“Ký chủ 234908 đã vào vị trí.” Diêm Đại Bằng nói. Trong biển tinh thần, mọi thứ tĩnh lặng và tối đen. Không một ai đáp lại. Diêm Đại Bằng hơi nghi ngờ tai mình, liền nâng cao giọng: “Ký chủ 234908 đã vào vị trí!” Vẫn không một tiếng trả lời. ...Chết tiệt. Hắn trợn tròn mắt. Hệ thống của hắn đâu rồi?? Là một ký chủ kỳ cựu của tổ cốt truyện, nhiệm vụ hàng ngày của Diêm Đại Bằng là đi qua các thế giới truyện khác nhau, chỉnh sửa lại những câu chuyện bị viết dở, kết thúc khó hiểu, hoặc đi chệch hướng để chúng trở về đúng quỹ đạo ban đầu. Lần này, công việc của hắn là đóng vai kẻ phản diện lớn nhất trong một cuốn tiểu thuyết tình cảm thể loại ABO xưa cũ, chuyên ngược tâm, ngược thân, có tên là "Khổ Nạn Của Thánh Tử" — đó là bạo chúa điên loạn Nero. ...Thực ra, là một người đàn ông thẳng, hắn khá e ngại khi phải đóng vai nhân vật đam mỹ. Nhưng vai bạo chúa lại vô cùng hấp dẫn, luôn là lựa chọn hàng đầu của tổ cốt truyện. Bởi lẽ, so với việc đóng những vai “pháo hôi” chỉ có thể sống tạm bợ…

