Sau vụ tai nạn giao thông, tôi tỉnh dậy thì phát hiện… chồng tôi – người Alpha từng yêu thương tôi hết mực – đã hoàn toàn thay đổi. Anh không còn nhẹ nhàng dỗ dành tôi, không còn ôm tôi vào lòng đầy dịu dàng như trước, không còn cuồng nhiệt hôn tôi bằng tất cả sự nóng bỏng và lưu luyến như từng làm nữa. Thậm chí, khi tôi định nhào vào lòng anh, anh lại thẳng thừng từ chối với gương mặt lạnh tanh. Tôi đau lòng đến tột cùng, quyết tâm giành lại tình yêu của anh bằng mọi giá. Dưới sự nỗ lực không biết mệt mỏi của tôi, cuối cùng “chồng” cũng dần mềm lòng trở lại, bắt đầu yêu thương tôi toàn tâm toàn ý như xưa. Cho đến khi trí nhớ tôi khôi phục hoàn toàn. Tôi mới nhận ra, trước đó mình bị va đập não, tự đưa bản thân vào vai nhân vật chính đáng thương trong một bộ tiểu thuyết cẩu huyết đầy drama. Đen đủi hơn là tôi còn nhận nhầm kẻ thù không đội trời chung – Hạ Trầm Nguy – thành nam chính công! Tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn bốc hơi khỏi thế giới này, định chuồn lẹ. Ai ngờ lại bị chính Hạ Trầm…
Chương 10
Hiểu Lầm Kẻ Thù Là Chồng YêuTác giả: NaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngSau vụ tai nạn giao thông, tôi tỉnh dậy thì phát hiện… chồng tôi – người Alpha từng yêu thương tôi hết mực – đã hoàn toàn thay đổi. Anh không còn nhẹ nhàng dỗ dành tôi, không còn ôm tôi vào lòng đầy dịu dàng như trước, không còn cuồng nhiệt hôn tôi bằng tất cả sự nóng bỏng và lưu luyến như từng làm nữa. Thậm chí, khi tôi định nhào vào lòng anh, anh lại thẳng thừng từ chối với gương mặt lạnh tanh. Tôi đau lòng đến tột cùng, quyết tâm giành lại tình yêu của anh bằng mọi giá. Dưới sự nỗ lực không biết mệt mỏi của tôi, cuối cùng “chồng” cũng dần mềm lòng trở lại, bắt đầu yêu thương tôi toàn tâm toàn ý như xưa. Cho đến khi trí nhớ tôi khôi phục hoàn toàn. Tôi mới nhận ra, trước đó mình bị va đập não, tự đưa bản thân vào vai nhân vật chính đáng thương trong một bộ tiểu thuyết cẩu huyết đầy drama. Đen đủi hơn là tôi còn nhận nhầm kẻ thù không đội trời chung – Hạ Trầm Nguy – thành nam chính công! Tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn bốc hơi khỏi thế giới này, định chuồn lẹ. Ai ngờ lại bị chính Hạ Trầm… Tối hôm đó, tôi ôm chặt chăn, rụt rè hỏi:“Ông xã, hôm nay mình ngủ chung một chăn được không?”Hạ Trầm Nguy lạnh lùng đáp:“Không được.”Tôi chưng hửng:“Tại sao vậy?”Anh thở dài, giọng như bất đắc dĩ:“Em tưởng anh là Ninja Rùa chắc?”Tôi đảo mắt, nghe ra được ẩn ý trong câu đó.“Bây giờ mình là vợ chồng rồi mà, sao anh còn ngại ngùng vậy?”Hạ Trầm Nguy:“Không phải ngại... là sợ.”Tôi ngơ ngác:“Sợ gì chứ?”Anh trả lời:“Sợ em... chặt anh.”Tôi im lặng thở dài trong lòng. Có vẻ như cơn ác mộng hôm trước khiến anh bị ám ảnh nặng rồi.Tôi quyết định phải chứng minh cho anh thấy thành ý của mình.Thừa lúc anh không để ý, tôi bật tung chăn, lao vèo vào chăn anh như viên đạn.Miệng còn hét:“Thợ đào vàng đến đây!”Tay thì chui xuống dưới:“Để em kiểm tra xem mỏ vàng của anh còn rắn chắc không.”Hạ Trầm Nguy sững người một chút, rồi lập tức phản ứng, tóm chặt lấy cổ tay tôi.