- Không.....không được, tóm lại là không được.... .... Mới sáng sớm ra mà tiếng 'hót' lảnh lót rất chi là êm tai của nó vang lên khắp cả gian phòng khách rộng lớn và sang trọng. Nó nhìn người đàn ông trung niên rất phong độ đang ngồi uống trà kia và nhìn ông thắc mắc. - Tại sao? Tại sao con phải đi học chứ? Con không muốn, con không muốn đi học. Nó vẫn vặn volume hết sức có thể, nhưng người đàn ông kia vẫn bình thản ngồi uống trà như không. Người đó đặt tách trà xuống mỉm cười nhìn nó. - Tiểu Tuyết đây không phải chuyện muốn đi học hay là không muốn. Cho dù con đã tốt nghiệp và lấy được bằng đại học ở Mỹ thì đối với Noah con chẳng là gì cả. - Con không muốn đi học, đi học chán lắm bác ơi. Nó giả trò ăn vạ ra đó và nhất quyết không chịu đi. Bác nó - người đàn ông trung niên đó nhìn nó thở dài ngao ngán. - Haizzz đáng lẽ ta không nên để con đi sang Mỹ từ nhỏ làm gì. - Huhu...con chỉ muốn ở nhà, con chỉ muốn ở nhà thôi. Con không đi học đâu. - Ở nhà này..... Một bàn tay thon nhỏ ngọc ngà…
Chương 4
Sự Trả Thù Của TuyếtTác giả: Kid Cat Chibi- Không.....không được, tóm lại là không được.... .... Mới sáng sớm ra mà tiếng 'hót' lảnh lót rất chi là êm tai của nó vang lên khắp cả gian phòng khách rộng lớn và sang trọng. Nó nhìn người đàn ông trung niên rất phong độ đang ngồi uống trà kia và nhìn ông thắc mắc. - Tại sao? Tại sao con phải đi học chứ? Con không muốn, con không muốn đi học. Nó vẫn vặn volume hết sức có thể, nhưng người đàn ông kia vẫn bình thản ngồi uống trà như không. Người đó đặt tách trà xuống mỉm cười nhìn nó. - Tiểu Tuyết đây không phải chuyện muốn đi học hay là không muốn. Cho dù con đã tốt nghiệp và lấy được bằng đại học ở Mỹ thì đối với Noah con chẳng là gì cả. - Con không muốn đi học, đi học chán lắm bác ơi. Nó giả trò ăn vạ ra đó và nhất quyết không chịu đi. Bác nó - người đàn ông trung niên đó nhìn nó thở dài ngao ngán. - Haizzz đáng lẽ ta không nên để con đi sang Mỹ từ nhỏ làm gì. - Huhu...con chỉ muốn ở nhà, con chỉ muốn ở nhà thôi. Con không đi học đâu. - Ở nhà này..... Một bàn tay thon nhỏ ngọc ngà… - Buông em ra đi.Nó cố gắng gỡ tay Len ra nhưng vô vọng. Vừa lúc đó Lin nhìn thấy, cô ngạc nhiên rồi tiến đến chỗ họ. Len kéo cả nó đi vào chỗ bàn của bốn người này. Các học viên vip khác thấy nó đeo đồng hồ tím thì tỏ ra khinh bỉ nhưng chẳng ai nói gì. Ban vip không đông lắm, cũng chỉ có vài lớp nên trong canteen chỗ thì rộng mà người thì ít.Lôi được nó vào trong Len ấn nó ngồi xuống ghế cạnh mình, lúc này nó khó chịu nhìn cậu.- Anh kéo em lên đây làm gì? Đau chết nên được đấy.- Bà xã ngồi ăn ở đó mà thấy ổn sao?Len quay qua hỏi, Lin nhìn cả hai thở dài. Hắn và Sun tiếp tục ăn chẳng quan tâm chuyện bao đồng.- Em còn bạn ở đó mà. Với lại đừng gọi em là bà xã này nọ nữa. Thôi em đi đây.Nó đứng dậy định đi mất thì Lin túm tay nó lại, cô nở nụ cười đe dọa rồi giọng nói đều đều phát ra.