Cảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh…
Chương 24: Tiểu oa tử ra oai
Giấc Mộng Hoa TưTác giả: Tinh NhịTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngCảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh… Các Hồ Điệp bế oa tử trong,ngầm ngiến răng ngiến lợi nhìn một nam nhân tóc đỏ cúi dưới thư bàn 20 bước,thân bị trói bằng xích gai tứa máu và rách nát,mắt ra tia sắc lạnh,cả người là cỗ khí lạnh bức người,giọng âm trầm cơ hồ nghe ra âm thanh gằn giọng:_Xích Luyện,ngươi đi du ngoạn 1 năm này,ta tìm ngươi có chút mệt mỏi nha .Xích Luyện mặt k còn huyết,thất kinh rung rẩy,khuôn mặt thanh tú đã xuấxuất hiện vài đường rạch do bị kiếm rạch,môi tái tím k nói lên lời.Hắn chính là k ngừng trốn chạy xuốt một năm,hắn là một tên hạ thụ,thích sủng nam nhân,năm đó hắn là 1 đệ tử của Ngân Phong Các lại nhìn trúng hài tử của giáo chủ,k cầm lòng được trước hài nam tử tuấn mĩ trước mặt hắn liền dụ dỗ bắt đi.Vốn định dụ dỗ Hàn Hy thành sủng nam của mình nhưng hài tử này cứng đầu k chịu,hắn liền hạ 'đại hàn độc' lên hài tử này để bắt buộc thì môn chủ tới hắn may mắn chạy thoát nhưng hài tử kia còn 1 nửa cái mạng,lẩn trốn mãi cuối cùng hắn bị bắt lại,hắn chính là biết mình sẽ chết nhưng k biết là thống khoái hay thống khổ mà thôi.Tiểu Hàn Hy lạnh lẽo nhìn Xích Luyện,nó làm sao quên được cảm giác bị 'đại hàn độc' kia hành hạ dày vò chứ,nó căm phẫn thề rằng:nếu còn sống,nhất định sẽ cho Xích Luyện sống k được chết k xong.Nó tỉnh dậy,học độc điên cuồng cũng chỉ chờ đến ngày này.Nó quay sang Các Hồ Điệp:_Giao hắn cho con.Các Hồ Điệp nhìn oa tử,sau đó gật đầu,nàng biết hài tử nàng,chắc chắn Xích Luyện k thể chết toàn thây.Hàn Hy đi xuống sai người lột áo hắn ra,tay cầm chủy thủy rạch khắp thân hắn rồi bảo người bôi một thứ bột màu điên lên miệng vết thương,k đầy một khắc một đoàn kiến bò tới bâu kín người Xích luyện,hắn la lôi đau đớn,thống khổ vô cùng,những vết xướt nhỏ giờ còn mơ hồ thấy thịt,2 khắc sau Hàn Hy giải một thứ bột trắng lên bầy kiến rời đi,nhưng mà cảm giác ngứa ngáy vô cùng,Hàn Hy âm trầm ra lệnh:_Đưa xuống đia lao,k nước k thức ăn.Xích Luyện được giải xuống,Hàn Hy rửa tay rồi đi đến chỗ mẫu thân hắn,Các Hồ Điệp bị một màn vừa rồi làm nổi da gà:_Hy nhi.con dùng độc gì vậy?Hàn Hy vô tư đáp:Dẫn trùng và Độc trùng huyết.Nàng im lặng,Xích Luyện lần này người mới biết cảm hối hận vì đã sinh ra trong đời.*******--*******Trên một cây cách cửa sổ k xa,1 nam tử y phiêu dậy,tóc đen buột tùy tiện bằng sợi lụa tím,tử mâu lạnh lẽo mang theo vài ý cười,tuấn nhan lạnh lẽo,môi bạc cong lên vẻ mãn nguyện:_Điệp nhi,nàng sinh cho ta hài tử thật tốt.ta có nên cùmg nàng tạo thêm 1 hài tử nữa k?Trong phòng...Ách xì...ách xìCác Hồ Điệp k ngừng ách xi,nhíu mày ai đang có ý đồ xấu với nàng a.**-***Từ chuyện của xích luyện,trong Ngân Phong Các xuất hiện truyền thuyết,thiếu chủ Hàn Hy mới 5 tuổi nhưng lãnh huyết,vô tình vì cựu đệ tử đắc tội mà chết vô cùng khó coi,toàn thân bị trùng ăn,ruồi rặng bâu đầy,bốc mùi hôi thôi làm người ta muốn buồn nôn,hỏi ai dám đắc tội với vị thiếu chủ này a.
Các Hồ Điệp bế oa tử trong,ngầm ngiến răng ngiến lợi nhìn một nam nhân tóc đỏ cúi dưới thư bàn 20 bước,thân bị trói bằng xích gai tứa máu và rách nát,mắt ra tia sắc lạnh,cả người là cỗ khí lạnh bức người,giọng âm trầm cơ hồ nghe ra âm thanh gằn giọng:
_Xích Luyện,ngươi đi du ngoạn 1 năm này,ta tìm ngươi có chút mệt mỏi nha .
