Tác giả:

Lúc này, trên đỉnh núi Côn Lôn có một thanh niên mặc quần áo khá thoải mái đang đứng đón những ngọn gió lạnh thấu xương, ánh mắt chăm chú nhìn lên trời. "Cái gì mà nơi tụ hội của tiên nhân, cái gì mà Linh Căn Chi Nguyên, đúng là chó chết, một chút linh khí cũng không có.” Hắn ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, trong mắt tràn ngập vẻ bất đắc dĩ. Hắn tên là Tịch Thiên Dạ, nổi tiếng là một doanh nhân trẻ tuổi, sở hữu chục tỷ Forbes ở Trung Quốc. Tuy nhiên đây chỉ là thân phận bên ngoài của hắn mà thôi. Thân phận thật sự của hắn chính là Tu Tiên Giả, một cái lão quái vật sống từ triều Tống tới tận bây giờ. Đương nhiên đó cũng không phải là thân phận thật sự của hắn. Có lẽ trên Địa Cầu này, không một người nào biết ba chữ Tịch Thiên Dạ đại biểu cho cái gì. Nhưng tại Thiên Giới, đỉnh điểm của vũ trụ này, không ai là không biết trọng lượng của cái tên Tịch Thiên Dạ này.

Chương 1193: Thậm chí là Đại Đế.

Vạn Cổ Cuồng ĐếTác giả: KK Cố HươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Teen, Truyện Trọng SinhLúc này, trên đỉnh núi Côn Lôn có một thanh niên mặc quần áo khá thoải mái đang đứng đón những ngọn gió lạnh thấu xương, ánh mắt chăm chú nhìn lên trời. "Cái gì mà nơi tụ hội của tiên nhân, cái gì mà Linh Căn Chi Nguyên, đúng là chó chết, một chút linh khí cũng không có.” Hắn ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, trong mắt tràn ngập vẻ bất đắc dĩ. Hắn tên là Tịch Thiên Dạ, nổi tiếng là một doanh nhân trẻ tuổi, sở hữu chục tỷ Forbes ở Trung Quốc. Tuy nhiên đây chỉ là thân phận bên ngoài của hắn mà thôi. Thân phận thật sự của hắn chính là Tu Tiên Giả, một cái lão quái vật sống từ triều Tống tới tận bây giờ. Đương nhiên đó cũng không phải là thân phận thật sự của hắn. Có lẽ trên Địa Cầu này, không một người nào biết ba chữ Tịch Thiên Dạ đại biểu cho cái gì. Nhưng tại Thiên Giới, đỉnh điểm của vũ trụ này, không ai là không biết trọng lượng của cái tên Tịch Thiên Dạ này.  Mặc dù thiên phú Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh có hạn, nhưng để bọn hắn đột phá đến Đế Cảnh, đối Tịch Thiên Dạ mà nói vẫn tương đối đơn giản.   Thời gian thoáng cái đã qua bảy ngày.    Bảy ngày truyền đạo, lại thêm hang loạt thiên tài địa bảo phụ trợ, Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh bị kẹt tại cảnh giới bán để dồn dập đột phá thành Đế.    Đương nhiên, coi như bọn hắn đột phá thành Đế, sức chiến đấu cũng tương đối có hạn, thuộc về loại đế giả bình thường nhất.     Ngược lại là Chu Khánh Diêm, thiên phú cùng nội tình đều rất hùng hậu, tuổi thọ còn dài, sinh cơ bừng bừng, tương lai có hi vọng trở thành để giả viên mãn, thậm chí là Đại Đế.    Ngày thứ bảy, Thải Uyển Ngọc lần nữa tới bái phỏng Tịch Thiên Dạ.     "Cung chủ, đã qua bảy ngày nhưng Mộ Thương đại lục không có chút ý tứ lui binh, ngược lại còn công chiếm lãnh thổ của chúng ta nhiều hơn."    Thải Uyển Ngọc cung kính nói, nàng tự nhiên rõ ràng, nếu cung chủ truyền ra pháp chỉ thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị phía sau.    Có lẽ người khác còn ngờ vực lời đồn Tổ Cảnh sinh linh có phải thật hay không, nhưng nàng lại rõ ràng, tôn Tổ Cảnh sinh linh kia ở ngay tại Thúy Nhã sơn.    Dù sao, Long Lịch Hải đã thấy tận mắt chân diện mục của người kia.    Nhưng khiến nội tâm Thải Uyển Ngọc rung động chính là, tên Tổ Cảnh sinh linh trong truyền thuyết kia không chỉ thủy chung đi theo sau cung chủ, mà còn cung kính vô cùng, giống như người hầu vậy.    Có thể khiến Tổ Cảnh sinh linh đối đã như thế, vị cung chủnày của mình thật sự là quá thần bí.    "Ta biết rồi."    Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu, kỳ thật hắn cũng khôngsuy nghĩ gì nữa.    "Cường giả các tộc của Thiên Bảo thánh thành đã tập kết, tùy thời có thể xuất động."    Thải Uyển Ngọc nói ra, lần này là một lần Thiên Bảo thánh thành đoàn kết nhất từ khi được thành lập tới nay, cũng chỉ có vị cung chủ này trở về mới có lực hiệu triệu lớn như vậy.    "Không cần, các ngươi lo việc của các ngươi, ta tự mình đi một chuyến là đủ." Tịch Thiên Dạ lắc đầu.    Xua đuổi những tu sĩ Mộ Thương đại lục kia căn bản không cần phiền toái như vậy, chỉ cần gi ết chết toàn bộ cao tầng của Mộ Thương đại lục bên trên Nam Man đại lục là có thể khiến toàn bộ tu sĩ Mộ Thương đại lục tan vỡ, chiến sự hai tòa đại lục tự nhiên cũng sẽ lắng    lại.    Kỳ thật ở độ cao của Tịch Thiên Dạ, chiến tranh hai tòa đại lục Còn không đáng để hắn chú ý tới.    Tựa như Lam Mị, sớm đã biến mất không còn tăm tích từ trăm năm trước, căn bản không có ý tứ nhúng tay vào chiến tranh hai tòa đại    lục.    Nếu như nàng nguyện ý nhúng tay, sợ là chiến tranh cũng đã sớm kết thúc.    Bất quá lịch Thiên Dạ không phải Lam Mị, dù sao hắn từ nhỏ lớn lên bên trên Nam Man đại lục, nhìn thấy Nam Man đại lục Sơn hà phá toái, sinh linh đồ thán, vẫn có chút không đành lòng.    Đêm đó, bên trong Thiên Bảo cung có một đoàn lưu quang bay thẳng về phía bắcnháy mắt đã tan biến ở chân trời.    Thủ lĩnh những thế lực khác của Thiên Bảo thánh thành dồn dập nhìn về phía chân trời, vẻ mặt ngưng trọng.    Vị cung chủ thần bí kia cuối cùng cũng ra tay rồi.  Bằng năng lực của hắn, thật có thể lắng lại trận chiến tranh này sao? 

