- Không.....không được, tóm lại là không được.... .... Mới sáng sớm ra mà tiếng 'hót' lảnh lót rất chi là êm tai của nó vang lên khắp cả gian phòng khách rộng lớn và sang trọng. Nó nhìn người đàn ông trung niên rất phong độ đang ngồi uống trà kia và nhìn ông thắc mắc. - Tại sao? Tại sao con phải đi học chứ? Con không muốn, con không muốn đi học. Nó vẫn vặn volume hết sức có thể, nhưng người đàn ông kia vẫn bình thản ngồi uống trà như không. Người đó đặt tách trà xuống mỉm cười nhìn nó. - Tiểu Tuyết đây không phải chuyện muốn đi học hay là không muốn. Cho dù con đã tốt nghiệp và lấy được bằng đại học ở Mỹ thì đối với Noah con chẳng là gì cả. - Con không muốn đi học, đi học chán lắm bác ơi. Nó giả trò ăn vạ ra đó và nhất quyết không chịu đi. Bác nó - người đàn ông trung niên đó nhìn nó thở dài ngao ngán. - Haizzz đáng lẽ ta không nên để con đi sang Mỹ từ nhỏ làm gì. - Huhu...con chỉ muốn ở nhà, con chỉ muốn ở nhà thôi. Con không đi học đâu. - Ở nhà này..... Một bàn tay thon nhỏ ngọc ngà…
Chương 38
Sự Trả Thù Của TuyếtTác giả: Kid Cat Chibi- Không.....không được, tóm lại là không được.... .... Mới sáng sớm ra mà tiếng 'hót' lảnh lót rất chi là êm tai của nó vang lên khắp cả gian phòng khách rộng lớn và sang trọng. Nó nhìn người đàn ông trung niên rất phong độ đang ngồi uống trà kia và nhìn ông thắc mắc. - Tại sao? Tại sao con phải đi học chứ? Con không muốn, con không muốn đi học. Nó vẫn vặn volume hết sức có thể, nhưng người đàn ông kia vẫn bình thản ngồi uống trà như không. Người đó đặt tách trà xuống mỉm cười nhìn nó. - Tiểu Tuyết đây không phải chuyện muốn đi học hay là không muốn. Cho dù con đã tốt nghiệp và lấy được bằng đại học ở Mỹ thì đối với Noah con chẳng là gì cả. - Con không muốn đi học, đi học chán lắm bác ơi. Nó giả trò ăn vạ ra đó và nhất quyết không chịu đi. Bác nó - người đàn ông trung niên đó nhìn nó thở dài ngao ngán. - Haizzz đáng lẽ ta không nên để con đi sang Mỹ từ nhỏ làm gì. - Huhu...con chỉ muốn ở nhà, con chỉ muốn ở nhà thôi. Con không đi học đâu. - Ở nhà này..... Một bàn tay thon nhỏ ngọc ngà… - Người đứng sau mọi chuyện...người đứng đầu của Noah.....là.... ......Câu cuối cùng quá nhỏ mà không ai nghe được và ông ta chết dần. Nó nghe được qua cử động mấp máy môi mà căng mắt ngạc nhiên hoảng hốt. Tim nhân tạo của ông ta ngừng đập, các hầu gái nhìn nó thấy hoảng sợ vì cái biểu hiện của chủ nhân mình.- Tiểu thư...????- Các ngươi về trước đi. Ta ở lại về sau.- Vâng.Trưởng hầu cùng hầu gái ra về. Lúc này nó tiến tới chỗ xác của ba mình, trước đó nó đã tiêm thuốc độc vào tim nhân tạo đó của ông ta nên ông ta mới chết từ từ như vậy. Nó ngước lên nhìn ba mình.