Buổi sáng đẹp trời, trên sân bay người qua lại tấp nập. Có một cô gái thân hình nhỏ nhắn, gương mặt baby và cùng với mái tóc đen xoăn nhẹ được buộc cao càng tôn lên nước da trắng ngần của nó. Nó làm thu hút rất nhiều người ngoái đầu lại nhìn nhưng không ai biết nó là ai. Tên nó là Nguyễn Nhật Linh, con gái cưng của ông bà Nguyễn thuộc tập đoàn S. Nó nhìn quanh sân bay nhưng không thấy ai đón nên nó đành lủi thủi kéo chiếc vali ra cổng chính của sân bay. Vừa bước ra khỏi cửa, đập ngay vào mắt nó là một chiếc xe BMW có nguyên một tấm băng ron ghi chữ:"Chào Mừng Em Trở Về, Nhật Linh! ^^". Khi đọc xong dòng chữ đó nó đứng ngây người một lúc rồi nó thấy một đàn quạ bay trong đầu nó. Nó biết sẽ có chuyện không hay xảy ra nên nó quay đầu đi về hướng ngược lại với chiếc xe. Đang đi dược vài bước nó thấy ta nó có vật gì kéo lại, nó quay người thì thấy một chàng trai cao to với khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng có thể làm cho con gái cả thế giới phải 'ngất ngây con gà tây…
Chương 20: Bị bệnh
Vợ À, Cười Lên NàoTác giả: Lu Mũm MỉmBuổi sáng đẹp trời, trên sân bay người qua lại tấp nập. Có một cô gái thân hình nhỏ nhắn, gương mặt baby và cùng với mái tóc đen xoăn nhẹ được buộc cao càng tôn lên nước da trắng ngần của nó. Nó làm thu hút rất nhiều người ngoái đầu lại nhìn nhưng không ai biết nó là ai. Tên nó là Nguyễn Nhật Linh, con gái cưng của ông bà Nguyễn thuộc tập đoàn S. Nó nhìn quanh sân bay nhưng không thấy ai đón nên nó đành lủi thủi kéo chiếc vali ra cổng chính của sân bay. Vừa bước ra khỏi cửa, đập ngay vào mắt nó là một chiếc xe BMW có nguyên một tấm băng ron ghi chữ:"Chào Mừng Em Trở Về, Nhật Linh! ^^". Khi đọc xong dòng chữ đó nó đứng ngây người một lúc rồi nó thấy một đàn quạ bay trong đầu nó. Nó biết sẽ có chuyện không hay xảy ra nên nó quay đầu đi về hướng ngược lại với chiếc xe. Đang đi dược vài bước nó thấy ta nó có vật gì kéo lại, nó quay người thì thấy một chàng trai cao to với khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng có thể làm cho con gái cả thế giới phải 'ngất ngây con gà tây… Đứng ngơ người như con nai vàng đươc một lúc thì cảm giác choáng váng cộng thêm phần nhức đầu làm hắn đứng không vững. Hắn dùng sức lắc lắc cái đầu rồi vịnh vào tường bước từng bước nhỏ đi về phía cầu thang, hắn vừa bước lên cầu thang thì bị trượt chân ngã nhào xuống nền nhà lạnh như băng. Từ từ đứng dậy bước đi tiếp:_" Khụ... khụ... khụ..." Kiểu này không ổn rồi. Cứ như zây thì cô ấy sẽ rất thất vọng khi không được đi chơi cho coi. Tốt nhất mình nên lên phòng, nhanh chóng chợp mắt một lúc cho khỏe. Bỏ mặc sức khỏe vội vàng bước nhanh về phòng đóng cửa lại, hắn thuận người trượt người ngồi bệt dưới nền. Vớ tay mở tủ lạnh lấy chai nước tu một hơi rồi trèo lên