Tại căn phòng nhỏ màu xanh nước biển -Dậy đi ! _ Vũ Phong cố kéo chiếc chăn màu hồng nhạt của nó - 2 cho em ngủ chút xíu nữa thôi! _ nó nũng nịu -Hôm nay em mà đi trễ thì con ‘ khủng long ’ đó ko tha cho em đâu! _ Vũ Phong chọt chọt nó -Chết! _ Nó bật dậy lao vào nhà tắm Vũ Phong chỉ biết thở dài rồi đi xuống chuẩn bị đồ ăn -Sao 2 ko gọi em sớm hơn ? _ Nó phụng phịu đi lao xuống Vũ Phong đang nấu ăn cho cả nhà. Mama nó thì … ko ‘ giỏi ’ nấu ăn cho lắm. May mà nó cũng biết đôi chút ! ( Do nhiệm vụ ép buộc ) Nó chào cả nhà rồi bắt xe bus đi đến chỗ làm Nó rón rén nhẹ nhàng đi vào phòng làm vc thì bất chợt áo ở gáy bị tóm lại -Sao h này em mới đến ? _ Phong Đằng nhíu mày -Khủng long … à nhầm … Phong Đằng , em dậy muộn nên …_ Nó không dám quay lại -Quay lại đây ! _ Phong Đằng ra lệnh -Dạ ! _ Nó giật mình, quay lại khiến đống hồ sơ trên tay Phong Đằng rơi xuống đất, giấy tờ vương vãi tứ tung -Em xin lỗi ! _ Nó vội cúi xuống nhặt Phong Đằng vội cúi xuống lượm hết đống tài liệu…
Chương 6
Aizzz !!! Em Không Muốn Chọn Lựa !!!Tác giả: Sarah Trần Tại căn phòng nhỏ màu xanh nước biển -Dậy đi ! _ Vũ Phong cố kéo chiếc chăn màu hồng nhạt của nó - 2 cho em ngủ chút xíu nữa thôi! _ nó nũng nịu -Hôm nay em mà đi trễ thì con ‘ khủng long ’ đó ko tha cho em đâu! _ Vũ Phong chọt chọt nó -Chết! _ Nó bật dậy lao vào nhà tắm Vũ Phong chỉ biết thở dài rồi đi xuống chuẩn bị đồ ăn -Sao 2 ko gọi em sớm hơn ? _ Nó phụng phịu đi lao xuống Vũ Phong đang nấu ăn cho cả nhà. Mama nó thì … ko ‘ giỏi ’ nấu ăn cho lắm. May mà nó cũng biết đôi chút ! ( Do nhiệm vụ ép buộc ) Nó chào cả nhà rồi bắt xe bus đi đến chỗ làm Nó rón rén nhẹ nhàng đi vào phòng làm vc thì bất chợt áo ở gáy bị tóm lại -Sao h này em mới đến ? _ Phong Đằng nhíu mày -Khủng long … à nhầm … Phong Đằng , em dậy muộn nên …_ Nó không dám quay lại -Quay lại đây ! _ Phong Đằng ra lệnh -Dạ ! _ Nó giật mình, quay lại khiến đống hồ sơ trên tay Phong Đằng rơi xuống đất, giấy tờ vương vãi tứ tung -Em xin lỗi ! _ Nó vội cúi xuống nhặt Phong Đằng vội cúi xuống lượm hết đống tài liệu… Đại Vỹ bồng nó ra giường định đi nhưng bị nó gọi lại-Sấy tóc hộ tôi đi ! _ Nó ngửa đầu ra sau nhìn Đại Vỹ Đại Vỹ cảm thấy đưa nó về tra hỏi là quyết định sai lầm. Nó ko những ko sợ lại còn sai khiến hắn nữa chứ. Ko hiểu sao nhưng khi nhìn vào mắt nó là Đại Vỹ ko thể từ chối bất cứ yêu cầu nào của nó. ( Muốn khóc wá !!! ) Đại Vỹ bất đắc dĩ phải lấy máy sấy tóc cho nó-Thoải mái quá ~~~~ ! _ Nó thả lỏng ng` Vì nó mặc váy dây lên dây bị tuột hờ xuống, để lộ 2 bả vai trắng nõn nà-Bao h anh mới thả tôi ?_ Nó lim dim mắt-Lần này coi như cô giúp tôi neen ngày nữa, ko gây ra chuyện gì nghiêm trọng và biết điều thì tôi sẽ thả cô Chắc bây h mọi ng` lo lắm nhưng mà đang nhiên đk nghỉ thì dại gì về để làm tiếp nhiệm vụ-Anh cho tôi ở lại đến khi khỏi chân đk ko ?