- Xin lỗi...con xin lỗi ba ơi. Con xin lỗi vì đã hiểu lầm ba ơi. Xin hãy tha lỗi cho con.Nó ôm lấy phần eo ông ta vì lúc này là vừa tầm với nó. (chuyện gì thế này khi tự dưng đang thù nhau nay nó lại khóc thảm thiết thế????) Nó khóc rất nhiều và ở ngoài một nhóm người đang đứng nhìn nó. Bỗng nó lùi lại, tay ôm lấy con mắt phải đang rỉ máu và đau nhức kia.- Mắt mình...chẳng lẽ......????Nó ngạc nhiên và nhanh chóng đứng dậy. Nó cố gắng rút thanh sắt ra, cởi còng và kéo xác ba mình tới chiếc xe gần đó. Nó tự mình lái xe đến biển nơi trước đây từng gắn liền với thành phố nhân tạo Aurora . Nó đã tự tay thả ba mình xuống dưới đó.- Hãy yên nghỉ nhé ba. Con hứa sẽ đến tìm ba sớm hơn nữa. Lần này con không bỏ ba lại nữa đâu. (ý nó là cái vụ thành phố nhân tạo sập hồi trước nó bỏ ba nó lại đấy :3) Hãy đợi con.Nói rồi nó quay lưng và lấy máy chơi game ra. Nó ấn nút thay vì game mà nó hay chơi thì lại giống một máy tính mini hơn.- Bắt đầu rồi sao? Big Big Funny à? Tôi không có hứng nữa rồi. Bây giờ ưu tiên hàng đầu là nó. Xin lỗi nhé Sam, Violet vì tôi bỏ cuộc.Nó nói câu đầy hàm ý mà ai kia đã nghe thấy rồi. Bỗng nó rút điện thoại ra gọi cho ai đó. Nó đứng dựa lưng vào xe.- Boss...là Snow.- Có chuyện gì với con sao?- Tôi bỏ Big Big Funny. Thay vào đó tôi chấp nhận thỏa thuận lúc trước. Tôi sẽ làm.- Haha...đúng vậy. Con đã có lựa chọn đúng đắn.Boss cười lớn, nó khẽ nhếch miệng cười và tiếp tục chơi game.- Gửi thêm game mới đi. Cái máy này cần nghỉ ngơi. À mà hôm nay họ đi học rồi.- Ta sẽ gửi phát nhanh cho con. Nhưng Snow này, con có thể gọi ta là ba như chúng không?Boss giọng buồn buồn và có vẻ rất hy vọng nói. Nó thở dài và bỗng nhoẻn miệng cười một nụ cười thật hiếm kể từ sau 4 năm đó.- Ba...xem con làm việc nhé. Bái bai ba, hẹn gặp ba sau.Nó tắt máy ngay, nhìn điện thoại nó mỉm cười rồi vào xe phóng đi mất. Đầu dây bên kia có vẻ Boss đang rất hạnh phúc.- Con bé chịu gọi ba rồi sao?- Đúng vậy.Boss gật đầu và mỉm cười. Trong khi đó, nó vừa đi thì chiếc xe khác xuất hiện.- Ai ya...Snow không chơi Big Big Funny nữa rồi.- Chán quá đi.Sam và Violet chán nản nói. Alex nhìn về hướng chiếc xe của nó.- Snow sẽ là của em...- Này nhóc, vợ anh đừng có tham mà cướp.Howl véo má Alex và khẽ nhếch miệng cười nham hiểm. Alex xoa cái má của mình và lườm Howl.- Em không cướp, chỉ mượn chút thôi. Em đã nói có vài chuyện cần nói.- Rồi rồi. Nhớ nhóc làm vợ anh khóc là toi đời đấy.- Biết rồi.Alex biết chứ sao Howl cứ phải nhắc, có phải đứa không biết phải trái đâu. Và họ cũng đến học viện X ở thành phố X này. Đây là học viện xuyên cấp dành cho các thiên tài. Hiện cũng có vài thành viên mới gia nhập vào. Liệu cuộc chạm chán cùng bước tiếp theo của những con người đáng sợ này là gì đây? Ai là Kami God mà lại khiến cho nó trở nên như vậy đồng thời lại l*m t*nh cảm ba con nó trở nên tốt đẹp hơn bao giờ hết?
