Tác giả:

Một buổi sáng đầu tháng năm không khí trong lành từng cơn gió hè oi bức nhẹ nhàng thổi mang theo cái nóng đặc trưng len lỏi vào rừng cây xinh đẹp , trên thảm cỏ xanh rờn một cô bé xinh đẹp đang chơi đùa cùng một chú chó màu trắng nhỏ bên cạnh đó có một đôi vợ chồng đang ngồi cùng nhau ánh mắt âu yếm nhìn về phía cô bé xinh đẹp ấy . Cô bé chạy nhảy cùng chú chó một lát sau cũng thấy mệt cô nhanh nhẹn chạy tới ôm lấy mẹ mình , Mỹ Anh ôm trầm lấy con gái yêu thương vuốt tóc cô bé mỉm cười hỏi - Mệt rồi ? con đói không ? Uyên Nhi cười tươi tắn dụi đầu vào lòng mẹ nũng nịu gật đầu , Mỹ Anh mỉm cười đưa tay lấy đồ ăn trong giỏ đưa cho con gái nhìn đứa con gái khó khăn lắm mới có được trong mắt cô tràn đầy hạnh phúc . Hạo Nhiên ánh mắt tràn ngập yêu thương nhìn vợ và con gái anh chợt nhớ lại ngày bác sĩ nói vợ anh có thai nhưng vì Mỹ Anh bị bệnh tim nên nếu sinh rất có thể sẽ ảnh hưởng tới tính mạng của cả mẹ và em bé khi đó anh dùng mọi cách để ép Mỹ Anh phá bỏ đứa bé nhưng cô kiên quyêt…

