Tác giả:

Sau chuyến bay từ Mĩ về Việt Nam. Tại sân bay có 1 cô gái mặc váy trắng, giày trắng, nón trắng và 2 hàng vệ sĩ mặc vec đen xuất hiện làm náo loạn cả sân bay Nội Bài. Nó rảo mắt nhìn xung quoanh 1 lượt rồi thấy ba nó, nó phụng phịu lại gần. -Ba à, sao ba lại gọi nhiều người đến vậy con tự bảo vệ được mình mà_nó nũng nịu trông cực dễ thương -Con bé này, ba không yên tâm con mới khỏe lại mà. Ngoan nào ba đưa con về nhà, mẹ con đang đợi con đó_ba nó nói -Dạ_nó dụi đầu vào v*m ng*c ấm áp của ba nó Trước cổng nhà nó ( nói là nhà chứ không khác gì cung điện cả), tất cả người làm quản gia, tất nhiên có cả mẹ nó và Tuyết Mai đều ra đón ba con nó. Mắt nó ươn ướt chạy ra khỏi chiếc BMW -Mọi người, con về rồi đây_nó ôm chầm lấy mẹ -Con gái ngoan, mẹ nhớ con quá giờ con lớn quá rồi mẹ xin lỗi 2 năm qua không qua thăm con được_mẹ nó không kìm được nước mắt. Nghẹn ngào nhìn đứa con bé bỏng. -Không sao đâu mẹ con lớn rồi mà tự lo cho mình được, con cũng khỏe lại rồi mà_nó cười nhẹ như nắng ban mai…

