"An Nhiển Di, con mau dừng xe cho ta, con mà còn chạy thì đừng trách ta độc ác." An Cử Tôn ngồi trong xe, ló đầu ra cửa kính hét, cũng không ngừng kêu tài xế tăng tốc để đuổi theo chiếc xe màu đỏ phía trước. "Di Di, phải làm sao bây giờ, cha mi sắp đuổi kịp rồi" Cố Tú Đình nhìn kính chiếu, rồi nhìn An Nhiển Di. An Nhiển Di mở cửa kính, ló đầu nhìn cha mình đang dần chạy lên đây. "Cha à, Nhiển Di biết làm thế này là sai, nhưng Nhiển Di chỉ mới 17 tuổi thôi, còn quá nhỏ không thể kết hôn gì hết, cha muốn Nhiển Di sống sao" An Cử Tôn nghe xong máu đã sôi lên, mặc dù ông biết ép con gái như vậy không tốt, nhưng ông đã hứa với bạn mình rằng, Nhiển Di và con bạn ông sẽ kết hôn khi Nhiển Di 17 tuổi. Dù có thế nào thì cũng phải ép con bé cho bằng được, An Cử Tôn định ló đầu nói lại thì vợ ông - Phương Mãn Duyệt lại kéo ông ngồi xuống. "Em làm gì vậy, tại sao lại kéo anh xuống?" An Cử Tôn khó hiểu nhìn vợ mình. Phương Mãn Duyệt nhìn ông rồi lắc đầu. "Giờ anh có nói sao thì con bé cũng có chịu…
Chương 8: Fan nữ
Bảo Bối Của Hàn Thiếu GiaTác giả: Tiểu Di"An Nhiển Di, con mau dừng xe cho ta, con mà còn chạy thì đừng trách ta độc ác." An Cử Tôn ngồi trong xe, ló đầu ra cửa kính hét, cũng không ngừng kêu tài xế tăng tốc để đuổi theo chiếc xe màu đỏ phía trước. "Di Di, phải làm sao bây giờ, cha mi sắp đuổi kịp rồi" Cố Tú Đình nhìn kính chiếu, rồi nhìn An Nhiển Di. An Nhiển Di mở cửa kính, ló đầu nhìn cha mình đang dần chạy lên đây. "Cha à, Nhiển Di biết làm thế này là sai, nhưng Nhiển Di chỉ mới 17 tuổi thôi, còn quá nhỏ không thể kết hôn gì hết, cha muốn Nhiển Di sống sao" An Cử Tôn nghe xong máu đã sôi lên, mặc dù ông biết ép con gái như vậy không tốt, nhưng ông đã hứa với bạn mình rằng, Nhiển Di và con bạn ông sẽ kết hôn khi Nhiển Di 17 tuổi. Dù có thế nào thì cũng phải ép con bé cho bằng được, An Cử Tôn định ló đầu nói lại thì vợ ông - Phương Mãn Duyệt lại kéo ông ngồi xuống. "Em làm gì vậy, tại sao lại kéo anh xuống?" An Cử Tôn khó hiểu nhìn vợ mình. Phương Mãn Duyệt nhìn ông rồi lắc đầu. "Giờ anh có nói sao thì con bé cũng có chịu… An Nhiển Di nhìn xung quanh lớp rồi thờ dài. Cô chống cằm nhìn ngoài cửa sổ."Linh Linh, em mau làm bản kiểm điểm cho tôi, tội dám xúc phạm danh giá của người khác, nhanh." Cô giáo định thần lại rồi quát lên."Nhưng... nó tát em trước mà." Linh Linh đập bàn đứng lên rồi chỉ thẳng vào mặt An Nhiển Di."Em còn cãi, làm một bản kiểm điểm tội xúc phạm và cãi lời giáo viên, sau đó dọn vệ sinh 2 tháng. "Linh Linh cắn môi rồi ậm ực ngồi xuống, không dám lên tiếng nữa. Con nhỏ nghèo chết tiệt đó, dám tát cô còn dám ngồi kế Hàn của cô. Cô tuyệt đối không tha."Quậy thế đủ rồi, giở sách trang 32 chép phần ghi nhớ cho cô rồi làm phần bài tập." Cô giáo cầm thấy đồ bôi bảng xóa sạch nhưng hình dị dởm trên bảng đen"Trường danh giá gì mà học sinh chảnh thấy bà cố" An Nhiển Di nói nhỏ."Heo khét giờ mới dậy sao ?" Bách Bạch Hàn chăm chú nhìn cô"Heo đầu anh, tôi phải leo lên 8 tầng lầu mệt muốn chết." An Nhiển Di ngoan ngoan chép bài, lâu lâu lại liếc nhìn Bách Bạch Hàn.Thế rồi hết tiết 1, tiết 2 thì reng Cuối cùng cũng ra chơi. An Nhiển Di đóng sách lại rồi bỏ vào cặp cẩn thận. Rồi nhìn qua Bách Bạch Hàn. Cả 2 tiết anh đều ngủ hết, thế mà nói cô là heo. Thịch... An Nhiển Di ôm tim, cảm giác gì đây. Tại sao khi nhìn anh, tim cô lại đập thế này."Không được không được, chỉ là phản ứng tự nhiên hay gì thôi.." An Nhiển Di lắc lắc cái đầu nhỏ."Này bị sao thế, đau đầu à?" Bách Bạch Hàn vươn vai rồi đứng dậy."