Tác giả:

Tôi bị ép buộc tham gia một chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nam theo hệ thống ABO. Nghe nói ban tổ chức đã tuyển chọn tới 30 thí sinh Alpha. Là một Omega, tôi bắt buộc phải che giấu thân phận thật, cố gắng hoà nhập với họ. Nếu đến cuối cùng không bị phát hiện, tôi sẽ một mình ôm trọn phần thưởng ba triệu. Trong giai đoạn đầu của cuộc thi, tất cả đều nhìn tôi như thú săn mồi nhìn con mồi—ánh mắt đỏ ngầu, như muốn xé xác tôi mà nuốt sống. Tiếc thay, bọn họ đều đoán sai. Tôi chỉ là một Beta giả làm Omega mà thôi. --- 01 Tôi kéo vali bước vào đảo Hạ Nhật, ánh mắt xung quanh lập tức đổ dồn về phía tôi. Tôi giả vờ không thấy gì, quẹt thẻ rồi bước vào. Sau lưng liền vang lên tiếng thì thầm. “Người đó...” “Da trắng thật, chân cũng dài, là Omega à?” “Làm gì có Omega dễ gặp đến thế?” Tôi hơi vất vả nhấc vali lên, định đi thẳng lên tầng. Tất nhiên là... nhấc không nổi. Một đôi tay thon dài, các khớp rõ ràng chìa ra từ bên cạnh. Giọng nói trầm thấp lạnh lùng của một thanh niên vang lên: “Để tôi…