- Ai cho đi mà đi hả?- Lin....Lin à mình còn bạn.......bạn mình đang chờ.- Tụi này không phải bạn hả?Lin tiếp tục hỏi, nó toát cả mồ hôi vì con bạn này mất. Nó mỉm cười.- Hơ hơ, là bạn nhưng chỉ có cậu với anh Len thôi. Với lại bị anh Len kéo lên đây chưa kịp.- Cứ thử bước khỏi xem.Lin lên tiếng cảnh cáo làm nó sợ thót tim đành ngồi yên vị trí không dám nhúc nhích. Len nhìn em gái mình nở nụ cười thật tươi. Nó ngồi ăn cùng anh em nhà này nhưng có thêm Sun và hắn làm nó không mấy thoải mái. Nó nghĩ không biết hai người bạn kia thế nào nữa.- À hôm nay có học bắn súng đấy, mi đến đó học cùng đi Snow.- Cả hai người kia nữa nhé?Nó nhìn Lin khuôn mặt dễ thương vô đối, nó lại sài chiêu dụ dỗ rồi. Lin suy nghĩ rồi gật đầu. Nó rất thích bắn súng vì nó thấy cái này hay hay nè, tiếng súng nghe lại rất vui tai nữa chứ.- Vậy làm một trận đi Lin, lâu rồi không đấu với nhau.- OK, để xem tay nghề của mi có sụt đi không.- Không có đâu, ở bên Mỹ học bắn súng suốt đấy, có học cả lắp súng nữa cơ.Nó khoe luôn một lèo rồi tai nó bắt đầu bắt sóng vài tiếng nói không hay về mình trong mấy cái đám tụ tập đằng kia. Lin và Len giới thiệu cho nó làm quen với Sun và hắn. Sun thì nó còn tươi cười chào hỏi chứ hắn thì nó không nói gì. Bởi mới nghe tên thật của hắn thôi làm nó thêm ghét rồi. Nó ghét người nhà họ LâmSau khi ăn trưa nó được trả tự do, phóng như tên lửa về lớp nó nhìn hai người bạn.- Xin lỗi vì bỏ mọi người lại nhé.Nó chắp hai tay rồi vẻ mặt rối rít. Thảo mỉm cười cốc đầu nó.- Có lỗi gì mà phải xin chứ? Dù sao đâu trách Snow được, là tại người đó lôi bạn đi mà.- Hì hì, Thảo là tuyệt nhất.Nó mỉm cười tươi rói như ánh mặt trời khẽ làm Thảo đỏ mặt. Bỗng nó sực nhớ đến vấn đề đã nói với Lin rồi nhìn hai người này.- À đúng rồi, chiều nay đến học bắn súng cùng lớp vip nhá.- Tại sao?Thảo hỏi, Khoa cũng ngước lên nhìn nó thì nó chỉ gãi đầu mỉm cười.- Họ mời lớp đặc biệt đến tỉ thỉ chút.- Thế nào cũng được, lâu lắm cũng không bắn súng rồi.Thảo vươn vai rồi bẻ tay bẻ chân, sắn quần áo như xông trận làm nó và Khoa phì cười. Chiều hôm đó, tại lớp học bắn súng, lớp vip của bốn vị kia đang khởi động chuẩn bị thì ba đứa nó, Khoa, Thảo bước vào làm họ ngạc nhiên. Thầy giáo được thông báo trước nên không nói gì cả.- Thưa thầy sao ba đứa lớp đặc biệt lại ở đây.- Là tôi mời đấy.Lin lên tiếng, cô cầm kính và cái heaphone vất cho nó. Nó nhanh chóng bắt được rồi chuẩn bị mọi thứ ình. Nó không đeo heaphone mà cũng chẳng kính làm gì, nó nhìn khẩu súng rời rạc mọi thứ ra rồi quay sang Lin.- Cả cái này hả?- Mi kêu là biết lắp súng còn gì.Lin nở nụ cười thách thức, nó không nói gì rồi bắt đầu lắp súng. Mọi người đứng đó nhìn nó và Lin đấu với nhau. Nó như dân chuyên vậy mất chưa đầy 1 phút đã xong rồi. Cả hai bắt đầu bắn, Lin bắn trước, cô bắn ba phát liên tiếp, một phát 10 điểm, hai phát 9 điểm. Nó đưa súng lên rồi nhìn về phía hồng tâm điểm 10, cách nó ngắm như kiểu nó đang tập trung tại một điểm vậy. Và nó đã bóp cò bắn ngắt quãng vài giây. Tổng cộng nó bắn 3 phát, thầy nhìn vào chỉ thấy trúng có một phát số 10 thôi. Nó mỉm cười gãi đầu.