À không có gì mà anh đi đâu thế ?" An Nhiển Di cúng đứng dậy."Đi xuống can tin. Cô muốn tôi chết đói sao ?" Bách Bạch Hàn liếc cô."A tôi cũng chưa ăn sáng." Cô xoa bụng mình."Kệ cô""Ơ....".............................................Can tin..."Đại vương xuống kia""Đại vương tới đại vương tới.""Cái con nhỏ bên cạnh là ai vậy?""Ôi chồi ôi, đại vương có bạn gái mấy bây ơi."Can tin lại một lần nữa xôn xao y như trong lớp học. Tội Bách Bạch Hàn và An Nhiển Di, Bạch Hàn đi đâu gái bu tới đó. An Nhiển Di thì bị fan nữ xô ra không thương tiếc. Mông chạm đất cả chục lần. Gặp thêm đàn em của Bạch Hàn bu vào cô, hỏi tùm lum khiến cô đau đầu. Khổ sợ lắm mới tới được can tin. Mà Bạch Hàn ngồi xuống bàn một cái là fan nữ mang "lũ" đồ ăn đến trước mặt anh kêu anh nhận. Rồi cũng không ít bạn cứ liếc liếc cô rồi nói này nói nọ.
An Nhiển Di nhìn xung quanh lớp rồi thờ dài. Cô chống cằm nhìn ngoài cửa sổ.
"Linh Linh, em mau làm bản kiểm điểm cho tôi, tội dám xúc phạm danh giá của người khác, nhanh." Cô giáo định thần lại rồi quát lên.
"Nhưng... nó tát em trước mà." Linh Linh đập bàn đứng lên rồi chỉ thẳng vào mặt An Nhiển Di.
"Em còn cãi, làm một bản kiểm điểm tội xúc phạm và cãi lời giáo viên, sau đó dọn vệ sinh 2 tháng. "
Linh Linh cắn môi rồi ậm ực ngồi xuống, không dám lên tiếng nữa. Con nhỏ nghèo chết tiệt đó, dám tát cô còn dám ngồi kế Hàn của cô. Cô tuyệt đối không tha.
"Quậy thế đủ rồi, giở sách trang 32 chép phần ghi nhớ cho cô rồi làm phần bài tập." Cô giáo cầm thấy đồ bôi bảng xóa sạch nhưng hình dị dởm trên bảng đen
"Trường danh giá gì mà học sinh chảnh thấy bà cố" An Nhiển Di nói nhỏ.
"Heo khét giờ mới dậy sao ?" Bách Bạch Hàn chăm chú nhìn cô
"Heo đầu anh, tôi phải leo lên 8 tầng lầu mệt muốn chết." An Nhiển Di ngoan ngoan chép bài, lâu lâu lại liếc nhìn Bách Bạch Hàn.
Thế rồi hết tiết 1, tiết 2 thì reng Cuối cùng cũng ra chơi. An Nhiển Di đóng sách lại rồi bỏ vào cặp cẩn thận. Rồi nhìn qua Bách Bạch Hàn. Cả 2 tiết anh đều ngủ hết, thế mà nói cô là heo. Thịch... An Nhiển Di ôm tim, cảm giác gì đây. Tại sao khi nhìn anh, tim cô lại đập thế này.
"Không được không được, chỉ là phản ứng tự nhiên hay gì thôi.." An Nhiển Di lắc lắc cái đầu nhỏ.
"Này bị sao thế, đau đầu à?" Bách Bạch Hàn vươn vai rồi đứng dậy.
"À không có gì mà anh đi đâu thế ?" An Nhiển Di cúng đứng dậy.
"Đi xuống can tin. Cô muốn tôi chết đói sao ?" Bách Bạch Hàn liếc cô.
"A tôi cũng chưa ăn sáng." Cô xoa bụng mình.
"Kệ cô"
"Ơ...."
.............................................
Can tin...
"Đại vương xuống kia"
"Đại vương tới đại vương tới."
"Cái con nhỏ bên cạnh là ai vậy?"
"Ôi chồi ôi, đại vương có bạn gái mấy bây ơi."
Can tin lại một lần nữa xôn xao y như trong lớp học. Tội Bách Bạch Hàn và An Nhiển Di, Bạch Hàn đi đâu gái bu tới đó. An Nhiển Di thì bị fan nữ xô ra không thương tiếc. Mông chạm đất cả chục lần. Gặp thêm đàn em của Bạch Hàn bu vào cô, hỏi tùm lum khiến cô đau đầu. Khổ sợ lắm mới tới được can tin. Mà Bạch Hàn ngồi xuống bàn một cái là fan nữ mang "lũ" đồ ăn đến trước mặt anh kêu anh nhận. Rồi cũng không ít bạn cứ liếc liếc cô rồi nói này nói nọ.