Chương 4

Đấu Trường Idol: Tôi Phải Sống Sót Giữa Bầy AlphaTác giả: ZhihuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịTôi bị ép buộc tham gia một chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nam theo hệ thống ABO. Nghe nói ban tổ chức đã tuyển chọn tới 30 thí sinh Alpha. Là một Omega, tôi bắt buộc phải che giấu thân phận thật, cố gắng hoà nhập với họ. Nếu đến cuối cùng không bị phát hiện, tôi sẽ một mình ôm trọn phần thưởng ba triệu. Trong giai đoạn đầu của cuộc thi, tất cả đều nhìn tôi như thú săn mồi nhìn con mồi—ánh mắt đỏ ngầu, như muốn xé xác tôi mà nuốt sống. Tiếc thay, bọn họ đều đoán sai. Tôi chỉ là một Beta giả làm Omega mà thôi. --- 01 Tôi kéo vali bước vào đảo Hạ Nhật, ánh mắt xung quanh lập tức đổ dồn về phía tôi. Tôi giả vờ không thấy gì, quẹt thẻ rồi bước vào. Sau lưng liền vang lên tiếng thì thầm. “Người đó...” “Da trắng thật, chân cũng dài, là Omega à?” “Làm gì có Omega dễ gặp đến thế?” Tôi hơi vất vả nhấc vali lên, định đi thẳng lên tầng. Tất nhiên là... nhấc không nổi. Một đôi tay thon dài, các khớp rõ ràng chìa ra từ bên cạnh. Giọng nói trầm thấp lạnh lùng của một thanh niên vang lên: “Để tôi… Phần lớn các Alpha tham gia chương trình này chẳng ai thực sự để tâm đến việc có debut hay không.Dù đứng đầu hay đội sổ cũng không quan trọng.Chỉ cần ai có thể dùng bản năng nhạy bén để xác định được Omega thật sự duy nhất trong số 30 người, người đó chính là kẻ chiến thắng cuối cùng.Và trong ngày đầu tiên đặt chân đến đảo Hạ Nhật, tôi đã thong dong dạo một vòng nửa đảo.Ánh mắt của đa số người đều đã vô thức đổ dồn về phía tôi.Những ánh nhìn rình rập, nóng rực và tham lam ấy — từ lâu đã ẩn nấp trong bóng tối, chỉ chờ thời cơ thích hợp để lao đến.Nhưng.Trong ký túc xá, đầu ngón tay tôi vô tình (hoặc cố ý) lướt nhẹ qua gấu áo của chàng trai trước mặt.Hương pheromone nhân tạo mà tôi cẩn thận xịt trước đó lúc này mới bắt đầu phát huy tác dụng.Đôi mắt của Bùi Tư Diễn dần dần đỏ lên.Cậu ta bắt đầu để lộ bản năng của Alpha — mạch máu gân guốc nổi rõ, thân thể hơi căng cứng, rồi chầm chậm nghiêng đầu, tiến lại gần như đang lần theo mùi hương.Tôi khẽ nhếch môi, rầm một tiếng đóng sập cửa ký túc xá lại, lạnh nhạt nhốt cậu ta ở bên ngoài.Trong lòng cười nhạt:— Lại thêm một kẻ không khống chế nổi bản năng của mình. Đúng là đồ vô dụng thô lỗ.---05Ngày hôm sau, vòng ghi hình đầu tiên chính thức bắt đầu.Theo thông lệ của các chương trình truyền hình, tập mở màn sẽ dựa vào phần trình diễn tài năng để phân lớp, chia nhóm.Sau khi đạo diễn kiểm tra ánh sáng hoàn tất, hàng loạt camera bay lơ lửng xung quanh đồng loạt bật lên.Người xem đã canh giờ sẵn, chen chúc ùa vào livestream.【Tôi muốn ngắm trai đẹp! Trai đẹp mau lên sân khấu!】【Chết mất! Nhiều Alpha đẹp trai thế này thì sống sao nổi!】Một màn tinh quang rực rỡ như dải ngân hà.Các Alpha với đủ phong cách — lạnh lùng, rạng rỡ, kiêu sa, phong nhã — đều đang đứng tựa vào rặng đá trung tâm của đảo Hạ Nhật, mỉm cười hướng về ống kính.Ánh đèn flash liên tục lóe sáng, phản chiếu trong đôi mắt hờ hững của họ, như ánh chớp lóe qua mặt hồ phẳng lặng.Dáng vẻ tưởng chừng thờ ơ, nhưng thực ra ai cũng đã ngấm ngầm sẵn sàng cho cuộc truy đuổi Omega chính thức.Hôm nay là ngày đầu tiên của cuộc thi.Sau phần chào sân và phân lớp, hành trình cạnh tranh sẽ chính thức bắt đầu.——Cũng là lúc cuộc chiến giành lấy Omega duy nhất thật sự khai hỏa.Tôi cụp mắt, lần đầu tiên chủ động tránh né máy quay.Phía bên kia, MC vẫn đang cao giọng đọc to phần mở màn:"Chào mừng đến với chương trình 《Truy Đuổi Mùa Hè》!Khác với các cuộc thi tuyển chọn thông thường, chúng tôi vẫn giữ phần sân khấu cá nhân, nhưng sẽ không đơn thuần là tiết mục thể hiện tài năng—"Mà là—đo độ tinh khiết và hương thơm của pheromone!Câu này vừa dứt, cả hội trường lập tức xôn xao.Tất cả Alpha đều đồng loạt nhìn chằm chằm về phía hàng lọ các ống nghiệm nhỏ, ánh mắt sâu dần, đồng thời vô thức điều chỉnh lại tư thế đứng.Nếu nói ngoại hình là tiêu chí đầu tiên để đánh giá một Alpha có ưu tú hay không—Thì pheromone chính là tiêu chuẩn thứ hai, và cũng là thứ tàn khốc hơn nhiều.---

Phần lớn các Alpha tham gia chương trình này chẳng ai thực sự để tâm đến việc có debut hay không.

Dù đứng đầu hay đội sổ cũng không quan trọng.

Chỉ cần ai có thể dùng bản năng nhạy bén để xác định được Omega thật sự duy nhất trong số 30 người, người đó chính là kẻ chiến thắng cuối cùng.

Và trong ngày đầu tiên đặt chân đến đảo Hạ Nhật, tôi đã thong dong dạo một vòng nửa đảo.

Ánh mắt của đa số người đều đã vô thức đổ dồn về phía tôi.

Những ánh nhìn rình rập, nóng rực và tham lam ấy — từ lâu đã ẩn nấp trong bóng tối, chỉ chờ thời cơ thích hợp để lao đến.

Nhưng.

Trong ký túc xá, đầu ngón tay tôi vô tình (hoặc cố ý) lướt nhẹ qua gấu áo của chàng trai trước mặt.

Hương pheromone nhân tạo mà tôi cẩn thận xịt trước đó lúc này mới bắt đầu phát huy tác dụng.

Đôi mắt của Bùi Tư Diễn dần dần đỏ lên.

Cậu ta bắt đầu để lộ bản năng của Alpha — mạch máu gân guốc nổi rõ, thân thể hơi căng cứng, rồi chầm chậm nghiêng đầu, tiến lại gần như đang lần theo mùi hương.

