Tác giả:

Bình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm.     Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc.      Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì:  -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi.   Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp.   Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ:  -Nha, có dậy không hả?  -Mẹ, để con.Ông anh nó…

Chương 4: Lại làm lớp trưởng

Em Thích AnhTác giả: Gà siêu chípBình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm.     Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc.      Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì:  -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi.   Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp.   Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ:  -Nha, có dậy không hả?  -Mẹ, để con.Ông anh nó… “Tùng…tùng…tùng…Ào …ào…ào….Rầm rập…rầm rập…rầm rập” .Cả lớp bất đầu ổn định chỗ ngồi.Thầy giáo bước vào.Chúng nó đứng lên chào thầy.Thầy gật đầu : “Các em ngồi xuống”.Thầy giáo ngồi xuống ghế,đưa mắt nhìn chúng nó rồi điểm danh.Thấy đủ người thầy bắt đầu giới thiệu:-Chào các em.Thầy là Lê Văn Anh, 25 tuổi, phụ trách môn tiếng anh,là chủ nhiệm của các em.Hoan nghênh các em đến với 10C10.Từ nay về sau chúng ta là một tập thể,các em phải đoàn kết,giúp đỡ lẫn nhau.Thầy rất vui khi được làm chủ nhiệm của các em và các em là khóa đầu tiên thầy chủ nhiệm.Nếu thầy có gì thiếu sót mong các em góp ý giúp thầy.Thầy xin cảm ơn.Đây là số điện thoại của thầy.Thầy cầm phấn viết lên bảng.-Có gì thắc mắc các em cứ gọi cho thầy nhé.Thầy tuy mới vào trường nhưng cũng có kinh nghiệm nha.Trước đây thầy cũng là học sinh nên những suy nghĩ của các em thầy đều biết hết.Nếu gặp khó khăn hãy chia sẻ với thầy. Đảm bảo nhận được những lời khuyên chân thành và giải pháp tốt nhất.   “Rào…rào…”Một tràng pháo tay nồng nhiệt của 36 nhân khẩu vang lên.-Tuy nhiên... thầy chưa có bạn gái nên đừng hỏi kinh nghiệm yêu đương nha.Cả lớp cười rộ lên .Tiếg xì xào khắp lớp.Nào là thầy trẻ và đẹp trai quá;nào là thầy thân thiện ,đáng yêu quá; nào là giọng thầy hay quá…Tóm lại là thầy cái gì cũng tốt.Như Ý quay sang nó:-Thầy lớp mình dễ thương ghê.Nó gật đầu:-Giáo viên chủ nhiệm mà hiền thế này thì chỉ tội để học sinh bắt nạt thôi.Tiết đầu tiên chúng nó làm quen với thầy,làm quen với cả lớp, sau đó chia tổ, phân chia chức vụ trong lớp.Nó được phong làm lớp trưởng (ghê chưa). Lí do là kinh nghiệm lâu năm ( Em nó 9 năm đi học đều làm lớp trưởng ) .Nghe thì oai thế thôi chứ cán bộ là nô bộc của dân.Chuyện gì cũng đến tay nó.Tưởng lên cấp ba thoát nạn thì lại dính.Đúng là nó có số làm lãnh đạo mà.Con bé mặt nhăn nhó xin thầy đổi người nhưng thầy cứ kiên quyết chọn nó.Kết quả nó nhận chức với một gương mặt rất ư là biểu cảm.Nhìn như kiểu khỉ ăn ớt vậy.Hai đứa kia cười ngặt nghẽo:-Đừng cáu nha cưng.Số trời nó thế rồi.-Chúng mày có thôi ngay không.Nó gắt lên.-Nè,mày có biết là có bao nhiêu đứa mong được như mày không hả?-Đấy ai mong tao nhường cả.Mà hai đứa mày ai thích tao cho.-No no no,chúng em là không có đủ năng lực.Chị là hàng vĩ nhân rồi, nên ngôi vị này chị cứ giữ lấy mà dùng.Hải xua tay.………………  “Tùng…tùng…tùng…Ào…ào…ào…Rầm rập…rầm rập…rầm rập”.Lũ trẻ ùa ra ngoài lớp học như ong vỡ tổ,như bộ đội gặp giặc xông ra chiến đấu.

