Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.
Chương 696
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 696: Vả lại anh ta khiến bố mẹ cãi nhau suốt. Lý Đại Dũng cũng tức muốn chết, đứng dậy đuổi theo Diệp Phi nhưng thấy khách ở đây nên đành phải ở lại, lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn. Thấy Diệp Phi đi rời, Liễu Nguyệt Linh bình tĩnh lại nhìn hộp quà Diệp Phi tặng: “Quà gặp mặt? Quê mùa thế thì mua được món quà gì?” “Ha ha ha, củ cải?” “Món quà này đặc biệt thật đó, có ý nghĩa, cũng mới lạ” “Lý Đại Dũng, ông tốt với gia đình họ như thế, người ta lại cho ông một cái củ cải, bùn đất cũng không thèm rửa này” “Tới nay tôi mua ít thịt bò hầm cho mà ăn nhé, ông cảm nhận mùi vị quê hương cho đã đi.” Liễu Nguyệt Linh cầm hộp nhân sâm cười kỳ lạ: “Đúng là quê mùa, ngộ đời.” “Ha ha… Khách khứa cũng cười theo, ai mà ngờ được có người lại tặng củ cải. Lý Mạt Mạt cũng hơi thất vọng, Diệp Phi ơi là Diệp Phi, anh lấy trứng gà ta hoặc là trái cây cũng được vậy, tặng củ cải làm gì? “Bộp!” Liêu Nguyệt Linh ném hộp vào trong góc, khinh bỉ không nói nên lời… Diệp Phi ta khỏi Phù Dung Lâu rất nhanh, cũng không đi nhầm đường mấy, anh lấy điện thoại ra xem đường rồi tập trung với bọn Độc Cô Thương. “Ting!” Đang ngồi trên xe thì điện thoại Diệp Phi reo lên. Anh mở điện thoại ra phát hiện có năm ngàn được chuyển khoản vào từ Lý Đại Dũng, sau đó là một tin nhắn giọng nói. Lý Đại Dũng bảo anh dùng tiền đó để thuê một khách sạn ở trước, chờ ông ấy làm xong vụ làm ăn này sẽ sắp xếp cho anh sau. Lý Đại Dũng cũng xin lỗi thay cho bọn Liễu Nguyệt Linh. Thấy thế, Diệp Phi than thở, mẹ con Liễu Nguyệt Linh chẳng ra gì nhưng Lý Đại Dũng lại thật lòng thật dạ với anh. Thế nhưng Diệp Phi lại không nhận số tiền đó, anh nói mình có tiền và dặn Lý Đại Dũng nhớ để ý đến sức khỏe. Diệp Phi để ý thấy huyết áp Lý Đại Dũng rất cao, chỉ là lúc nãy trước mặt mọi người anh không tiện nói nên bây giờ mới nhắc nhở Lý Đại Dũng cẩn thận. Anh gửi tin nhắn cho Lý Đại Dũng xong thì nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Nửa tiếng sau, chiếc xe đến câu lạc bộ Kim Cảng, Diệp Phi bước xuống xe đi thẳng lên ba lẻ ba gặp được Hoàng Tam Trọng và Hoàng Thiên Kiều. “Sao lại chọn địa điểm này để họp mặt thế?” Thấy những gương mặt quen thuộc ở Kim Chi Lâm, Diệp Phi cảm thấy hết sức thân thiết: “Đến trước bao nhiêu ngày rồi mà vẫn chưa tìm được một chỗ đặt chân à?” Anh ôm bọn Hoàng Tam Trọng. Hoàng Thiên Kiều cười nói: “Anh Phi, cái này không liên quan tới tôi rồi, tôi bận tối mặt tối mũi để chuẩn bị người đây mà, đây là địa điểm Hoàng Tam Trọng chọn đấy chứ” “Anh Ph, nơi nghỉ ngơi, khách sạn, cứ điểm đã được chuẩn bị hết rồi” Hoàng Tam Trọng cười đón Diệp Phi vào ghế chính