- Người đứng sau mọi chuyện...người đứng đầu của Noah.....là.... ......
Câu cuối cùng quá nhỏ mà không ai nghe được và ông ta chết dần. Nó nghe
được qua cử động mấp máy môi mà căng mắt ngạc nhiên hoảng hốt. Tim nhân
tạo của ông ta ngừng đập, các hầu gái nhìn nó thấy hoảng sợ vì cái biểu
hiện của chủ nhân mình.
- Tiểu thư...????
- Các ngươi về trước đi. Ta ở lại về sau.
- Vâng.
Trưởng hầu cùng hầu gái ra về. Lúc này nó tiến tới chỗ xác của ba mình, trước
đó nó đã tiêm thuốc độc vào tim nhân tạo đó của ông ta nên ông ta mới
chết từ từ như vậy. Nó ngước lên nhìn ba mình.
- Xin lỗi...con xin lỗi ba ơi. Con xin lỗi vì đã hiểu lầm ba ơi. Xin hãy tha lỗi cho con.
Nó ôm lấy phần eo ông ta vì lúc này là vừa tầm với nó. (chuyện gì thế này
khi tự dưng đang thù nhau nay nó lại khóc thảm thiết thế????) Nó khóc
rất nhiều và ở ngoài một nhóm người đang đứng nhìn nó. Bỗng nó lùi lại,
tay ôm lấy con mắt phải đang rỉ máu và đau nhức kia.
- Mắt mình...chẳng lẽ......????
Nó ngạc nhiên và nhanh chóng đứng dậy. Nó cố gắng rút thanh sắt ra, cởi
còng và kéo xác ba mình tới chiếc xe gần đó. Nó tự mình lái xe đến biển
nơi trước đây từng gắn liền với thành phố nhân tạo Aurora . Nó đã tự tay thả ba mình xuống dưới đó.
- Hãy yên nghỉ nhé ba. Con hứa sẽ đến tìm ba sớm hơn nữa. Lần này con không bỏ ba lại nữa đâu. (ý nó là cái
vụ thành phố nhân tạo sập hồi trước nó bỏ ba nó lại đấy :3) Hãy đợi con.
Nói rồi nó quay lưng và lấy máy chơi game ra. Nó ấn nút thay vì game mà nó hay chơi thì lại giống một máy tính mini hơn.
- Bắt đầu rồi sao? Big Big Funny à? Tôi không có hứng nữa rồi. Bây giờ ưu tiên hàng đầu là nó. Xin lỗi nhé Sam, Violet vì tôi bỏ cuộc.
Nó nói câu đầy hàm ý mà ai kia đã nghe thấy rồi. Bỗng nó rút điện thoại ra gọi cho ai đó. Nó đứng dựa lưng vào xe.
- Boss...là Snow.
- Có chuyện gì với con sao?
- Tôi bỏ Big Big Funny. Thay vào đó tôi chấp nhận thỏa thuận lúc trước. Tôi sẽ làm.
- Haha...đúng vậy. Con đã có lựa chọn đúng đắn.
Boss cười lớn, nó khẽ nhếch miệng cười và tiếp tục chơi game.
- Gửi thêm game mới đi. Cái máy này cần nghỉ ngơi. À mà hôm nay họ đi học rồi.
- Ta sẽ gửi phát nhanh cho con. Nhưng Snow này, con có thể gọi ta là ba như chúng không?
Boss giọng buồn buồn và có vẻ rất hy vọng nói. Nó thở dài và bỗng nhoẻn miệng cười một nụ cười thật hiếm kể từ sau 4 năm đó.
- Ba...xem con làm việc nhé. Bái bai ba, hẹn gặp ba sau.
Nó tắt máy ngay, nhìn điện thoại nó mỉm cười rồi vào xe phóng đi mất. Đầu dây bên kia có vẻ Boss đang rất hạnh phúc.
- Con bé chịu gọi ba rồi sao?