 Mặc dù thiên phú Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh có hạn, nhưng để bọn hắn đột phá đến Đế Cảnh, đối Tịch Thiên Dạ mà nói vẫn tương đối đơn giản.  

 

Thời gian thoáng cái đã qua bảy ngày.  

 

 

Bảy ngày truyền đạo, lại thêm hang loạt thiên tài địa bảo phụ trợ, Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh bị kẹt tại cảnh giới bán để dồn dập đột phá thành Đế.  

 

 

Đương nhiên, coi như bọn hắn đột phá thành Đế, sức chiến đấu cũng tương đối có hạn, thuộc về loại đế giả bình thường nhất.  

 

 

 

Ngược lại là Chu Khánh Diêm, thiên phú cùng nội tình đều rất hùng hậu, tuổi thọ còn dài, sinh cơ bừng bừng, tương lai có hi vọng trở thành để giả viên mãn, thậm chí là Đại Đế.  

 

 

Ngày thứ bảy, Thải Uyển Ngọc lần nữa tới bái phỏng Tịch Thiên Dạ.  

 

 

 

"Cung chủ, đã qua bảy ngày nhưng Mộ Thương đại lục không có chút ý tứ lui binh, ngược lại còn công chiếm lãnh thổ của chúng ta nhiều hơn."  

 

 

Thải Uyển Ngọc cung kính nói, nàng tự nhiên rõ ràng, nếu cung chủ truyền ra pháp chỉ thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị phía sau.  

 

 

Có lẽ người khác còn ngờ vực lời đồn Tổ Cảnh sinh linh có phải thật hay không, nhưng nàng lại rõ ràng, tôn Tổ Cảnh sinh linh kia ở ngay tại Thúy Nhã sơn.  

 

 

Dù sao, Long Lịch Hải đã thấy tận mắt chân diện mục của người kia.  