Chương 23

Ê Hổ Cái Em Là Của AnhTác giả: Thu KúnMột buổi sáng đầu tháng năm không khí trong lành từng cơn gió hè oi bức nhẹ nhàng thổi mang theo cái nóng đặc trưng len lỏi vào rừng cây xinh đẹp , trên thảm cỏ xanh rờn một cô bé xinh đẹp đang chơi đùa cùng một chú chó màu trắng nhỏ bên cạnh đó có một đôi vợ chồng đang ngồi cùng nhau ánh mắt âu yếm nhìn về phía cô bé xinh đẹp ấy . Cô bé chạy nhảy cùng chú chó một lát sau cũng thấy mệt cô nhanh nhẹn chạy tới ôm lấy mẹ mình , Mỹ Anh ôm trầm lấy con gái yêu thương vuốt tóc cô bé mỉm cười hỏi - Mệt rồi ? con đói không ? Uyên Nhi cười tươi tắn dụi đầu vào lòng mẹ nũng nịu gật đầu , Mỹ Anh mỉm cười đưa tay lấy đồ ăn trong giỏ đưa cho con gái nhìn đứa con gái khó khăn lắm mới có được trong mắt cô tràn đầy hạnh phúc . Hạo Nhiên ánh mắt tràn ngập yêu thương nhìn vợ và con gái anh chợt nhớ lại ngày bác sĩ nói vợ anh có thai nhưng vì Mỹ Anh bị bệnh tim nên nếu sinh rất có thể sẽ ảnh hưởng tới tính mạng của cả mẹ và em bé khi đó anh dùng mọi cách để ép Mỹ Anh phá bỏ đứa bé nhưng cô kiên quyêt… Bữa cơm gia đình đầm ấm hạnh phúc , trên bàn đầy những món ăn ngon lành thơm phức nhưng Uyên Nhi không muốn ăn một chút nào cả . Bảo Ngọc thấy Uyên Nhi như vậy cô liếc mắt lườm Uy Vũ một cái rồi gắp một miếng sườn vào bát cô ấy- Cậu ăn đi sao ngồi thừ người ra vậy ?Uyên Nhi cười gượng lắc đầu buông đũa trong tay xuống- Mình không ăn nổi nữaBảo Ngọc hiểu ý không nói gì nữa chỉ cúi đầu ăn cơm , Uyên Nhi đứng dậy hướng phía cha mẹ cô nói- Con no rồi con xin phép lên phòng trướcMỹ Anh thấy con gái có vẻ mệt bà quan tâm hỏi con- Nhi con không khỏe hả ?Không lẽ dáng vẻ hiện giờ của cô tệ như vậy sao ? Uyên Nhi cố nở một nụ cười trả lời- Con hơi đau đầu nghỉ một chút sẽ không sao ạNói xong cô cố ý liếc nhìn Uy Vũ muốn xem anh có chút lo lắng nào không nhưng chỉ thấy anh đang chăm chú nói chuyện và gắp thức ăn cho cô gái kia , Uyên Nhi chán nản quay đi rồi bỏ lên phòng .Thấy cô bỏ đi Uy Vũ mới ngừng cái trò yêu đương giả tạo đến phát buồn nôn ấy , anh nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của cô , gần đây cô ăn rất ít và cũng không còn cười vui vẻ như ngày thường nữa cô không khỏe sao ? Anh đưa mắt nhìn Bảo Ngọc thấy cô ấy vẫn thản nhiên ăn uống thi thoảng lại nhìn anh cười đến chói mắt , anh chắc chắn cô ấy biết gì đó lát nữa nhất định anh sẽ tóm Bảo Ngọc lại xét hỏi một phen …******************Về tới phòng của mình Uyên Nhi mở máy tính đăng nhập vào facebook cá nhân , lướt nhẹ tay trên bàn phím một dòng tâm trạng được viết ra “ Thật khó chịu khi phải nhìn những thứ khiến mình đau khổ…! “ dòng status vừa được đăng đã thu hút biết bao những câu hỏi của mọi người , đơn giản vì trước nay Uyên Nhi dùng facebook một là để đăng ảnh đồ ăn ảnh phong cảnh hay ảnh của cô và bạn bè chụp chung cho dù có đăng status cũng luôn là những dòng chữ nói lên sự vui vẻ chứ chưa bao giờ bi thương như bây giờ , câu hỏi đầu tiên đến từ một người bạn học cùng lớp với Uyên NhiNkox Xink : ê sao sad vậy ?Vậy là từ một dòng status Uyên Nhi đã nhận được biết bao phản hồi quan tâm như sauAnh Là Zai Đẹp : sao buồn vậy người đẹp ?No Name : Oa oa lạ nhá Nhi Nhi mà cũng có lúc đau khổ sao ?Nhìn cái tên No Name chằm chằm Uyên Nhi cắn răng đánh máyNkox Nhi : No Name ông rảnh lắm à có muốn tôi đăng ảnh n*d* của ông lên không ?No Name : nữ vương tha cho tiểu nhân lần này :’(Nkox Nhi : Go awayNo Name : yes madamNhìn đống Like cùng comment bên dưới Uyên Nhi thở dài cảm than- Thật hỗn loạnNgồi xem những bức ảnh cũ được một lát Uyên Nhi như bị trúng tà vậy đến khi cô tỉnh táo lại đã thấy mình đang xem trang cá nhân của Will Trịnh đã vào rồi thì tội gì không ngó một chút , Uyên Nhi di chuyển chuột kéo màn hình xuống dưới một tấm ảnh của Uy Vũ và cô gái tên Jenny kia lại hiện ra khiến cô cảm thấy khó thở , nhìn lại một chút Uyên Nhi chậm rãi đọc dòng chữ bên trên bức ảnh “ Đã đính hôn với Jenny “ mắt tự dưng mờ đi cô cảm thấy hai má ươn ướt nhẹ nhàng đưa tay sờ lên mặt cô mới chợt nhận ra nó rất ấm , một giọt nước chảy xuôi xuống đôi môi xinh đẹp cô lại nhận ra nó thật mặn và cô cũng biết mình đã rơi nước mắt vì anh …*****************Ăn cơm xong Bảo Ngọc lập tức đi chạy bộ cô biết Uy Vũ nhất định đã nhận ra biểu hiện khác thường của Uyên Nhi cả bữa ăn anh luôn nhìn cô chằm chằm nhất định anh sẽ truy hỏi cô một số chuyện vì vậy 36 kế chuồn là thượng sách …Thấy Bảo Ngọc lấy cớ chuồn mất Uy Vũ quay về phòng , vừa vào trong đã nhận được điện thoại của Tuấn Anh , anh nghe máy tâm trạng khó chịu cằn nhằn- Gì ?Tuấn Anh ngồi ôm máy tính tay cầm điện thoại nói với Uy Vũ- Mấy hôm nay tôi không ở nhà có vụ gì mới à ?Nhíu mày vì câu hỏi vớ vẩn của thằng bạn Uy Vũ gắt- Thần kinh à ?Tuấn Anh cười hì hì- Mở facebook ra vào trang cá nhân của Nkox Nhi điUy Vũ có chút khó chịu nhưng khi nghe vậy anh cũng hơi tò mò- Ừ cúp đi tôi lên liềnTuấn Anh cúp máy ngồi nhìn chằm chằm vào dòng status tâm trạng kia anh đưa tay lên xoa xoa cằm đang lún phún râu của mình nheo mắt- Nhi à không phải em thích thằng quỷ đó rồi chứ ?