Ban đêm, đèn bệnh viện sáng trưng. “Khối u bây giờ đã lan đến ngực của bệnh nhân, còn có hạch bạch huyết ngoài phổi, cháu nhìn chỗ này, chỗ này đi, đã lớn lắm rồi, trong phổi cũng có…” Lâm Tinh Dao cầm sổ khám bệnh và hồ sơ bệnh án của bà ngoại, nhìn bác sĩ chỉ chỗ này chỗ kia trên tấm phim nói cho cậu khối u đã di căn đến đâu. Cậu vẫn đang đeo balo, mặc bộ đồng phục phối xanh dương trắng của THPT số 7, cổ áo và vạt áo đồng phục đã sờn gần hết, tay áo và ống quần rộng thùng thình nhưng được giặt rất sạch sẽ. “Trước mắt thì bà ngoại cháu đã bước vào giai đoạn cuối của ung thư phổi…” Lâm Tinh Dao hỏi: “Bác sĩ ơi, cái này chữa thế nào ạ?” Bác sĩ trả lời, “Nếu phát hiện sớm hơn một chút thì có thể chúng tôi sẽ tiến hành phẫu thuật, nhưng với tình hình hiện tại nếu muốn phẫu thuật thì rủi ro khá lớn, hơn nữa chi phí phẫu thuật cũng tương đối cao, do bệnh nhân hiện tại đã ngoài bảy mươi, thực ra vẫn còn cách dùng hóa trị và liệu pháp nhắm trúng đích*, nếu cháu còn phân vân thì tốt nhất nên…
Chương 45: NGOẠI TRUYỆN GIÁNG SINH
Khu Rừng Ngủ Say - Dạ Ngận Bần TíchTác giả: Dạ Ngận Bần TíchTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịBan đêm, đèn bệnh viện sáng trưng. “Khối u bây giờ đã lan đến ngực của bệnh nhân, còn có hạch bạch huyết ngoài phổi, cháu nhìn chỗ này, chỗ này đi, đã lớn lắm rồi, trong phổi cũng có…” Lâm Tinh Dao cầm sổ khám bệnh và hồ sơ bệnh án của bà ngoại, nhìn bác sĩ chỉ chỗ này chỗ kia trên tấm phim nói cho cậu khối u đã di căn đến đâu. Cậu vẫn đang đeo balo, mặc bộ đồng phục phối xanh dương trắng của THPT số 7, cổ áo và vạt áo đồng phục đã sờn gần hết, tay áo và ống quần rộng thùng thình nhưng được giặt rất sạch sẽ. “Trước mắt thì bà ngoại cháu đã bước vào giai đoạn cuối của ung thư phổi…” Lâm Tinh Dao hỏi: “Bác sĩ ơi, cái này chữa thế nào ạ?” Bác sĩ trả lời, “Nếu phát hiện sớm hơn một chút thì có thể chúng tôi sẽ tiến hành phẫu thuật, nhưng với tình hình hiện tại nếu muốn phẫu thuật thì rủi ro khá lớn, hơn nữa chi phí phẫu thuật cũng tương đối cao, do bệnh nhân hiện tại đã ngoài bảy mươi, thực ra vẫn còn cách dùng hóa trị và liệu pháp nhắm trúng đích*, nếu cháu còn phân vân thì tốt nhất nên… Tác giả: Dạ Ngận Bần TíchEdit + Beta: Phô Mai Con Bò KhócNGOẠI TRUYỆNBí ẩn bánh pie Giáng sinh Lâm Tinh Dao lướt điện thoại thấy một video làm bánh pie táo Giáng sinh, đột nhiên nổi hứng muốn làm một cái.Bình thường ăn táo nhiều rồi nên Lâm Tinh Dao mua việt quất về nhà, nhìn các bước làm trong video bắt đầu làm bánh pie việt quất.Mọi khi người nấu ăn là Hứa Trạc, lâu lắm rồi Lâm Tinh Dao mới đụng vào đồ làm bếp, cách nhào bột vỏ bánh khá mới lạ, mứt việt quất cũng làm theo hướng dẫn, Hứa Trạc không thích ăn quá ngọt nên cậu không làm quá sệt.Làm bánh pie xong còn dư lại rất nhiều cục bột, Lâm Tinh Dao tự chế, nặn vài chiếc bánh tròn nhân việt quất xếp xung quanh bánh pie, phết bơ rồi cho vào lò nướng.Khi hết thời