_ Nó dở đôi mắt cún con nhìn Đại Vỹ Đại Vỹ chỉ im lặng bước xuống giường. Nó coi sự im lặng đó là sự đồng ý. Nó nằm lăn ra ngủ luôn trong khi tóc chưa khô hết. Kết quả là hôm sau nó sốt 39,7 độ-Cô ấy cần đk nghỉ ngơi và chăm sóc là sẽ khỏe thôi ! _ Bác sĩ riêng của biệt thư nói Nó lâu lắm ko ốm nên điều này cũng khiến nó ngạc nhiên Sau khi đk sự chăm sóc của mấy cô hầu gái trong biệt thự, tối hôm đó nó cảm nhận đk một bàn tay mắt lạnh sờ lên trán nó. Nó giữ lấy bàn tay đó trong mờ màng, ôm vào lòng khiến chủ nhân bàn tay đó ko thể rút ta đk Sáng dậy nó vươn vai rồi ngó sang đống bên cạnh. Đại Vỹ khi ngủ trông rất hiền lành. Nó chọt chọt làn da trắng của hắn. Nếu để ý thì Đại Vỹ ko những ko tệ mà còn là một mỹ nam. Nó bóp mũi hắn, Đại Vỹ nhíu mày làm nó cười nhưng ko dám cười lớn. Đột nhiên nó lại nhớ đến Phong Đằng, quả này về ko bị đánh là may. Nó thở dài. Anh 2 nó mà biết nó như thế này thì sao ? Nó nhìn xuống đôi chân bó bột. Nó lại thở dài tiếp Nó theo thói quen bước xuống giường vào nhà tắm thì … ‘RẦM’-ĐAU QUÁ ! _ Nó chỉ biết nằm dưới đất, một tay đập đập dưới đất Nó rõ ràng biết chân bị bó bột nhưng một thoáng đã quên mất cái đau đó, vậy mà bây h cảm giác như núi lửa phun trào. Nó cố gắng bò lên giường-Tất cả là tại anh ! _ Mắt nó ngấn n’c nhìn Đại Vỹ _ Đánh gãy một chân thì còn có thể nhảy lò cò đk cơ chứ ! _ Nó hậm hực nói Đại Vỹ đang giả vờ ngủ , chứng kiến n~ sự vc xảy ra làm hắn ko nhịn đk cười. Chưa thấy ng` con gái nào như nó, lại trách vì đánh gãy 2 chân của nó theo hướng khác
Đại Vỹ bồng nó ra giường định đi nhưng bị nó gọi lại
-Sấy tóc hộ tôi đi ! _ Nó ngửa đầu ra sau nhìn Đại Vỹ
Đại Vỹ cảm thấy đưa nó về tra hỏi là quyết định sai lầm. Nó ko những ko sợ lại còn sai khiến hắn nữa chứ. Ko hiểu sao nhưng khi nhìn vào mắt nó là Đại Vỹ ko thể từ chối bất cứ yêu cầu nào của nó. ( Muốn khóc wá !!! )
Đại Vỹ bất đắc dĩ phải lấy máy sấy tóc cho nó
-Thoải mái quá ~~~~ ! _ Nó thả lỏng ng`
Vì nó mặc váy dây lên dây bị tuột hờ xuống, để lộ 2 bả vai trắng nõn nà
-Bao h anh mới thả tôi ?_ Nó lim dim mắt
-Lần này coi như cô giúp tôi neen ngày nữa, ko gây ra chuyện gì nghiêm trọng và biết điều thì tôi sẽ thả cô
Chắc bây h mọi ng` lo lắm nhưng mà đang nhiên đk nghỉ thì dại gì về để làm tiếp nhiệm vụ
-Anh cho tôi ở lại đến khi khỏi chân đk ko ?_ Nó dở đôi mắt cún con nhìn Đại Vỹ
Đại Vỹ chỉ im lặng bước xuống giường. Nó coi sự im lặng đó là sự đồng ý. Nó nằm lăn ra ngủ luôn trong khi tóc chưa khô hết. Kết quả là hôm sau nó sốt 39,7 độ
-Cô ấy cần đk nghỉ ngơi và chăm sóc là sẽ khỏe thôi ! _ Bác sĩ riêng của biệt thư nói
Nó lâu lắm ko ốm nên điều này cũng khiến nó ngạc nhiên
Sau khi đk sự chăm sóc của mấy cô hầu gái trong biệt thự, tối hôm đó nó cảm nhận đk một bàn tay mắt lạnh sờ lên trán nó.