Chương 701

Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)Tác giả: Lam Bạch Nội Khố Đích MiêuTruyện Đam Mỹ“Ký chủ 234908 đã vào vị trí.” Diêm Đại Bằng nói. Trong biển tinh thần, mọi thứ tĩnh lặng và tối đen. Không một ai đáp lại. Diêm Đại Bằng hơi nghi ngờ tai mình, liền nâng cao giọng: “Ký chủ 234908 đã vào vị trí!” Vẫn không một tiếng trả lời. ...Chết tiệt. Hắn trợn tròn mắt. Hệ thống của hắn đâu rồi?? Là một ký chủ kỳ cựu của tổ cốt truyện, nhiệm vụ hàng ngày của Diêm Đại Bằng là đi qua các thế giới truyện khác nhau, chỉnh sửa lại những câu chuyện bị viết dở, kết thúc khó hiểu, hoặc đi chệch hướng để chúng trở về đúng quỹ đạo ban đầu. Lần này, công việc của hắn là đóng vai kẻ phản diện lớn nhất trong một cuốn tiểu thuyết tình cảm thể loại ABO xưa cũ, chuyên ngược tâm, ngược thân, có tên là "Khổ Nạn Của Thánh Tử" — đó là bạo chúa điên loạn Nero. ...Thực ra, là một người đàn ông thẳng, hắn khá e ngại khi phải đóng vai nhân vật đam mỹ. Nhưng vai bạo chúa lại vô cùng hấp dẫn, luôn là lựa chọn hàng đầu của tổ cốt truyện. Bởi lẽ, so với việc đóng những vai “pháo hôi” chỉ có thể sống tạm bợ… Asachar đang ngẩn ngơ đứng ở gần đó. Dòng máu bán trùng ban cho hắn khả năng nhìn rõ ở mọi địa hình, khiến hắn sớm hơn mọi người ở đây nhìn rõ mọi chuyện. Khi xác nhận Nero đang cầm cái gì trong tay, đôi đồng tử vàng của hắn chợt co lại!Người đàn ông trực tiếp xông ngang qua, đẩy ra một vòng Lang Kỵ đang vây quanh, bàn tay to lớn kịp thời nắm chặt khẩu súng năng lượng, trực tiếp bóp nát thành một đống sắt vụn. Sau đó, khi dã thú ngân bạch rít lên, sắp cắn đứt lưỡi mình, hắn lại với tốc độ không thể sánh bằng của con người, lập tức dùng ngón tay thô ráp kẹp chặt hàm trên dưới của Nero, yên lặng chịu đựng việc đốt ngón tay của mình bị cắn đứt.Trái tim hắn đập thình thịch loạn xạ. Mức độ kinh hãi này, dù là những trận ẩu đả thảm khốc nhất, cũng chưa từng khiến hắn nếm thử cảm giác sợ hãi tột độ này. Đơn giản, khác với Heydrich, Diệp Tư Đình hay Bạch Lang, hắn chưa từng tiếp xúc với mặt này của Nero.Mắt thấy chủ nhân cường hãn kiều diễm như một bông hoa rực rỡ mãi mãi không héo tàn trong tâm trí của mình, đột nhiên biến thành hình dạng của một dã thú điên cuồng, ngay cả con ngươi vàng của Asachar cũng run rẩy dữ dội. Nhưng một tay khác không sai một ly mà đỡ lấy chân Nero đang đá về phía hắn, và khóa chặt trong khuỷu tay.Sức mạnh cường hãn của Sát Thần Đế quốc, không phải là nói quá. Ngay cả khi người đàn ông đã dốc toàn lực thả nhẹ lực đạo, dã thú ngân bạch vẫn như bị xi măng bọc hai chân, lập tức không thể nhúc nhích. Nhưng dù bị vây lấy trong bàn tay to lớn của người đàn ông, vẫn có thể phát ra tiếng rít gào nghèn nghẹn từ cổ họng.Ngay cả khi không có ánh sáng, xung quanh có quân đoàn Lang Kỵ vây quanh vẫn không thể chặn lại tiếng nức nở của dã thú bạch ngân – tình huống bất thường đã thu hút sự chú ý của một bộ phận tướng lĩnh có mặt.“Sao cảm giác có ai đó đang r*n r*?”“…Âm thanh đó, có phải là của Bệ hạ không…?”“Có ai mang theo đèn pha mini không? Xin chiếu về phía này một chút, làm ơn!”Heydrich vừa bước nhanh về phía họ, vừa gầm nhẹ vào máy truyền tin:“Đánh ngất người đi, Bạch Lang!”Bạch Lang Kỵ không trả lời, chỉ gắt gao ôm chặt lấy Nero, cả người đều cứng đờ. Sự trầm mặc của hắn không nghi ngờ gì đã đổ thêm dầu vào lửa.Heydrich ở đầu dây bên kia tạm im lặng một lát, phát ra một tiếng cười lạnh – tức tới bậc cười.“…Không làm được thì cút sang một bên.”Nguyên soái Đế quốc vừa dứt lời, tiện tai tháo máy truyền tin trên vành tai xuống, đập nát.Khi cuối cùng cũng đuổi đến nơi, lại phát hiện góc tường mà Lang Kỵ đang đứng, đang bị mấy vị tướng lĩnh dùng đèn pha mini chiếu sáng như sao. Cường độ ánh sáng này, cũng đủ để chiếu rõ cảnh tưởng như một trò hề không chỗ giấu kín.Hắn khựng chân lại. Trong đầu thoáng chốc hiện lên hình ảnh Nero trước khi ngất xỉu, trong lòng vẫn luôn lẩm bẩm rằng vị quân vương ấy chắc chắn vẫn sẽ sừng sững như bàn thạch. Trái tim không khỏi co thắt dữ dội.

Asachar đang ngẩn ngơ đứng ở gần đó. 

Dòng máu bán trùng ban cho hắn khả năng nhìn rõ ở mọi địa hình, khiến hắn sớm hơn mọi người ở đây nhìn rõ mọi chuyện. Khi xác nhận Nero đang cầm cái gì trong tay, đôi đồng tử vàng của hắn chợt co lại!

Người đàn ông trực tiếp xông ngang qua, đẩy ra một vòng Lang Kỵ đang vây quanh, bàn tay to lớn kịp thời nắm chặt khẩu súng năng lượng, trực tiếp bóp nát thành một đống sắt vụn. Sau đó, khi dã thú ngân bạch rít lên, sắp cắn đứt lưỡi mình, hắn lại với tốc độ không thể sánh bằng của con người, lập tức dùng ngón tay thô ráp kẹp chặt hàm trên dưới của Nero, yên lặng chịu đựng việc đốt ngón tay của mình bị cắn đứt.

Trái tim hắn đập thình thịch loạn xạ. 

Mức độ kinh hãi này, dù là những trận ẩu đả thảm khốc nhất, cũng chưa từng khiến hắn nếm thử cảm giác sợ hãi tột độ này. 

Đơn giản, khác với Heydrich, Diệp Tư Đình hay Bạch Lang, hắn chưa từng tiếp xúc với mặt này của Nero.

