Cảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh…
Chương 6: Đệ song sinh của vi phu sao?
Giấc Mộng Hoa TưTác giả: Tinh NhịTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngCảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh… Hắn bị câu nói của ta làm cho hóa đá,rồi hắn cười ha hả.đáng chết mà khoan có cái gì k đúng,loại khí chất này k phải của tên vương gia tảng băng kia,khí chất của hắn ôn hoà mà cương nghị,nếu ta nhớ k nhầm thì tảng băng kia 1 đệ đệ song sinh là Độc Cô Thiên Phong.chập!Đúng là anh em cái gì phải tương phản như vậy không,trừ cái mặt ra cái gì cũng khác,1 người ôn nhu-nhẹ nhàng,1 người lãnh khốc vô tình.Trong ta k ngừng cảm khái đi,nhưng mà ta nhận định bản thân k ngừng thất thố:_Tam vương gia lượng thứ cho lời nói của ta lúc nãy.Cáo từ.Nói xong xách váy,co chân chạy thẳng,điên mới ở lại để mất mặt đi.***Thấy bóng nàng đi xa Độc Cô Thiên Phong cười lớn,điệu bộ rất dỗi đi,cất giọng nói có vài phần đùa giỡn:_Nhị ca,từ khi nào Kim phi của huynh lại đáng yêu như vậy?Sau cây mai cổ thụ một bóng dáng nam tử xuất hiện có khuôn mặt y như ĐC Thiên Phong nhưng ngũ quan có mấy phần lạnh lẽo,nhạt nhạt mở miệng:_có hứng thú?ĐC Thiên Phong dã lã cười:_có hứng thú huynh nhường đệ k?ĐC Lãnh Hàn sắc mặt tối đi vài phần,nữ nhân chết tiệt cự nhiên dám quyễn rũ đệ hắn,hắn hung hăng rất muốn b*p ch*t nữ nhân đó.hắn lạnh nhạt nói:_k thể.chưa tìm đc Dung Nhi thì nàng k thể đi.ĐC Thiên Phong cười nhạt nói:_nhị ca,huynh si tình quá rồi.Lãnh Hàn k nói gì,tâm hắn khẽ động 1 cái,ánh mắt loé lên tia bi thương rồi nhanh chóng biến mất.ĐC Thiên Phong cười đến mức hoa nhường nguyệt thẹn(t.g:mỗ nữ đỏ mặt tim rơi,phong ca ta yêu người.),nói bằng giọng cợt nhã:_Đời người nước chảy hoa trôi.ca nên giữ cái gì nên giữ,đừng nắm nhưng thứ k phải của mình.PS:sr các ty.mỗ nữ hay thất hẹn.
Hắn bị câu nói của ta làm cho hóa đá,rồi hắn cười ha hả.đáng chết mà khoan có cái gì k đúng,loại khí chất này k phải của tên vương gia tảng băng kia,khí chất của hắn ôn hoà mà cương nghị,nếu ta nhớ k nhầm thì tảng băng kia 1 đệ đệ song sinh là Độc Cô Thiên Phong.chập!Đúng là anh em cái gì phải tương phản như vậy không,trừ cái mặt ra cái gì cũng khác,1 người ôn nhu-nhẹ nhàng,1 người lãnh khốc vô tình.Trong ta k ngừng cảm khái đi,nhưng mà ta nhận định bản thân k ngừng thất thố:
_Tam vương gia lượng thứ cho lời nói của ta lúc nãy.Cáo từ.
Nói xong xách váy,co chân chạy thẳng,điên mới ở lại để mất mặt đi.
***
Thấy bóng nàng đi xa Độc Cô Thiên Phong cười lớn,điệu bộ rất dỗi đi,cất giọng nói có vài phần đùa giỡn:
_Nhị ca,từ khi nào Kim phi của huynh lại đáng yêu như vậy?