Xích Luyện mặt k còn huyết,thất kinh rung rẩy,khuôn mặt thanh tú đã xuấxuất hiện vài đường rạch do bị kiếm rạch,môi tái tím k nói lên lời.Hắn chính là k ngừng trốn chạy xuốt một năm,hắn là một tên hạ thụ,thích sủng nam nhân,năm đó hắn là 1 đệ tử của Ngân Phong Các lại nhìn trúng hài tử của giáo chủ,k cầm lòng được trước hài nam tử tuấn mĩ trước mặt hắn liền dụ dỗ bắt đi.Vốn định dụ dỗ Hàn Hy thành sủng nam của mình nhưng hài tử này cứng đầu k chịu,hắn liền hạ 'đại hàn độc' lên hài tử này để bắt buộc thì môn chủ tới hắn may mắn chạy thoát nhưng hài tử kia còn 1 nửa cái mạng,lẩn trốn mãi cuối cùng hắn bị bắt lại,hắn chính là biết mình sẽ chết nhưng k biết là thống khoái hay thống khổ mà thôi.
Tiểu Hàn Hy lạnh lẽo nhìn Xích Luyện,nó làm sao quên được cảm giác bị 'đại hàn độc' kia hành hạ dày vò chứ,nó căm phẫn thề rằng:nếu còn sống,nhất định sẽ cho Xích Luyện sống k được chết k xong.Nó tỉnh dậy,học độc điên cuồng cũng chỉ chờ đến ngày này.Nó quay sang Các Hồ Điệp:
_Giao hắn cho con.
Các Hồ Điệp nhìn oa tử,sau đó gật đầu,nàng biết hài tử nàng,chắc chắn Xích Luyện k thể chết toàn thây.Hàn Hy đi xuống sai người lột áo hắn ra,tay cầm chủy thủy rạch khắp thân hắn rồi bảo người bôi một thứ bột màu điên lên miệng vết thương,k đầy một khắc một đoàn kiến bò tới bâu kín người Xích luyện,hắn la lôi đau đớn,thống khổ vô cùng,những vết xướt nhỏ giờ còn mơ hồ thấy thịt,2 khắc sau Hàn Hy giải một thứ bột trắng lên bầy kiến rời đi,nhưng mà cảm giác ngứa ngáy vô cùng,Hàn Hy âm trầm ra lệnh:
_Đưa xuống đia lao,k nước k thức ăn.
Xích Luyện được giải xuống,Hàn Hy rửa tay rồi đi đến chỗ mẫu thân hắn,Các Hồ Điệp bị một màn vừa rồi làm nổi da gà:
_Hy nhi.con dùng độc gì vậy?
Hàn Hy vô tư đáp:
Dẫn trùng và Độc trùng huyết.
Nàng im lặng,Xích Luyện lần này người mới biết cảm hối hận vì đã sinh ra trong đời.
*******--*******
Trên một cây cách cửa sổ k xa,1 nam tử y phiêu dậy,tóc đen buột tùy tiện bằng sợi lụa tím,tử mâu lạnh lẽo mang theo vài ý cười,tuấn nhan lạnh lẽo,môi bạc cong lên vẻ mãn nguyện:
_Điệp nhi,nàng sinh cho ta hài tử thật tốt.ta có nên cùmg nàng tạo thêm 1 hài tử nữa k?
Trong phòng...
Ách xì...ách xì
Các Hồ Điệp k ngừng ách xi,nhíu mày ai đang có ý đồ xấu với nàng a.
**-***
Từ chuyện của xích luyện,trong Ngân Phong Các xuất hiện truyền thuyết,thiếu chủ Hàn Hy mới 5 tuổi nhưng lãnh huyết,vô tình vì cựu đệ tử đắc tội mà chết vô cùng khó coi,toàn thân bị trùng ăn,ruồi rặng bâu đầy,bốc mùi hôi thôi làm người ta muốn buồn nôn,hỏi ai dám đắc tội với vị thiếu chủ này a.
