Tác giả:

     Người đó… đâu rồi… thiên thần….Trong giấc mơ huyền ảo….thiên thần….với đôi cánh trắng muốt….sẽ nói cho bạn biết…người trong cuộc đời của bạn…      “ Tất cả, tập trung. Trần Bảo Nam, mau đứng vào hàng cho thầy. Còn không mau!” Thầy huấn luyện viên vừa hô hiệu lệnh, ra hiệu cho tất cả tập trung, riêng tôi – đứa đang ngu ngơ, nghĩ vu vơ đứng trơ ra đó.      Bốp!      “ Tôi đã ra lệnh mà sao em không chịu nghe theo hả? Có muốn tôi phạt em không hả? may cho em là kết quả học tập của em tốt nên lần này tôi tha cho đấy. Nhớ lấy, lần sau cấm tái phạm, giờ thì mau đứng vào hàng cho tôi đi!” Ông thầy độc ác này cầm hẳn cái thước kẻ phang vào đầu tôi rồi giáo huấn.     “ Dạ.” Tôi trả lời nhưng không sao rời khỏi được suy nghĩ về giấc mơ đó.Một thiên thần sẽ nói cho tôi bạn đời của mình ư? Thật là nực cười, làm sao có chuyện đó được chứ!     “ Bảo Nam, bóng kìa, mau sút bóng đi chứ, cậu sao vậy?” Kỳ Phong – người bạn thân nhất của tôi đang đứng đằng xa hét lớn. Theo phản ứng, tôi dùng hết…

Chương 48

Thiên Thần Trong MơTác giả: Joon Bean     Người đó… đâu rồi… thiên thần….Trong giấc mơ huyền ảo….thiên thần….với đôi cánh trắng muốt….sẽ nói cho bạn biết…người trong cuộc đời của bạn…      “ Tất cả, tập trung. Trần Bảo Nam, mau đứng vào hàng cho thầy. Còn không mau!” Thầy huấn luyện viên vừa hô hiệu lệnh, ra hiệu cho tất cả tập trung, riêng tôi – đứa đang ngu ngơ, nghĩ vu vơ đứng trơ ra đó.      Bốp!      “ Tôi đã ra lệnh mà sao em không chịu nghe theo hả? Có muốn tôi phạt em không hả? may cho em là kết quả học tập của em tốt nên lần này tôi tha cho đấy. Nhớ lấy, lần sau cấm tái phạm, giờ thì mau đứng vào hàng cho tôi đi!” Ông thầy độc ác này cầm hẳn cái thước kẻ phang vào đầu tôi rồi giáo huấn.     “ Dạ.” Tôi trả lời nhưng không sao rời khỏi được suy nghĩ về giấc mơ đó.Một thiên thần sẽ nói cho tôi bạn đời của mình ư? Thật là nực cười, làm sao có chuyện đó được chứ!     “ Bảo Nam, bóng kìa, mau sút bóng đi chứ, cậu sao vậy?” Kỳ Phong – người bạn thân nhất của tôi đang đứng đằng xa hét lớn. Theo phản ứng, tôi dùng hết… Tôi cũng nở một nụ cười phải gọi là chết ngất đối với bọn con gái. Cứ nhìn xung quanh mà xem, tôi chỉ nở nụ cười ấy để đáp lại thành ý của anh Thành thôi mà mấy cô con gái ở gần đó, cô thì thẹn thùng không dám nhìn, cô thì mắt nổ hình trái tim nhìn tôi. Mọi chuyện xem chừng như đã ổn vậy mà chẳng biết nhỏ Anna từ đâu “chui ra”, đứng lù lù trước mặt hai bọn tôi. Nhỏ giật lấy tấm ảnh từ trên tay anh Thành, mắt trợn tròn nhìn vào tấm ảnh như sắp thiêu đốt nó vậy.“ Gì đây, sao tự nhiên lại có ảnh của con nhỏ Ngọc Tuyết ở đây? Không lẽ cậu định mai mối cho con nhỏ đáng ghét này sao?” Nhỏ nhìn tôi khó hiểu.“ Em nói ai là ‘con nhỏ đáng ghét’ vậy? Người trong tấm hình này sao?! Anh không ngờ là em lại có thể thốt ra những lời nói khiếm nhã đó đấy! Nhỡ người khác nghe thấy được thì họ sẽ nghĩ sao về ‘Ngọc nữ’ của trường Gyleo đây? E trả lời anh đi. Sự đoan trang, hiền thục hàng ngày của em giờ đâu hết rồi?” Anh Thành nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng nhìn Anna. Ha ha, nhỏ đang xấu hổ kìa, chắc hẳn là giờ nhỏ rất muốn tìm một cái lỗ nào đó chui xuống. Thật không thể tin nổi, người như nhỏ mà cũng biết xấu hổ cơ á?P/s: Sorry các bn vì lâu lâu Joon mới đang một chap ạ (tình hình là đang học lớp 9 nên có ít thời gian viết truyện lắm ạ :3)

Tôi cũng nở một nụ cười phải gọi là chết ngất đối với bọn con gái. Cứ nhìn xung quanh mà xem, tôi chỉ nở nụ cười ấy để đáp lại thành ý của
anh Thành thôi mà mấy cô con gái ở gần đó, cô thì thẹn thùng không dám
nhìn, cô thì mắt nổ hình trái tim nhìn tôi. Mọi chuyện xem chừng như đã
ổn vậy mà chẳng biết nhỏ Anna từ đâu “chui ra”, đứng lù lù trước mặt hai bọn tôi. Nhỏ giật lấy tấm ảnh từ trên tay anh Thành, mắt trợn tròn nhìn vào tấm ảnh như sắp thiêu đốt nó vậy.