*******************Mang theo tâm trạng tò mò Uy Vũ mở facebook vào mục tìm bạn nhấn chữ Nkox Nhi vào trang cá nhân của cô nhìn tấm ảnh đại diện mang theo nụ cười xinh đẹp mấy ngày nay anh không còn nhìn thấy nữa tâm trạng lại bắt đầu buồn bực , kéo màn hình xuống đọc dòng status mới nhất cô đăng Uy Vũ sững người cô đau khổ ư ? vì cái gì ? vì ai ? hàng nghàn câu hỏi hiện lên trong đầu Uy Vũ tâm trạng anh rối bời tới không biết phải làm sao nữa cô đang đau khổ và theo như dòng tâm trạng cô viết thì đó là vì cô nhìn thấy những việc cô không muốn nhìn . Nghĩ lại những sự kiện gần đây Uyên Nhi không hề ra ngoài cô luôn ở trong biệt thự cha mẹ cô cũng rất bình thường khồn có biểu hiện gì của sự bất hòa còn Bảo Ngọc cô ấy cũng đã vui vẻ trở lại vậy không lẽ cô ấy buồn là vì …- Mình sao ?Không lẽ Uyên Nhi buồn vì anh mang Jenny về sao ?Một nụ cười gian xảo nở trên đôi môi khuyến rũ Uy Vũ gục đầu xuống cười đến vui vẻ anh không ngờ kế hoạch này lại có tác dụng nhanh như vậy , cô đã buồn rồi liệu anh có nên tiếp tục không ?Uy Vũ trầm tư suy nghĩ anh đưa tay lên xoa cằm suy nghĩ- Cô ấy nhất định đang buồn vì mình , nhưng cô ấy vẫn chưa thừa nhận bản thân đã thích mình …Đập bàn một cái Uy Vũ quyết định- Tiếp tục plan B …Haizz nhưng có một điều anh không thể ngờ được là sẽ có thay đổi ông bà ta đã nói “ Cưới vợ phải cưới liền tay chớ để lâu ngày lắm kẻ rèm pha “ vì sự kiêu ngạo muốn thu phục Uyên Nhi của bản thân mà Uy Vũ đã phải gánh chịu một đống rắc rối …****************Màn đêm dần buông xuống những cơn gió nhẹ mang theo cái nóng đặc trưng của mùa hè bao phủ khắp nơi , ánh sáng màu vàng của đèn ngủ lan tỏa khắp căn phòng , trên chiếc giường công chúa xinh đẹp một cô gái đang chìm vào giấc ngủ hàng lông mày thanh tú nhíu lại biểu hiện có chút không thoải mái ,- AUyên Nhi hét lên một tiếng rồi tỉnh lại từ cơn ác mộng , vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi ô ôm lấy trái tim đang đập thật nhanh của mình vuốt nhẹ , nhớ lại cơn ác mộng khi nãy cô lại sợ hãi trong giấc mơ cô quay trở lại ngày xưa lần đầu tiên gặp Uy Vũ , cô mơ thấy mình bị lạc cô cứ đi mãi đi mãi nhưng không tìm thấy anh cho tới khi cô vấp chân và bị ngã , cố gắng đứng dậy thì thấy anh và Jenny đang nắm tay nhau đi phía trước khi đó cô hét lên một tiếng rồi giấc mơ kết thúc …Bây giờ Uyên Nhi mới hiểu được tuy trước đây anh thích cô không có nghĩa là bất cứ khi nào cô quay đầu lại anh cũng đứng ở đó đợi cô nhìn lại , trước đây cô ghét anh coi anh như kẻ thù lại cố tình không nhận ra tình cảm của anh và bây giờ khi cô quay đầu lại anh vẫn ở đó nhưng giọng nói đã không còn dịu dàng , nụ cười đã không còn chìu mến và bàn tay anh đang nắm lấy tay của một cô gái khác không phải cô …“ Cạch “Một tiếng động vang lên Bảo Ngọc từ bên ngoài chạy vào hốt hoảng hỏi- Này cậu vừa hét à sao vậy ?Uyên Nhi nhìn cô ấy cuống lên thì mỉm cười lắc đầu- Mình Không saoThấy Uyên Nhi không sao Bảo Ngọc thở phào nhẹ nhõm cô đi vào bên trong đóng nhẹ cửa lại tới gần Uyên Nhi hỏi bạn- Gặp ác mộng à ?Uyên Nhi gật đầu gương mặt đã bớt xanh xao , cô nhìn Bảo Ngọc hỏi lại- Cậu mất ngủ ?- ỪmBảo Ngọc trả lời bằng giọng buồn bã ánh mắt hướng ra phía màn đêm tăm tối ngoài kia một ánh mắt đượm buồn , gần đây cô hay bị mất ngủ có lẽ là từ khi Tuấn Anh chuyển ra ngoài cô vẫn luôn bị mất ngủ , anh đi nhưng không nói với cô một lời nào giống như đang chạy chốn cô vậy điều đó khiến cô rất đau .Thấy ánh mắt Bảo Ngọc thẫn thờ Uyên Nhi biết cô ấy đang nhớ đến Tuấn Anh cô lay nhẹ tay Bảo Ngọc nói- Mình đi ngủ đi hôm nay cậu ngủ ở phòng mình nhéBảo Ngọc gật đầu hai người cùng nằm xuống nhưng đêm đó chẳng một ai ngủ được cả Uyên Nhi luôn nghĩ tới giấc mơ kia nghĩ tới Uy Vũ và Jenny còn Bảo Ngọc cô lại bắt đầu trở lại thời kì bi thương đau đớn khi mới bắt đầu biết yêu biết nhớ . Đêm đó hai cô gái nằm bên nhau không ai nói câu gì hai người cũng không biết người kia đang làm gì nhưng sáng hôm sau hai chiếc gối họ nằm đêm qua đã ướt đẫm những vệt nước loang lổ …