“Tùng…tùng…tùng…Ào …ào…ào….Rầm rập…rầm rập…rầm rập”
.Cả lớp bất đầu ổn định chỗ ngồi.Thầy giáo bước vào.Chúng nó đứng lên chào
thầy.Thầy gật đầu : “Các em ngồi xuống”.Thầy giáo ngồi xuống ghế,đưa mắt nhìn
chúng nó rồi điểm danh.Thấy đủ người thầy bắt đầu giới thiệu:

-Chào các em.Thầy là Lê Văn Anh, 25 tuổi, phụ trách
môn tiếng anh,là chủ nhiệm của các em.Hoan nghênh các em đến với 10C10.Từ nay
về sau chúng ta là một tập thể,các em phải đoàn kết,giúp đỡ lẫn nhau.Thầy rất
vui khi được làm chủ nhiệm của các em và các em là khóa đầu tiên thầy chủ
nhiệm.Nếu thầy có gì thiếu sót mong các em góp ý giúp thầy.Thầy xin cảm ơn.Đây
là số điện thoại của thầy.Thầy cầm phấn viết lên bảng.

-Có gì thắc mắc các em cứ gọi cho thầy nhé.Thầy tuy
mới vào trường nhưng cũng có kinh nghiệm nha.Trước đây thầy cũng là học sinh
nên những suy nghĩ của các em thầy đều biết hết.Nếu gặp khó khăn hãy chia sẻ
với thầy. Đảm bảo nhận được những lời khuyên chân thành và giải pháp tốt nhất.

   “Rào…rào…”Một tràng pháo tay nồng nhiệt của
36 nhân khẩu vang lên.

-Tuy nhiên... thầy chưa có bạn gái nên đừng hỏi kinh
nghiệm yêu đương nha.

Cả lớp cười rộ lên .Tiếg xì xào khắp lớp.Nào là thầy
trẻ và đẹp trai quá;nào là thầy thân thiện ,đáng yêu quá; nào là giọng thầy hay
quá…Tóm lại là thầy cái gì cũng tốt.

Như Ý quay sang nó:

-Thầy lớp mình dễ thương ghê.

Nó gật đầu:

-Giáo viên chủ nhiệm mà hiền thế này thì chỉ
tội để học sinh bắt nạt thôi.

Tiết đầu tiên chúng nó làm quen với thầy,làm quen với
cả lớp, sau đó chia tổ, phân chia chức vụ trong lớp.Nó được phong làm lớp
trưởng (ghê chưa). Lí do là kinh nghiệm lâu năm ( Em nó 9 năm đi học đều làm
lớp trưởng ) .Nghe thì oai thế thôi chứ cán bộ là nô bộc của dân.Chuyện gì cũng
đến tay nó.Tưởng lên cấp ba thoát nạn thì lại dính.Đúng là nó có số làm lãnh
đạo mà.Con bé mặt nhăn nhó xin thầy đổi người nhưng thầy cứ kiên quyết chọn nó.Kết quả nó nhận chức với một gương mặt rất ư là biểu cảm.Nhìn như kiểu khỉ ăn ớt vậy.

Hai đứa kia cười ngặt nghẽo:

-Đừng cáu nha cưng.Số trời nó thế rồi.

-Chúng mày có thôi ngay không.Nó gắt lên.

-Nè,mày có biết là có bao nhiêu đứa mong được như mày
không hả?

-Đấy ai mong tao nhường cả.Mà hai đứa mày ai thích tao cho.

-No no no,chúng em là không có đủ năng lực.Chị là hàng vĩ nhân rồi, nên ngôi vị này chị cứ giữ lấy mà dùng.Hải xua tay.

………………

  “Tùng…tùng…tùng…Ào…ào…ào…Rầm rập…rầm rập…rầm rập”.Lũ trẻ ùa ra ngoài lớp
học như ong vỡ tổ,như bộ đội gặp giặc xông ra chiến đấu.