“Thư Tiểu Sơ, em bị điên rồi hả!?”Anh là Alpha, sức lực hơn tôi nhiều, tay tôi bị anh nắm đến mức không nhúc nhích nổi.Tôi bèn rũ mắt, bày ra vẻ mặt đáng thương vô tội, nhìn anh:“Ông xã, anh nhìn em đi, em không tin anh vô cảm nổi.”Có lẽ bộ dạng tôi quá đáng thương, nên anh hơi lơi lỏng tay.Tôi mừng rỡ trong lòng, lập tức tung chiêu:“Đòn chí mạng!!”Lần này cuối cùng tôi cũng thành công đặt tay lên cái nơi kia của anh.Cảm nhận chưa được hai giây, tôi đã run bần bật rút tay lại.Lúc này đến lượt tôi đầu óc trống rỗng, không biết nên khen anh hay khen mình.Hồi trước, tôi ăn được thứ đó thật à...?Đang mông lung suy nghĩ thì trời đất bỗng xoay vòng.Là Hạ Trầm Nguy — trong chớp mắt đã túm lấy cả hai tay tôi, ép tôi xuống giường, đè lên người tôi.Hai đầu gối anh đặt hai bên hông tôi, khiến tôi không thể nhúc nhích.Ánh mắt sâu thẳm của anh khóa chặt lấy tôi, từng vệt đỏ từ cổ lan dần lên tận vành tai.Anh cúi người, đưa tay kia nâng cằm tôi lên, dùng đầu ngón tay nhéo nhẹ má tôi, giọng nói kìm nén đầy uất nghẹn:“Đúng là đồ trẻ con.”Tôi vừa định phản bác thì môi đã bị anh chặn lại.Alpha cúi đầu hôn tôi dữ dội.Lần này là một nụ hôn sâu, hơi thở nóng rực, môi lưỡi ướt át đan xen, cảm giác tê dại lan khắp toàn thân, mãnh liệt đến mức không cách nào chống đỡ nổi.Tôi ngửa đầu, hoàn toàn đắm chìm trong nụ hôn ấy.Nhiệt độ trong phòng như tăng vọt.Không biết từ lúc nào, pheromone của cả hai cùng lúc khuếch tán.Hương tuyết lạnh lẽo đặc trưng của anh lan ra như một trận bão tuyết bất ngờ, sắc lạnh, mạnh mẽ, nhưng khi tiếp xúc với làn da tôi lại hóa thành hơi ấm như sương mỏng trong rừng thông – thanh mát, trầm ổn, khiến người ta thấy an toàn.Anh buông tay tôi ra, tôi theo bản năng ôm chặt lấy anh.
Tối hôm đó, tôi ôm chặt chăn, rụt rè hỏi:
“Ông xã, hôm nay mình ngủ chung một chăn được không?”
Hạ Trầm Nguy lạnh lùng đáp:
“Không được.”
Tôi chưng hửng:
“Tại sao vậy?”
Anh thở dài, giọng như bất đắc dĩ:
“Em tưởng anh là Ninja Rùa chắc?”
Tôi đảo mắt, nghe ra được ẩn ý trong câu đó.
“Bây giờ mình là vợ chồng rồi mà, sao anh còn ngại ngùng vậy?”
Hạ Trầm Nguy:
“Không phải ngại... là sợ.”
Tôi ngơ ngác:
“Sợ gì chứ?”
Anh trả lời:
“Sợ em... chặt anh.”
Tôi im lặng thở dài trong lòng. Có vẻ như cơn ác mộng hôm trước khiến anh bị ám ảnh nặng rồi.
Tôi quyết định phải chứng minh cho anh thấy thành ý của mình.
Thừa lúc anh không để ý, tôi bật tung chăn, lao vèo vào chăn anh như viên đạn.
Miệng còn hét:
“Thợ đào vàng đến đây!”
Tay thì chui xuống dưới:
“Để em kiểm tra xem mỏ vàng của anh còn rắn chắc không.”