Chương 37

Nước Mắt Sẽ Ngừng RơiTác giả: Jandi_PhươngSau chuyến bay từ Mĩ về Việt Nam. Tại sân bay có 1 cô gái mặc váy trắng, giày trắng, nón trắng và 2 hàng vệ sĩ mặc vec đen xuất hiện làm náo loạn cả sân bay Nội Bài. Nó rảo mắt nhìn xung quoanh 1 lượt rồi thấy ba nó, nó phụng phịu lại gần. -Ba à, sao ba lại gọi nhiều người đến vậy con tự bảo vệ được mình mà_nó nũng nịu trông cực dễ thương -Con bé này, ba không yên tâm con mới khỏe lại mà. Ngoan nào ba đưa con về nhà, mẹ con đang đợi con đó_ba nó nói -Dạ_nó dụi đầu vào v*m ng*c ấm áp của ba nó Trước cổng nhà nó ( nói là nhà chứ không khác gì cung điện cả), tất cả người làm quản gia, tất nhiên có cả mẹ nó và Tuyết Mai đều ra đón ba con nó. Mắt nó ươn ướt chạy ra khỏi chiếc BMW -Mọi người, con về rồi đây_nó ôm chầm lấy mẹ -Con gái ngoan, mẹ nhớ con quá giờ con lớn quá rồi mẹ xin lỗi 2 năm qua không qua thăm con được_mẹ nó không kìm được nước mắt. Nghẹn ngào nhìn đứa con bé bỏng. -Không sao đâu mẹ con lớn rồi mà tự lo cho mình được, con cũng khỏe lại rồi mà_nó cười nhẹ như nắng ban mai… Ngày Giao Huyết:Những cơn gió lạ cuốn theo những chiếc lá khô bay xào xạc, dơi từ đâu bay ra khắp bầu trời, quạ đậu hết trên nóc nhà kín luôn 1 bầu trời đen. Nhật Thực không thể xuất hiện lâu như vậy đã 30’ trôi qua và ở thủ đô Hà Nội sao có thể có nhiều quạ và dơi như vậy được. Chuyển biến lạ của thời tiết cuối cùng cũng tới tai tụi nó, nó cùng Jan sững người.-đến nhanh vậy sao_nó nói-anh Quân và Key còn đang ở ngoài đó, không ổn rồi-nhưng chuyện gì_hắn thắc mắc-hôm nay là ngày Giao Huyết chuyển biến thời tiết bất thường này chỉ có thể là như vậy_nó thẫn người nói-bx vậy chúng ta làm gì-đợi có người bắt mình đi ox à-CÁI GÌBỗng từ đâu xuất hiện 4 bóng người chắc là mặc đồ đen mũ áo trùm kín mặt mỗi người tay cầm 1 lụ thủy tinh trong chứa máu đỏ tươi tiến tới gần tụi nó-đi theo chúng tôi Tuyết Đen, Devil, Lam Thần(Jan), Hổ Phách(Khánh)Bọn nó nhìn nhau gật đầu rồi đi theo 4 bóng người mặc đồ đen đó, đi đến cửa thì thấy mình đang lơ lửng trên không trung, chính xác là đang bay lên mảng trời màu đỏ nơi có cánh cửa màu đen tuyền.-CHẠY NGAY ĐI_Quân cùng Key ở dưới hét lên mong tụi nó nghe thấy nhưng vô ích bóng 4 người tụi nó đã mất dạng sau cánh cửaQuân khụy người xuống-nguy rồiBầu trời đã trở lại trong xanh, cuộc sống của mọi người đã diến ra bình thường chỉ có Key và Quân đang nơm nớp lo sợBọn nó được đưa đến 1 cung điện nguy nga mà cũng không giống cung điện lắm chỉ duy nhất 1 màu đen u tối lạnh lẽo ghê người.4 bóng người dẫn họ đến khu trung tâm của ngôi nhà rồi biến mất, xung quanh tụi nó là 4 bức tường sơn màu đen oàn toàn từ trần nhà, tường nhà đến gạch lát cũng là kim cương đen. Nếu ngôi nhà này không u tối lạnh lẽo như vậy chắc hẳn sẽ có giá trị rất lớn.-đang nghĩ gì vậy_hắn thấy nó có vẻ suy tư liền hỏi-à không có gì, bất ngờ chút về ngôi nhà này thôi-đây không phải là 1 ngôi nhà_Một giọng nói khàn khàn ồm ồm phát ra.“tiếng nói đó ở đâu vậy” có là suy nghĩ của cả 4 người tụi nó-không cần biết ta ở đâu đâu_lại tiếng nói đó-ông ta biết chúng ta nghĩ gì_nó nói nhỏ đủ nghe cho 3 đứa-ông muốn gì ở chúng tôi_hắn lên tiếng nhin xung quanh căn nhà-sự sống haha_tiếng cười man rợ làm tụi nó sởn cả gai ốc-tại sao_Khánh cất tiếng-4 người là sự kết hợp của cả thiên thần và ác quỷ và ta cần máu của các ngươi-vậy ông sẽ làm gì với chúng tôi-các ngươi cho ta máu vậy ta sẽ giúp các ngươi ra đi thanh thản hahaaNó đang cố kéo dài thời gian để hắn tìm ra lối thoát, tay đang toát hết mồ hôi theo như truyền thuyết nói ngày Giao Huyết sẽ mang những người hiến tế đến nhốt tại căn phòng, hàn khí trong phòng sẽ hút dần máu và giảm nhiệt độ cơ thể cho đến khi chỉ còn cái xác khô không còn 1 giọt máu khi đó sẽ không có cách nào cứu sống nên việc tìm lối thoát đối với bọn nó đang là việc phải làm. Đối với những bộ não có chỉ số IQ cao ngất tưởng rằng sẽ dễ nhưng căn phòng này quả thật rất kì quoái từ việc tiếng nói phát ra từ đâu vẫn đang là 1 dấu hỏi lớn-thấy rồi là camera_hắn vừa dứt câu 4 đứa tụi nó dùng chân đạp tan hàng chục camera lắp khắp phòngTút...tút...!!!! mất tín hiệu-bọn khốn, tao quá khinh thường bọn trẻ ranh này rồi_lão ta gằn lên tức tốiToàn bộ camera quanh phòng đã bị tụi nó đập hết-phải tìm lối ra thật nhanh chắc lão ta đang rút dần máu mình rồi-rất khó, không có điện xung quanh toàn màu đen mù phương hướng rồi phòng lại rất rộng_hắn nói-chia ra tìm đi-không được, chúng ta sẽ lạc nhau mất nắm tay nhau tìm lối ra dù có chuyện gì tuyệt đối không được thả tay_Jan đề nghịTụi nó gật đầu đồng ý. Vậy là lần mò trong bóng tối cứ cầm được cái gì lạ là cả 4 đước cúi đầu vào xem xét