“ Gì đây, sao tự nhiên
lại có ảnh của con nhỏ Ngọc Tuyết ở đây? Không lẽ cậu định mai mối cho
con nhỏ đáng ghét này sao?” Nhỏ nhìn tôi khó hiểu.

“ Em nói ai là ‘con nhỏ đáng ghét’ vậy? Người trong tấm hình này sao?! Anh không ngờ
là em lại có thể thốt ra những lời nói khiếm nhã đó đấy! Nhỡ người khác
nghe thấy được thì họ sẽ nghĩ sao về ‘Ngọc nữ’ của trường Gyleo đây? E
trả lời anh đi. Sự đoan trang, hiền thục hàng ngày của em giờ đâu hết
rồi?” Anh Thành nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng nhìn Anna. Ha ha, nhỏ đang xấu hổ kìa, chắc hẳn là giờ nhỏ rất muốn tìm một cái lỗ nào đó chui
xuống. Thật không thể tin nổi, người như nhỏ mà cũng biết xấu hổ cơ á?

P/s: Sorry các bn vì lâu lâu Joon mới đang một chap ạ (tình hình là đang học lớp 9 nên có ít thời gian viết truyện lắm ạ :3)

Thiên Thần Trong MơTác giả: Joon Bean     Người đó… đâu rồi… thiên thần….Trong giấc mơ huyền ảo….thiên thần….với đôi cánh trắng muốt….sẽ nói cho bạn biết…người trong cuộc đời của bạn…      “ Tất cả, tập trung. Trần Bảo Nam, mau đứng vào hàng cho thầy. Còn không mau!” Thầy huấn luyện viên vừa hô hiệu lệnh, ra hiệu cho tất cả tập trung, riêng tôi – đứa đang ngu ngơ, nghĩ vu vơ đứng trơ ra đó.      Bốp!      “ Tôi đã ra lệnh mà sao em không chịu nghe theo hả? Có muốn tôi phạt em không hả? may cho em là kết quả học tập của em tốt nên lần này tôi tha cho đấy. Nhớ lấy, lần sau cấm tái phạm, giờ thì mau đứng vào hàng cho tôi đi!” Ông thầy độc ác này cầm hẳn cái thước kẻ phang vào đầu tôi rồi giáo huấn.     “ Dạ.” Tôi trả lời nhưng không sao rời khỏi được suy nghĩ về giấc mơ đó.Một thiên thần sẽ nói cho tôi bạn đời của mình ư? Thật là nực cười, làm sao có chuyện đó được chứ!     “ Bảo Nam, bóng kìa, mau sút bóng đi chứ, cậu sao vậy?” Kỳ Phong – người bạn thân nhất của tôi đang đứng đằng xa hét lớn. Theo phản ứng, tôi dùng hết… Tôi cũng nở một nụ cười phải gọi là chết ngất đối với bọn con gái. Cứ nhìn xung quanh mà xem, tôi chỉ nở nụ cười ấy để đáp lại thành ý của anh Thành thôi mà mấy cô con gái ở gần đó, cô thì thẹn thùng không dám nhìn, cô thì mắt nổ hình trái tim nhìn tôi. Mọi chuyện xem chừng như đã ổn vậy mà chẳng biết nhỏ Anna từ đâu “chui ra”, đứng lù lù trước mặt hai bọn tôi. Nhỏ giật lấy tấm ảnh từ trên tay anh Thành, mắt trợn tròn nhìn vào tấm ảnh như sắp thiêu đốt nó vậy.“ Gì đây, sao tự nhiên lại có ảnh của con nhỏ Ngọc Tuyết ở đây? Không lẽ cậu định mai mối cho con nhỏ đáng ghét này sao?” Nhỏ nhìn tôi khó hiểu.“ Em nói ai là ‘con nhỏ đáng ghét’ vậy? Người trong tấm hình này sao?! Anh không ngờ là em lại có thể thốt ra những lời nói khiếm nhã đó đấy! Nhỡ người khác nghe thấy được thì họ sẽ nghĩ sao về ‘Ngọc nữ’ của trường Gyleo đây? E trả lời anh đi. Sự đoan trang, hiền thục hàng ngày của em giờ đâu hết rồi?” Anh Thành nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng nhìn Anna. Ha ha, nhỏ đang xấu hổ kìa, chắc hẳn là giờ nhỏ rất muốn tìm một cái lỗ nào đó chui xuống. Thật không thể tin nổi, người như nhỏ mà cũng biết xấu hổ cơ á?P/s: Sorry các bn vì lâu lâu Joon mới đang một chap ạ (tình hình là đang học lớp 9 nên có ít thời gian viết truyện lắm ạ :3)

Chương 48