Sau cây mai cổ thụ một bóng dáng nam tử xuất hiện có khuôn mặt y như ĐC Thiên Phong nhưng ngũ quan có mấy phần lạnh lẽo,nhạt nhạt mở miệng:
_có hứng thú?
ĐC Thiên Phong dã lã cười:
_có hứng thú huynh nhường đệ k?
ĐC Lãnh Hàn sắc mặt tối đi vài phần,nữ nhân chết tiệt cự nhiên dám quyễn rũ đệ hắn,hắn hung hăng rất muốn b*p ch*t nữ nhân đó.hắn lạnh nhạt nói:
_k thể.chưa tìm đc Dung Nhi thì nàng k thể đi.
ĐC Thiên Phong cười nhạt nói:
_nhị ca,huynh si tình quá rồi.
Lãnh Hàn k nói gì,tâm hắn khẽ động 1 cái,ánh mắt loé lên tia bi thương rồi nhanh chóng biến mất.ĐC Thiên Phong cười đến mức hoa nhường nguyệt thẹn(t.g:mỗ nữ đỏ mặt tim rơi,phong ca ta yêu người.),nói bằng giọng cợt nhã:
_Đời người nước chảy hoa trôi.ca nên giữ cái gì nên giữ,đừng nắm nhưng thứ k phải của mình.
PS:sr các ty.mỗ nữ hay thất hẹn.
Giấc Mộng Hoa TưTác giả: Tinh NhịTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngCảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh… Hắn bị câu nói của ta làm cho hóa đá,rồi hắn cười ha hả.đáng chết mà khoan có cái gì k đúng,loại khí chất này k phải của tên vương gia tảng băng kia,khí chất của hắn ôn hoà mà cương nghị,nếu ta nhớ k nhầm thì tảng băng kia 1 đệ đệ song sinh là Độc Cô Thiên Phong.chập!Đúng là anh em cái gì phải tương phản như vậy không,trừ cái mặt ra cái gì cũng khác,1 người ôn nhu-nhẹ nhàng,1 người lãnh khốc vô tình.Trong ta k ngừng cảm khái đi,nhưng mà ta nhận định bản thân k ngừng thất thố:_Tam vương gia lượng thứ cho lời nói của ta lúc nãy.Cáo từ.Nói xong xách váy,co chân chạy thẳng,điên mới ở lại để mất mặt đi.***Thấy bóng nàng đi xa Độc Cô Thiên Phong cười lớn,điệu bộ rất dỗi đi,cất giọng nói có vài phần đùa giỡn:_Nhị ca,từ khi nào Kim phi của huynh lại đáng yêu như vậy?Sau cây mai cổ thụ một bóng dáng nam tử xuất hiện có khuôn mặt y như ĐC Thiên Phong nhưng ngũ quan có mấy phần lạnh lẽo,nhạt nhạt mở miệng:_có hứng thú?ĐC Thiên Phong dã lã cười:_có hứng thú huynh nhường đệ k?ĐC Lãnh Hàn sắc mặt tối đi vài phần,nữ nhân chết tiệt cự nhiên dám quyễn rũ đệ hắn,hắn hung hăng rất muốn b*p ch*t nữ nhân đó.hắn lạnh nhạt nói:_k thể.chưa tìm đc Dung Nhi thì nàng k thể đi.ĐC Thiên Phong cười nhạt nói:_nhị ca,huynh si tình quá rồi.Lãnh Hàn k nói gì,tâm hắn khẽ động 1 cái,ánh mắt loé lên tia bi thương rồi nhanh chóng biến mất.ĐC Thiên Phong cười đến mức hoa nhường nguyệt thẹn(t.g:mỗ nữ đỏ mặt tim rơi,phong ca ta yêu người.),nói bằng giọng cợt nhã:_Đời người nước chảy hoa trôi.ca nên giữ cái gì nên giữ,đừng nắm nhưng thứ k phải của mình.PS:sr các ty.mỗ nữ hay thất hẹn.