Tác giả:

Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.

Chương 743

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 743: Sau đó ngọn đèn ở quán bar phát sáng mạnh. Đám người Triệu Khôn nhìn theo tiếng vọng, họ nhìn thấy một ông lão choàng một cái áo khoác đi từ dưới tầng xuống. Dáng người hắn thon dài, tinh quang nội liễm, bước đi không phát ra tiếng động, giơ tay nhấc chân đều mang theo trạng thái người đứng đầu. Phía sau hắn là hơn mười nam nữ, cực kỳ khí thế, so với đám người tài của Giang Hoành Độ thì có phong phạm cao nhân hơn. “Vương Đông Sơn? Hội trưởng Vương?” Không biết là ai hô lên một tiếng, tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên. Không ngờ ông lão này lại là nguyên lão của Nam Lăng Vũ Minh. Đây là nhân vật lớn đếm trên đầu ngón tay của Nam Lăng, cũng có xác suất cao sẽ là hội trưởng tiếp theo của Nam Lăng. Vô số người nhìn chăm chú. Diệp Phi nghe thấy đây là Vương Đông Sơn, sắc mặt hơi thay đổi, sau đó lau đi vết máu của Lão Cung ở trên mặt để che dấu. “Bố” Vương Thi Viện đi lên chào đón: “Cuối cùng bố vẫn tới đây…” Bố? Đám người Triệu Khôn hơi sững sờ, mặt đầy kinh ngạc, rất bất ngờ về thân phận của Vương Thi Viện. Diệp Phi cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ con gái của hội trưởng Vương lại hạ mình làm diễn viên tuyến mười tám. “Bố đã đến đây từ sớm rồi, cũng may mà đến sớm nếu không sẽ bỏ qua một màn hay vừa rồi, bỏ lỡ một nhân tài” Vương Đông Sơn dẫn theo các học trò khí thế mạnh mẽ đi xuống, rất nhiều người không chịu được uy áp này vội càng tản ra. “Người trẻ tuổi, bản lĩnh của cậu rất tuyệt, đến cả Lão Cung mà cũng đánh bại trong một chiêu” Vương Đông Sơn đi thẳng tới trước mặt Diệp Phi nói: “Tối mai tôi và Tiết Như Ý đấu võ, cậu tới làm người dẫn đầu giúp tôi đi” “Tôi cho cậu một triệu…” Đối với lời mời của Vương Đông Sơn, Diệp Phi rất sảng khoái mà đáp ứng. Anh để lại số điện thoại, sau khi nhận một trăm vạn tiền đặt cọc thì dẫn Đường Kỳ Kỳ rời khỏi quán bar Marco Polo. Vừa đến bãi đỗ xe, Đường Kỳ Kỳ bảo anh chờ một lát, cô đi vệ sinh. Diệp Phi yên lặng chờ đợi. Đợi được một nửa, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện. Vương Thi Viện cầm túi xách chân thành chạy tới, đứng trước mặt Diệp Phi gật đầu một cái: “Diệp Phi, chào anh” Nhìn ở khoảng cách gần như này Diệp Phi phát hiện so với lúc ở trong quán bar thì Vương Thi Viện hấp dẫn hơn nhiều. Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, chân dài, hơi thở thành thục ngọt ngào. Nhưng mà anh tò mò với sự chào hỏi của đối phương: “Cô Vương, có chuyện gì vậy?” “Thật ra tôi không muốn người khác biết bố tôi là hội trưởng Vương Đông Sơn ở Nam Lăng. Giọng điệu của Vương Thi Viện bất đắc dĩ: “Nhưng cái vòng luẩn quẩn này quá nhỏ, thân phận của tôi luôn không để ý một cái là lộ ra nên tôi không có được mấy người bạn thật lòng” Vẻ mặt Diệp Phi càng hoang mang không biết đối phương có ý gì. “Mặc dù Kỳ Kỳ là người bạn mà tôi mới quen, nhưng tính cách của cô ấy hồn nhiên không giả tạo. Cho nên tôi thật lòng coi cô ấy như chị em tốt” Vương Thi Viện nhìn Diệp Phi rồi nói tiếp: “Cũng chính vì thế xuất phát từ lòng tốt, tối nay tôi muốn nói với anh mấy câu thật lòng” Diệp Phi không hiểu ra sao: “Cô Vương có chuyện gì cứ nói đi”