Giấc Mộng Hoa TưTác giả: Tinh NhịTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngCảm giác đầu tiên khi ta lờ mờ có ý thức là cả người đau nhức,cơ hồ như bị rút cạn sức lực vậy,cỗ họng hơi khô khan và đắng.Ta theo bản năng nói yếu ớt phát ra trong cổ họng ta: _Nướ...c.. Ta mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó reo lên rồi biến mất,rồi cảm giác co người ta dậy,1 giọng nước ấm vô cổ họng ta,khoảng 1 khắc ý thức ta phục hồi hoàn toàn ta đưa mắt nhìn quanh thì thấy khung cảnh xung tương đối xưa cũ và 1 cô gái tầm 15,16 tuổi,đôi mắt sứng lên hình như là khóc quá nhìu.ta yếu ớt lên tiếng: _Đây là đâu vậy?ngươi là ai? Cô gái tròn mắt nhìn ta,ấp úng ngắt quãng; _Nương nương,người...k nhớ nô tì sao?_vừa nói xong cô gái khóc lớn lên.ta nhíu mày nương nương sao?Ta hơi khó chịu lên tiếng: _Đừng khóc.nói cho ta biết đi.ta rất mệt k hỏi lại nữa đâu. Cô gái nín khóc lau nước mắt,chậm rãi nói: _Nô tì là tiểu đào.đây là phủ của Huyết Chiến vương gia. ta nhíu mày,tiểu đào?Huyết Chiến vương gia?cái tên này có trong truyện Nữ Nhân Họa Thủy sao?Ta nhanh chóng hỏi: _Đây là nước nào? _Là Thanh… Các Hồ Điệp bế oa tử trong,ngầm ngiến răng ngiến lợi nhìn một nam nhân tóc đỏ cúi dưới thư bàn 20 bước,thân bị trói bằng xích gai tứa máu và rách nát,mắt ra tia sắc lạnh,cả người là cỗ khí lạnh bức người,giọng âm trầm cơ hồ nghe ra âm thanh gằn giọng:_Xích Luyện,ngươi đi du ngoạn 1 năm này,ta tìm ngươi có chút mệt mỏi nha .Xích Luyện mặt k còn huyết,thất kinh rung rẩy,khuôn mặt thanh tú đã xuấxuất hiện vài đường rạch do bị kiếm rạch,môi tái tím k nói lên lời.Hắn chính là k ngừng trốn chạy xuốt một năm,hắn là một tên hạ thụ,thích sủng nam nhân,năm đó hắn là 1 đệ tử của Ngân Phong Các lại nhìn trúng hài tử của giáo chủ,k cầm lòng được trước hài nam tử tuấn mĩ trước mặt hắn liền dụ dỗ bắt đi.Vốn định dụ dỗ Hàn Hy thành sủng nam của mình nhưng hài tử này cứng đầu k chịu,hắn liền hạ 'đại hàn độc' lên hài tử này để bắt buộc thì môn chủ tới hắn may mắn chạy thoát nhưng hài tử kia còn 1 nửa cái mạng,lẩn trốn mãi cuối cùng hắn bị bắt lại,hắn chính là biết mình sẽ chết nhưng k biết là thống khoái hay thống khổ mà thôi.Tiểu Hàn Hy lạnh lẽo nhìn Xích Luyện,nó làm sao quên được cảm giác bị 'đại hàn độc' kia hành hạ dày vò chứ,nó căm phẫn thề rằng:nếu còn sống,nhất định sẽ cho Xích Luyện sống k được chết k xong.Nó tỉnh dậy,học độc điên cuồng cũng chỉ chờ đến ngày này.Nó quay sang Các Hồ Điệp:_Giao hắn cho con.Các Hồ Điệp nhìn oa tử,sau đó gật đầu,nàng biết hài tử nàng,chắc chắn Xích Luyện k thể chết toàn thây.Hàn Hy đi xuống sai người lột áo hắn ra,tay cầm chủy thủy rạch khắp thân hắn rồi bảo người bôi một thứ bột màu điên lên miệng vết thương,k đầy một khắc một đoàn kiến bò tới bâu kín người Xích luyện,hắn la lôi đau đớn,thống khổ vô cùng,những vết xướt nhỏ giờ còn mơ hồ thấy thịt,2 khắc sau Hàn Hy giải một thứ bột trắng lên bầy kiến rời đi,nhưng mà cảm giác ngứa ngáy vô cùng,Hàn Hy âm trầm ra lệnh:_Đưa xuống đia lao,k nước k thức ăn.Xích Luyện được giải xuống,Hàn Hy rửa tay rồi đi đến chỗ mẫu thân hắn,Các Hồ Điệp bị một màn vừa rồi làm nổi da gà:_Hy nhi.con dùng độc gì vậy?Hàn Hy vô tư đáp:Dẫn trùng và Độc trùng huyết.Nàng im lặng,Xích Luyện lần này người mới biết cảm hối hận vì đã sinh ra trong đời.*******--*******Trên một cây cách cửa sổ k xa,1 nam tử y phiêu dậy,tóc đen buột tùy tiện bằng sợi lụa tím,tử mâu lạnh lẽo mang theo vài ý cười,tuấn nhan lạnh lẽo,môi bạc cong lên vẻ mãn nguyện:_Điệp nhi,nàng sinh cho ta hài tử thật tốt.ta có nên cùmg nàng tạo thêm 1 hài tử nữa k?Trong phòng...Ách xì...ách xìCác Hồ Điệp k ngừng ách xi,nhíu mày ai đang có ý đồ xấu với nàng a.**-***Từ chuyện của xích luyện,trong Ngân Phong Các xuất hiện truyền thuyết,thiếu chủ Hàn Hy mới 5 tuổi nhưng lãnh huyết,vô tình vì cựu đệ tử đắc tội mà chết vô cùng khó coi,toàn thân bị trùng ăn,ruồi rặng bâu đầy,bốc mùi hôi thôi làm người ta muốn buồn nôn,hỏi ai dám đắc tội với vị thiếu chủ này a.