Bữa cơm gia đình đầm ấm hạnh phúc , trên bàn đầy những món
ăn ngon lành thơm phức nhưng Uyên Nhi không muốn ăn một chút nào cả . Bảo Ngọc
thấy Uyên Nhi như vậy cô liếc mắt lườm Uy Vũ một cái rồi gắp một miếng sườn vào
bát cô ấy

- Cậu ăn đi sao ngồi
thừ người ra vậy ?

Uyên Nhi cười gượng lắc đầu buông đũa trong tay xuống

- Mình không ăn nổi nữa

Bảo Ngọc hiểu ý không nói gì nữa chỉ cúi đầu ăn cơm , Uyên
Nhi đứng dậy hướng phía cha mẹ cô nói

- Con no rồi con xin
phép lên phòng trước

Mỹ Anh thấy con gái có vẻ mệt bà quan tâm hỏi con

- Nhi con không khỏe
hả ?

Không lẽ dáng vẻ hiện giờ của cô tệ như vậy sao ? Uyên Nhi cố
nở một nụ cười trả lời

- Con hơi đau đầu nghỉ
một chút sẽ không sao ạ

Nói xong cô cố ý liếc nhìn Uy Vũ muốn xem anh có chút lo lắng
nào không nhưng chỉ thấy anh đang chăm chú nói chuyện và gắp thức ăn cho cô gái
kia , Uyên Nhi chán nản quay đi rồi bỏ lên phòng .

Thấy cô bỏ đi Uy Vũ mới ngừng cái trò yêu đương giả tạo đến
phát buồn nôn ấy , anh nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của cô , gần đây cô ăn rất ít
và cũng không còn cười vui vẻ như ngày thường nữa cô không khỏe sao ? Anh đưa mắt
nhìn Bảo Ngọc thấy cô ấy vẫn thản nhiên ăn uống thi thoảng lại nhìn anh cười đến
chói mắt , anh chắc chắn cô ấy biết gì đó lát nữa nhất định anh sẽ tóm Bảo Ngọc
lại xét hỏi một phen …

******************

Về tới phòng của mình Uyên Nhi mở máy tính đăng nhập vào
facebook cá nhân , lướt nhẹ tay trên bàn phím một dòng tâm trạng được viết ra “
Thật khó chịu khi phải nhìn những thứ khiến mình đau khổ…! “ dòng status vừa được
đăng đã thu hút biết bao những câu hỏi của mọi người , đơn giản vì trước nay
Uyên Nhi dùng facebook một là để đăng ảnh đồ ăn ảnh phong cảnh hay ảnh của cô
và bạn bè chụp chung cho dù có đăng status cũng luôn là những dòng chữ nói lên
sự vui vẻ chứ chưa bao giờ bi thương như bây giờ , câu hỏi đầu tiên đến từ một người bạn học
cùng lớp với Uyên Nhi

Nkox Xink : ê sao sad vậy ?

Vậy là từ một dòng status Uyên Nhi đã nhận được biết bao phản
hồi quan tâm như sau

Anh Là Zai Đẹp : sao buồn vậy người đẹp ?

No Name : Oa oa lạ nhá Nhi Nhi mà cũng có lúc đau khổ sao ?

Nhìn cái tên No Name chằm chằm Uyên Nhi cắn răng đánh máy

Nkox Nhi : No Name
ông rảnh lắm à có muốn tôi đăng ảnh n*d* của ông lên không ?

No Name : nữ vương tha cho tiểu nhân lần này :’(

Nkox Nhi : Go away

No Name : yes madam

Nhìn đống Like cùng comment bên dưới Uyên Nhi thở dài cảm
than

- Thật hỗn loạn

Ngồi xem những bức ảnh cũ được một lát Uyên Nhi như bị trúng
tà vậy đến khi cô tỉnh táo lại đã thấy mình đang xem trang cá nhân của Will Trịnh
đã vào rồi thì tội gì không ngó một chút , Uyên Nhi di chuyển chuột kéo màn
hình xuống dưới một tấm ảnh của Uy Vũ và cô gái tên Jenny kia lại hiện ra khiến
cô cảm thấy khó thở , nhìn lại một chút Uyên Nhi chậm rãi đọc dòng chữ bên trên
bức ảnh “ Đã đính hôn với Jenny “ mắt tự dưng mờ đi cô cảm thấy hai má ươn ướt
nhẹ nhàng đưa tay sờ lên mặt cô mới chợt nhận ra nó rất ấm , một giọt nước chảy
xuôi xuống đôi môi xinh đẹp cô lại nhận ra nó thật mặn và cô cũng biết mình đã
rơi nước mắt vì anh …

*****************

Ăn cơm xong Bảo Ngọc lập tức đi chạy bộ cô biết Uy Vũ nhất định
đã nhận ra biểu hiện khác thường của Uyên Nhi cả bữa ăn anh luôn nhìn cô chằm
chằm nhất định anh sẽ truy hỏi cô một số chuyện vì vậy 36 kế chuồn là thượng
sách …

Thấy Bảo Ngọc lấy cớ chuồn mất Uy Vũ quay về phòng , vừa vào
trong đã nhận được điện thoại của Tuấn Anh , anh nghe máy tâm trạng khó chịu cằn
nhằn

- Gì ?