Nó giữ lấy bàn tay đó trong mờ màng, ôm vào lòng khiến chủ nhân bàn tay đó ko thể rút ta đk
Sáng dậy nó vươn vai rồi ngó sang đống bên cạnh. Đại Vỹ khi ngủ trông rất hiền lành. Nó chọt chọt làn da trắng của hắn. Nếu để ý thì Đại Vỹ ko những ko tệ mà còn là một mỹ nam. Nó bóp mũi hắn, Đại Vỹ nhíu mày làm nó cười nhưng ko dám cười lớn. Đột nhiên nó lại nhớ đến Phong Đằng, quả này về ko bị đánh là may. Nó thở dài. Anh 2 nó mà biết nó như thế này thì sao ? Nó nhìn xuống đôi chân bó bột. Nó lại thở dài tiếp
Nó theo thói quen bước xuống giường vào nhà tắm thì … ‘RẦM’
-ĐAU QUÁ ! _ Nó chỉ biết nằm dưới đất, một tay đập đập dưới đất
Nó rõ ràng biết chân bị bó bột nhưng một thoáng đã quên mất cái đau đó, vậy mà bây h cảm giác như núi lửa phun trào. Nó cố gắng bò lên giường
-Tất cả là tại anh ! _ Mắt nó ngấn n’c nhìn Đại Vỹ _ Đánh gãy một chân thì còn có thể nhảy lò cò đk cơ chứ ! _ Nó hậm hực nói
Đại Vỹ đang giả vờ ngủ , chứng kiến n~ sự vc xảy ra làm hắn ko nhịn đk cười. Chưa thấy ng` con gái nào như nó, lại trách vì đánh gãy 2 chân của nó theo hướng khác
Aizzz !!! Em Không Muốn Chọn Lựa !!!Tác giả: Sarah Trần Tại căn phòng nhỏ màu xanh nước biển -Dậy đi ! _ Vũ Phong cố kéo chiếc chăn màu hồng nhạt của nó - 2 cho em ngủ chút xíu nữa thôi! _ nó nũng nịu -Hôm nay em mà đi trễ thì con ‘ khủng long ’ đó ko tha cho em đâu! _ Vũ Phong chọt chọt nó -Chết! _ Nó bật dậy lao vào nhà tắm Vũ Phong chỉ biết thở dài rồi đi xuống chuẩn bị đồ ăn -Sao 2 ko gọi em sớm hơn ? _ Nó phụng phịu đi lao xuống Vũ Phong đang nấu ăn cho cả nhà. Mama nó thì … ko ‘ giỏi ’ nấu ăn cho lắm. May mà nó cũng biết đôi chút ! ( Do nhiệm vụ ép buộc ) Nó chào cả nhà rồi bắt xe bus đi đến chỗ làm Nó rón rén nhẹ nhàng đi vào phòng làm vc thì bất chợt áo ở gáy bị tóm lại -Sao h này em mới đến ? _ Phong Đằng nhíu mày -Khủng long … à nhầm … Phong Đằng , em dậy muộn nên …_ Nó không dám quay lại -Quay lại đây ! _ Phong Đằng ra lệnh -Dạ ! _ Nó giật mình, quay lại khiến đống hồ sơ trên tay Phong Đằng rơi xuống đất, giấy tờ vương vãi tứ tung -Em xin lỗi ! _ Nó vội cúi xuống nhặt Phong Đằng vội cúi xuống lượm hết đống tài liệu… Đại Vỹ bồng nó ra giường định đi nhưng bị nó gọi lại-Sấy tóc hộ tôi đi ! _ Nó ngửa