Buổi sáng đẹp trời, trên sân bay người qua lại tấp nập. Có một cô gái thân hình nhỏ nhắn, gương mặt baby và cùng với mái tóc đen xoăn nhẹ được buộc cao càng tôn lên nước da trắng ngần của nó. Nó làm thu hút rất nhiều người ngoái đầu lại nhìn nhưng không ai biết nó là ai. Tên nó là Nguyễn Nhật Linh, con gái cưng của ông bà Nguyễn thuộc tập đoàn S. Nó nhìn quanh sân bay nhưng không thấy ai đón nên nó đành lủi thủi kéo chiếc vali ra cổng chính của sân bay. Vừa bước ra khỏi cửa, đập ngay vào mắt nó là một chiếc xe BMW có nguyên một tấm băng ron ghi chữ:"Chào Mừng Em Trở Về, Nhật Linh! ^^". Khi đọc xong dòng chữ đó nó đứng ngây người một lúc rồi nó thấy một đàn quạ bay trong đầu nó. Nó biết sẽ có chuyện không hay xảy ra nên nó quay đầu đi về hướng ngược lại với chiếc xe. Đang đi dược vài bước nó thấy ta nó có vật gì kéo lại, nó quay người thì thấy một chàng trai cao to với khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng có thể làm cho con gái cả thế giới phải 'ngất ngây con gà tây…
Chương 3: Ngôi nhà thứ 2
Vợ À, Cười Lên NàoTác giả: Lu Mũm MỉmBuổi sáng đẹp trời, trên sân bay người qua lại tấp nập. Có một cô gái thân hình nhỏ nhắn, gương mặt baby và cùng với mái tóc đen xoăn nhẹ được buộc cao càng tôn lên nước da trắng ngần của nó. Nó làm thu hút rất nhiều người ngoái đầu lại nhìn nhưng không ai biết nó là ai. Tên nó là Nguyễn Nhật Linh, con gái cưng của ông bà Nguyễn thuộc tập đoàn S. Nó nhìn quanh sân bay nhưng không thấy ai đón nên nó đành lủi thủi kéo chiếc vali ra cổng chính của sân bay. Vừa bước ra khỏi cửa, đập ngay vào mắt nó là một chiếc xe BMW có nguyên một tấm băng ron ghi chữ:"Chào Mừng Em Trở Về, Nhật Linh! ^^". Khi đọc xong dòng chữ đó nó đứng ngây người một lúc rồi nó thấy một đàn quạ bay trong đầu nó. Nó biết sẽ có chuyện không hay xảy ra nên nó quay đầu đi về hướng ngược lại với chiếc xe. Đang đi dược vài bước nó thấy ta nó có vật gì kéo lại, nó quay người thì thấy một chàng trai cao to với khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng có thể làm cho con gái cả thế giới phải 'ngất ngây con gà tây… Một ngôi nhà chỉ có 2 ram màu trắng và đen tôn lên sự sang trọng, đẹp hơn nhà nó rất nhiều nhưng nhìn vào sẽ có cảm giác rất cô đơn. Ở giữa sân có một hồ bơi rất rộng xung quanh trồng rất nhiều hoa Lan Hồ Điệp, nó nhìn ngôi nhà đến nỗi quên mất mình bị cái người gọi là 'chồng tương lai' bắt về đây. Chiếc xe dừng lại nó mới định thần lại mở cửa lao ra nhưng không kịp hắn đã nắm chặt lấy tay nó hỏi: _" Em định đi đâu nữa zậy hả? Đây là lần thứ 2 em định trốn rồi đó" Nó quát lên:_" Tôi đi về nhà! Đây không phải nhà tôi" _" Đây sẽ là ngôi nhà thứ 2 của em. Em bây giờ là vợ chưa cưới của tôi và tôi bây giờ là chồng sắp cưới của em" Hắn nói rất bình thường nhưng nó cảm thấy sống lưng có một luồng sát khí rất lạnh. Nhưng nó không chịu thua, giằng tay mình ra khòi tay hắn rồi xuống xe nói: _" Tôi sẽ ở lại nhưng chắc chắn anh sẽ phải hối hận vì muốn lấy tôi" Bây giờ trong đầu nó vạch ra rất nhiều kế hoạch để chọc giận hắn(TG: A Di Đà Phật! Bà chị quá ác! Quá ác! Quá ác)( Nhật Linh: Ác zậy mới được tự do chứ mi không biết gì hết hahaha ^.^) Hắn khẽ nhếch mép rồi nói khẽ: _" Được thôi Linh Linh! Anh đang đợi đây, không biết em còn phá phách như trước không nữa!" _" Anh cứ đợi mà xem! Tôi không tầm thường như anh tưởng đâu! kkkkkkk !!" vừa nói nó vừa vọt lẹ dô nhà. Mở cửa ra trước mắt nó là một ngôi nhà quá cỡ hoành tráng. (TG: kk lố vừa thoi bà nội) Hắn thì bước vào với khuôn mặt hài lòng tay sách vali của nó đứng dựa vào cửa. Nhìn nó với 1 con mắt thích thú. Còn nó thì nhảy chân sáo lượn hết chỗ này tới chỗ kia, nhìn ngắm mọi thứ. Đến khi thấy được sự có mặt của hắn nó mới điềm tĩnh lại. Dựt lẹ vali, liết xéo hắn và dọt nhanh lên phòng. _" Đẹp qá!! " *mắt long lanh* nó bất ngờ thốt lên khi đẩy cửa và bước đại vào một căn phòng trống. Một căn phòng rất rộng, đầy đủ tiện nghi. Nó không tin vào mắt mình, cứ như là một căn nhà nhỏ nằm gọn trong một căn nhà lớn. Rồi đặt vali vào 1 góc và suy nghĩ " Cũng bằng căn phòng bên Anh của mình thôi mà" rồi chợt nhắm mắt và ngủ thiếp đi hòi nào không hay ( ^6^ ) *lăn qua* *qơ tay* _" Đợi đi rồi ta sẽ cho mi niếm mùi đao khổ kkk!! Linh không phải dạng vừa đâu" rồi nó lại chìm vào giất ngủ 1 lần nữa.....