Bảo Bối Của Hàn Thiếu GiaTác giả: Tiểu Di"An Nhiển Di, con mau dừng xe cho ta, con mà còn chạy thì đừng trách ta độc ác." An Cử Tôn ngồi trong xe, ló đầu ra cửa kính hét, cũng không ngừng kêu tài xế tăng tốc để đuổi theo chiếc xe màu đỏ phía trước. "Di Di, phải làm sao bây giờ, cha mi sắp đuổi kịp rồi" Cố Tú Đình nhìn kính chiếu, rồi nhìn An Nhiển Di. An Nhiển Di mở cửa kính, ló đầu nhìn cha mình đang dần chạy lên đây. "Cha à, Nhiển Di biết làm thế này là sai, nhưng Nhiển Di chỉ mới 17 tuổi thôi, còn quá nhỏ không thể kết hôn gì hết, cha muốn Nhiển Di sống sao" An Cử Tôn nghe xong máu đã sôi lên, mặc dù ông biết ép con gái như vậy không tốt, nhưng ông đã hứa với bạn mình rằng, Nhiển Di và con bạn ông sẽ kết hôn khi Nhiển Di 17 tuổi. Dù có thế nào thì cũng phải ép con bé cho bằng được, An Cử Tôn định ló đầu nói lại thì vợ ông - Phương Mãn Duyệt lại kéo ông ngồi xuống. "Em làm gì vậy, tại sao lại kéo anh xuống?" An Cử Tôn khó hiểu nhìn vợ mình. Phương Mãn Duyệt nhìn ông rồi lắc đầu. "Giờ anh có nói sao thì con bé cũng có chịu… An Nhiển Di nhìn xung quanh lớp rồi thờ dài. Cô chống cằm nhìn ngoài cửa sổ."Linh Linh, em mau làm bản kiểm điểm cho tôi, tội dám xúc phạm danh giá của người khác, nhanh." Cô giáo định thần lại rồi quát lên."Nhưng... nó tát em trước mà." Linh Linh đập bàn đứng lên rồi chỉ thẳng vào mặt An Nhiển Di."Em còn cãi, làm một bản kiểm điểm tội xúc phạm và cãi lời giáo viên, sau đó dọn vệ sinh 2 tháng. "Linh Linh cắn môi rồi ậm ực ngồi xuống, không dám lên tiếng nữa. Con nhỏ nghèo chết tiệt đó, dám tát cô còn dám ngồi kế Hàn của cô. Cô tuyệt đối không tha."Quậy thế đủ rồi, giở sách trang 32 chép phần ghi nhớ cho cô rồi làm phần bài tập." Cô giáo cầm thấy đồ bôi bảng xóa sạch nhưng hình dị dởm trên bảng đen"Trường danh giá gì mà học sinh chảnh thấy bà cố" An Nhiển Di nói nhỏ."Heo khét giờ mới dậy sao ?" Bách Bạch Hàn chăm chú nhìn cô"Heo đầu anh, tôi phải leo lên 8 tầng lầu mệt muốn chết." An Nhiển Di ngoan ngoan chép bài, lâu lâu lại liếc nhìn Bách Bạch Hàn.Thế rồi hết tiết 1, tiết 2 thì reng Cuối cùng cũng ra chơi. An Nhiển Di đóng sách lại rồi bỏ vào cặp cẩn thận. Rồi nhìn qua Bách Bạch Hàn. Cả 2 tiết anh đều ngủ hết, thế mà nói cô là heo. Thịch... An Nhiển Di ôm tim, cảm giác gì đây. Tại sao khi nhìn anh, tim cô lại đập thế này."Không được không được, chỉ là phản ứng tự nhiên hay gì thôi.." An Nhiển Di lắc lắc cái đầu nhỏ."Này bị sao thế, đau đầu à?" Bách Bạch Hàn vươn vai rồi đứng dậy."À không có gì mà anh đi đâu thế ?" An Nhiển Di cúng đứng dậy."Đi xuống can tin. Cô muốn tôi chết đói sao ?" Bách Bạch Hàn liếc cô."A tôi cũng chưa ăn sáng." Cô xoa bụng mình."Kệ cô""Ơ....".............................................Can tin..."Đại vương xuống kia""Đại vương tới đại vương tới.""Cái con nhỏ bên cạnh là ai vậy?""Ôi chồi ôi, đại vương có bạn gái mấy bây ơi."Can tin lại một lần nữa xôn xao y như trong lớp học. Tội Bách Bạch Hàn và An Nhiển Di, Bạch Hàn đi đâu gái bu tới đó. An Nhiển Di thì bị fan nữ xô ra không thương tiếc. Mông chạm đất cả chục lần. Gặp thêm đàn em của Bạch Hàn bu vào cô, hỏi tùm lum khiến cô đau đầu. Khổ sợ lắm mới tới được can tin. Mà Bạch Hàn ngồi xuống bàn một cái là fan nữ mang "lũ" đồ ăn đến trước mặt anh kêu anh nhận. Rồi cũng không ít bạn cứ liếc liếc cô rồi nói này nói nọ.