giường đắp chăn. Nhức đầu chưa đỡ hơn mà còn có thêm tình trạng nóng lạnh nữa làm hắn loay hoay tung chăn rồi lại đắp chăn khoảng 15 phút sau hắn mệt quá ngủ thiếp đi lúc nào không ha~~~~~~ Tôi là đường phân giác " Bị Bệnh"~~~~~~~Phòng đối diện của ai kia đèn vẫn sáng, laptop vẫn còn chưa tắt, đôi tay không ngừng hoạt động, đôi mắt dán chặt vào màn hình máy tính, bánh bông lan và dâu đã sớm vơi đi một nửa. Vâng chính nó, nó vẫn còn thức vì mong tới ngày mai đi khu vui chơi mà nó mong bao bữa nay. Lo suy nghĩ với ăn hết đồ hắn mua cho, nó bắt đầu buồn ngủ rồi ngủ luôn~~~~~~ Tôi là đường phăn giác " Ham ăn"~~~~~~~7h 30 nó làm VSCN xong rồi chuẩn bị đồ đi chơi. Qua gõ cửa phòng hắn 2 cái thì cánh cửa bật mở ra, một nụ cười đốn tim nó hiện hữu trên khuôn mặt hắn ( TG: Anh ơi. Chưa hết bệnh mà còn cố gắng đi hẹn hò còn mệt thêm á >__" Tôi tưởng em chưa dậy định đi gọi em. Mà k ngờ em còn dậy trước anh nữa" Hắn làm bộ cười cười làm nhòa khuôn mặt trắng bệch của hắn_" Cũng bình thôi. Đi lẹ đi. Anh hình như không được khỏe lắm" Nó nhíu mày nghi hoặc hỏi_" Làm gì có. Đi thôi" Hắn nói rồi kí đầu nó đi trước. Hắn với nó đi ăn rồi đi khu vui chơi. Vào tới khu vui chơi nó kéo hắn đi dáp dòng, chơi đủ trò chơi mệt tới khuôn mặt đã trắng bệch nay còn lấm tấm mồ hôi lạnh. Nó kéo hắn ngồi xuống ghế đá lấy chai nước đưa cho hắn rồi nó vui vẻ đung đưa chân mà không biết hắn đang khổ sở chịu đựng. Choáng váng hắn ngã người lên vai nó thì thào:_" Anh xin lỗi. Nhưng mà anh hết chịu nổi rồi. Khụ... khụ... khụ"_" Anh bị sốt sao hả? Tại sao không nói tôi biết. Aisss đồ ngốc" Nó sờ trán hắn rồi luống cuống lấy điện thoại của hắn gọi cho anh kí Alex_" Alô. Anh mau đi taxi tới khu vui chơi XXX nhanh đi. Anh ấy sốt nên ngất đi rồi"_" Được. Tôi tới ngay"Sau khi cúp máy, 10 phút sau y như tên bắn anh thư kí đã có mặt. Nó dìu hắn một bên, anh thư kí dìu một bên đỡ hắn lên xe. Nó ngồi kế hắn lấy khăn giấy lau hết mồ hôi trên mặt
Đứng ngơ người như con nai vàng đươc một lúc thì cảm giác choáng váng cộng thêm phần nhức đầu làm hắn đứng không vững. Hắn dùng sức lắc lắc cái đầu rồi vịnh vào tường bước từng bước nhỏ đi về phía cầu thang, hắn vừa bước lên cầu thang thì bị trượt chân ngã nhào xuống nền nhà lạnh như băng. Từ từ đứng dậy bước đi tiếp:
_" Khụ... khụ... khụ..." Kiểu này không ổn rồi. Cứ như zây thì cô ấy sẽ rất thất vọng khi không được đi chơi cho coi. Tốt nhất mình nên lên phòng, nhanh chóng chợp mắt một lúc cho khỏe. Bỏ mặc sức khỏe vội vàng bước nhanh về phòng đóng cửa lại, hắn thuận người trượt người ngồi bệt dưới nền. Vớ tay mở tủ lạnh lấy chai nước tu một hơi rồi trèo lên giường đắp chăn. Nhức đầu chưa đỡ hơn mà còn có thêm tình trạng nóng lạnh nữa làm hắn loay hoay tung chăn rồi lại đắp chăn khoảng 15 phút sau hắn mệt quá ngủ thiếp đi lúc nào không ha