gian nướng, Lâm Tinh Dao ngửi thấy mùi thơm của bánh pie việt quất, háo hức mở lò lấy khay nướng ra.Lâm Tinh Dao: “!!!”Hứa Trạc vào phòng bếp thì thấy bánh pie trên khay nướng: “…”Bánh pie bị chảy nhân. Chất lỏng tím đen chảy ra xung quanh làm bánh pie như chìm trong biển việt quất. Bánh tròn nhân việt quất cũng bị bục, cả bánh pie lẫn bánh tròn dính hết vào nhau trông y hệt con cua đá ở dưới đáy biển sau khi bị ô nhiễm nước thải hạt nhân.Lâm Tinh Dao ỉu xìu: “Sao lại thế được nhỉ…”Hứa Trạc không nhịn được cười phải một lúc rồi cầm dao dĩa cắt một miếng nhỏ, mứt việt quất chảy ra ngoài, bên trong vẫn còn thịt quả chưa dầm nhuyễn, trông ghê không tả nổi.Lâm Tinh Dao khóc không ra nước mắt: “Anh đừng ăn nữa.”Hứa Trạc thử một miếng bánh pie: “Cũng ngon mà.”“Thật á.”Lâm Tinh Dao ăn một miếng bánh pie, càng nhai càng muốn khóc: “Ngon chỗ nào? Không ngọt tí nào luôn ấy.”Hứa Trạc dỗ cậu: “Vừa hay anh không thích ăn ngọt.”Cuối cùng Hứa Trạc pha cho Lâm Tinh Dao một cốc sữa mật ong, Lâm Tinh Dao uống sữa nhưng dù sao cũng phải ăn hết chỗ bánh pie với Hứa Trạc.
Tác giả: Dạ Ngận Bần Tích
Edit + Beta: Phô Mai Con Bò Khóc
NGOẠI TRUYỆN Bí ẩn bánh pie Giáng sinh
Lâm Tinh Dao lướt điện thoại thấy một video làm bánh pie táo Giáng sinh, đột nhiên nổi hứng muốn làm một cái.
Bình thường ăn táo nhiều rồi nên Lâm Tinh Dao mua việt quất về nhà, nhìn các bước làm trong video bắt đầu làm bánh pie việt quất.
Mọi khi người nấu ăn là Hứa Trạc, lâu lắm rồi Lâm Tinh Dao mới đụng vào đồ làm bếp, cách nhào bột vỏ bánh khá mới lạ, mứt việt quất cũng làm theo hướng dẫn, Hứa Trạc không thích ăn quá ngọt nên cậu không làm quá sệt.
Làm bánh pie xong còn dư lại rất nhiều cục bột, Lâm Tinh Dao tự chế, nặn vài chiếc bánh tròn nhân việt quất xếp xung quanh bánh pie, phết bơ rồi cho vào lò nướng.
Khi hết thời gian nướng, Lâm Tinh Dao ngửi thấy mùi thơm của bánh pie việt quất, háo hức mở lò lấy khay nướng ra.
Lâm Tinh Dao: “!!!”
Hứa Trạc vào phòng bếp thì thấy bánh pie trên khay nướng: “…”
Bánh pie bị chảy nhân. Chất lỏng tím đen chảy ra xung quanh làm bánh pie như chìm trong biển việt quất. Bánh tròn nhân việt quất cũng bị bục, cả bánh pie lẫn bánh tròn dính hết vào nhau trông y hệt con cua đá ở dưới đáy biển sau khi bị ô nhiễm nước thải hạt nhân.
Lâm Tinh Dao ỉu xìu: “Sao lại thế được nhỉ…”
Hứa Trạc không nhịn được cười phải một lúc rồi cầm dao dĩa cắt một miếng nhỏ, mứt việt quất chảy ra ngoài, bên trong vẫn còn thịt quả chưa dầm nhuyễn, trông ghê không tả nổi.
Lâm Tinh Dao khóc không ra nước mắt: “Anh đừng ăn nữa.”
Hứa Trạc thử một miếng bánh pie: “Cũng ngon mà.”
“Thật á.”
Lâm Tinh Dao ăn một miếng bánh pie, càng nhai càng muốn khóc: “Ngon chỗ nào? Không ngọt tí nào luôn ấy.”
Hứa Trạc dỗ cậu: “Vừa hay anh không thích ăn ngọt.”
Cuối cùng Hứa Trạc pha cho Lâm Tinh Dao một cốc sữa mật ong, Lâm Tinh Dao uống sữa nhưng dù sao cũng phải ăn hết chỗ bánh pie với Hứa Trạc.