Tuấn Anh ngồi ôm máy tính tay cầm điện thoại nói với Uy Vũ

- Mấy hôm nay tôi
không ở nhà có vụ gì mới à ?

Nhíu mày vì câu hỏi vớ vẩn của thằng bạn Uy Vũ gắt

- Thần kinh à ?

Tuấn Anh cười hì hì

- Mở facebook ra vào
trang cá nhân của Nkox Nhi đi

Uy Vũ có chút khó chịu nhưng khi nghe vậy anh cũng hơi tò mò

- Ừ cúp đi tôi lên liền

Tuấn Anh cúp máy ngồi nhìn chằm chằm vào dòng status tâm trạng
kia anh đưa tay lên xoa xoa cằm đang lún phún râu của mình nheo mắt

- Nhi à không phải em
thích thằng quỷ đó rồi chứ ?

*******************

Mang theo tâm trạng tò mò Uy Vũ mở facebook vào mục tìm bạn
nhấn chữ Nkox Nhi vào trang cá nhân của cô nhìn tấm ảnh đại diện mang theo nụ
cười xinh đẹp mấy ngày nay anh không còn nhìn thấy nữa tâm trạng lại bắt đầu buồn
bực , kéo màn hình xuống đọc dòng status mới nhất cô đăng Uy Vũ sững người cô
đau khổ ư ? vì cái gì ? vì ai ? hàng nghàn câu hỏi hiện lên trong đầu Uy Vũ tâm
trạng anh rối bời tới không biết phải làm sao nữa cô đang đau khổ và theo như
dòng tâm trạng cô viết thì đó là vì cô nhìn thấy những việc cô không muốn nhìn
. Nghĩ lại những sự kiện gần đây Uyên Nhi không hề ra ngoài cô luôn ở trong biệt
thự cha mẹ cô cũng rất bình thường khồn có biểu hiện gì của sự bất hòa còn Bảo
Ngọc cô ấy cũng đã vui vẻ trở lại vậy không lẽ cô ấy buồn là vì …

- Mình sao ?

Không lẽ Uyên Nhi buồn vì anh mang Jenny về sao ?

Một nụ cười gian xảo nở trên đôi môi khuyến rũ Uy Vũ gục đầu
xuống cười đến vui vẻ anh không ngờ kế hoạch này lại có tác dụng nhanh như vậy
, cô đã buồn rồi liệu anh có nên tiếp tục không ?

Uy Vũ trầm tư suy nghĩ anh đưa tay lên xoa cằm suy nghĩ

- Cô ấy nhất định
đang buồn vì mình , nhưng cô ấy vẫn chưa thừa nhận bản thân đã thích mình …

Đập bàn một cái Uy Vũ quyết định

- Tiếp tục plan B …

Haizz nhưng có một điều anh không thể ngờ được là sẽ có thay
đổi ông bà ta đã nói “ Cưới vợ phải cưới liền tay chớ để lâu ngày lắm kẻ rèm
pha “ vì sự kiêu ngạo muốn thu phục Uyên Nhi của bản thân mà Uy Vũ đã phải gánh
chịu một đống rắc rối …

****************

Màn đêm dần buông xuống những cơn gió nhẹ mang theo cái nóng
đặc trưng của mùa hè bao phủ khắp nơi , ánh sáng màu vàng của đèn ngủ lan tỏa
khắp căn phòng , trên chiếc giường công chúa xinh đẹp một cô gái đang chìm vào
giấc ngủ hàng lông mày thanh tú nhíu lại biểu hiện có chút không thoải mái ,

- A

Uyên Nhi hét lên một tiếng rồi tỉnh lại từ cơn ác mộng , vuốt
mái tóc ướt đẫm mồ hôi ô ôm lấy trái tim đang đập thật nhanh của mình vuốt nhẹ
, nhớ lại cơn ác mộng khi nãy cô lại sợ hãi trong giấc mơ cô quay trở lại ngày
xưa lần đầu tiên gặp Uy Vũ , cô mơ thấy mình bị lạc cô cứ đi mãi đi mãi nhưng
không tìm thấy anh cho tới khi cô vấp chân và bị ngã , cố gắng đứng dậy thì thấy
anh và Jenny đang nắm tay nhau đi phía trước khi đó cô hét lên một tiếng rồi giấc
mơ kết thúc …

Bây giờ Uyên Nhi mới hiểu được tuy trước đây anh thích cô
không có nghĩa là bất cứ khi nào cô quay đầu lại anh cũng đứng ở đó đợi cô nhìn
lại , trước đây cô ghét anh coi anh như
kẻ thù lại cố tình không nhận ra tình cảm của anh và bây giờ khi cô quay đầu lại
anh vẫn ở đó nhưng giọng nói đã không còn dịu dàng , nụ cười đã không còn chìu
mến và bàn tay anh đang nắm lấy tay của một cô gái khác không phải cô …

“ Cạch “

Một tiếng động vang lên Bảo Ngọc từ bên ngoài chạy vào hốt
hoảng hỏi

- Này cậu vừa hét à
sao vậy ?