- Ô, tớ thua mất rồi.Nụ cười của nó rất tươi, nó đúng là cao thủ che dấu cảm xúc bậc nhất. Tuy nhiên trong căn phòng này có đến 7 người biết nó thắng chứ không phải Lin vì 3 phát bắn của nó đều trúng ngay điểm đó. Sau đó lớp đặc biệt vẫn tiếp tục học súng ngay tại phòng này cùng lớp vip. Nó không tập mà chỉ ngồi yên một chỗ nhìn Thảo với Khoa tập với nhau. Ngồi hàng ghế trên nó là hắn đang nhìn nó một cách kì lạ. "Hàn Tuyết sao?" .Nó ngồi đó nghĩ vẩn vơ rồi bỗng nó ngước lên thấy hắn đang nhìn mình chằm chằm. Hai ánh mắt bất giác chạm nhau. Nó thấy hắn liền hứ nhẹ một cái rồi lại quay đi, hắn hơi nhíu mày nhìn nó khó hiểu. Đang đứng bắn súng ở phía dưới thì một người con trai bất giác nở nụ cười mà không biết vì sao nữa. Xem ra cuộc đời nó chuẩn bị chuyển tiếp rồi.
- Buông em ra đi.
Nó cố gắng gỡ tay Len ra nhưng vô vọng. Vừa lúc đó Lin nhìn thấy, cô ngạc
nhiên rồi tiến đến chỗ họ. Len kéo cả nó đi vào chỗ bàn của bốn người
này. Các học viên vip khác thấy nó đeo đồng hồ tím thì tỏ ra khinh bỉ
nhưng chẳng ai nói gì. Ban vip không đông lắm, cũng chỉ có vài lớp nên
trong canteen chỗ thì rộng mà người thì ít.
Lôi được nó vào trong Len ấn nó ngồi xuống ghế cạnh mình, lúc này nó khó chịu nhìn cậu.
- Anh kéo em lên đây làm gì? Đau chết nên được đấy.
- Bà xã ngồi ăn ở đó mà thấy ổn sao?
Len quay qua hỏi, Lin nhìn cả hai thở dài. Hắn và Sun tiếp tục ăn chẳng quan tâm chuyện bao đồng.
- Em còn bạn ở đó mà. Với lại đừng gọi em là bà xã này nọ nữa. Thôi em đi đây.
Nó đứng dậy định đi mất thì Lin túm tay nó lại, cô nở nụ cười đe dọa rồi giọng nói đều đều phát ra.
- Ai cho đi mà đi hả?
- Lin....Lin à mình còn bạn.......bạn mình đang chờ.
- Tụi này không phải bạn hả?
Lin tiếp tục hỏi, nó toát cả mồ hôi vì con bạn này mất. Nó mỉm cười.
- Hơ hơ, là bạn nhưng chỉ có cậu với anh Len thôi. Với lại bị anh Len kéo lên đây chưa kịp.
- Cứ thử bước khỏi xem.
Lin lên tiếng cảnh cáo làm nó sợ thót tim đành ngồi yên vị trí không dám
nhúc nhích. Len nhìn em gái mình nở nụ cười thật tươi. Nó ngồi ăn cùng
anh em nhà này nhưng có thêm Sun và hắn làm nó không mấy thoải mái. Nó
nghĩ không biết hai người bạn kia thế nào nữa.
- À hôm nay có học bắn súng đấy, mi đến đó học cùng đi Snow.
- Cả hai người kia nữa nhé?
Nó nhìn Lin khuôn mặt dễ thương vô đối, nó lại sài chiêu dụ dỗ rồi. Lin
suy nghĩ rồi gật đầu. Nó rất thích bắn súng vì nó thấy cái này hay hay
nè, tiếng súng nghe lại rất vui tai nữa chứ.
- Vậy làm một trận đi Lin, lâu rồi không đấu với nhau.
- OK, để xem tay nghề của mi có sụt đi không.
- Không có đâu, ở bên Mỹ học bắn súng suốt đấy, có học cả lắp súng nữa cơ.