Ngày Giao Huyết:

Những cơn gió lạ cuốn theo những chiếc lá khô bay xào xạc, dơi từ đâu bay ra khắp bầu trời, quạ đậu hết trên nóc nhà kín luôn 1 bầu trời đen. Nhật Thực không thể xuất hiện lâu như vậy đã 30’ trôi qua và ở thủ đô Hà Nội sao có thể có nhiều quạ và dơi như vậy được. Chuyển biến lạ của thời tiết cuối cùng cũng tới tai tụi nó, nó cùng Jan sững người.

-đến nhanh vậy sao_nó nói

-anh Quân và Key còn đang ở ngoài đó, không ổn rồi

-nhưng chuyện gì_hắn thắc mắc

-hôm nay là ngày Giao Huyết chuyển biến thời tiết bất thường này chỉ có thể là như vậy_nó thẫn người nói

-bx vậy chúng ta làm gì

-đợi có người bắt mình đi ox à

-CÁI GÌ

Bỗng từ đâu xuất hiện 4 bóng người chắc là mặc đồ đen mũ áo trùm kín mặt mỗi người tay cầm 1 lụ thủy tinh trong chứa máu đỏ tươi tiến tới gần tụi nó

-đi theo chúng tôi Tuyết Đen, Devil, Lam Thần(Jan), Hổ Phách(Khánh)

Bọn nó nhìn nhau gật đầu rồi đi theo 4 bóng người mặc đồ đen đó, đi đến cửa thì thấy mình đang lơ lửng trên không trung, chính xác là đang bay lên mảng trời màu đỏ nơi có cánh cửa màu đen tuyền.

-CHẠY NGAY ĐI_Quân cùng Key ở dưới hét lên mong tụi nó nghe thấy nhưng vô ích bóng 4 người tụi nó đã mất dạng sau cánh cửa

Quân khụy người xuống

-nguy rồi

Bầu trời đã trở lại trong xanh, cuộc sống của mọi người đã diến ra bình thường chỉ có Key và Quân đang nơm nớp lo sợ

Bọn nó được đưa đến 1 cung điện nguy nga mà cũng không giống cung điện lắm chỉ duy nhất 1 màu đen u tối lạnh lẽo ghê người.

4 bóng người dẫn họ đến khu trung tâm của ngôi nhà rồi biến mất, xung quanh tụi nó là 4 bức tường sơn màu đen oàn toàn từ trần nhà, tường nhà đến gạch lát cũng là kim cương đen. Nếu ngôi nhà này không u tối lạnh lẽo như vậy chắc hẳn sẽ có giá trị rất lớn.

-đang nghĩ gì vậy_hắn thấy nó có vẻ suy tư liền hỏi

-à không có gì, bất ngờ chút về ngôi nhà này thôi

-đây không phải là 1 ngôi nhà_Một giọng nói khàn khàn ồm ồm phát ra.

“tiếng nói đó ở đâu vậy” có là suy nghĩ của cả 4 người tụi nó

-không cần biết ta ở đâu đâu_lại tiếng nói đó

-ông ta biết chúng ta nghĩ gì_nó nói nhỏ đủ nghe cho 3 đứa

-ông muốn gì ở chúng tôi_hắn lên tiếng nhin xung quanh căn nhà

-sự sống haha_tiếng cười man rợ làm tụi nó sởn cả gai ốc

-tại sao_Khánh cất tiếng

-4 người là sự kết hợp của cả thiên thần và ác quỷ và ta cần máu của các ngươi

-vậy ông sẽ làm gì với chúng tôi

-các ngươi cho ta máu vậy ta sẽ giúp các ngươi ra đi thanh thản hahaa

Nó đang cố kéo dài thời gian để hắn tìm ra lối thoát, tay đang toát hết mồ hôi theo như truyền thuyết nói ngày Giao Huyết sẽ mang những người hiến tế đến nhốt tại căn phòng, hàn khí trong phòng sẽ hút dần máu và giảm nhiệt độ cơ thể cho đến khi chỉ còn cái xác khô không còn 1 giọt máu khi đó sẽ không có cách nào cứu sống nên việc tìm lối thoát đối với bọn nó đang là việc phải làm. Đối với những bộ não có chỉ số IQ cao ngất tưởng rằng sẽ dễ nhưng căn phòng này quả thật rất kì quoái từ việc tiếng nói phát ra từ đâu vẫn đang là 1 dấu hỏi lớn