Uyên Nhi nhìn cô ấy cuống lên thì mỉm cười lắc đầu

- Mình Không sao

Thấy Uyên Nhi không sao Bảo Ngọc thở phào nhẹ nhõm cô đi vào
bên trong đóng nhẹ cửa lại tới gần Uyên Nhi hỏi bạn

- Gặp ác mộng à ?

Uyên Nhi gật đầu gương mặt đã bớt xanh xao , cô nhìn Bảo Ngọc
hỏi lại

- Cậu mất ngủ ?

- Ừm

Bảo Ngọc trả lời bằng giọng buồn bã ánh mắt hướng ra phía
màn đêm tăm tối ngoài kia một ánh mắt đượm buồn , gần đây cô hay bị mất ngủ có
lẽ là từ khi Tuấn Anh chuyển ra ngoài cô vẫn luôn bị mất ngủ , anh đi nhưng
không nói với cô một lời nào giống như đang chạy chốn cô vậy điều đó khiến cô rất
đau .

Thấy ánh mắt Bảo Ngọc thẫn thờ Uyên Nhi biết cô ấy đang nhớ
đến Tuấn Anh cô lay nhẹ tay Bảo Ngọc nói

- Mình đi ngủ đi hôm
nay cậu ngủ ở phòng mình nhé

Bảo Ngọc gật đầu hai người cùng nằm xuống nhưng đêm đó chẳng
một ai ngủ được cả Uyên Nhi luôn nghĩ tới giấc mơ kia nghĩ tới Uy Vũ và Jenny
còn Bảo Ngọc cô lại bắt đầu trở lại thời kì bi thương đau đớn khi mới bắt đầu
biết yêu biết nhớ . Đêm đó hai cô gái nằm bên nhau không ai nói câu gì hai người
cũng không biết người kia đang làm gì nhưng sáng hôm sau hai chiếc gối họ nằm
đêm qua đã ướt đẫm những vệt nước loang lổ …

