Một ngày đẹp trời của cuối thu, gió thổi nhè nhẹ, từng đám mây trắng trôi trên nền trời xanh biếc tạo cho con người ta cảm giác vui tươi, nhẹ nhàng. Tại sân bay Tân Sơn Nhất: -Wow đẹp quá! -Con cái nhà ai mà đẹp thế không biết??? -Đẹp bá đạo@@ -Tuyệt vời -Em ơi làm bạn gái anh đi……………. ………………………………… Sau 4 năm du học từ Mĩ trở về, hai cô gái vô cùng xinh đẹp vừa bước xuống sân bay đã nhận được rất nhiều những lời trầm trồ ngưỡng mộ. Nhưng xem ra họ cũng chẳng mấy để tâm vì ở Mĩ họ đã nghe đến ốm chán rồi. Nguyên Vy diện một chiếc áo da lông cừu cùng với quần jeans đen, đi gót cao đen nốt (xã hội đen o_o). Khuôn mặt bị che đi một nửa bởi chiếc kính mát to bản hàng hiệu. Cả người nó toát lên khí chất con trưởng của một nhà kinh tế lừng lẫy năm châu. Mai Thư khoác lên người bộ đầm màu xanh nhạt cùng với đôi guốc không cao lém. Trên cổ được điểm xuyến một sợi dây chuyền hình ngôi sao bằng đá quý-biểu trưng của tập đoàn đá quý xuyên quốc gia L&T. Khác xa với vẻ đẹp lạnh lùng, cá…
Chương 60: Những người luôn sát cánh
Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm HảTác giả: Ngọc TrâmMột ngày đẹp trời của cuối thu, gió thổi nhè nhẹ, từng đám mây trắng trôi trên nền trời xanh biếc tạo cho con người ta cảm giác vui tươi, nhẹ nhàng. Tại sân bay Tân Sơn Nhất: -Wow đẹp quá! -Con cái nhà ai mà đẹp thế không biết??? -Đẹp bá đạo@@ -Tuyệt vời -Em ơi làm bạn gái anh đi……………. ………………………………… Sau 4 năm du học từ Mĩ trở về, hai cô gái vô cùng xinh đẹp vừa bước xuống sân bay đã nhận được rất nhiều những lời trầm trồ ngưỡng mộ. Nhưng xem ra họ cũng chẳng mấy để tâm vì ở Mĩ họ đã nghe đến ốm chán rồi. Nguyên Vy diện một chiếc áo da lông cừu cùng với quần jeans đen, đi gót cao đen nốt (xã hội đen o_o). Khuôn mặt bị che đi một nửa bởi chiếc kính mát to bản hàng hiệu. Cả người nó toát lên khí chất con trưởng của một nhà kinh tế lừng lẫy năm châu. Mai Thư khoác lên người bộ đầm màu xanh nhạt cùng với đôi guốc không cao lém. Trên cổ được điểm xuyến một sợi dây chuyền hình ngôi sao bằng đá quý-biểu trưng của tập đoàn đá quý xuyên quốc gia L&T. Khác xa với vẻ đẹp lạnh lùng, cá… Các tiểu thư của các tập đoàn cũng không khỏi ngỡ ngàng trước sắc đẹp nghiêng thành đổ nước kia (nghiêng thùng đổ thúng thì có). Các vị chủ tịch cùng tất cả mọi người ở đây cũng ngạc nhiên không kém. Vị thủ lĩnh tài hoa này quả thật rất trẻ. Duy chỉ có 4 người là nhìn hắn rồi mỉm cười, một nụ cười vui mừng xen lẫn hài lòng. Hắn ngang nhiên bước đi trên thảm đỏ (cứ như trình diễn thời trang ấy nhỉ?) tiến đến lễ đài trung tâm đại sảnh. Hắn đưa tay gỡ chiếc kính râm ra và sau đó là hàng loạt tiếng tách....tách...vang lên. Đám nhà báo chạy xung quanh liên tục chụp ảnh, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này chứ.