Em Thích AnhTác giả: Gà siêu chípBình minh vừa hé, ánh nắng rực rỡ chạy nhảy,trượt trên con đường chân mây xuống trần gian.Cây cối rùng mình làm vương vãi những giọt sương đêm.     Phố sá tấp nập người,từng hàng quán bắt đầu mở cửa.Mùi chả quế, mùi thịt nướng,mùi bánh ngọt,mùi khói xe cộ…và hàng nghìn thứ mùi hòa vào nhau, lan tỏa,đánh thức thị giác con người.Khi tất cả mọi người chuẩn bị đón chào ngày mới thì đâu đó có một kẻ lười biếng vẫn đang say giấc.      Khò khò…khò khò…Trên chiếc giường nho nhỏ có con bé con con_chủ nhân của tiếng ngáy.Tóc tai bù xù,chăn ga hỗn độn,còn dáng ngủ khỏi nói, người nằm úp, hai tay dang ngang,hai chân dang ngang nốt, tiện thể cuộn thêm vòng chăn. Đây gọi là bức người đẹp ngủ mơ bất quá nhân vật chính không phải mĩ nhân gì.Đang ngủ thì:  -Nha ơi, Nha. Dậy đi con muộn rồi.   Nó lấy hai tay che tai lại, mắt vẫn nhắm nghiền,miệng lẩm bẩm : “Gì nữa vậy,mới sáng sớm” rồi ngủ tiếp.   Thấy nó không đáp lại mẹ nó lại mở volume độ to hết cỡ:  -Nha, có dậy không hả?  -Mẹ, để con.Ông anh nó… “Tùng…tùng…tùng…Ào …ào…ào….Rầm rập…rầm rập…rầm rập” .Cả lớp bất đầu ổn định chỗ ngồi.Thầy giáo bước vào.Chúng nó đứng lên chào thầy.Thầy gật đầu : “Các em ngồi xuống”.Thầy giáo ngồi xuống ghế,đưa mắt nhìn chúng nó rồi điểm danh.Thấy đủ người thầy bắt đầu giới thiệu:-Chào các em.Thầy là Lê Văn Anh, 25 tuổi, phụ trách môn tiếng anh,là chủ nhiệm của các em.Hoan nghênh các em đến với 10C10.Từ nay về sau chúng ta là một tập thể,các em phải đoàn kết,giúp đỡ lẫn nhau.Thầy rất vui khi được làm chủ nhiệm của các em và các em là khóa đầu tiên thầy chủ nhiệm.Nếu thầy có gì thiếu sót mong các em góp ý giúp thầy.Thầy xin cảm ơn.Đây là số điện thoại của thầy.Thầy cầm phấn viết lên bảng.-Có gì thắc mắc các em cứ gọi cho thầy nhé.Thầy tuy mới vào trường nhưng cũng có kinh nghiệm nha.Trước đây thầy cũng là học sinh nên những suy nghĩ của các em thầy đều biết hết.Nếu gặp khó khăn hãy chia sẻ với thầy. Đảm bảo nhận được những lời khuyên chân thành và giải pháp tốt nhất.   “Rào…rào…”Một tràng pháo tay nồng nhiệt của 36 nhân khẩu vang lên.-Tuy nhiên... thầy chưa có bạn gái nên đừng hỏi kinh nghiệm yêu đương nha.Cả lớp cười rộ lên .Tiếg xì xào khắp lớp.Nào là thầy trẻ và đẹp trai quá;nào là thầy thân thiện ,đáng yêu quá; nào là giọng thầy hay quá…Tóm lại là thầy cái gì cũng tốt.Như Ý quay sang nó:-Thầy lớp mình dễ thương ghê.Nó gật đầu:-Giáo viên chủ nhiệm mà hiền thế này thì chỉ tội để học sinh bắt nạt thôi.Tiết đầu tiên chúng nó làm quen với thầy,làm quen với cả lớp, sau đó chia tổ, phân chia chức vụ trong lớp.Nó được phong làm lớp trưởng (ghê chưa). Lí do là kinh nghiệm lâu năm ( Em nó 9 năm đi học đều làm lớp trưởng ) .Nghe thì oai thế thôi chứ cán bộ là nô bộc của dân.Chuyện gì cũng đến tay nó.Tưởng lên cấp ba thoát nạn thì lại dính.Đúng là nó có số làm lãnh đạo mà.Con bé mặt nhăn nhó xin thầy đổi người nhưng thầy cứ kiên quyết chọn nó.Kết quả nó nhận chức với một gương mặt rất ư là biểu cảm.Nhìn như kiểu khỉ ăn ớt vậy.Hai đứa kia cười ngặt nghẽo:-Đừng cáu nha cưng.Số trời nó thế rồi.-Chúng mày có thôi ngay không.Nó gắt lên.-Nè,mày có biết là có bao nhiêu đứa mong được như mày không hả?-Đấy ai mong tao nhường cả.Mà hai đứa mày ai thích tao cho.-No no no,chúng em là không có đủ năng lực.Chị là hàng vĩ nhân rồi, nên ngôi vị này chị cứ giữ lấy mà dùng.Hải xua tay.………………  “Tùng…tùng…tùng…Ào…ào…ào…Rầm rập…rầm rập…rầm rập”.Lũ trẻ ùa ra ngoài lớp học như ong vỡ tổ,như bộ đội gặp giặc xông ra chiến đấu.

Chương 4: Lại làm lớp trưởng