Ê Hổ Cái Em Là Của AnhTác giả: Thu KúnMột buổi sáng đầu tháng năm không khí trong lành từng cơn gió hè oi bức nhẹ nhàng thổi mang theo cái nóng đặc trưng len lỏi vào rừng cây xinh đẹp , trên thảm cỏ xanh rờn một cô bé xinh đẹp đang chơi đùa cùng một chú chó màu trắng nhỏ bên cạnh đó có một đôi vợ chồng đang ngồi cùng nhau ánh mắt âu yếm nhìn về phía cô bé xinh đẹp ấy . Cô bé chạy nhảy cùng chú chó một lát sau cũng thấy mệt cô nhanh nhẹn chạy tới ôm lấy mẹ mình , Mỹ Anh ôm trầm lấy con gái yêu thương vuốt tóc cô bé mỉm cười hỏi - Mệt rồi ? con đói không ? Uyên Nhi cười tươi tắn dụi đầu vào lòng mẹ nũng nịu gật đầu , Mỹ Anh mỉm cười đưa tay lấy đồ ăn trong giỏ đưa cho con gái nhìn đứa con gái khó khăn lắm mới có được trong mắt cô tràn đầy hạnh phúc . Hạo Nhiên ánh mắt tràn ngập yêu thương nhìn vợ và con gái anh chợt nhớ lại ngày bác sĩ nói vợ anh có thai nhưng vì Mỹ Anh bị bệnh tim nên nếu sinh rất có thể sẽ ảnh hưởng tới tính mạng của cả mẹ và em bé khi đó anh dùng mọi cách để ép Mỹ Anh phá bỏ đứa bé nhưng cô kiên quyêt… Bữa cơm gia đình đầm ấm hạnh phúc , trên bàn đầy những món ăn ngon lành thơm phức nhưng Uyên Nhi không muốn ăn một chút nào cả . Bảo Ngọc thấy Uyên Nhi như vậy cô liếc mắt lườm Uy Vũ một cái rồi gắp một miếng sườn vào bát cô ấy- Cậu ăn đi sao ngồi thừ người ra vậy ?Uyên Nhi cười gượng lắc đầu buông đũa trong tay xuống- Mình không ăn nổi nữaBảo Ngọc hiểu ý không nói gì nữa chỉ cúi đầu ăn cơm , Uyên Nhi đứng dậy hướng phía cha mẹ cô nói- Con no rồi con xin phép lên phòng trướcMỹ Anh thấy con gái có vẻ mệt bà quan tâm hỏi con- Nhi con không khỏe hả ?Không lẽ dáng vẻ hiện giờ của cô tệ như vậy sao ? Uyên Nhi cố nở một nụ cười trả lời- Con hơi đau đầu nghỉ một chút sẽ không sao ạNói xong cô cố ý liếc nhìn Uy Vũ muốn xem anh có chút lo lắng nào không nhưng chỉ thấy anh đang chăm chú nói chuyện và gắp thức ăn cho cô gái kia , Uyên Nhi chán nản quay đi rồi bỏ lên phòng .Thấy cô bỏ đi Uy Vũ mới ngừng cái trò yêu đương giả tạo đến phát buồn nôn ấy , anh nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của cô , gần đây cô ăn rất ít và cũng không còn cười vui vẻ như ngày thường nữa cô không khỏe sao ? Anh đưa mắt nhìn Bảo Ngọc thấy cô ấy vẫn thản nhiên ăn uống thi thoảng lại nhìn anh cười đến chói mắt , anh chắc chắn cô ấy biết gì đó lát nữa nhất định anh sẽ tóm Bảo Ngọc lại xét hỏi một phen …******************Về tới phòng của mình Uyên Nhi mở máy tính đăng nhập vào facebook cá nhân , lướt nhẹ tay trên bàn phím một dòng tâm trạng được viết ra “ Thật khó chịu khi phải nhìn những thứ khiến mình đau khổ…! “ dòng status vừa được đăng đã thu hút biết bao những câu hỏi của mọi người , đơn giản vì trước nay Uyên Nhi dùng facebook một là để đăng ảnh đồ ăn ảnh phong cảnh hay ảnh của cô và bạn bè chụp chung cho dù có đăng status cũng luôn là những dòng chữ nói lên sự vui vẻ chứ chưa bao giờ bi thương như bây giờ , câu hỏi đầu tiên đến từ một người bạn học cùng lớp với Uyên NhiNkox Xink : ê sao sad vậy ?Vậy là từ một dòng status Uyên Nhi đã nhận được biết bao phản hồi quan tâm như sauAnh Là Zai Đẹp : sao buồn vậy người đẹp ?No Name : Oa oa lạ nhá Nhi Nhi mà cũng có lúc đau khổ sao ?Nhìn cái tên No Name chằm chằm Uyên Nhi cắn răng đánh máyNkox Nhi : No Name ông rảnh lắm à có muốn tôi đăng ảnh n*d* của ông lên không ?No Name : nữ vương tha cho tiểu nhân lần này :’(Nkox Nhi : Go awayNo Name : yes madamNhìn đống Like cùng comment bên dưới Uyên Nhi thở dài cảm than- Thật hỗn loạnNgồi xem những bức ảnh cũ được một lát Uyên Nhi như bị trúng tà vậy đến khi cô tỉnh táo lại đã thấy mình đang xem trang cá nhân của Will Trịnh đã vào rồi thì tội gì không ngó một chút , Uyên Nhi di chuyển chuột kéo màn hình xuống dưới một tấm ảnh của Uy Vũ và cô gái tên Jenny kia lại hiện ra khiến cô cảm thấy khó thở , nhìn lại một chút Uyên Nhi chậm rãi đọc dòng chữ bên trên bức ảnh “ Đã đính hôn với Jenny “ mắt tự dưng mờ đi cô cảm thấy hai má ươn ướt nhẹ nhàng đưa tay sờ lên mặt cô mới chợt nhận ra nó rất ấm , một giọt nước chảy xuôi xuống đôi môi xinh đẹp cô lại nhận ra nó thật mặn và cô cũng biết mình đã rơi nước mắt vì anh …*****************Ăn cơm xong Bảo Ngọc lập tức đi chạy bộ cô biết Uy Vũ nhất định đã nhận ra biểu hiện khác thường của Uyên Nhi cả bữa ăn anh luôn nhìn cô chằm chằm nhất định anh sẽ truy hỏi cô một số chuyện vì vậy 36 kế chuồn là thượng sách …Thấy Bảo Ngọc lấy cớ chuồn mất Uy Vũ quay về phòng , vừa vào trong đã nhận được điện thoại của Tuấn Anh , anh nghe máy tâm trạng khó chịu cằn nhằn- Gì ?Tuấn Anh ngồi ôm máy tính tay cầm điện thoại nói với Uy Vũ- Mấy hôm nay tôi không ở nhà có vụ gì mới à ?Nhíu mày vì câu hỏi vớ vẩn của thằng bạn Uy Vũ gắt- Thần kinh à ?Tuấn Anh cười hì hì- Mở facebook ra vào trang cá nhân của Nkox Nhi điUy Vũ có chút khó chịu nhưng khi nghe vậy anh cũng hơi tò mò- Ừ cúp đi tôi lên liềnTuấn Anh cúp máy ngồi nhìn chằm chằm vào dòng status tâm trạng kia anh đưa tay lên xoa xoa cằm đang lún phún râu của mình nheo mắt- Nhi à không phải em thích thằng quỷ đó rồi chứ ?