-Tôi rất vui vì hôm nay mọi người đã dành thời gian quý báu của mình để đến đây dự buổi tiệc này. Tôi là Hàn Mạnh Vũ (mọi ánh mắt bỗng chốc đổ dồn vào phía ông Hàn đang ngồi ở dãy ghế bên dưới khiến ông ta đờ người) chủ tịch V&V kiêm bang chủ CUPBACK. Công ty cũng như bang hội đi lên được tới ngày hôm nay cũng là nhờ sự giúp đỡ của rất nhiều người vì vậy nhân đây tôi cũng xin giới thiệu...-Bỗng hắn dừng lại rồi quét ánh mắt về phía người cha của mình đang ngồi bên dưới. Xem ông ta kìa! Vui sướng biết bao, hình như ông ta đang chuẩn bị đứng dậy...lên đây ư? Nực cười! Ông ta nghĩ ông ta đã giúp gì cho hắn mà đòi lên đây chứ? Nghĩ thế rồi hắn tiếp-Bạch bang chủ-hắn đưa tay về phía Bạch Thiệu Cường khẽ khom người ra dáng mời. Trong khi đó, ông Hàn quê độ đến nỗi muốn độn thổ và ông cũng còn đủ bình tĩnh để nhìn thấy những ánh mắt ái ngại cũng như châm chọc mỉa mai đang nhìn mình. Còn ông Bạch cũng hơi ngạc nhiên rồi vui vẻ đứng dậy bước lên lễ đài. Hắn tranh thủ tiếp lời-Cùng với chủ tịch Lâm, chủ tịch Trần và Hoàng bang chủ-ba người họ cũng lần lượt bước lên.Hắn bắt tay với ông Bạch rồi ôm lấy ông :"Cảm ơn cha đã đến"-hắn khẽ thì thầm vào tai ông. Từ khi nhận ông làm sư phụ thì hắn đã coi ông như cha ruột của mình và ông cũng xem hắn như đứa con ruột rất mực thương yêu."Con làm tốt lắm"-Ông Bạch cũng cười rồi vỗ vai hắn. Hắn lại tiếp tục bắt tay với ba người kia.-Ba người tham dự khiến tôi rất vui-hắn mỉm cười nhìn họ.-Chúng tôi thật là vinh dự khi được góp sức cùng bang chủ-Luân cười vẻ châm chọc-Cậu khiến tôi rất tự hào-Toàn cũng cười-Lo mà làm cho tốt vào, cậu là đang kiếm tiền cho tôi đấy-Nghi có vẻ nghiêm nghị đối với anh chàng nàyHắn nhìn bạn bè của mình thì cảm thấy vui và nhớ đến nó "Phải chi cô ấy cũng có ở đây lúc này thì niềm vui của mình sẽ được trọn vẹn"
Các tiểu thư của các tập đoàn cũng không khỏi ngỡ ngàng trước sắc đẹp nghiêng thành đổ nước kia (nghiêng thùng đổ thúng thì có). Các vị chủ tịch cùng tất cả mọi người ở đây cũng ngạc nhiên không kém. Vị thủ lĩnh tài hoa này quả thật rất trẻ. Duy chỉ có 4 người là nhìn hắn rồi mỉm cười, một nụ cười vui mừng xen lẫn hài lòng. Hắn ngang nhiên bước đi trên thảm đỏ (cứ như trình diễn thời trang ấy nhỉ?) tiến đến lễ đài trung tâm đại sảnh. Hắn đưa tay gỡ chiếc kính râm ra và sau đó là hàng loạt tiếng tách....tách...vang lên. Đám nhà báo chạy xung quanh liên tục chụp ảnh, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này chứ.