~~~~~~ Tôi là đường phân giác " Bị Bệnh"~~~~~~~
Phòng đối diện của ai kia đèn vẫn sáng, laptop vẫn còn chưa tắt, đôi tay không ngừng hoạt động, đôi mắt dán chặt vào màn hình máy tính, bánh bông lan và dâu đã sớm vơi đi một nửa. Vâng chính nó, nó vẫn còn thức vì mong tới ngày mai đi khu vui chơi mà nó mong bao bữa nay. Lo suy nghĩ với ăn hết đồ hắn mua cho, nó bắt đầu buồn ngủ rồi ngủ luôn
~~~~~~ Tôi là đường phăn giác " Ham ăn"~~~~~~~
7h 30 nó làm VSCN xong rồi chuẩn bị đồ đi chơi. Qua gõ cửa phòng hắn 2 cái thì cánh cửa bật mở ra, một nụ cười đốn tim nó hiện hữu trên khuôn mặt hắn ( TG: Anh ơi. Chưa hết bệnh mà còn cố gắng đi hẹn hò còn mệt thêm á >_
_" Tôi tưởng em chưa dậy định đi gọi em. Mà k ngờ em còn dậy trước anh nữa" Hắn làm bộ cười cười làm nhòa khuôn mặt trắng bệch của hắn
_" Cũng bình thôi. Đi lẹ đi. Anh hình như không được khỏe lắm" Nó nhíu mày nghi hoặc hỏi
_" Làm gì có. Đi thôi" Hắn nói rồi kí đầu nó đi trước. Hắn với nó đi ăn rồi đi khu vui chơi. Vào tới khu vui chơi nó kéo hắn đi dáp dòng, chơi đủ trò chơi mệt tới khuôn mặt đã trắng bệch nay còn lấm tấm mồ hôi lạnh. Nó kéo hắn ngồi xuống ghế đá lấy chai nước đưa cho hắn rồi nó vui vẻ đung đưa chân mà không biết hắn đang khổ sở chịu đựng. Choáng váng hắn ngã người lên vai nó thì thào:
_" Anh xin lỗi. Nhưng mà anh hết chịu nổi rồi. Khụ... khụ... khụ"
_" Anh bị sốt sao hả? Tại sao không nói tôi biết. Aisss đồ ngốc" Nó sờ trán hắn rồi luống cuống lấy điện thoại của hắn gọi cho anh kí Alex
_" Alô. Anh mau đi taxi tới khu vui chơi XXX nhanh đi. Anh ấy sốt nên ngất đi rồi"
_" Được. Tôi tới ngay"
Sau khi cúp máy, 10 phút sau y như tên bắn anh thư kí đã có mặt. Nó dìu hắn một bên, anh thư kí dìu một bên đỡ hắn lên xe. Nó ngồi kế hắn lấy khăn giấy lau hết mồ hôi trên mặt
Vợ À, Cười Lên NàoTác giả: Lu Mũm MỉmBuổi sáng đẹp trời, trên sân bay người qua lại tấp nập. Có một cô gái thân hình nhỏ nhắn, gương mặt baby và cùng với mái tóc đen xoăn nhẹ được buộc cao càng tôn lên nước da trắng ngần của nó. Nó làm thu hút rất nhiều người ngoái đầu lại nhìn nhưng không ai biết nó là ai. Tên nó là Nguyễn Nhật Linh, con gái cưng của ông bà Nguyễn thuộc tập đoàn S. Nó nhìn quanh sân bay nhưng không thấy ai đón nên nó đành lủi thủi kéo chiếc vali ra cổng chính của sân bay. Vừa bước ra khỏi cửa, đập ngay vào mắt nó là một chiếc xe BMW có nguyên một tấm băng ron ghi chữ:"Chào Mừng Em Trở Về, Nhật Linh! ^^". Khi đọc xong dòng chữ đó nó đứng ngây người một lúc rồi nó thấy một đàn quạ bay trong đầu nó. Nó biết sẽ có chuyện không hay xảy ra nên nó quay đầu đi về hướng ngược lại với chiếc xe. Đang đi dược vài bước nó thấy ta nó có vật gì kéo lại, nó quay người thì thấy một chàng trai cao