- Đúng vậy.
Boss gật đầu và mỉm cười. Trong khi đó, nó vừa đi thì chiếc xe khác xuất hiện.
- Ai ya...Snow không chơi Big Big Funny nữa rồi.
- Chán quá đi.
Sam và Violet chán nản nói. Alex nhìn về hướng chiếc xe của nó.
- Snow sẽ là của em...
- Này nhóc, vợ anh đừng có tham mà cướp.
Howl véo má Alex và khẽ nhếch miệng cười nham hiểm. Alex xoa cái má của mình và lườm Howl.
- Em không cướp, chỉ mượn chút thôi. Em đã nói có vài chuyện cần nói.
- Rồi rồi. Nhớ nhóc làm vợ anh khóc là toi đời đấy.
- Biết rồi.
Alex biết chứ sao Howl cứ phải nhắc, có phải đứa không biết phải trái đâu.
Và họ cũng đến học viện X ở thành phố X này. Đây là học viện xuyên cấp
dành cho các thiên tài. Hiện cũng có vài thành viên mới gia nhập vào.
Liệu cuộc chạm chán cùng bước tiếp theo của những con người đáng sợ này
là gì đây? Ai là Kami God mà lại khiến cho nó trở nên như vậy đồng thời
lại l*m t*nh cảm ba con nó trở nên tốt đẹp hơn bao giờ hết?
Sự Trả Thù Của TuyếtTác giả: Kid Cat Chibi- Không.....không được, tóm lại là không được.... .... Mới sáng sớm ra mà tiếng 'hót' lảnh lót rất chi là êm tai của nó vang lên khắp cả gian phòng khách rộng lớn và sang trọng. Nó nhìn người đàn ông trung niên rất phong độ đang ngồi uống trà kia và nhìn ông thắc mắc. - Tại sao? Tại sao con phải đi học chứ? Con không muốn, con không muốn đi học. Nó vẫn vặn volume hết sức có thể, nhưng người đàn ông kia vẫn bình thản ngồi uống trà như không. Người đó đặt tách trà xuống mỉm cười nhìn nó. - Tiểu Tuyết đây không phải chuyện muốn đi học hay là không muốn. Cho dù con đã tốt nghiệp và lấy được bằng đại học ở Mỹ thì đối với Noah con chẳng là gì cả. - Con không muốn đi học, đi học chán lắm bác ơi. Nó giả trò ăn vạ ra đó và nhất quyết không chịu đi. Bác nó - người đàn ông trung niên đó nhìn nó thở dài ngao ngán. - Haizzz đáng lẽ ta không nên để con đi sang Mỹ từ nhỏ làm gì. - Huhu...con chỉ muốn ở nhà, con chỉ muốn ở nhà thôi. Con không đi học đâu. - Ở nhà này..... Một bàn tay thon nhỏ ngọc ngà… - Người đứng sau mọi chuyện...người đứng đầu của Noah.....là.... ......Câu cuối cùng quá nhỏ mà không ai nghe được và ông ta chết dần. Nó nghe được qua cử động mấp máy môi mà căng mắt ngạc nhiên hoảng hốt. Tim nhân tạo của ông ta ngừng đập, các hầu gái nhìn nó thấy hoảng sợ vì cái biểu hiện của chủ nhân mình.- Tiểu thư...????- Các ngươi về trước đi. Ta ở lại về sau.- Vâng.Trưởng hầu cùng hầu gái ra về. Lúc này nó tiến tới chỗ xác của ba mình, trước đó nó đã tiêm thuốc độc vào tim nhân tạo đó của ông ta nên ông ta mới chết từ từ như vậy. Nó ngước lên nhìn ba mình.