giữa: “Hẹn nhau ở đây chủ yếu là để chào đón anh thôi.” “Nói cho mọi người nghe nhé, câu lạc bộ này có món ngon rượu ngon, không thua kém gì Túy Tiên Lâu ở Trung Hải đâu” Hoàng Tam Trọng vẫn cợt nhả như thế: “Hơn nữa nơi này nhiều người đẹp lắm, xinh” Độc Cô Thương không thèm quan tâm tới, chỉ lo vùi đầu ăn, cầm đũa gắp từng miếng từng miếng một như thể tất cả đều không liên quan tới anh ta vậy. “Tất nhiên vẫn còn hai nguyên nhân khác” “Thứ nhất, đây là câu lạc bộ thuộc về nhà họ Chu, vấn đề bảo mật và an toàn đều được bảo đảm” Thấy Diệp Phi hờ hững, Hoàng Tam Trọng vội vàng nói ra mục đích chính của mình: “Thứ hai, nơi này đều là những người quyền quý của Nam Lăng, thu thập tin tức cũng dễ dàng hơn nhiều” “Nói về tình huống của Nam Lăng đi” Diệp Phi vừa ăn đồ vừa đặt câu hỏi với Hoàng Tam Trọng: “Tình hình bây giờ thế nào? Nhà họ Thẩm và Vũ Minh có ai ra mặt không?” “Mọi thứ đã ổn định hơn nhiều, mọi thứ cũng sắp đi đến hồi kết rồi.”
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 696: Vả lại anh ta khiến bố mẹ cãi nhau suốt. Lý Đại Dũng cũng tức muốn chết, đứng dậy đuổi theo Diệp Phi nhưng thấy khách ở đây nên đành phải ở lại, lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn. Thấy Diệp Phi đi rời, Liễu Nguyệt Linh bình tĩnh lại nhìn hộp quà Diệp Phi tặng: “Quà gặp mặt? Quê mùa thế thì mua được món quà gì?” “Ha ha ha, củ cải?” “Món quà này đặc biệt thật đó, có ý nghĩa, cũng mới lạ” “Lý Đại Dũng, ông tốt với gia đình họ như thế, người ta lại cho ông một cái củ cải, bùn đất cũng không thèm rửa này” “Tới nay tôi mua ít thịt bò hầm cho mà ăn nhé, ông cảm nhận mùi vị quê hương cho đã đi.” Liễu Nguyệt Linh cầm hộp nhân sâm cười kỳ lạ: “Đúng là quê mùa, ngộ đời.” “Ha ha… Khách khứa cũng cười theo, ai mà ngờ được có người lại tặng củ cải. Lý Mạt Mạt cũng hơi thất vọng, Diệp Phi ơi là Diệp Phi, anh lấy trứng gà ta hoặc là trái cây cũng được vậy, tặng củ cải làm gì? “Bộp!” Liêu Nguyệt Linh ném hộp vào trong góc, khinh bỉ không nói nên lời… Diệp Phi ta khỏi Phù Dung Lâu rất nhanh, cũng không đi nhầm đường mấy, anh lấy điện thoại ra xem đường rồi tập trung với bọn Độc Cô Thương. “Ting!” Đang ngồi trên xe thì điện thoại Diệp Phi reo lên. Anh mở điện thoại ra phát hiện có năm ngàn được chuyển khoản vào từ Lý Đại Dũng, sau đó là một tin nhắn giọng nói. Lý Đại Dũng bảo anh dùng tiền đó để thuê một khách sạn ở trước, chờ ông ấy làm xong vụ làm ăn này sẽ sắp xếp cho anh sau. Lý Đại Dũng cũng xin lỗi thay cho bọn Liễu Nguyệt Linh. Thấy thế, Diệp Phi than thở, mẹ con Liễu Nguyệt Linh chẳng ra gì nhưng Lý Đại Dũng lại thật lòng thật dạ với anh. Thế nhưng Diệp Phi lại không nhận số tiền đó, anh nói mình có tiền và dặn Lý Đại Dũng nhớ để ý đến sức khỏe. Diệp Phi để ý thấy