to với khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng có thể làm cho con gái cả thế giới phải 'ngất ngây con gà tây… Đứng ngơ người như con nai vàng đươc một lúc thì cảm giác choáng váng cộng thêm phần nhức đầu làm hắn đứng không vững. Hắn dùng sức lắc lắc cái đầu rồi vịnh vào tường bước từng bước nhỏ đi về phía cầu thang, hắn vừa bước lên cầu thang thì bị trượt chân ngã nhào xuống nền nhà lạnh như băng. Từ từ đứng dậy bước đi tiếp:_" Khụ... khụ... khụ..." Kiểu này không ổn rồi. Cứ như zây thì cô ấy sẽ rất thất vọng khi không được đi chơi cho coi. Tốt nhất mình nên lên phòng, nhanh chóng chợp mắt một lúc cho khỏe. Bỏ mặc sức khỏe vội vàng bước nhanh về phòng đóng cửa lại, hắn thuận người trượt người ngồi bệt dưới nền. Vớ tay mở tủ lạnh lấy chai nước tu một hơi rồi trèo lên giường đắp chăn. Nhức đầu chưa đỡ hơn mà còn có thêm tình trạng nóng lạnh nữa làm hắn loay hoay tung chăn rồi lại đắp chăn khoảng 15 phút sau hắn mệt quá ngủ thiếp đi lúc nào không ha~~~~~~ Tôi là đường phân giác " Bị Bệnh"~~~~~~~Phòng đối diện của ai kia đèn vẫn sáng, laptop vẫn còn chưa tắt, đôi tay không ngừng hoạt động, đôi mắt dán chặt vào màn hình máy tính, bánh bông lan và dâu đã sớm vơi đi một nửa. Vâng chính nó, nó vẫn còn thức vì mong tới ngày mai đi khu vui chơi mà nó mong bao bữa nay. Lo suy nghĩ với ăn hết đồ hắn mua cho, nó bắt đầu buồn ngủ rồi ngủ luôn~~~~~~ Tôi là đường phăn giác " Ham ăn"~~~~~~~7h 30 nó làm VSCN xong rồi chuẩn bị đồ đi chơi. Qua gõ cửa phòng hắn 2 cái thì cánh cửa bật mở ra, một nụ cười đốn tim nó hiện hữu trên khuôn mặt hắn ( TG: Anh ơi. Chưa hết bệnh mà còn cố gắng đi hẹn hò còn mệt thêm á >__" Tôi tưởng em chưa dậy định đi gọi em. Mà k ngờ em còn dậy trước anh nữa" Hắn làm bộ cười cười làm nhòa khuôn mặt trắng bệch của hắn_" Cũng bình thôi. Đi lẹ đi. Anh hình như không được khỏe lắm" Nó nhíu mày nghi hoặc hỏi_" Làm gì có. Đi thôi" Hắn nói rồi kí đầu nó đi trước. Hắn với nó đi ăn rồi đi khu vui chơi. Vào tới khu vui chơi nó kéo hắn đi dáp dòng, chơi đủ trò chơi mệt tới khuôn mặt đã trắng bệch nay còn lấm tấm mồ hôi lạnh. Nó kéo hắn ngồi xuống ghế đá lấy chai nước đưa cho hắn rồi nó vui vẻ đung đưa chân mà không biết hắn đang khổ sở chịu đựng. Choáng váng hắn ngã người lên vai nó thì thào:_" Anh xin lỗi. Nhưng mà anh hết chịu nổi rồi. Khụ... khụ... khụ"_" Anh bị sốt sao hả? Tại sao không nói tôi biết. Aisss đồ ngốc" Nó sờ trán hắn rồi luống cuống lấy điện thoại của hắn gọi cho anh kí Alex_" Alô. Anh mau đi taxi tới khu vui chơi XXX nhanh đi. Anh ấy sốt nên ngất đi rồi"_" Được. Tôi tới ngay"Sau khi cúp máy, 10 phút sau y như tên bắn anh thư kí đã có mặt. Nó dìu hắn một bên, anh thư kí dìu một bên đỡ hắn lên xe. Nó ngồi kế hắn lấy khăn giấy lau hết mồ hôi trên mặt