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 743: Sau đó ngọn đèn ở quán bar phát sáng mạnh. Đám người Triệu Khôn nhìn theo tiếng vọng, họ nhìn thấy một ông lão choàng một cái áo khoác đi từ dưới tầng xuống. Dáng người hắn thon dài, tinh quang nội liễm, bước đi không phát ra tiếng động, giơ tay nhấc chân đều mang theo trạng thái người đứng đầu. Phía sau hắn là hơn mười nam nữ, cực kỳ khí thế, so với đám người tài của Giang Hoành Độ thì có phong phạm cao nhân hơn. “Vương Đông Sơn? Hội trưởng Vương?” Không biết là ai hô lên một tiếng, tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên. Không ngờ ông lão này lại là nguyên lão của Nam Lăng Vũ Minh. Đây là nhân vật lớn đếm trên đầu ngón tay của Nam Lăng, cũng có xác suất cao sẽ là hội trưởng tiếp theo của Nam Lăng. Vô số người nhìn chăm chú. Diệp Phi nghe thấy đây là Vương Đông Sơn, sắc mặt hơi thay đổi, sau đó lau đi vết máu của Lão Cung ở trên mặt để che dấu. “Bố” Vương Thi Viện đi lên chào đón: “Cuối cùng bố vẫn tới đây…” Bố? Đám người Triệu Khôn hơi sững sờ, mặt đầy kinh ngạc, rất bất ngờ về thân phận của Vương Thi Viện. Diệp Phi cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ con gái của hội trưởng Vương lại hạ mình làm diễn viên tuyến mười tám. “Bố đã đến đây từ sớm rồi, cũng may mà đến sớm nếu không sẽ bỏ qua một màn hay vừa rồi, bỏ lỡ một nhân tài” Vương Đông Sơn dẫn theo các học trò khí thế mạnh mẽ đi xuống, rất nhiều người không chịu được uy áp này vội càng tản ra. “Người trẻ tuổi, bản lĩnh của cậu rất tuyệt, đến cả Lão Cung mà cũng đánh bại trong một chiêu” Vương Đông Sơn đi thẳng tới trước mặt Diệp Phi nói: “Tối mai tôi và Tiết Như Ý đấu võ, cậu tới làm người dẫn đầu giúp tôi đi” “Tôi cho cậu một triệu…” Đối với lời mời của Vương Đông Sơn, Diệp Phi rất sảng khoái mà đáp ứng. Anh để lại số điện thoại, sau khi nhận một trăm vạn tiền đặt cọc thì dẫn Đường Kỳ Kỳ rời khỏi quán bar Marco Polo. Vừa đến bãi đỗ xe, Đường Kỳ Kỳ bảo anh chờ một lát, cô đi vệ sinh. Diệp Phi yên lặng chờ đợi. Đợi được một nửa, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện. Vương Thi Viện cầm túi xách chân thành chạy tới, đứng trước mặt Diệp Phi gật đầu một cái: “Diệp Phi, chào anh” Nhìn ở khoảng cách gần như này Diệp Phi phát hiện so với lúc ở trong quán bar thì Vương Thi Viện hấp dẫn hơn nhiều. Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, chân dài, hơi thở thành thục ngọt ngào. Nhưng mà anh tò mò với sự chào hỏi của đối phương: “Cô Vương, có chuyện gì vậy?” “Thật ra tôi không muốn người khác biết bố tôi là hội trưởng Vương Đông Sơn ở Nam Lăng. Giọng điệu của Vương Thi Viện bất đắc dĩ: “Nhưng cái vòng luẩn quẩn này quá nhỏ, thân phận của tôi luôn không để ý một cái là lộ ra nên tôi không có được mấy người bạn thật lòng” Vẻ mặt Diệp Phi càng hoang mang không biết đối phương có ý gì. “Mặc dù Kỳ Kỳ là người bạn mà tôi mới quen, nhưng tính cách của cô ấy hồn nhiên không giả tạo. Cho nên tôi thật lòng coi cô ấy như chị em tốt” Vương Thi Viện nhìn Diệp Phi rồi nói tiếp: “Cũng chính vì thế xuất phát từ lòng tốt, tối nay tôi muốn nói với anh mấy câu thật lòng” Diệp Phi không hiểu ra sao: “Cô Vương có chuyện gì cứ nói đi”