huyết áp Lý Đại Dũng rất cao, chỉ là lúc nãy trước mặt mọi người anh không tiện nói nên bây giờ mới nhắc nhở Lý Đại Dũng cẩn thận. Anh gửi tin nhắn cho Lý Đại Dũng xong thì nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Nửa tiếng sau, chiếc xe đến câu lạc bộ Kim Cảng, Diệp Phi bước xuống xe đi thẳng lên ba lẻ ba gặp được Hoàng Tam Trọng và Hoàng Thiên Kiều. “Sao lại chọn địa điểm này để họp mặt thế?” Thấy những gương mặt quen thuộc ở Kim Chi Lâm, Diệp Phi cảm thấy hết sức thân thiết: “Đến trước bao nhiêu ngày rồi mà vẫn chưa tìm được một chỗ đặt chân à?” Anh ôm bọn Hoàng Tam Trọng. Hoàng Thiên Kiều cười nói: “Anh Phi, cái này không liên quan tới tôi rồi, tôi bận tối mặt tối mũi để chuẩn bị người đây mà, đây là địa điểm Hoàng Tam Trọng chọn đấy chứ” “Anh Ph, nơi nghỉ ngơi, khách sạn, cứ điểm đã được chuẩn bị hết rồi” Hoàng Tam Trọng cười đón Diệp Phi vào ghế chính giữa: “Hẹn nhau ở đây chủ yếu là để chào đón anh thôi.” “Nói cho mọi người nghe nhé, câu lạc bộ này có món ngon rượu ngon, không thua kém gì Túy Tiên Lâu ở Trung Hải đâu” Hoàng Tam Trọng vẫn cợt nhả như thế: “Hơn nữa nơi này nhiều người đẹp lắm, xinh” Độc Cô Thương không thèm quan tâm tới, chỉ lo vùi đầu ăn, cầm đũa gắp từng miếng từng miếng một như thể tất cả đều không liên quan tới anh ta vậy. “Tất nhiên vẫn còn hai nguyên nhân khác” “Thứ nhất, đây là câu lạc bộ thuộc về nhà họ Chu, vấn đề bảo mật và an toàn đều được bảo đảm” Thấy Diệp Phi hờ hững, Hoàng Tam Trọng vội vàng nói ra mục đích chính của mình: “Thứ hai, nơi này đều là những người quyền quý của Nam Lăng, thu thập tin tức cũng dễ dàng hơn nhiều” “Nói về tình huống của Nam Lăng đi” Diệp Phi vừa ăn đồ vừa đặt câu hỏi với Hoàng Tam Trọng: “Tình hình bây giờ thế nào? Nhà họ Thẩm và Vũ Minh có ai ra mặt không?” “Mọi thứ đã ổn định hơn nhiều, mọi thứ cũng sắp đi đến hồi kết rồi.”
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 696: Vả lại anh ta khiến bố mẹ cãi nhau suốt. Lý Đại Dũng cũng tức muốn chết, đứng dậy đuổi theo Diệp Phi nhưng thấy khách ở đây nên đành phải ở lại, lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn. Thấy Diệp Phi đi rời, Liễu Nguyệt Linh bình tĩnh lại nhìn hộp quà Diệp Phi tặng: “Quà gặp mặt? Quê mùa thế thì mua được món quà gì?” “Ha ha ha, củ cải?” “Món quà này đặc biệt thật đó, có ý nghĩa, cũng mới lạ” “Lý Đại Dũng, ông tốt với gia đình họ như thế, người ta lại cho ông một cái củ cải, bùn đất cũng không thèm rửa này” “Tới nay tôi mua ít thịt bò hầm cho mà ăn nhé, ông cảm nhận mùi vị quê hương cho đã đi.” Liễu Nguyệt Linh cầm hộp nhân sâm cười kỳ lạ: “Đúng là quê mùa, ngộ đời.” “Ha ha… Khách khứa cũng cười theo, ai mà ngờ được có người lại tặng củ cải. Lý Mạt Mạt cũng hơi thất vọng, Diệp Phi ơi là Diệp