Mắt thấy chủ nhân cường hãn kiều diễm như một bông hoa rực rỡ mãi mãi không héo tàn trong tâm trí của mình, đột nhiên biến thành hình dạng của một dã thú điên cuồng, ngay cả con ngươi vàng của Asachar cũng run rẩy dữ dội. 

Nhưng một tay khác không sai một ly mà đỡ lấy chân Nero đang đá về phía hắn, và khóa chặt trong khuỷu tay.

Sức mạnh cường hãn của Sát Thần Đế quốc, không phải là nói quá. Ngay cả khi người đàn ông đã dốc toàn lực thả nhẹ lực đạo, dã thú ngân bạch vẫn như bị xi măng bọc hai chân, lập tức không thể nhúc nhích. 

Nhưng dù bị vây lấy trong bàn tay to lớn của người đàn ông, vẫn có thể phát ra tiếng rít gào nghèn nghẹn từ cổ họng.

Ngay cả khi không có ánh sáng, xung quanh có quân đoàn Lang Kỵ vây quanh vẫn không thể chặn lại tiếng nức nở của dã thú bạch ngân – tình huống bất thường đã thu hút sự chú ý của một bộ phận tướng lĩnh có mặt.

“Sao cảm giác có ai đó đang r*n r*?”

“…Âm thanh đó, có phải là của Bệ hạ không…?”

“Có ai mang theo đèn pha mini không? Xin chiếu về phía này một chút, làm ơn!”

Heydrich vừa bước nhanh về phía họ, vừa gầm nhẹ vào máy truyền tin:

“Đánh ngất người đi, Bạch Lang!”

Bạch Lang Kỵ không trả lời, chỉ gắt gao ôm chặt lấy Nero, cả người đều cứng đờ. 

Sự trầm mặc của hắn không nghi ngờ gì đã đổ thêm dầu vào lửa.

Heydrich ở đầu dây bên kia tạm im lặng một lát, phát ra một tiếng cười lạnh – tức tới bậc cười.

“…Không làm được thì cút sang một bên.”

Nguyên soái Đế quốc vừa dứt lời, tiện tai tháo máy truyền tin trên vành tai xuống, đập nát.

Khi cuối cùng cũng đuổi đến nơi, lại phát hiện góc tường mà Lang Kỵ đang đứng, đang bị mấy vị tướng lĩnh dùng đèn pha mini chiếu sáng như sao. 

Cường độ ánh sáng này, cũng đủ để chiếu rõ cảnh tưởng như một trò hề không chỗ giấu kín.

Hắn khựng chân lại. 

Trong đầu thoáng chốc hiện lên hình ảnh Nero trước khi ngất xỉu, trong lòng vẫn luôn lẩm bẩm rằng vị quân vương ấy chắc chắn vẫn sẽ sừng sững như bàn thạch. 

Trái tim không khỏi co thắt dữ dội.

Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)Tác giả: Lam Bạch Nội Khố Đích MiêuTruyện Đam Mỹ“Ký chủ 234908 đã vào vị trí.” Diêm Đại Bằng nói. Trong biển tinh thần, mọi thứ tĩnh lặng và tối đen. Không một ai đáp lại. Diêm Đại Bằng hơi nghi ngờ tai mình, liền nâng cao giọng: “Ký chủ 234908 đã vào vị trí!” Vẫn không một tiếng trả lời. ...Chết tiệt. Hắn trợn tròn mắt. Hệ thống của hắn đâu rồi?? Là một ký chủ kỳ cựu của tổ cốt truyện, nhiệm vụ hàng ngày của Diêm Đại Bằng là đi qua các thế giới truyện khác nhau, chỉnh sửa lại những câu chuyện bị viết dở, kết thúc khó hiểu, hoặc đi chệch hướng để chúng trở về đúng quỹ đạo ban đầu. Lần này, công việc của hắn là đóng vai kẻ phản diện lớn nhất trong một cuốn tiểu thuyết tình cảm thể loại ABO xưa cũ, chuyên ngược tâm, ngược thân, có tên là "Khổ Nạn Của Thánh Tử" — đó là bạo chúa điên loạn Nero. ...Thực ra, là một người đàn ông thẳng, hắn khá e ngại khi phải đóng vai nhân vật đam mỹ. Nhưng vai bạo chúa lại vô cùng hấp dẫn, luôn là lựa chọn hàng đầu của tổ cốt truyện. Bởi lẽ, so với việc đóng những vai “pháo hôi” chỉ có thể sống tạm bợ… Asachar đang ngẩn ngơ đứng ở gần đó. Dòng máu bán trùng ban cho hắn khả năng nhìn rõ ở mọi địa hình, khiến hắn sớm hơn mọi người ở đây nhìn rõ mọi chuyện. Khi xác nhận Nero đang cầm cái gì trong tay, đôi đồng tử vàng của hắn chợt co lại!Người đàn ông trực tiếp xông ngang qua, đẩy ra một vòng Lang Kỵ đang vây quanh, bàn tay to lớn kịp thời nắm chặt khẩu súng năng lượng, trực tiếp bóp nát thành một đống sắt vụn. Sau đó, khi dã thú ngân bạch rít lên, sắp cắn đứt lưỡi mình, hắn lại với tốc độ không thể sánh bằng của con người, lập tức dùng ngón tay thô ráp kẹp chặt hàm trên dưới của Nero, yên lặng chịu đựng việc đốt ngón tay của mình bị cắn đứt.Trái tim hắn đập thình thịch loạn xạ. Mức độ kinh hãi này, dù là những trận ẩu đả thảm khốc nhất, cũng chưa từng khiến hắn nếm thử cảm giác sợ hãi tột độ này. Đơn giản, khác với Heydrich, Diệp Tư Đình hay Bạch Lang, hắn chưa từng tiếp xúc với mặt này của Nero.Mắt thấy chủ nhân cường hãn kiều diễm như một bông hoa rực rỡ mãi mãi không héo tàn trong tâm trí của mình, đột nhiên biến thành hình dạng của một dã thú điên cuồng, ngay cả con ngươi vàng của Asachar cũng run rẩy dữ dội. Nhưng một tay khác không sai một ly mà đỡ lấy chân Nero đang đá về phía hắn, và khóa chặt trong khuỷu tay.Sức mạnh cường hãn của Sát Thần Đế quốc, không phải là nói quá. Ngay cả khi người đàn ông đã dốc toàn lực thả nhẹ lực đạo, dã thú ngân bạch vẫn như bị xi măng bọc hai chân, lập tức không thể nhúc nhích. Nhưng dù bị vây lấy trong bàn tay to lớn của người đàn ông, vẫn có thể phát ra tiếng rít gào nghèn nghẹn từ cổ họng.Ngay cả khi không có ánh sáng, xung quanh có quân đoàn Lang Kỵ vây quanh vẫn không thể chặn lại tiếng nức nở của dã thú bạch ngân – tình huống bất thường đã thu hút sự chú ý của một bộ phận tướng lĩnh có mặt.“Sao cảm giác có ai đó đang r*n r*?”“…Âm thanh đó, có phải là của Bệ hạ không…?”“Có ai mang theo đèn pha mini không? Xin chiếu về phía này một chút, làm ơn!”Heydrich vừa bước nhanh về phía họ, vừa gầm nhẹ vào máy truyền tin:“Đánh ngất người đi, Bạch Lang!”Bạch Lang Kỵ không trả lời, chỉ gắt gao ôm chặt lấy Nero, cả người đều cứng đờ. Sự trầm mặc của hắn không nghi ngờ gì đã đổ thêm dầu vào lửa.Heydrich ở đầu dây bên kia tạm im lặng một lát, phát ra một tiếng cười lạnh – tức tới bậc cười.“…Không làm được thì cút sang một bên.”Nguyên soái Đế quốc vừa dứt lời, tiện tai tháo máy truyền tin trên vành tai xuống, đập nát.Khi cuối cùng cũng đuổi đến nơi, lại phát hiện góc tường mà Lang Kỵ đang đứng, đang bị mấy vị tướng lĩnh dùng đèn pha mini chiếu sáng như sao. Cường độ ánh sáng này, cũng đủ để chiếu rõ cảnh tưởng như một trò hề không chỗ giấu kín.Hắn khựng chân lại. Trong đầu thoáng chốc hiện lên hình ảnh Nero trước khi ngất xỉu, trong lòng vẫn luôn lẩm bẩm rằng vị quân vương ấy chắc chắn vẫn sẽ sừng sững như bàn thạch. Trái tim không khỏi co thắt dữ dội.

Chương 701