Tôi khẽ nhếch môi, rầm một tiếng đóng sập cửa ký túc xá lại, lạnh nhạt nhốt cậu ta ở bên ngoài.

Trong lòng cười nhạt:

— Lại thêm một kẻ không khống chế nổi bản năng của mình. Đúng là đồ vô dụng thô lỗ.

---

05

Ngày hôm sau, vòng ghi hình đầu tiên chính thức bắt đầu.

Theo thông lệ của các chương trình truyền hình, tập mở màn sẽ dựa vào phần trình diễn tài năng để phân lớp, chia nhóm.

Sau khi đạo diễn kiểm tra ánh sáng hoàn tất, hàng loạt camera bay lơ lửng xung quanh đồng loạt bật lên.

Người xem đã canh giờ sẵn, chen chúc ùa vào livestream.

【Tôi muốn ngắm trai đẹp! Trai đẹp mau lên sân khấu!】

【Chết mất! Nhiều Alpha đẹp trai thế này thì sống sao nổi!】

Một màn tinh quang rực rỡ như dải ngân hà.

Các Alpha với đủ phong cách — lạnh lùng, rạng rỡ, kiêu sa, phong nhã — đều đang đứng tựa vào rặng đá trung tâm của đảo Hạ Nhật, mỉm cười hướng về ống kính.

Ánh đèn flash liên tục lóe sáng, phản chiếu trong đôi mắt hờ hững của họ, như ánh chớp lóe qua mặt hồ phẳng lặng.

Dáng vẻ tưởng chừng thờ ơ, nhưng thực ra ai cũng đã ngấm ngầm sẵn sàng cho cuộc truy đuổi Omega chính thức.

Hôm nay là ngày đầu tiên của cuộc thi.

Sau phần chào sân và phân lớp, hành trình cạnh tranh sẽ chính thức bắt đầu.

——Cũng là lúc cuộc chiến giành lấy Omega duy nhất thật sự khai hỏa.

Tôi cụp mắt, lần đầu tiên chủ động tránh né máy quay.

Phía bên kia, MC vẫn đang cao giọng đọc to phần mở màn:

"Chào mừng đến với chương trình 《Truy Đuổi Mùa Hè》!

Khác với các cuộc thi tuyển chọn thông thường, chúng tôi vẫn giữ phần sân khấu cá nhân, nhưng sẽ không đơn thuần là tiết mục thể hiện tài năng—"

Mà là—đo độ tinh khiết và hương thơm của pheromone!

Câu này vừa dứt, cả hội trường lập tức xôn xao.

Tất cả Alpha đều đồng loạt nhìn chằm chằm về phía hàng lọ các ống nghiệm nhỏ, ánh mắt sâu dần, đồng thời vô thức điều chỉnh lại tư thế đứng.

Nếu nói ngoại hình là tiêu chí đầu tiên để đánh giá một Alpha có ưu tú hay không—

Thì pheromone chính là tiêu chuẩn thứ hai, và cũng là thứ tàn khốc hơn nhiều.