Phi, anh lấy trứng gà ta hoặc là trái cây cũng được vậy, tặng củ cải làm gì? “Bộp!” Liêu Nguyệt Linh ném hộp vào trong góc, khinh bỉ không nói nên lời… Diệp Phi ta khỏi Phù Dung Lâu rất nhanh, cũng không đi nhầm đường mấy, anh lấy điện thoại ra xem đường rồi tập trung với bọn Độc Cô Thương. “Ting!” Đang ngồi trên xe thì điện thoại Diệp Phi reo lên. Anh mở điện thoại ra phát hiện có năm ngàn được chuyển khoản vào từ Lý Đại Dũng, sau đó là một tin nhắn giọng nói. Lý Đại Dũng bảo anh dùng tiền đó để thuê một khách sạn ở trước, chờ ông ấy làm xong vụ làm ăn này sẽ sắp xếp cho anh sau. Lý Đại Dũng cũng xin lỗi thay cho bọn Liễu Nguyệt Linh. Thấy thế, Diệp Phi than thở, mẹ con Liễu Nguyệt Linh chẳng ra gì nhưng Lý Đại Dũng lại thật lòng thật dạ với anh. Thế nhưng Diệp Phi lại không nhận số tiền đó, anh nói mình có tiền và dặn Lý Đại Dũng nhớ để ý đến sức khỏe. Diệp Phi để ý thấy huyết áp Lý Đại Dũng rất cao, chỉ là lúc nãy trước mặt mọi người anh không tiện nói nên bây giờ mới nhắc nhở Lý Đại Dũng cẩn thận. Anh gửi tin nhắn cho Lý Đại Dũng xong thì nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Nửa tiếng sau, chiếc xe đến câu lạc bộ Kim Cảng, Diệp Phi bước xuống xe đi thẳng lên ba lẻ ba gặp được Hoàng Tam Trọng và Hoàng Thiên Kiều. “Sao lại chọn địa điểm này để họp mặt thế?” Thấy những gương mặt quen thuộc ở Kim Chi Lâm, Diệp Phi cảm thấy hết sức thân thiết: “Đến trước bao nhiêu ngày rồi mà vẫn chưa tìm được một chỗ đặt chân à?” Anh ôm bọn Hoàng Tam Trọng. Hoàng Thiên Kiều cười nói: “Anh Phi, cái này không liên quan tới tôi rồi, tôi bận tối mặt tối mũi để chuẩn bị người đây mà, đây là địa điểm Hoàng Tam Trọng chọn đấy chứ” “Anh Ph, nơi nghỉ ngơi, khách sạn, cứ điểm đã được chuẩn bị hết rồi” Hoàng Tam Trọng cười đón Diệp Phi vào ghế chính giữa: “Hẹn nhau ở đây chủ yếu là để chào đón anh thôi.” “Nói cho mọi người nghe nhé, câu lạc bộ này có món ngon rượu ngon, không thua kém gì Túy Tiên Lâu ở Trung Hải đâu” Hoàng Tam Trọng vẫn cợt nhả như thế: “Hơn nữa nơi này nhiều người đẹp lắm, xinh” Độc Cô Thương không thèm quan tâm tới, chỉ lo vùi đầu ăn, cầm đũa gắp từng miếng từng miếng một như thể tất cả đều không liên quan tới anh ta vậy. “Tất nhiên vẫn còn hai nguyên nhân khác” “Thứ nhất, đây là câu lạc bộ thuộc về nhà họ Chu, vấn đề bảo mật và an toàn đều được bảo đảm” Thấy Diệp Phi hờ hững, Hoàng Tam Trọng vội vàng nói ra mục đích chính của mình: “Thứ hai, nơi này đều là những người quyền quý của Nam Lăng, thu thập tin tức cũng dễ dàng hơn nhiều” “Nói về tình huống của Nam Lăng đi” Diệp Phi vừa ăn đồ vừa đặt câu hỏi với Hoàng Tam Trọng: “Tình hình bây giờ thế nào? Nhà họ Thẩm và Vũ Minh có ai ra mặt không?” “Mọi thứ đã ổn định hơn nhiều, mọi thứ cũng sắp đi đến hồi kết rồi.”