Nó khoe luôn một lèo rồi tai nó bắt đầu bắt sóng vài tiếng nói không hay
về mình trong mấy cái đám tụ tập đằng kia. Lin và Len giới thiệu cho nó
làm quen với Sun và hắn. Sun thì nó còn tươi cười chào hỏi chứ hắn thì
nó không nói gì. Bởi mới nghe tên thật của hắn thôi làm nó thêm ghét
rồi. Nó ghét người nhà họ Lâm
Sau khi ăn trưa nó được trả tự do, phóng như tên lửa về lớp nó nhìn hai người bạn.
- Xin lỗi vì bỏ mọi người lại nhé.
Nó chắp hai tay rồi vẻ mặt rối rít. Thảo mỉm cười cốc đầu nó.
- Có lỗi gì mà phải xin chứ? Dù sao đâu trách Snow được, là tại người đó lôi bạn đi mà.
- Hì hì, Thảo là tuyệt nhất.
Nó mỉm cười tươi rói như ánh mặt trời khẽ làm Thảo đỏ mặt. Bỗng nó sực nhớ đến vấn đề đã nói với Lin rồi nhìn hai người này.
- À đúng rồi, chiều nay đến học bắn súng cùng lớp vip nhá.
- Tại sao?
Thảo hỏi, Khoa cũng ngước lên nhìn nó thì nó chỉ gãi đầu mỉm cười.
- Họ mời lớp đặc biệt đến tỉ thỉ chút.
- Thế nào cũng được, lâu lắm cũng không bắn súng rồi.
Thảo vươn vai rồi bẻ tay bẻ chân, sắn quần áo như xông trận làm nó và Khoa
phì cười. Chiều hôm đó, tại lớp học bắn súng, lớp vip của bốn vị kia
đang khởi động chuẩn bị thì ba đứa nó, Khoa, Thảo bước vào làm họ ngạc
nhiên. Thầy giáo được thông báo trước nên không nói gì cả.
- Thưa thầy sao ba đứa lớp đặc biệt lại ở đây.
- Là tôi mời đấy.
Lin lên tiếng, cô cầm kính và cái heaphone vất cho nó. Nó nhanh chóng bắt
được rồi chuẩn bị mọi thứ ình. Nó không đeo heaphone mà cũng chẳng kính
làm gì, nó nhìn khẩu súng rời rạc mọi thứ ra rồi quay sang Lin.
- Cả cái này hả?
- Mi kêu là biết lắp súng còn gì.
Lin nở nụ cười thách thức, nó không nói gì rồi bắt đầu lắp súng. Mọi người
đứng đó nhìn nó và Lin đấu với nhau. Nó như dân chuyên vậy mất chưa đầy 1 phút đã xong rồi. Cả hai bắt đầu bắn, Lin bắn trước, cô bắn ba phát
liên tiếp, một phát 10 điểm, hai phát 9 điểm. Nó đưa súng lên rồi nhìn
về phía hồng tâm điểm 10, cách nó ngắm như kiểu nó đang tập trung tại
một điểm vậy. Và nó đã bóp cò bắn ngắt quãng vài giây. Tổng cộng nó bắn 3 phát, thầy nhìn vào chỉ thấy trúng có một phát số 10 thôi. Nó mỉm cười
gãi đầu.
- Ô, tớ thua mất rồi.
Nụ cười của nó rất tươi, nó đúng là cao thủ che dấu cảm xúc bậc nhất. Tuy nhiên trong căn phòng này có đến 7 người biết nó thắng chứ không phải Lin vì 3 phát bắn của nó
đều trúng ngay điểm đó. Sau đó lớp đặc biệt vẫn tiếp tục học súng ngay
tại phòng này cùng lớp vip. Nó không tập mà chỉ ngồi yên một chỗ nhìn
Thảo với Khoa tập với nhau. Ngồi hàng ghế trên nó là hắn đang nhìn nó
một cách kì lạ. "Hàn Tuyết sao?" .
Nó ngồi đó nghĩ vẩn vơ rồi
bỗng nó ngước lên thấy hắn đang nhìn mình chằm chằm. Hai ánh mắt bất
giác chạm nhau. Nó thấy hắn liền hứ nhẹ một cái rồi lại quay đi, hắn hơi nhíu mày nhìn nó khó hiểu. Đang đứng bắn súng ở phía dưới thì một người con trai bất giác nở nụ cười mà không biết vì sao nữa. Xem ra cuộc đời
nó chuẩn bị chuyển tiếp rồi.