*******************Mang theo tâm trạng tò mò Uy Vũ mở facebook vào mục tìm bạn nhấn chữ Nkox Nhi vào trang cá nhân của cô nhìn tấm ảnh đại diện mang theo nụ cười xinh đẹp mấy ngày nay anh không còn nhìn thấy nữa tâm trạng lại bắt đầu buồn bực , kéo màn hình xuống đọc dòng status mới nhất cô đăng Uy Vũ sững người cô đau khổ ư ? vì cái gì ? vì ai ? hàng nghàn câu hỏi hiện lên trong đầu Uy Vũ tâm trạng anh rối bời tới không biết phải làm sao nữa cô đang đau khổ và theo như dòng tâm trạng cô viết thì đó là vì cô nhìn thấy những việc cô không muốn nhìn . Nghĩ lại những sự kiện gần đây Uyên Nhi không hề ra ngoài cô luôn ở trong biệt thự cha mẹ cô cũng rất bình thường khồn có biểu hiện gì của sự bất hòa còn Bảo Ngọc cô ấy cũng đã vui vẻ trở lại vậy không lẽ cô ấy buồn là vì …- Mình sao ?Không lẽ Uyên Nhi buồn vì anh mang Jenny về sao ?Một nụ cười gian xảo nở trên đôi môi khuyến rũ Uy Vũ gục đầu xuống cười đến vui vẻ anh không ngờ kế hoạch này lại có tác dụng nhanh như vậy , cô đã buồn rồi liệu anh có nên tiếp tục không ?Uy Vũ trầm tư suy nghĩ anh đưa tay lên xoa cằm suy nghĩ- Cô ấy nhất định đang buồn vì mình , nhưng cô ấy vẫn chưa thừa nhận bản thân đã thích mình …Đập bàn một cái Uy Vũ quyết định- Tiếp tục plan B …Haizz nhưng có một điều anh không thể ngờ được là sẽ có thay đổi ông bà ta đã nói “ Cưới vợ phải cưới liền tay chớ để lâu ngày lắm kẻ rèm pha “ vì sự kiêu ngạo muốn thu phục Uyên Nhi của bản thân mà Uy Vũ đã phải gánh chịu một đống rắc rối …****************Màn đêm dần buông xuống những cơn gió nhẹ mang theo cái nóng đặc trưng của mùa hè bao phủ khắp nơi , ánh sáng màu vàng của đèn ngủ lan tỏa khắp căn phòng , trên chiếc giường công chúa xinh đẹp một cô gái đang chìm vào giấc ngủ hàng lông mày thanh tú nhíu lại biểu hiện có chút không thoải mái ,- AUyên Nhi hét lên một tiếng rồi tỉnh lại từ cơn ác mộng , vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi ô ôm lấy trái tim đang đập thật nhanh của mình vuốt nhẹ , nhớ lại cơn ác mộng khi nãy cô lại sợ hãi trong giấc mơ cô quay trở lại ngày xưa lần đầu tiên gặp Uy Vũ , cô mơ thấy mình bị lạc cô cứ đi mãi đi mãi nhưng không tìm thấy anh cho tới khi cô vấp chân và bị ngã , cố gắng đứng dậy thì thấy anh và Jenny đang nắm tay nhau đi phía trước khi đó cô hét lên một tiếng rồi giấc mơ kết thúc …Bây giờ Uyên Nhi mới hiểu được tuy trước đây anh thích cô không có nghĩa là bất cứ khi nào cô quay đầu lại anh cũng đứng ở đó đợi cô nhìn lại , trước đây cô ghét anh coi anh như kẻ thù lại cố tình không nhận ra tình cảm của anh và bây giờ khi cô quay đầu lại anh vẫn ở đó nhưng giọng nói đã không còn dịu dàng , nụ cười đã không còn chìu mến và bàn tay anh đang nắm lấy tay của một cô gái khác không phải cô …“ Cạch “Một tiếng động vang lên Bảo Ngọc từ bên ngoài chạy vào hốt hoảng hỏi- Này cậu vừa hét à sao vậy ?Uyên Nhi nhìn cô ấy cuống lên thì mỉm cười lắc đầu- Mình Không saoThấy Uyên Nhi không sao Bảo Ngọc thở phào nhẹ nhõm cô đi vào bên trong đóng nhẹ cửa lại tới gần Uyên Nhi hỏi bạn- Gặp ác mộng à ?Uyên Nhi gật đầu gương mặt đã bớt xanh xao , cô nhìn Bảo Ngọc hỏi lại- Cậu mất ngủ ?- ỪmBảo Ngọc trả lời bằng giọng buồn bã ánh mắt hướng ra phía màn đêm tăm tối ngoài kia một ánh mắt đượm buồn , gần đây cô hay bị mất ngủ có lẽ là từ khi Tuấn Anh chuyển ra ngoài cô vẫn luôn bị mất ngủ , anh đi nhưng không nói với cô một lời nào giống như đang chạy chốn cô vậy điều đó khiến cô rất đau .Thấy ánh mắt Bảo Ngọc thẫn thờ Uyên Nhi biết cô ấy đang nhớ đến Tuấn Anh cô lay nhẹ tay Bảo Ngọc nói- Mình đi ngủ đi hôm nay cậu ngủ ở phòng mình nhéBảo Ngọc gật đầu hai người cùng nằm xuống nhưng đêm đó chẳng một ai ngủ được cả Uyên Nhi luôn nghĩ tới giấc mơ kia nghĩ tới Uy Vũ và Jenny còn Bảo Ngọc cô lại bắt đầu trở lại thời kì bi thương đau đớn khi mới bắt đầu biết yêu biết nhớ . Đêm đó hai cô gái nằm bên nhau không ai nói câu gì hai người cũng không biết người kia đang làm gì nhưng sáng hôm sau hai chiếc gối họ nằm đêm qua đã ướt đẫm những vệt nước loang lổ …

Chương 23