Tác giả:

Một ngày đẹp trời của cuối thu, gió thổi nhè nhẹ, từng đám mây trắng trôi trên nền trời xanh biếc tạo cho con người ta cảm giác vui tươi, nhẹ nhàng.  Tại sân bay Tân Sơn Nhất: -Wow đẹp quá! -Con cái nhà ai mà đẹp thế không biết??? -Đẹp bá đạo@@ -Tuyệt vời -Em ơi làm bạn gái anh đi……………. …………………………………   Sau 4 năm du học từ Mĩ trở về, hai cô gái vô cùng xinh đẹp vừa bước xuống sân bay đã nhận được rất nhiều những lời trầm trồ ngưỡng mộ. Nhưng xem ra họ cũng chẳng mấy để tâm vì ở Mĩ họ đã nghe đến ốm chán rồi.   Nguyên Vy diện một chiếc áo da lông cừu cùng với quần jeans đen, đi gót cao đen nốt (xã hội đen o_o). Khuôn mặt bị che đi một nửa bởi chiếc kính mát to bản hàng hiệu. Cả người nó toát lên khí chất con trưởng của một nhà kinh tế lừng lẫy năm châu.   Mai Thư khoác lên người bộ đầm màu xanh nhạt cùng với đôi guốc không cao lém. Trên cổ được điểm xuyến một sợi dây chuyền hình ngôi sao bằng đá quý-biểu trưng của tập đoàn đá quý xuyên quốc gia L&T. Khác xa với vẻ đẹp lạnh lùng, cá…

Chương 62: Nỗi lòng của người con gái

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm HảTác giả: Ngọc TrâmMột ngày đẹp trời của cuối thu, gió thổi nhè nhẹ, từng đám mây trắng trôi trên nền trời xanh biếc tạo cho con người ta cảm giác vui tươi, nhẹ nhàng.  Tại sân bay Tân Sơn Nhất: -Wow đẹp quá! -Con cái nhà ai mà đẹp thế không biết??? -Đẹp bá đạo@@ -Tuyệt vời -Em ơi làm bạn gái anh đi……………. …………………………………   Sau 4 năm du học từ Mĩ trở về, hai cô gái vô cùng xinh đẹp vừa bước xuống sân bay đã nhận được rất nhiều những lời trầm trồ ngưỡng mộ. Nhưng xem ra họ cũng chẳng mấy để tâm vì ở Mĩ họ đã nghe đến ốm chán rồi.   Nguyên Vy diện một chiếc áo da lông cừu cùng với quần jeans đen, đi gót cao đen nốt (xã hội đen o_o). Khuôn mặt bị che đi một nửa bởi chiếc kính mát to bản hàng hiệu. Cả người nó toát lên khí chất con trưởng của một nhà kinh tế lừng lẫy năm châu.   Mai Thư khoác lên người bộ đầm màu xanh nhạt cùng với đôi guốc không cao lém. Trên cổ được điểm xuyến một sợi dây chuyền hình ngôi sao bằng đá quý-biểu trưng của tập đoàn đá quý xuyên quốc gia L&T. Khác xa với vẻ đẹp lạnh lùng, cá… -Hãy cùng tôi về Việt Nam-hắn-Tất nhiên là phải về rồi-Toàn nhún vai-Ngay bây giờ-hắn-Được thôi! Nói với cha một tiếng-Hắn, Toàn, Luân đều là học trò của ông Bạch. Còn Nghi chính là con gái của một người bạn ông nhưng ngày xưa cùng ông sát cánh và cứu ông một mạng nên đã chết. Vì vậy, ông nhận Nghi làm con gái và nuôi lớn cô.-Các con đi đâu?-Ông Bạch xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào (linh quá!)-Tụi con muốn về Việt Nam-Toàn lên tiếng.-Vâng! Con có một chuyện quan trọng cần làm ba à-hắn-Ta biết rồi, có phải là cô bé ấy?-Ông Bạch-Sao ba biết...-Hắn lấp lửng-Ta là ai chứ? Có cần ta giúp gì không?-Ông Bạch cười hiểu ý con nuôi.-Không cần đâu ba, thôi tụi con đi đây-Hắn nói rồi cùng Toàn rời đi bỏ lại ông Bạch với nụ cười buồnThật ra nãy giờ có một người đã núp sau cánh cửa và nghe thấy tất cả. Ánh mắt nhìn hắn tha thiết và mang cả một nỗi buồn vô thẳm. Một giọt nước mặn chát khẽ rơi trên bờ môi nhỏ nhắn :"Hãy thật hạnh phúc nhé!"---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thật ra trước đây Nghi đem lòng yêu hắn và hắn cũng đồng ý đính hôn với cô vì nghĩa thầy trò với ông Bạch. Và rồi cô cũng biết điều đó nên khi ngày đính hôn cô đã từ hôn với hắn một phần là vì lòng tự tôn của một người con gái nhưng tất cả đều vì cô muốn có là trái tim chứ không phải thể xác của hắn. Sau đó cô hay tin hắn mở công ty thì muốn đầu tư, cô muốn trở lại thành một người bạn thân với hắn để xem hắn từng ngày cũng đủ làm trái tim nhỏ bé của cô thấy hạnh phúc rồi. Cô luôn tỏ ra lạnh lùng với hắn là để hắn nghĩ rằng cô không còn yêu hắn nữa để hắn không tự trách bản thân mình. Hắn cũng không nghĩ nhiều chỉ nghĩ rằng cô không còn yêu hắn nữa nên cũng thân thiết như bạn bè và nhiều lúc còn tâm sự cho cô nghe nữa. Cô vẫn luôn âm thầm dõi theo từng bước chân của anh. Để đến hôm nay nghe tin anh có bạn gái thì trái tim cô như bị bóp nghẽn, đau lắm, đau còn hơn dùng dao đâm vào tim nữa. Nhưng dù sao thì cô vẫn mong anh hạnh phúc, hơn nữa giờ đã có người thay cô chăm sóc cho hắn rồi.

