũng tại em đi đứng không nhìn nên
mới va vào anh.Rồi nó cúi đầu: “Xin lỗi anh”.

Anh đẹp trai gãi đầu:

-Em không sao là tốt rồi.Mà em học lớp nào vậy?Anh
chưa thấy qua em.

Nó tỏ vẻ ngây thơ,bẽn lẽn:

-Dạ em học C10.Nhưng em vẫn chưa tìm thấy lớp.

-Hóa ra là lớp 10.Mới vào trường nên chưa tìm được lớp
chứ gì.Ừ,được rồi, đi theo anh.Nói rồi cầm tay nó dắt đi.Em nhỏ nhà ta ngại đỏ
mặt cũng lon ton theo bước ông anh đẹp giai.(Được trai đẹp dẫn đi thế này thì
phê đến tối)

-Nè đến rồi đó.Em vào lớp đi.Anh đẹp giai buông tay
làm nó có tiếc nuối.

-Cảm ơn anh.Nó cúi đầu lí nhí

Thiên thần đại ca xoay người đi.Nó ngước mắt lên nhìn
rồi bỗng gọi giật lại:

-Anh gì ơi.

Anh quay lại nhìn nó:

-Sao thế?

-Em có thể biết anh tên gì không?

-Anh là Quang lớp A3.Còn em thì sao?

-Em là Mạch Nha.

-Mạch Nha tên lạ nhỉ, nghe như đường ý, nhưng rất đặc
biệt.Thiên thần đại ca cười_một nụ cười tươi tắn, tỏa nắng làm tim nó loạn nhịp
rồi xoay bước đi.

  Nó ôm ngực,
đối diện với trai đẹp thế này có ngày chết vì đau tim.Nó thắc mắc tại sao nữ
chính trong ngôn tình lại có thể không có cảm giác khi đối diện với hot boy
nhỉ.Đúng là hư cấu mà.Mà kệ đi, vào lớp đã.

Em Thích AnhTác giả: Gà siêu chípBình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm.     Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc.      Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì:  -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi.   Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp.   Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ:  -Nha, có dậy không hả?  -Mẹ, để con.Ông anh nó…      Vào trường nó vội đi tìm lớp.Rõ khổ, đầu óc nó làm sao ấy chứ lượn một vòng rồi mà chẳng tìm thấy lớp đâu.Mà công nhận trường rộng thật,đi mãi không hết à.Đang ngó nghiêng thì…Uỳnh…con bé lảo đảo và …Rầm…con bé ngã dập mông.-Ui da.Nó nhăn mặt.-Em có sao không?Một giai đẹp nâng nó dậy,gương mặt cực kì lo lắng sốt sắng hỏi : “Anh xin lỗi,anh vô ý quá,em không sao chứ?”.Giai đẹp vẫn tiếp tục quan tâm.      Nó ngước mắt lên nhìn,trời đẹp trai quá vậy má, lại còn tốt bụng, hiền lành nữa.Chuẩn thiên thần đại ca,hot boy trong truyền thuyết rồi.Ôi ,thế này thì ngã đau chút cũng không sao (mê trai vậy má).Nó cười hì hì:-Dạ em không sao.Cũng tại em đi đứng không nhìn nên mới va vào anh.Rồi nó cúi đầu: “Xin lỗi anh”.Anh đẹp trai gãi đầu:-Em không sao là tốt rồi.Mà em học lớp nào vậy?Anh chưa thấy qua em.Nó tỏ vẻ ngây thơ,bẽn lẽn:-Dạ em học C10.Nhưng em vẫn chưa tìm thấy lớp.-Hóa ra là lớp 10.Mới vào trường nên chưa tìm được lớp chứ gì.Ừ,được rồi, đi theo anh.Nói rồi cầm tay nó dắt đi.Em nhỏ nhà ta ngại đỏ mặt cũng lon ton theo bước ông anh đẹp giai.(Được trai đẹp dẫn đi thế này thì phê đến tối)-Nè đến rồi đó.Em vào lớp đi.Anh đẹp giai buông tay làm nó có tiếc nuối.-Cảm ơn anh.Nó cúi đầu lí nhíThiên thần đại ca xoay người đi.Nó ngước mắt lên nhìn rồi bỗng gọi giật lại:-Anh gì ơi.Anh quay lại nhìn nó:-Sao thế?-Em có thể biết anh tên gì không?-Anh là Quang lớp A3.Còn em thì sao?-Em là Mạch Nha.-Mạch Nha tên lạ nhỉ, nghe như đường ý, nhưng rất đặc biệt.Thiên thần đại ca cười_một nụ cười tươi tắn, tỏa nắng làm tim nó loạn nhịp rồi xoay bước đi.  Nó ôm ngực, đối diện với trai đẹp thế này có ngày chết vì đau tim.Nó thắc mắc tại sao nữ chính trong ngôn tình lại có thể không có cảm giác khi đối diện với hot boy nhỉ.Đúng là hư cấu mà.Mà kệ đi, vào lớp đã.

Chương 2: Gặp gỡ