Một ngôi nhà chỉ có 2 ram màu
trắng và đen tôn lên sự sang trọng, đẹp hơn nhà nó rất nhiều nhưng nhìn vào sẽ
có cảm giác rất cô đơn. Ở giữa sân có một hồ bơi rất rộng xung quanh trồng rất
nhiều hoa Lan Hồ Điệp, nó nhìn ngôi nhà đến nỗi quên mất mình bị cái người gọi
là 'chồng tương lai' bắt về đây. Chiếc xe dừng lại nó mới định thần lại mở cửa
lao ra nhưng không kịp hắn đã nắm chặt lấy tay nó hỏi:
_" Em định đi đâu nữa zậy hả? Đây là lần
thứ 2 em định trốn rồi đó"
Nó quát lên:_" Tôi đi về nhà! Đây không
phải nhà tôi"
_" Đây sẽ là ngôi nhà thứ 2 của em. Em
bây giờ là vợ chưa cưới của tôi và tôi bây giờ là chồng sắp cưới của em"
Hắn nói rất bình thường nhưng nó cảm thấy sống lưng có một luồng sát khí rất
lạnh. Nhưng nó không chịu thua, giằng tay mình ra khòi tay hắn rồi xuống xe
nói:
_" Tôi sẽ ở lại nhưng chắc chắn anh sẽ
phải hối hận vì muốn lấy tôi" Bây giờ trong đầu nó vạch ra rất nhiều kế
hoạch để chọc giận hắn(TG: A Di Đà Phật! Bà chị quá ác! Quá ác! Quá ác)
( Nhật Linh: Ác zậy mới được
tự do chứ mi không biết gì hết hahaha ^.^) Hắn khẽ nhếch mép rồi nói khẽ:
_" Được thôi Linh Linh! Anh đang đợi đây,
không biết em còn phá phách như trước không nữa!"
_" Anh cứ đợi mà xem! Tôi không tầm thường như anh tưởng đâu! kkkkkkk !!" vừa nói nó vừa vọt lẹ dô nhà. Mở cửa ra trước mắt nó là một ngôi nhà quá cỡ hoành tráng. (TG: kk lố vừa thoi bà nội)
Hắn thì bước vào với khuôn mặt hài lòng tay sách vali của nó đứng dựa vào cửa. Nhìn nó với 1 con mắt thích thú. Còn nó thì nhảy chân sáo lượn hết chỗ này tới chỗ kia, nhìn ngắm mọi thứ. Đến khi thấy được sự có mặt của hắn nó mới điềm tĩnh lại. Dựt lẹ vali, liết xéo hắn và dọt nhanh lên phòng.
_" Đẹp qá!! " *mắt long lanh* nó bất ngờ thốt lên khi đẩy cửa và bước đại vào một căn phòng trống. Một căn phòng rất rộng, đầy đủ tiện nghi. Nó không tin vào mắt mình, cứ như là một căn nhà nhỏ nằm gọn trong một căn nhà lớn. Rồi đặt vali vào 1 góc và suy nghĩ " Cũng bằng căn phòng bên Anh của mình thôi mà" rồi chợt nhắm mắt và ngủ thiếp đi hòi nào không hay ( ^6^ ) *lăn qua* *qơ tay* _" Đợi đi rồi ta sẽ cho mi niếm mùi đao khổ kkk!! Linh không phải dạng vừa đâu" rồi nó lại chìm vào giất ngủ 1 lần nữa.....