-Hãy cùng tôi về Việt Nam-hắn

-Tất nhiên là phải về rồi-Toàn nhún vai

-Ngay bây giờ-hắn

-Được thôi! Nói với cha một tiếng-Hắn, Toàn, Luân đều là học trò của ông Bạch. Còn Nghi chính là con gái của một người bạn ông nhưng ngày xưa cùng ông sát cánh và cứu ông một mạng nên đã chết. Vì vậy, ông nhận Nghi làm con gái và nuôi lớn cô.

-Các con đi đâu?-Ông Bạch xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào (linh quá!)

-Tụi con muốn về Việt Nam-Toàn lên tiếng.

-Vâng! Con có một chuyện quan trọng cần làm ba à-hắn

-Ta biết rồi, có phải là cô bé ấy?-Ông Bạch

-Sao ba biết...-Hắn lấp lửng

-Ta là ai chứ? Có cần ta giúp gì không?-Ông Bạch cười hiểu ý con nuôi.

-Không cần đâu ba, thôi tụi con đi đây-Hắn nói rồi cùng Toàn rời đi bỏ lại ông Bạch với nụ cười buồn

Thật ra nãy giờ có một người đã núp sau cánh cửa và nghe thấy tất cả. Ánh mắt nhìn hắn tha thiết và mang cả một nỗi buồn vô thẳm. Một giọt nước mặn chát khẽ rơi trên bờ môi nhỏ nhắn :"Hãy thật hạnh phúc nhé!"

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thật ra trước đây Nghi đem lòng yêu hắn và hắn cũng đồng ý đính hôn với cô vì nghĩa thầy trò với ông Bạch. Và rồi cô cũng biết điều đó nên khi ngày đính hôn cô đã từ hôn với hắn một phần là vì lòng tự tôn của một người con gái nhưng tất cả đều vì cô muốn có là trái tim chứ không phải thể xác của hắn. Sau đó cô hay tin hắn mở công ty thì muốn đầu tư, cô muốn trở lại thành một người bạn thân với hắn để xem hắn từng ngày cũng đủ làm trái tim nhỏ bé của cô thấy hạnh phúc rồi. Cô luôn tỏ ra lạnh lùng với hắn là để hắn nghĩ rằng cô không còn yêu hắn nữa để hắn không tự trách bản thân mình. Hắn cũng không nghĩ nhiều chỉ nghĩ rằng cô không còn yêu hắn nữa nên cũng thân thiết như bạn bè và nhiều lúc còn tâm sự cho cô nghe nữa. Cô vẫn luôn âm thầm dõi theo từng bước chân của anh. Để đến hôm nay nghe tin anh có bạn gái thì trái tim cô như bị bóp nghẽn, đau lắm, đau còn hơn dùng dao đâm vào tim nữa. Nhưng dù sao thì cô vẫn mong anh hạnh phúc, hơn nữa giờ đã có người thay cô chăm sóc cho hắn rồi.

Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm HảTác giả: Ngọc TrâmMột ngày đẹp trời của cuối thu, gió thổi nhè nhẹ, từng đám mây trắng trôi trên nền trời xanh biếc tạo cho con người ta cảm giác vui tươi, nhẹ nhàng.  Tại sân bay Tân Sơn Nhất: -Wow đẹp quá! -Con cái nhà ai mà đẹp thế không biết??? -Đẹp bá đạo@@ -Tuyệt vời -Em ơi làm bạn gái anh đi……………. …………………………………   Sau 4 năm du học từ Mĩ trở về, hai cô gái vô cùng xinh đẹp vừa bước xuống sân bay đã nhận được rất nhiều những lời trầm trồ ngưỡng mộ. Nhưng xem ra họ cũng chẳng mấy để tâm vì ở Mĩ họ đã nghe đến ốm chán rồi.   Nguyên Vy diện một chiếc áo da lông cừu cùng với quần jeans đen, đi gót cao đen nốt (xã hội đen o_o). Khuôn mặt bị che đi một nửa bởi chiếc kính mát to bản hàng hiệu. Cả người nó toát lên khí chất con trưởng của một nhà kinh tế lừng lẫy năm châu.   Mai Thư khoác lên người bộ đầm màu xanh nhạt cùng với đôi guốc không cao lém. Trên cổ được điểm xuyến một sợi dây chuyền hình ngôi sao bằng đá quý-biểu trưng của tập đoàn đá quý xuyên quốc gia L&T. Khác xa với vẻ đẹp lạnh lùng, cá… -Hãy cùng tôi về Việt Nam-hắn-Tất nhiên là phải về rồi-Toàn nhún vai-Ngay bây giờ-hắn-Được thôi! Nói với cha một tiếng-Hắn, Toàn, Luân đều là học trò của ông Bạch. Còn Nghi chính là con gái của một người bạn ông nhưng ngày xưa cùng ông sát cánh và cứu ông một mạng nên đã chết. Vì vậy, ông nhận Nghi làm con gái và nuôi lớn cô.-Các con đi đâu?-Ông Bạch xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào (linh quá!)-Tụi con muốn về Việt Nam-Toàn lên tiếng.-Vâng! Con có một chuyện quan trọng cần làm ba à-hắn-Ta biết rồi, có phải là cô bé ấy?-Ông Bạch-Sao ba biết...-Hắn lấp lửng-Ta là ai chứ? Có cần ta giúp gì không?-Ông Bạch cười hiểu ý con nuôi.-Không cần đâu ba, thôi tụi con đi đây-Hắn nói rồi cùng Toàn rời đi bỏ lại ông Bạch với nụ cười buồnThật ra nãy giờ có một người đã núp sau cánh cửa và nghe thấy tất cả. Ánh mắt nhìn hắn tha thiết và mang cả một nỗi buồn vô thẳm. Một giọt nước mặn chát khẽ rơi trên bờ môi nhỏ nhắn :"Hãy thật hạnh phúc nhé!"---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thật ra trước đây Nghi đem lòng yêu hắn và hắn cũng đồng ý đính hôn với cô vì nghĩa thầy trò với ông Bạch. Và rồi cô cũng biết điều đó nên khi ngày đính hôn cô đã từ hôn với hắn một phần là vì lòng tự tôn của một người con gái nhưng tất cả đều vì cô muốn có là trái tim chứ không phải thể xác của hắn. Sau đó cô hay tin hắn mở công ty thì muốn đầu tư, cô muốn trở lại thành một người bạn thân với hắn để xem hắn từng ngày cũng đủ làm trái tim nhỏ bé của cô thấy hạnh phúc rồi. Cô luôn tỏ ra lạnh lùng với hắn là để hắn nghĩ rằng cô không còn yêu hắn nữa để hắn không tự trách bản thân mình. Hắn cũng không nghĩ nhiều chỉ nghĩ rằng cô không còn yêu hắn nữa nên cũng thân thiết như bạn bè và nhiều lúc còn tâm sự cho cô nghe nữa. Cô vẫn luôn âm thầm dõi theo từng bước chân của anh. Để đến hôm nay nghe tin anh có bạn gái thì trái tim cô như bị bóp nghẽn, đau lắm, đau còn hơn dùng dao đâm vào tim nữa. Nhưng dù sao thì cô vẫn mong anh hạnh phúc, hơn nữa giờ đã có người thay cô chăm sóc cho hắn rồi.

Chương 62: Nỗi lòng của người con gái