Sự Trả Thù Của TuyếtTác giả: Kid Cat Chibi- Không.....không được, tóm lại là không được.... .... Mới sáng sớm ra mà tiếng 'hót' lảnh lót rất chi là êm tai của nó vang lên khắp cả gian phòng khách rộng lớn và sang trọng. Nó nhìn người đàn ông trung niên rất phong độ đang ngồi uống trà kia và nhìn ông thắc mắc. - Tại sao? Tại sao con phải đi học chứ? Con không muốn, con không muốn đi học. Nó vẫn vặn volume hết sức có thể, nhưng người đàn ông kia vẫn bình thản ngồi uống trà như không. Người đó đặt tách trà xuống mỉm cười nhìn nó. - Tiểu Tuyết đây không phải chuyện muốn đi học hay là không muốn. Cho dù con đã tốt nghiệp và lấy được bằng đại học ở Mỹ thì đối với Noah con chẳng là gì cả. - Con không muốn đi học, đi học chán lắm bác ơi. Nó giả trò ăn vạ ra đó và nhất quyết không chịu đi. Bác nó - người đàn ông trung niên đó nhìn nó thở dài ngao ngán. - Haizzz đáng lẽ ta không nên để con đi sang Mỹ từ nhỏ làm gì. - Huhu...con chỉ muốn ở nhà, con chỉ muốn ở nhà thôi. Con không đi học đâu. - Ở nhà này..... Một bàn tay thon nhỏ ngọc ngà… - Buông em ra đi.Nó cố gắng gỡ tay Len ra nhưng vô vọng. Vừa lúc đó Lin nhìn thấy, cô ngạc nhiên rồi tiến đến chỗ họ. Len kéo cả nó đi vào chỗ bàn của bốn người này. Các học viên vip khác thấy nó đeo đồng hồ tím thì tỏ ra khinh bỉ nhưng chẳng ai nói gì. Ban vip không đông lắm, cũng chỉ có vài lớp nên trong canteen chỗ thì rộng mà người thì ít.Lôi được nó vào trong Len ấn nó ngồi xuống ghế cạnh mình, lúc này nó khó chịu nhìn cậu.- Anh kéo em lên đây làm gì? Đau chết nên được đấy.- Bà xã ngồi ăn ở đó mà thấy ổn sao?Len quay qua hỏi, Lin nhìn cả hai thở dài. Hắn và Sun tiếp tục ăn chẳng quan tâm chuyện bao đồng.- Em còn bạn ở đó mà. Với lại đừng gọi em là bà xã này nọ nữa. Thôi em đi đây.Nó đứng dậy định đi mất thì Lin túm tay nó lại, cô nở nụ cười đe dọa rồi giọng nói đều đều phát ra.- Ai cho đi mà đi hả?- Lin....Lin à mình còn bạn.......bạn mình đang chờ.- Tụi này không phải bạn hả?Lin tiếp tục hỏi, nó toát cả mồ hôi vì con bạn này mất. Nó mỉm cười.- Hơ hơ, là bạn nhưng chỉ có cậu với anh Len thôi. Với lại bị anh Len kéo lên đây chưa kịp.- Cứ thử bước khỏi xem.Lin lên tiếng cảnh cáo làm nó sợ thót tim đành ngồi yên vị trí không dám nhúc nhích. Len nhìn em gái mình nở nụ cười thật tươi. Nó ngồi ăn cùng anh em nhà này nhưng có thêm Sun và hắn làm nó không mấy thoải mái. Nó nghĩ không biết hai người bạn kia thế nào nữa.- À hôm nay có học bắn súng đấy, mi đến đó học cùng đi Snow.- Cả hai người kia nữa nhé?Nó nhìn Lin khuôn mặt dễ thương vô đối, nó lại sài chiêu dụ dỗ rồi. Lin suy nghĩ rồi gật đầu. Nó rất thích bắn súng vì nó thấy cái này hay hay nè, tiếng súng nghe lại rất vui tai nữa chứ.- Vậy làm một trận đi Lin, lâu rồi không đấu với nhau.- OK, để xem tay nghề của mi có sụt đi không.