---

Đấu Trường Idol: Tôi Phải Sống Sót Giữa Bầy AlphaTác giả: ZhihuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịTôi bị ép buộc tham gia một chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nam theo hệ thống ABO. Nghe nói ban tổ chức đã tuyển chọn tới 30 thí sinh Alpha. Là một Omega, tôi bắt buộc phải che giấu thân phận thật, cố gắng hoà nhập với họ. Nếu đến cuối cùng không bị phát hiện, tôi sẽ một mình ôm trọn phần thưởng ba triệu. Trong giai đoạn đầu của cuộc thi, tất cả đều nhìn tôi như thú săn mồi nhìn con mồi—ánh mắt đỏ ngầu, như muốn xé xác tôi mà nuốt sống. Tiếc thay, bọn họ đều đoán sai. Tôi chỉ là một Beta giả làm Omega mà thôi. --- 01 Tôi kéo vali bước vào đảo Hạ Nhật, ánh mắt xung quanh lập tức đổ dồn về phía tôi. Tôi giả vờ không thấy gì, quẹt thẻ rồi bước vào. Sau lưng liền vang lên tiếng thì thầm. “Người đó...” “Da trắng thật, chân cũng dài, là Omega à?” “Làm gì có Omega dễ gặp đến thế?” Tôi hơi vất vả nhấc vali lên, định đi thẳng lên tầng. Tất nhiên là... nhấc không nổi. Một đôi tay thon dài, các khớp rõ ràng chìa ra từ bên cạnh. Giọng nói trầm thấp lạnh lùng của một thanh niên vang lên: “Để tôi… Phần lớn các Alpha tham gia chương trình này chẳng ai thực sự để tâm đến việc có debut hay không.Dù đứng đầu hay đội sổ cũng không quan trọng.Chỉ cần ai có thể dùng bản năng nhạy bén để xác định được Omega thật sự duy nhất trong số 30 người, người đó chính là kẻ chiến thắng cuối cùng.Và trong ngày đầu tiên đặt chân đến đảo Hạ Nhật, tôi đã thong dong dạo một vòng nửa đảo.Ánh mắt của đa số người đều đã vô thức đổ dồn về phía tôi.Những ánh nhìn rình rập, nóng rực và tham lam ấy — từ lâu đã ẩn nấp trong bóng tối, chỉ chờ thời cơ thích hợp để lao đến.Nhưng.Trong ký túc xá, đầu ngón tay tôi vô tình (hoặc cố ý) lướt nhẹ qua gấu áo của chàng trai trước mặt.Hương pheromone nhân tạo mà tôi cẩn thận xịt trước đó lúc này mới bắt đầu phát huy tác dụng.Đôi mắt của Bùi Tư Diễn dần dần đỏ lên.Cậu ta bắt đầu để lộ bản năng của Alpha — mạch máu gân guốc nổi rõ, thân thể hơi căng cứng, rồi chầm chậm nghiêng đầu, tiến lại gần như đang lần theo mùi hương.Tôi khẽ nhếch môi, rầm một tiếng đóng sập cửa ký túc xá lại, lạnh nhạt nhốt cậu ta ở bên ngoài.Trong lòng cười nhạt:— Lại thêm một kẻ không khống chế nổi bản năng của mình. Đúng là đồ vô dụng thô lỗ.---05Ngày hôm sau, vòng ghi hình đầu tiên chính thức bắt đầu.Theo thông lệ của các chương trình truyền hình, tập mở màn sẽ dựa vào phần trình diễn tài năng để phân lớp, chia nhóm.Sau khi đạo diễn kiểm tra ánh sáng hoàn tất, hàng loạt camera bay lơ lửng xung quanh đồng loạt bật lên.Người xem đã canh giờ sẵn, chen chúc ùa vào livestream.【Tôi muốn ngắm trai đẹp! Trai đẹp mau lên sân khấu!】【Chết mất! Nhiều Alpha đẹp trai thế này thì sống sao nổi!】Một màn tinh quang rực rỡ như dải ngân hà.Các Alpha với đủ phong cách — lạnh lùng, rạng rỡ, kiêu sa, phong nhã — đều đang đứng tựa vào rặng đá trung tâm của đảo Hạ Nhật, mỉm cười hướng về ống kính.Ánh đèn flash liên tục lóe sáng, phản chiếu trong đôi mắt hờ hững của họ, như ánh chớp lóe qua mặt hồ phẳng lặng.Dáng vẻ tưởng chừng thờ ơ, nhưng thực ra ai cũng đã ngấm ngầm sẵn sàng cho cuộc truy đuổi Omega chính thức.Hôm nay là ngày đầu tiên của cuộc thi.Sau phần chào sân và phân lớp, hành trình cạnh tranh sẽ chính thức bắt đầu.——Cũng là lúc cuộc chiến giành lấy Omega duy nhất thật sự khai hỏa.Tôi cụp mắt, lần đầu tiên chủ động tránh né máy quay.Phía bên kia, MC vẫn đang cao giọng đọc to phần mở màn:"Chào mừng đến với chương trình 《Truy Đuổi Mùa Hè》!Khác với các cuộc thi tuyển chọn thông thường, chúng tôi vẫn giữ phần sân khấu cá nhân, nhưng sẽ không đơn thuần là tiết mục thể hiện tài năng—"Mà là—đo độ tinh khiết và hương thơm của pheromone!Câu này vừa dứt, cả hội trường lập tức xôn xao.Tất cả Alpha đều đồng loạt nhìn chằm chằm về phía hàng lọ các ống nghiệm nhỏ, ánh mắt sâu dần, đồng thời vô thức điều chỉnh lại tư thế đứng.Nếu nói ngoại hình là tiêu chí đầu tiên để đánh giá một Alpha có ưu tú hay không—Thì pheromone chính là tiêu chuẩn thứ hai, và cũng là thứ tàn khốc hơn nhiều.---

Chương 4