-thấy rồi là camera_hắn vừa dứt câu 4 đứa tụi nó dùng chân đạp tan hàng chục camera lắp khắp phòng

Tút...tút...!!!! mất tín hiệu

-bọn khốn, tao quá khinh thường bọn trẻ ranh này rồi_lão ta gằn lên tức tối

Toàn bộ camera quanh phòng đã bị tụi nó đập hết

-phải tìm lối ra thật nhanh chắc lão ta đang rút dần máu mình rồi

-rất khó, không có điện xung quanh toàn màu đen mù phương hướng rồi phòng lại rất rộng_hắn nói

-chia ra tìm đi

-không được, chúng ta sẽ lạc nhau mất nắm tay nhau tìm lối ra dù có chuyện gì tuyệt đối không được thả tay_Jan đề nghị

Tụi nó gật đầu đồng ý. Vậy là lần mò trong bóng tối cứ cầm được cái gì lạ là cả 4 đước cúi đầu vào xem xét

Nước Mắt Sẽ Ngừng RơiTác giả: Jandi_PhươngSau chuyến bay từ Mĩ về Việt Nam. Tại sân bay có 1 cô gái mặc váy trắng, giày trắng, nón trắng và 2 hàng vệ sĩ mặc vec đen xuất hiện làm náo loạn cả sân bay Nội Bài. Nó rảo mắt nhìn xung quoanh 1 lượt rồi thấy ba nó, nó phụng phịu lại gần. -Ba à, sao ba lại gọi nhiều người đến vậy con tự bảo vệ được mình mà_nó nũng nịu trông cực dễ thương -Con bé này, ba không yên tâm con mới khỏe lại mà. Ngoan nào ba đưa con về nhà, mẹ con đang đợi con đó_ba nó nói -Dạ_nó dụi đầu vào v*m ng*c ấm áp của ba nó Trước cổng nhà nó ( nói là nhà chứ không khác gì cung điện cả), tất cả người làm quản gia, tất nhiên có cả mẹ nó và Tuyết Mai đều ra đón ba con nó. Mắt nó ươn ướt chạy ra khỏi chiếc BMW -Mọi người, con về rồi đây_nó ôm chầm lấy mẹ -Con gái ngoan, mẹ nhớ con quá giờ con lớn quá rồi mẹ xin lỗi 2 năm qua không qua thăm con được_mẹ nó không kìm được nước mắt. Nghẹn ngào nhìn đứa con bé bỏng. -Không sao đâu mẹ con lớn rồi mà tự lo cho mình được, con cũng khỏe lại rồi mà_nó cười nhẹ như nắng ban mai… Ngày Giao Huyết:Những cơn gió lạ cuốn theo những chiếc lá khô bay xào xạc, dơi từ đâu bay ra khắp bầu trời, quạ đậu hết trên nóc nhà kín luôn 1 bầu trời đen. Nhật Thực không thể xuất hiện lâu như vậy đã 30’ trôi qua và ở thủ đô Hà Nội sao có thể có nhiều quạ và dơi như vậy được. Chuyển biến lạ của thời tiết cuối cùng cũng tới tai tụi nó, nó cùng Jan sững người.-đến nhanh vậy sao_nó nói-anh Quân và Key còn đang ở ngoài đó, không ổn rồi-nhưng chuyện gì_hắn thắc mắc-hôm nay là ngày Giao Huyết chuyển biến thời tiết bất thường này chỉ có thể là như vậy_nó thẫn người nói-bx vậy chúng ta làm gì-đợi có người bắt mình đi ox à-CÁI GÌBỗng từ đâu xuất hiện 4 bóng người chắc là mặc đồ đen mũ áo trùm kín mặt mỗi người tay cầm 1 lụ thủy tinh trong chứa máu đỏ tươi tiến tới gần tụi nó-đi theo chúng tôi Tuyết Đen, Devil, Lam Thần(Jan), Hổ Phách(Khánh)Bọn nó nhìn nhau gật đầu rồi đi theo 4 bóng người mặc đồ đen đó, đi đến cửa thì thấy mình đang lơ lửng trên không trung, chính xác là đang bay lên mảng trời màu đỏ nơi có cánh cửa màu đen tuyền.