- Không có đâu, ở bên Mỹ học bắn súng suốt đấy, có học cả lắp súng nữa cơ.Nó khoe luôn một lèo rồi tai nó bắt đầu bắt sóng vài tiếng nói không hay về mình trong mấy cái đám tụ tập đằng kia. Lin và Len giới thiệu cho nó làm quen với Sun và hắn. Sun thì nó còn tươi cười chào hỏi chứ hắn thì nó không nói gì. Bởi mới nghe tên thật của hắn thôi làm nó thêm ghét rồi. Nó ghét người nhà họ LâmSau khi ăn trưa nó được trả tự do, phóng như tên lửa về lớp nó nhìn hai người bạn.- Xin lỗi vì bỏ mọi người lại nhé.Nó chắp hai tay rồi vẻ mặt rối rít. Thảo mỉm cười cốc đầu nó.- Có lỗi gì mà phải xin chứ? Dù sao đâu trách Snow được, là tại người đó lôi bạn đi mà.- Hì hì, Thảo là tuyệt nhất.Nó mỉm cười tươi rói như ánh mặt trời khẽ làm Thảo đỏ mặt. Bỗng nó sực nhớ đến vấn đề đã nói với Lin rồi nhìn hai người này.- À đúng rồi, chiều nay đến học bắn súng cùng lớp vip nhá.- Tại sao?Thảo hỏi, Khoa cũng ngước lên nhìn nó thì nó chỉ gãi đầu mỉm cười.- Họ mời lớp đặc biệt đến tỉ thỉ chút.- Thế nào cũng được, lâu lắm cũng không bắn súng rồi.Thảo vươn vai rồi bẻ tay bẻ chân, sắn quần áo như xông trận làm nó và Khoa phì cười. Chiều hôm đó, tại lớp học bắn súng, lớp vip của bốn vị kia đang khởi động chuẩn bị thì ba đứa nó, Khoa, Thảo bước vào làm họ ngạc nhiên. Thầy giáo được thông báo trước nên không nói gì cả.- Thưa thầy sao ba đứa lớp đặc biệt lại ở đây.- Là tôi mời đấy.Lin lên tiếng, cô cầm kính và cái heaphone vất cho nó. Nó nhanh chóng bắt được rồi chuẩn bị mọi thứ ình. Nó không đeo heaphone mà cũng chẳng kính làm gì, nó nhìn khẩu súng rời rạc mọi thứ ra rồi quay sang Lin.- Cả cái này hả?- Mi kêu là biết lắp súng còn gì.Lin nở nụ cười thách thức, nó không nói gì rồi bắt đầu lắp súng. Mọi người đứng đó nhìn nó và Lin đấu với nhau. Nó như dân chuyên vậy mất chưa đầy 1 phút đã xong rồi. Cả hai bắt đầu bắn, Lin bắn trước, cô bắn ba phát liên tiếp, một phát 10 điểm, hai phát 9 điểm. Nó đưa súng lên rồi nhìn về phía hồng tâm điểm 10, cách nó ngắm như kiểu nó đang tập trung tại một điểm vậy. Và nó đã bóp cò bắn ngắt quãng vài giây. Tổng cộng nó bắn 3 phát, thầy nhìn vào chỉ thấy trúng có một phát số 10 thôi. Nó mỉm cười gãi đầu.- Ô, tớ thua mất rồi.Nụ cười của nó rất tươi, nó đúng là cao thủ che dấu cảm xúc bậc nhất. Tuy nhiên trong căn phòng này có đến 7 người biết nó thắng chứ không phải Lin vì 3 phát bắn của nó đều trúng ngay điểm đó. Sau đó lớp đặc biệt vẫn tiếp tục học súng ngay tại phòng này cùng lớp vip. Nó không tập mà chỉ ngồi yên một chỗ nhìn Thảo với Khoa tập với nhau. Ngồi hàng ghế trên nó là hắn đang nhìn nó một cách kì lạ. "Hàn Tuyết sao?" .Nó ngồi đó nghĩ vẩn vơ rồi bỗng nó ngước lên thấy hắn đang nhìn mình chằm chằm. Hai ánh mắt bất giác chạm nhau. Nó thấy hắn liền hứ nhẹ một cái rồi lại quay đi, hắn hơi nhíu mày nhìn nó khó hiểu. Đang đứng bắn súng ở phía dưới thì một người con trai bất giác nở nụ cười mà không biết vì sao nữa. Xem ra cuộc đời nó chuẩn bị chuyển tiếp rồi.