Cảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh…
Chương 2: Vi phu lạnh nhạt
Giấc Mộng Hoa TưTác giả: Tinh NhịTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngCảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh… Ta có chút giật mình hướng về phía cửa nơi thanh âm lạnh lẽo phát ra.Từ cửa một nam nhận anh tuấn tựa điêu khắc,cả người toát ra loại khí lạnh lẽo bức người.Nam nhân kia là huyết chiến vương gia Độc Cô Lãnh Hàn sao?Quả giống như trong truyện miêu tả,trong lòng ta cảm khái một cái.Ta thở dài 1 cái,xuyên thế nào lại khiến ta trở thành nữ chính phản diện vậy,gác lại chuyện này cái đã.Nếu thực kk nhầm thì chương này là chương 24 đi,là lúc Lãnh Thiên Kim giúp cái Hoàng Ngọc Dung trốn thì phải,liền bị cái Độc Cô Lãnh Hàn kia đẩy xuống hồ nước.Nha hoàn tiểu Đào kia sợ rung rẩy,qùy dưới đất tham kiến hắn.Hắn lạnh lẽo nhìn ta,nói:_K hành lễ?Ta cười nhạt 1 cái,k nóng k lạnh mở miệng:_Vương gia cần ta hành lễ hay cần ta nói cho ngài bít cái Dung Nhi của Ngài ở đâu.Hắn nhíu mày,trong mắt lộ 1 tia sát khí,tiết âm từ miệng hắn lạnh thẩu xương:_Ngươi thức thời?Ta quay sang tiểu đào:_ngươi xuống thiện phòng mang bánh quế hoa lên đây.Tiểu đào lo lắng nhìn ta,ta gật đầu 1 cái,nàng ta nhanh chóng đi xuống.Ta lặng lẽ quay đầu nhìn hắn chậm chậm mở miệng:_Vi phu ngài thật lạnh nhạt.Ta cố lết thân thể mệt mỏi về phía bàn,an vi trên bàn,cười 1 cái nói hắn:_ngài k thể ngồi bàn nói chuyện với ngài chứ Vi phu?ta sẽ kể ngài nghe 1 chuyện và sẽ nói cho ngài về Hoàng Ngọc kia?Được k?
Ta có chút giật mình hướng về phía cửa nơi thanh âm lạnh lẽo phát ra.Từ cửa một nam nhận anh tuấn tựa điêu khắc,cả người toát ra loại khí lạnh lẽo bức người.Nam nhân kia là huyết chiến vương gia Độc Cô Lãnh Hàn sao?Quả giống như trong truyện miêu tả,trong lòng ta cảm khái một cái.Ta thở dài 1 cái,xuyên thế nào lại khiến ta trở thành nữ chính phản diện vậy,gác lại chuyện này cái đã.Nếu thực kk nhầm thì chương này là chương 24 đi,là lúc Lãnh Thiên Kim giúp cái Hoàng Ngọc Dung trốn thì phải,liền bị cái Độc Cô Lãnh Hàn kia đẩy xuống hồ nước.Nha hoàn tiểu Đào kia sợ rung rẩy,qùy dưới đất tham kiến hắn.Hắn lạnh lẽo nhìn ta,nói:
_K hành lễ?
Ta cười nhạt 1 cái,k nóng k lạnh mở miệng:
_Vương gia cần ta hành lễ hay cần ta nói cho ngài bít cái Dung Nhi của Ngài ở đâu.
Hắn nhíu mày,trong mắt lộ 1 tia sát khí,tiết âm từ miệng hắn lạnh thẩu xương:
_Ngươi thức thời?
Ta quay sang tiểu đào:
_ngươi xuống thiện phòng mang bánh quế hoa lên đây.
Tiểu đào lo lắng nhìn ta,ta gật đầu 1 cái,nàng ta nhanh chóng đi xuống.Ta lặng lẽ quay đầu nhìn hắn chậm chậm mở miệng:
_Vi phu ngài thật lạnh nhạt.
Ta cố lết thân thể mệt mỏi về phía bàn,an vi trên bàn,cười 1 cái nói hắn:
_ngài k thể ngồi bàn nói chuyện với ngài chứ Vi phu?ta sẽ kể ngài nghe 1 chuyện và sẽ nói cho ngài về Hoàng Ngọc kia?Được k?
Giấc Mộng Hoa TưTác giả: Tinh NhịTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngCảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh… Ta có chút giật mình hướng về phía cửa nơi thanh âm lạnh lẽo phát ra.Từ cửa một nam nhận anh tuấn tựa điêu khắc,cả người toát ra loại khí lạnh lẽo bức người.Nam nhân kia là huyết chiến vương gia Độc Cô Lãnh Hàn sao?Quả giống như trong truyện miêu tả,trong lòng ta cảm khái một cái.Ta thở dài 1 cái,xuyên thế nào lại khiến ta trở thành nữ chính phản diện vậy,gác lại chuyện này cái đã.Nếu thực kk nhầm thì chương này là chương 24 đi,là lúc Lãnh Thiên Kim giúp cái Hoàng Ngọc Dung trốn thì phải,liền bị cái Độc Cô Lãnh Hàn kia đẩy xuống hồ nước.Nha hoàn tiểu Đào kia sợ rung rẩy,qùy dưới đất tham kiến hắn.Hắn lạnh lẽo nhìn ta,nói:_K hành lễ?Ta cười nhạt 1 cái,k nóng k lạnh mở miệng:_Vương gia cần ta hành lễ hay cần ta nói cho ngài bít cái Dung Nhi của Ngài ở đâu.Hắn nhíu mày,trong mắt lộ 1 tia sát khí,tiết âm từ miệng hắn lạnh thẩu xương:_Ngươi thức thời?Ta quay sang tiểu đào:_ngươi xuống thiện phòng mang bánh quế hoa lên đây.Tiểu đào lo lắng nhìn ta,ta gật đầu 1 cái,nàng ta nhanh chóng đi xuống.Ta lặng lẽ quay đầu nhìn hắn chậm chậm mở miệng:_Vi phu ngài thật lạnh nhạt.Ta cố lết thân thể mệt mỏi về phía bàn,an vi trên bàn,cười 1 cái nói hắn:_ngài k thể ngồi bàn nói chuyện với ngài chứ Vi phu?ta sẽ kể ngài nghe 1 chuyện và sẽ nói cho ngài về Hoàng Ngọc kia?Được k?