đầu ra sau nhìn Đại Vỹ Đại Vỹ cảm thấy đưa nó về tra hỏi là quyết định sai lầm. Nó ko những ko sợ lại còn sai khiến hắn nữa chứ. Ko hiểu sao nhưng khi nhìn vào mắt nó là Đại Vỹ ko thể từ chối bất cứ yêu cầu nào của nó. ( Muốn khóc wá !!! ) Đại Vỹ bất đắc dĩ phải lấy máy sấy tóc cho nó-Thoải mái quá ~~~~ ! _ Nó thả lỏng ng` Vì nó mặc váy dây lên dây bị tuột hờ xuống, để lộ 2 bả vai trắng nõn nà-Bao h anh mới thả tôi ?_ Nó lim dim mắt-Lần này coi như cô giúp tôi neen ngày nữa, ko gây ra chuyện gì nghiêm trọng và biết điều thì tôi sẽ thả cô Chắc bây h mọi ng` lo lắm nhưng mà đang nhiên đk nghỉ thì dại gì về để làm tiếp nhiệm vụ-Anh cho tôi ở lại đến khi khỏi chân đk ko ?_ Nó dở đôi mắt cún con nhìn Đại Vỹ Đại Vỹ chỉ im lặng bước xuống giường. Nó coi sự im lặng đó là sự đồng ý. Nó nằm lăn ra ngủ luôn trong khi tóc chưa khô hết. Kết quả là hôm sau nó sốt 39,7 độ-Cô ấy cần đk nghỉ ngơi và chăm sóc là sẽ khỏe thôi ! _ Bác sĩ riêng của biệt thư nói Nó lâu lắm ko ốm nên điều này cũng khiến nó ngạc nhiên Sau khi đk sự chăm sóc của mấy cô hầu gái trong biệt thự, tối hôm đó nó cảm nhận đk một bàn tay mắt lạnh sờ lên trán nó. Nó giữ lấy bàn tay đó trong mờ màng, ôm vào lòng khiến chủ nhân bàn tay đó ko thể rút ta đk Sáng dậy nó vươn vai rồi ngó sang đống bên cạnh. Đại Vỹ khi ngủ trông rất hiền lành. Nó chọt chọt làn da trắng của hắn. Nếu để ý thì Đại Vỹ ko những ko tệ mà còn là một mỹ nam. Nó bóp mũi hắn, Đại Vỹ nhíu mày làm nó cười nhưng ko dám cười lớn. Đột nhiên nó lại nhớ đến Phong Đằng, quả này về ko bị đánh là may. Nó thở dài. Anh 2 nó mà biết nó như thế này thì sao ? Nó nhìn xuống đôi chân bó bột. Nó lại thở dài tiếp Nó theo thói quen bước xuống giường vào nhà tắm thì … ‘RẦM’-ĐAU QUÁ ! _ Nó chỉ biết nằm dưới đất, một tay đập đập dưới đất Nó rõ ràng biết chân bị bó bột nhưng một thoáng đã quên mất cái đau đó, vậy mà bây h cảm giác như núi lửa phun trào. Nó cố gắng bò lên giường-Tất cả là tại anh ! _ Mắt nó ngấn n’c nhìn Đại Vỹ _ Đánh gãy một chân thì còn có thể nhảy lò cò đk cơ chứ ! _ Nó hậm hực nói Đại Vỹ đang giả vờ ngủ , chứng kiến n~ sự vc xảy ra làm hắn ko nhịn đk cười. Chưa thấy ng` con gái nào như nó, lại trách vì đánh gãy 2 chân của nó theo hướng khác