Vợ À, Cười Lên NàoTác giả: Lu Mũm MỉmBuổi sáng đẹp trời, trên sân bay người qua lại tấp nập. Có một cô gái thân hình nhỏ nhắn, gương mặt baby và cùng với mái tóc đen xoăn nhẹ được buộc cao càng tôn lên nước da trắng ngần của nó. Nó làm thu hút rất nhiều người ngoái đầu lại nhìn nhưng không ai biết nó là ai. Tên nó là Nguyễn Nhật Linh, con gái cưng của ông bà Nguyễn thuộc tập đoàn S. Nó nhìn quanh sân bay nhưng không thấy ai đón nên nó đành lủi thủi kéo chiếc vali ra cổng chính của sân bay. Vừa bước ra khỏi cửa, đập ngay vào mắt nó là một chiếc xe BMW có nguyên một tấm băng ron ghi chữ:"Chào Mừng Em Trở Về, Nhật Linh! ^^". Khi đọc xong dòng chữ đó nó đứng ngây người một lúc rồi nó thấy một đàn quạ bay trong đầu nó. Nó biết sẽ có chuyện không hay xảy ra nên nó quay đầu đi về hướng ngược lại với chiếc xe. Đang đi dược vài bước nó thấy ta nó có vật gì kéo lại, nó quay người thì thấy một chàng trai cao to với khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng có thể làm cho con gái cả thế giới phải 'ngất ngây con gà tây… Một ngôi nhà chỉ có 2 ram màu trắng và đen tôn lên sự sang trọng, đẹp hơn nhà nó rất nhiều nhưng nhìn vào sẽ có cảm giác rất cô đơn. Ở giữa sân có một hồ bơi rất rộng xung quanh trồng rất nhiều hoa Lan Hồ Điệp, nó nhìn ngôi nhà đến nỗi quên mất mình bị cái người gọi là 'chồng tương lai' bắt về đây. Chiếc xe dừng lại nó mới định thần lại mở cửa lao ra nhưng không kịp hắn đã nắm chặt lấy tay nó hỏi: _" Em định đi đâu nữa zậy hả? Đây là lần thứ 2 em định trốn rồi đó" Nó quát lên:_" Tôi đi về nhà! Đây không phải nhà tôi" _" Đây sẽ là ngôi nhà thứ 2 của em. Em bây giờ là vợ chưa cưới của tôi và tôi bây giờ là chồng sắp cưới của em" Hắn nói rất bình thường nhưng nó cảm thấy sống lưng có một luồng sát khí rất lạnh. Nhưng nó không chịu thua, giằng tay mình ra khòi tay hắn rồi xuống xe nói: _" Tôi sẽ ở lại nhưng chắc chắn anh sẽ phải hối hận vì muốn lấy tôi" Bây giờ trong đầu nó vạch ra rất nhiều kế hoạch để chọc giận hắn(TG: A Di Đà Phật! Bà chị quá ác! Quá ác! Quá ác)( Nhật Linh: Ác zậy mới được tự do chứ mi không biết gì hết hahaha ^.^) Hắn khẽ nhếch mép rồi nói khẽ: _" Được thôi Linh Linh! Anh đang đợi đây, không biết em còn phá phách như trước không nữa!" _" Anh cứ đợi mà xem! Tôi không tầm thường như anh tưởng đâu! kkkkkkk !!" vừa nói nó vừa vọt lẹ dô nhà. Mở cửa ra trước mắt nó là một ngôi nhà quá cỡ hoành tráng. (TG: kk lố vừa thoi bà nội) Hắn thì bước vào với khuôn mặt hài lòng tay sách vali của nó đứng dựa vào cửa. Nhìn nó với 1 con mắt thích thú. Còn nó thì nhảy chân sáo lượn hết chỗ này tới chỗ kia, nhìn ngắm mọi thứ. Đến khi thấy được sự có mặt của hắn nó mới điềm tĩnh lại. Dựt lẹ vali, liết xéo hắn và dọt nhanh lên phòng. _" Đẹp qá!! " *mắt long lanh* nó bất ngờ thốt lên khi đẩy cửa và bước đại vào một căn phòng trống. Một căn phòng rất rộng, đầy đủ tiện nghi. Nó không tin vào mắt mình, cứ như là một căn nhà nhỏ nằm gọn trong một căn nhà lớn. Rồi đặt vali vào 1 góc và suy nghĩ " Cũng bằng căn phòng bên Anh của mình thôi mà" rồi chợt nhắm mắt và ngủ thiếp đi hòi nào không hay ( ^6^ ) *lăn qua* *qơ tay* _" Đợi đi rồi ta sẽ cho mi niếm mùi đao khổ kkk!! Linh không phải dạng vừa đâu" rồi nó lại chìm vào giất ngủ 1 lần nữa.....