-CHẠY NGAY ĐI_Quân cùng Key ở dưới hét lên mong tụi nó nghe thấy nhưng vô ích bóng 4 người tụi nó đã mất dạng sau cánh cửaQuân khụy người xuống-nguy rồiBầu trời đã trở lại trong xanh, cuộc sống của mọi người đã diến ra bình thường chỉ có Key và Quân đang nơm nớp lo sợBọn nó được đưa đến 1 cung điện nguy nga mà cũng không giống cung điện lắm chỉ duy nhất 1 màu đen u tối lạnh lẽo ghê người.4 bóng người dẫn họ đến khu trung tâm của ngôi nhà rồi biến mất, xung quanh tụi nó là 4 bức tường sơn màu đen oàn toàn từ trần nhà, tường nhà đến gạch lát cũng là kim cương đen. Nếu ngôi nhà này không u tối lạnh lẽo như vậy chắc hẳn sẽ có giá trị rất lớn.-đang nghĩ gì vậy_hắn thấy nó có vẻ suy tư liền hỏi-à không có gì, bất ngờ chút về ngôi nhà này thôi-đây không phải là 1 ngôi nhà_Một giọng nói khàn khàn ồm ồm phát ra.“tiếng nói đó ở đâu vậy” có là suy nghĩ của cả 4 người tụi nó-không cần biết ta ở đâu đâu_lại tiếng nói đó-ông ta biết chúng ta nghĩ gì_nó nói nhỏ đủ nghe cho 3 đứa-ông muốn gì ở chúng tôi_hắn lên tiếng nhin xung quanh căn nhà-sự sống haha_tiếng cười man rợ làm tụi nó sởn cả gai ốc-tại sao_Khánh cất tiếng-4 người là sự kết hợp của cả thiên thần và ác quỷ và ta cần máu của các ngươi-vậy ông sẽ làm gì với chúng tôi-các ngươi cho ta máu vậy ta sẽ giúp các ngươi ra đi thanh thản hahaaNó đang cố kéo dài thời gian để hắn tìm ra lối thoát, tay đang toát hết mồ hôi theo như truyền thuyết nói ngày Giao Huyết sẽ mang những người hiến tế đến nhốt tại căn phòng, hàn khí trong phòng sẽ hút dần máu và giảm nhiệt độ cơ thể cho đến khi chỉ còn cái xác khô không còn 1 giọt máu khi đó sẽ không có cách nào cứu sống nên việc tìm lối thoát đối với bọn nó đang là việc phải làm. Đối với những bộ não có chỉ số IQ cao ngất tưởng rằng sẽ dễ nhưng căn phòng này quả thật rất kì quoái từ việc tiếng nói phát ra từ đâu vẫn đang là 1 dấu hỏi lớn-thấy rồi là camera_hắn vừa dứt câu 4 đứa tụi nó dùng chân đạp tan hàng chục camera lắp khắp phòngTút...tút...!!!! mất tín hiệu-bọn khốn, tao quá khinh thường bọn trẻ ranh này rồi_lão ta gằn lên tức tốiToàn bộ camera quanh phòng đã bị tụi nó đập hết-phải tìm lối ra thật nhanh chắc lão ta đang rút dần máu mình rồi-rất khó, không có điện xung quanh toàn màu đen mù phương hướng rồi phòng lại rất rộng_hắn nói-chia ra tìm đi-không được, chúng ta sẽ lạc nhau mất nắm tay nhau tìm lối ra dù có chuyện gì tuyệt đối không được thả tay_Jan đề nghịTụi nó gật đầu đồng ý. Vậy là lần mò trong bóng tối cứ cầm được cái gì lạ là cả 4 đước cúi đầu vào xem xét

Chương 37