- Xin lỗi...con xin lỗi ba ơi. Con xin lỗi vì đã hiểu lầm ba ơi. Xin hãy tha lỗi cho con.Nó ôm lấy phần eo ông ta vì lúc này là vừa tầm với nó. (chuyện gì thế này khi tự dưng đang thù nhau nay nó lại khóc thảm thiết thế????) Nó khóc rất nhiều và ở ngoài một nhóm người đang đứng nhìn nó. Bỗng nó lùi lại, tay ôm lấy con mắt phải đang rỉ máu và đau nhức kia.- Mắt mình...chẳng lẽ......????Nó ngạc nhiên và nhanh chóng đứng dậy. Nó cố gắng rút thanh sắt ra, cởi còng và kéo xác ba mình tới chiếc xe gần đó. Nó tự mình lái xe đến biển nơi trước đây từng gắn liền với thành phố nhân tạo Aurora . Nó đã tự tay thả ba mình xuống dưới đó.- Hãy yên nghỉ nhé ba. Con hứa sẽ đến tìm ba sớm hơn nữa. Lần này con không bỏ ba lại nữa đâu. (ý nó là cái vụ thành phố nhân tạo sập hồi trước nó bỏ ba nó lại đấy :3) Hãy đợi con.Nói rồi nó quay lưng và lấy máy chơi game ra. Nó ấn nút thay vì game mà nó hay chơi thì lại giống một máy tính mini hơn.- Bắt đầu rồi sao? Big Big Funny à? Tôi không có hứng nữa rồi. Bây giờ ưu tiên hàng đầu là nó. Xin lỗi nhé Sam, Violet vì tôi bỏ cuộc.Nó nói câu đầy hàm ý mà ai kia đã nghe thấy rồi. Bỗng nó rút điện thoại ra gọi cho ai đó. Nó đứng dựa lưng vào xe.- Boss...là Snow.- Có chuyện gì với con sao?- Tôi bỏ Big Big Funny. Thay vào đó tôi chấp nhận thỏa thuận lúc trước. Tôi sẽ làm.- Haha...đúng vậy. Con đã có lựa chọn đúng đắn.Boss cười lớn, nó khẽ nhếch miệng cười và tiếp tục chơi game.- Gửi thêm game mới đi. Cái máy này cần nghỉ ngơi. À mà hôm nay họ đi học rồi.- Ta sẽ gửi phát nhanh cho con. Nhưng Snow này, con có thể gọi ta là ba như chúng không?Boss giọng buồn buồn và có vẻ rất hy vọng nói. Nó thở dài và bỗng nhoẻn miệng cười một nụ cười thật hiếm kể từ sau 4 năm đó.- Ba...xem con làm việc nhé. Bái bai ba, hẹn gặp ba sau.Nó tắt máy ngay, nhìn điện thoại nó mỉm cười rồi vào xe phóng đi mất. Đầu dây bên kia có vẻ Boss đang rất hạnh phúc.- Con bé chịu gọi ba rồi sao?- Đúng vậy.Boss gật đầu và mỉm cười. Trong khi đó, nó vừa đi thì chiếc xe khác xuất hiện.- Ai ya...Snow không chơi Big Big Funny nữa rồi.- Chán quá đi.Sam và Violet chán nản nói. Alex nhìn về hướng chiếc xe của nó.- Snow sẽ là của em...- Này nhóc, vợ anh đừng có tham mà cướp.Howl véo má Alex và khẽ nhếch miệng cười nham hiểm. Alex xoa cái má của mình và lườm Howl.- Em không cướp, chỉ mượn chút thôi. Em đã nói có vài chuyện cần nói.- Rồi rồi. Nhớ nhóc làm vợ anh khóc là toi đời đấy.- Biết rồi.Alex biết chứ sao Howl cứ phải nhắc, có phải đứa không biết phải trái đâu. Và họ cũng đến học viện X ở thành phố X này. Đây là học viện xuyên cấp dành cho các thiên tài. Hiện cũng có vài thành viên mới gia nhập vào. Liệu cuộc chạm chán cùng bước tiếp theo của những con người đáng sợ này là gì đây? Ai là Kami God mà lại khiến cho nó trở nên như vậy đồng thời lại l*m t*nh cảm ba con nó trở nên tốt đẹp hơn bao giờ hết?