-Tôi rất vui vì hôm nay mọi người đã dành thời gian quý báu của mình để đến đây dự buổi tiệc này. Tôi là Hàn Mạnh Vũ (mọi ánh mắt bỗng chốc đổ dồn vào phía ông Hàn đang ngồi ở dãy ghế bên dưới khiến ông ta đờ người) chủ tịch V&V kiêm bang chủ CUPBACK. Công ty cũng như bang hội đi lên được tới ngày hôm nay cũng là nhờ sự giúp đỡ của rất nhiều người vì vậy nhân đây tôi cũng xin giới thiệu...-Bỗng hắn dừng lại rồi quét ánh mắt về phía người cha của mình đang ngồi bên dưới. Xem ông ta kìa! Vui sướng biết bao, hình như ông ta đang chuẩn bị đứng dậy...lên đây ư? Nực cười! Ông ta nghĩ ông ta đã giúp gì cho hắn mà đòi lên đây chứ? Nghĩ thế rồi hắn tiếp
-Bạch bang chủ-hắn đưa tay về phía Bạch Thiệu Cường khẽ khom người ra dáng mời. Trong khi đó, ông Hàn quê độ đến nỗi muốn độn thổ và ông cũng còn đủ bình tĩnh để nhìn thấy những ánh mắt ái ngại cũng như châm chọc mỉa mai đang nhìn mình. Còn ông Bạch cũng hơi ngạc nhiên rồi vui vẻ đứng dậy bước lên lễ đài. Hắn tranh thủ tiếp lời
-Cùng với chủ tịch Lâm, chủ tịch Trần và Hoàng bang chủ-ba người họ cũng lần lượt bước lên.
Hắn bắt tay với ông Bạch rồi ôm lấy ông :"Cảm ơn cha đã đến"-hắn khẽ thì thầm vào tai ông. Từ khi nhận ông làm sư phụ thì hắn đã coi ông như cha ruột của mình và ông cũng xem hắn như đứa con ruột rất mực thương yêu."Con làm tốt lắm"-Ông Bạch cũng cười rồi vỗ vai hắn. Hắn lại tiếp tục bắt tay với ba người kia.
-Ba người tham dự khiến tôi rất vui-hắn mỉm cười nhìn họ.
-Chúng tôi thật là vinh dự khi được góp sức cùng bang chủ-Luân cười vẻ châm chọc
-Cậu khiến tôi rất tự hào-Toàn cũng cười
-Lo mà làm cho tốt vào, cậu là đang kiếm tiền cho tôi đấy-Nghi có vẻ nghiêm nghị đối với anh chàng này
Hắn nhìn bạn bè của mình thì cảm thấy vui và nhớ đến nó "Phải chi cô ấy cũng có ở đây lúc này thì niềm vui của mình sẽ được trọn vẹn"
Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm HảTác giả: Ngọc TrâmMột ngày đẹp trời của cuối thu, gió thổi nhè nhẹ, từng đám mây trắng trôi trên nền trời xanh biếc tạo cho con người ta cảm giác vui tươi, nhẹ nhàng. Tại sân bay Tân Sơn Nhất: -Wow đẹp quá! -Con cái nhà ai mà đẹp thế không biết??? -Đẹp bá đạo@@ -Tuyệt vời -Em ơi làm bạn gái anh đi……………. ………………………………… Sau 4 năm du học từ Mĩ trở về, hai cô gái vô cùng xinh đẹp vừa bước xuống sân bay đã nhận được rất nhiều những lời trầm trồ ngưỡng mộ. Nhưng xem ra họ cũng chẳng mấy để tâm vì ở Mĩ họ đã nghe đến ốm chán rồi. Nguyên Vy diện một chiếc áo da lông cừu cùng với quần jeans đen, đi gót cao đen nốt (xã hội đen o_o). Khuôn mặt bị che đi một nửa bởi chiếc kính mát to bản hàng hiệu. Cả người nó toát lên khí chất con trưởng của một nhà kinh tế lừng lẫy năm châu. Mai Thư khoác