Hạ Trầm Nguy sững người một chút, rồi lập tức phản ứng, tóm chặt lấy cổ tay tôi.
“Thư Tiểu Sơ, em bị điên rồi hả!?”
Anh là Alpha, sức lực hơn tôi nhiều, tay tôi bị anh nắm đến mức không nhúc nhích nổi.
Tôi bèn rũ mắt, bày ra vẻ mặt đáng thương vô tội, nhìn anh:
“Ông xã, anh nhìn em đi, em không tin anh vô cảm nổi.”
Có lẽ bộ dạng tôi quá đáng thương, nên anh hơi lơi lỏng tay.
Tôi mừng rỡ trong lòng, lập tức tung chiêu:
“Đòn chí mạng!!”
Lần này cuối cùng tôi cũng thành công đặt tay lên cái nơi kia của anh.
Cảm nhận chưa được hai giây, tôi đã run bần bật rút tay lại.
Lúc này đến lượt tôi đầu óc trống rỗng, không biết nên khen anh hay khen mình.
Hồi trước, tôi ăn được thứ đó thật à...?
Đang mông lung suy nghĩ thì trời đất bỗng xoay vòng.
Là Hạ Trầm Nguy — trong chớp mắt đã túm lấy cả hai tay tôi, ép tôi xuống giường, đè lên người tôi.
Hai đầu gối anh đặt hai bên hông tôi, khiến tôi không thể nhúc nhích.
Ánh mắt sâu thẳm của anh khóa chặt lấy tôi, từng vệt đỏ từ cổ lan dần lên tận vành tai.
Anh cúi người, đưa tay kia nâng cằm tôi lên, dùng đầu ngón tay nhéo nhẹ má tôi, giọng nói kìm nén đầy uất nghẹn:
“Đúng là đồ trẻ con.”
Tôi vừa định phản bác thì môi đã bị anh chặn lại.
Alpha cúi đầu hôn tôi dữ dội.
Lần này là một nụ hôn sâu, hơi thở nóng rực, môi lưỡi ướt át đan xen, cảm giác tê dại lan khắp toàn thân, mãnh liệt đến mức không cách nào chống đỡ nổi.
Tôi ngửa đầu, hoàn toàn đắm chìm trong nụ hôn ấy.
Nhiệt độ trong phòng như tăng vọt.
Không biết từ lúc nào, pheromone của cả hai cùng lúc khuếch tán.
Hương tuyết lạnh lẽo đặc trưng của anh lan ra như một trận bão tuyết bất ngờ, sắc lạnh, mạnh mẽ, nhưng khi tiếp xúc với làn da tôi lại hóa thành hơi ấm như sương mỏng trong rừng thông – thanh mát, trầm ổn, khiến người ta thấy an toàn.
Anh buông tay tôi ra, tôi theo bản năng ôm chặt lấy anh.
Hiểu Lầm Kẻ Thù Là Chồng YêuTác giả: NaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngSau vụ tai nạn giao thông, tôi tỉnh dậy thì phát hiện… chồng tôi – người Alpha từng yêu thương tôi hết mực – đã hoàn toàn thay đổi. Anh không còn nhẹ nhàng dỗ dành tôi, không còn ôm tôi vào lòng đầy dịu dàng như trước, không còn cuồng nhiệt hôn tôi bằng tất cả sự nóng bỏng và lưu luyến như từng làm nữa. Thậm chí, khi tôi định nhào vào lòng anh, anh lại thẳng thừng từ chối với gương mặt lạnh tanh. Tôi đau lòng đến tột cùng, quyết tâm giành lại tình yêu của anh bằng mọi giá. Dưới sự nỗ lực không biết mệt mỏi của tôi, cuối cùng “chồng” cũng dần mềm lòng trở lại, bắt đầu yêu thương tôi toàn tâm toàn ý như xưa. Cho đến khi trí nhớ tôi khôi phục hoàn toàn. Tôi mới nhận ra, trước đó mình bị va đập não, tự đưa bản thân vào vai nhân vật chính đáng thương trong một bộ tiểu thuyết cẩu huyết đầy drama. Đen đủi hơn là tôi còn nhận nhầm kẻ thù không