Khu Rừng Ngủ Say - Dạ Ngận Bần TíchTác giả: Dạ Ngận Bần TíchTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịBan đêm, đèn bệnh viện sáng trưng. “Khối u bây giờ đã lan đến ngực của bệnh nhân, còn có hạch bạch huyết ngoài phổi, cháu nhìn chỗ này, chỗ này đi, đã lớn lắm rồi, trong phổi cũng có…” Lâm Tinh Dao cầm sổ khám bệnh và hồ sơ bệnh án của bà ngoại, nhìn bác sĩ chỉ chỗ này chỗ kia trên tấm phim nói cho cậu khối u đã di căn đến đâu. Cậu vẫn đang đeo balo, mặc bộ đồng phục phối xanh dương trắng của THPT số 7, cổ áo và vạt áo đồng phục đã sờn gần hết, tay áo và ống quần rộng thùng thình nhưng được giặt rất sạch sẽ. “Trước mắt thì bà ngoại cháu đã bước vào giai đoạn cuối của ung thư phổi…” Lâm Tinh Dao hỏi: “Bác sĩ ơi, cái này chữa thế nào ạ?” Bác sĩ trả lời, “Nếu phát hiện sớm hơn một chút thì có thể chúng tôi sẽ tiến hành phẫu thuật, nhưng với tình hình hiện tại nếu muốn phẫu thuật thì rủi ro khá lớn, hơn nữa chi phí phẫu thuật cũng tương đối cao, do bệnh nhân hiện tại đã ngoài bảy mươi, thực ra vẫn còn cách dùng hóa trị và liệu pháp nhắm trúng đích*, nếu cháu còn phân vân thì tốt nhất nên… Tác giả: Dạ Ngận Bần TíchEdit + Beta: Phô Mai Con Bò KhócNGOẠI TRUYỆNBí ẩn bánh pie Giáng sinh Lâm Tinh Dao lướt điện thoại thấy một video làm bánh pie táo Giáng sinh, đột nhiên nổi hứng muốn làm một cái.Bình thường ăn táo nhiều rồi nên Lâm Tinh Dao mua việt quất về nhà, nhìn các bước làm trong video bắt đầu làm bánh pie việt quất.Mọi khi người nấu ăn là Hứa Trạc, lâu lắm rồi Lâm Tinh Dao mới đụng vào đồ làm bếp, cách nhào bột vỏ bánh khá mới lạ, mứt việt quất cũng làm theo hướng dẫn, Hứa Trạc không thích ăn quá ngọt nên cậu không làm quá sệt.Làm bánh pie xong còn dư lại rất nhiều cục bột, Lâm Tinh Dao tự chế, nặn vài chiếc bánh tròn nhân việt quất xếp xung quanh bánh pie, phết bơ rồi cho vào lò nướng.Khi hết thời gian nướng, Lâm Tinh Dao ngửi thấy mùi thơm của bánh pie việt quất, háo hức mở lò lấy khay nướng ra.Lâm Tinh Dao: “!!!”Hứa Trạc vào phòng bếp thì thấy bánh pie trên khay nướng: “…”Bánh pie bị chảy nhân. Chất lỏng tím đen chảy ra xung quanh làm bánh pie như chìm trong biển việt quất. Bánh tròn nhân việt quất cũng bị bục, cả bánh pie lẫn bánh tròn dính hết vào nhau trông y hệt con cua đá ở dưới đáy biển sau khi bị ô nhiễm nước thải hạt nhân.Lâm Tinh Dao ỉu xìu: “Sao lại thế được nhỉ…”Hứa Trạc không nhịn được cười phải một lúc rồi cầm dao dĩa cắt một miếng nhỏ, mứt việt quất chảy ra ngoài, bên trong vẫn còn thịt quả chưa dầm nhuyễn, trông ghê không tả nổi.Lâm Tinh Dao khóc không ra nước mắt: “Anh đừng ăn nữa.”Hứa Trạc thử một miếng bánh pie: “Cũng ngon mà.”“Thật á.”Lâm Tinh Dao ăn một miếng bánh pie, càng nhai càng muốn khóc: “Ngon chỗ nào? Không ngọt tí nào luôn ấy.”Hứa Trạc dỗ cậu: “Vừa hay anh không thích ăn ngọt.”Cuối cùng Hứa Trạc pha cho Lâm Tinh Dao một cốc sữa mật ong, Lâm Tinh Dao uống sữa nhưng dù sao cũng phải ăn hết chỗ bánh pie với Hứa Trạc.