lên người bộ đầm màu xanh nhạt cùng với đôi guốc không cao lém. Trên cổ được điểm xuyến một sợi dây chuyền hình ngôi sao bằng đá quý-biểu trưng của tập đoàn đá quý xuyên quốc gia L&T. Khác xa với vẻ đẹp lạnh lùng, cá… Các tiểu thư của các tập đoàn cũng không khỏi ngỡ ngàng trước sắc đẹp nghiêng thành đổ nước kia (nghiêng thùng đổ thúng thì có). Các vị chủ tịch cùng tất cả mọi người ở đây cũng ngạc nhiên không kém. Vị thủ lĩnh tài hoa này quả thật rất trẻ. Duy chỉ có 4 người là nhìn hắn rồi mỉm cười, một nụ cười vui mừng xen lẫn hài lòng. Hắn ngang nhiên bước đi trên thảm đỏ (cứ như trình diễn thời trang ấy nhỉ?) tiến đến lễ đài trung tâm đại sảnh. Hắn đưa tay gỡ chiếc kính râm ra và sau đó là hàng loạt tiếng tách....tách...vang lên. Đám nhà báo chạy xung quanh liên tục chụp ảnh, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này chứ.-Tôi rất vui vì hôm nay mọi người đã dành thời gian quý báu của mình để đến đây dự buổi tiệc này. Tôi là Hàn Mạnh Vũ (mọi ánh mắt bỗng chốc đổ dồn vào phía ông Hàn đang ngồi ở dãy ghế bên dưới khiến ông ta đờ người) chủ tịch V&V kiêm bang chủ CUPBACK. Công ty cũng như bang hội đi lên được tới ngày hôm nay cũng là nhờ sự giúp đỡ của rất nhiều người vì vậy nhân đây tôi cũng xin giới thiệu...-Bỗng hắn dừng lại rồi quét ánh mắt về phía người cha của mình đang ngồi bên dưới. Xem ông ta kìa! Vui sướng biết bao, hình như ông ta đang chuẩn bị đứng dậy...lên đây ư? Nực cười! Ông ta nghĩ ông ta đã giúp gì cho hắn mà đòi lên đây chứ? Nghĩ thế rồi hắn tiếp-Bạch bang chủ-hắn đưa tay về phía Bạch Thiệu Cường khẽ khom người ra dáng mời. Trong khi đó, ông Hàn quê độ đến nỗi muốn độn thổ và ông cũng còn đủ bình tĩnh để nhìn thấy những ánh mắt ái ngại cũng như châm chọc mỉa mai đang nhìn mình. Còn ông Bạch cũng hơi ngạc nhiên rồi vui vẻ đứng dậy bước lên lễ đài. Hắn tranh thủ tiếp lời-Cùng với chủ tịch Lâm, chủ tịch Trần và Hoàng bang chủ-ba người họ cũng lần lượt bước lên.Hắn bắt tay với ông Bạch rồi ôm lấy ông :"Cảm ơn cha đã đến"-hắn khẽ thì thầm vào tai ông. Từ khi nhận ông làm sư phụ thì hắn đã coi ông như cha ruột của mình và ông cũng xem hắn như đứa con ruột rất mực thương yêu."Con làm tốt lắm"-Ông Bạch cũng cười rồi vỗ vai hắn. Hắn lại tiếp tục bắt tay với ba người kia.-Ba người tham dự khiến tôi rất vui-hắn mỉm cười nhìn họ.-Chúng tôi thật là vinh dự khi được góp sức cùng bang chủ-Luân cười vẻ châm chọc-Cậu khiến tôi rất tự hào-Toàn cũng cười-Lo mà làm cho tốt vào, cậu là đang kiếm tiền cho tôi đấy-Nghi có vẻ nghiêm nghị đối với anh chàng nàyHắn nhìn bạn bè của mình thì cảm thấy vui và nhớ đến nó "Phải chi cô ấy cũng có ở đây lúc này thì niềm vui của mình sẽ được trọn vẹn"