đội trời chung – Hạ Trầm Nguy – thành nam chính công! Tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn bốc hơi khỏi thế giới này, định chuồn lẹ. Ai ngờ lại bị chính Hạ Trầm… Tối hôm đó, tôi ôm chặt chăn, rụt rè hỏi:“Ông xã, hôm nay mình ngủ chung một chăn được không?”Hạ Trầm Nguy lạnh lùng đáp:“Không được.”Tôi chưng hửng:“Tại sao vậy?”Anh thở dài, giọng như bất đắc dĩ:“Em tưởng anh là Ninja Rùa chắc?”Tôi đảo mắt, nghe ra được ẩn ý trong câu đó.“Bây giờ mình là vợ chồng rồi mà, sao anh còn ngại ngùng vậy?”Hạ Trầm Nguy:“Không phải ngại... là sợ.”Tôi ngơ ngác:“Sợ gì chứ?”Anh trả lời:“Sợ em... chặt anh.”Tôi im lặng thở dài trong lòng. Có vẻ như cơn ác mộng hôm trước khiến anh bị ám ảnh nặng rồi.Tôi quyết định phải chứng minh cho anh thấy thành ý của mình.Thừa lúc anh không để ý, tôi bật tung chăn, lao vèo vào chăn anh như viên đạn.Miệng còn hét:“Thợ đào vàng đến đây!”Tay thì chui xuống dưới:“Để em kiểm tra xem mỏ vàng của anh còn rắn chắc không.”Hạ Trầm Nguy sững người một chút, rồi lập tức phản ứng, tóm chặt lấy cổ tay tôi.“Thư Tiểu Sơ, em bị điên rồi hả!?”Anh là Alpha, sức lực hơn tôi nhiều, tay tôi bị anh nắm đến mức không nhúc nhích nổi.Tôi bèn rũ mắt, bày ra vẻ mặt đáng thương vô tội, nhìn anh:“Ông xã, anh nhìn em đi, em không tin anh vô cảm nổi.”Có lẽ bộ dạng tôi quá đáng thương, nên anh hơi lơi lỏng tay.Tôi mừng rỡ trong lòng, lập tức tung chiêu:“Đòn chí mạng!!”Lần này cuối cùng tôi cũng thành công đặt tay lên cái nơi kia của anh.Cảm nhận chưa được hai giây, tôi đã run bần bật rút tay lại.Lúc này đến lượt tôi đầu óc trống rỗng, không biết nên khen anh hay khen mình.Hồi trước, tôi ăn được thứ đó thật à...?Đang mông lung suy nghĩ thì trời đất bỗng xoay vòng.Là Hạ Trầm Nguy — trong chớp mắt đã túm lấy cả hai tay tôi, ép tôi xuống giường, đè lên người tôi.Hai đầu gối anh đặt hai bên hông tôi, khiến tôi không thể nhúc nhích.Ánh mắt sâu thẳm của anh khóa chặt lấy tôi, từng vệt đỏ từ cổ lan dần lên tận vành tai.Anh cúi người, đưa tay kia nâng cằm tôi lên, dùng đầu ngón tay nhéo nhẹ má tôi, giọng nói kìm nén đầy uất nghẹn:“Đúng là đồ trẻ con.”Tôi vừa định phản bác thì môi đã bị anh chặn lại.Alpha cúi đầu hôn tôi dữ dội.Lần này là một nụ hôn sâu, hơi thở nóng rực, môi lưỡi ướt át đan xen, cảm giác tê dại lan khắp toàn thân, mãnh liệt đến mức không cách nào chống đỡ nổi.Tôi ngửa đầu, hoàn toàn đắm chìm trong nụ hôn ấy.Nhiệt độ trong phòng như tăng vọt.Không biết từ lúc nào, pheromone của cả hai cùng lúc khuếch tán.Hương tuyết lạnh lẽo đặc trưng của anh lan ra như một trận bão tuyết bất ngờ, sắc lạnh, mạnh mẽ, nhưng khi tiếp xúc với làn da tôi lại hóa thành hơi ấm như sương mỏng trong rừng thông – thanh mát, trầm ổn, khiến người ta thấy an toàn.Anh buông tay tôi ra, tôi theo bản năng ôm chặt lấy anh.