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 743: Sau đó ngọn đèn ở quán bar phát sáng mạnh. Đám người Triệu Khôn nhìn theo tiếng vọng, họ nhìn thấy một ông lão choàng một cái áo khoác đi từ dưới tầng xuống. Dáng người hắn thon dài, tinh quang nội liễm, bước đi không phát ra tiếng động, giơ tay nhấc chân đều mang theo trạng thái người đứng đầu. Phía sau hắn là hơn mười nam nữ, cực kỳ khí thế, so với đám người tài của Giang Hoành Độ thì có phong phạm cao nhân hơn. “Vương Đông Sơn? Hội trưởng Vương?” Không biết là ai hô lên một tiếng, tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên. Không ngờ ông lão này lại là nguyên lão của Nam Lăng Vũ Minh. Đây là nhân vật lớn đếm trên đầu ngón tay của Nam Lăng, cũng có xác suất cao sẽ là hội trưởng tiếp theo của Nam Lăng. Vô số người nhìn chăm chú. Diệp Phi nghe thấy đây là Vương Đông Sơn, sắc mặt hơi thay đổi, sau đó lau đi vết máu của Lão Cung ở trên mặt để che dấu. “Bố” Vương Thi Viện đi lên chào đón: “Cuối cùng bố vẫn tới đây…” Bố? Đám người Triệu Khôn hơi sững sờ, mặt đầy kinh ngạc, rất bất ngờ về thân phận của Vương Thi Viện. Diệp Phi cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ con gái của hội trưởng Vương lại hạ mình làm diễn viên tuyến mười tám. “Bố đã đến đây từ sớm rồi, cũng may mà đến sớm nếu không sẽ bỏ qua một màn hay vừa rồi, bỏ lỡ một nhân tài” Vương Đông Sơn dẫn theo các học trò khí thế mạnh mẽ đi xuống, rất nhiều người không chịu được uy áp này vội càng tản ra. “Người trẻ tuổi, bản lĩnh của cậu rất tuyệt, đến cả Lão Cung mà cũng đánh bại trong một chiêu” Vương Đông Sơn đi thẳng tới trước mặt Diệp Phi nói: “Tối mai tôi và Tiết Như Ý đấu võ, cậu tới làm người dẫn đầu giúp tôi đi” “Tôi cho cậu một triệu…” Đối với lời mời của Vương Đông Sơn, Diệp Phi rất sảng khoái mà đáp ứng. Anh để lại số điện thoại, sau khi nhận một trăm vạn tiền đặt cọc thì dẫn Đường Kỳ Kỳ rời khỏi quán bar Marco Polo. Vừa đến bãi đỗ xe, Đường Kỳ Kỳ bảo anh chờ một lát, cô đi vệ sinh. Diệp Phi yên lặng chờ đợi. Đợi được một nửa, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện. Vương Thi Viện cầm túi xách chân thành chạy tới, đứng trước mặt Diệp Phi gật đầu một cái: “Diệp Phi, chào anh” Nhìn ở khoảng cách gần như này Diệp Phi phát hiện so với lúc ở trong quán bar thì Vương Thi Viện hấp dẫn hơn nhiều. Khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, chân dài, hơi thở thành thục ngọt ngào. Nhưng mà anh tò mò với sự chào hỏi của đối phương: “Cô Vương, có chuyện gì vậy?” “Thật ra tôi không muốn người khác biết bố tôi là hội trưởng Vương Đông Sơn ở Nam Lăng. Giọng điệu của Vương Thi Viện bất đắc dĩ: “Nhưng cái vòng luẩn quẩn này quá nhỏ, thân phận của tôi luôn không để ý một cái là lộ ra nên tôi không có được mấy người bạn thật lòng” Vẻ mặt Diệp Phi càng hoang mang không biết đối phương có ý gì. “Mặc dù Kỳ Kỳ là người bạn mà tôi mới quen, nhưng tính cách của cô ấy hồn nhiên không giả tạo. Cho nên tôi thật lòng coi cô ấy như chị em tốt” Vương Thi Viện nhìn Diệp Phi rồi nói tiếp: “Cũng chính vì thế xuất phát từ lòng tốt, tối nay tôi muốn nói với anh mấy câu thật lòng” Diệp Phi không hiểu ra sao: “Cô Vương có chuyện gì cứ nói đi”

Chương 743