 

 

Nhưng khiến nội tâm Thải Uyển Ngọc rung động chính là, tên Tổ Cảnh sinh linh trong truyền thuyết kia không chỉ thủy chung đi theo sau cung chủ, mà còn cung kính vô cùng, giống như người hầu vậy.  

 

 

Có thể khiến Tổ Cảnh sinh linh đối đã như thế, vị cung chủnày của mình thật sự là quá thần bí.  

 

 

"Ta biết rồi."  

 

 

Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu, kỳ thật hắn cũng khôngsuy nghĩ gì nữa.  

 

 

"Cường giả các tộc của Thiên Bảo thánh thành đã tập kết, tùy thời có thể xuất động."  

 

 

Thải Uyển Ngọc nói ra, lần này là một lần Thiên Bảo thánh thành đoàn kết nhất từ khi được thành lập tới nay, cũng chỉ có vị cung chủ này trở về mới có lực hiệu triệu lớn như vậy.  

 

 

"Không cần, các ngươi lo việc của các ngươi, ta tự mình đi một chuyến là đủ." Tịch Thiên Dạ lắc đầu.  

 

 

Xua đuổi những tu sĩ Mộ Thương đại lục kia căn bản không cần phiền toái như vậy, chỉ cần gi ết chết toàn bộ cao tầng của Mộ Thương đại lục bên trên Nam Man đại lục là có thể khiến toàn bộ tu sĩ Mộ Thương đại lục tan vỡ, chiến sự hai tòa đại lục tự nhiên cũng sẽ lắng  

 

 

lại.  

 

 

Kỳ thật ở độ cao của Tịch Thiên Dạ, chiến tranh hai tòa đại lục Còn không đáng để hắn chú ý tới.  

 

 

Tựa như Lam Mị, sớm đã biến mất không còn tăm tích từ trăm năm trước, căn bản không có ý tứ nhúng tay vào chiến tranh hai tòa đại  

 

 

lục.  

 

 

Nếu như nàng nguyện ý nhúng tay, sợ là chiến tranh cũng đã sớm kết thúc.  

 

 

Bất quá lịch Thiên Dạ không phải Lam Mị, dù sao hắn từ nhỏ lớn lên bên trên Nam Man đại lục, nhìn thấy Nam Man đại lục Sơn hà phá toái, sinh linh đồ thán, vẫn có chút không đành lòng.  

 

 

Đêm đó, bên trong Thiên Bảo cung có một đoàn lưu quang bay thẳng về phía bắcnháy mắt đã tan biến ở chân trời.  

 

 

Thủ lĩnh những thế lực khác của Thiên Bảo thánh thành dồn dập nhìn về phía chân trời, vẻ mặt ngưng trọng.  

 

 

Vị cung chủ thần bí kia cuối cùng cũng ra tay rồi.  

Bằng năng lực của hắn, thật có thể lắng lại trận chiến tranh này sao? 

Vạn Cổ Cuồng ĐếTác giả: KK Cố HươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Teen, Truyện Trọng SinhLúc này, trên đỉnh núi Côn Lôn có một thanh niên mặc quần áo khá thoải mái đang đứng đón những ngọn gió lạnh thấu xương, ánh mắt chăm chú nhìn lên trời. "Cái gì mà nơi tụ hội của tiên nhân, cái gì mà Linh Căn Chi Nguyên, đúng là chó chết, một chút linh khí cũng không có.” Hắn ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, trong mắt tràn ngập vẻ bất đắc dĩ. Hắn tên là Tịch Thiên Dạ, nổi tiếng là một doanh nhân trẻ tuổi, sở hữu chục tỷ Forbes ở Trung Quốc. Tuy nhiên đây chỉ là thân phận bên ngoài của hắn mà thôi. Thân phận thật sự của hắn chính là Tu Tiên Giả, một cái lão quái vật sống từ triều Tống tới tận bây giờ. Đương nhiên đó cũng không phải là thân phận thật sự của hắn. Có lẽ trên Địa Cầu này, không một người nào biết ba chữ Tịch Thiên Dạ đại biểu cho cái gì. Nhưng tại Thiên Giới, đỉnh điểm của vũ trụ này, không ai là không biết trọng lượng của cái tên Tịch Thiên Dạ này.  Mặc dù thiên phú Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh có hạn, nhưng để bọn hắn đột phá đến Đế Cảnh, đối Tịch Thiên Dạ mà nói vẫn tương đối đơn giản.   Thời gian thoáng cái đã qua bảy ngày.    Bảy ngày truyền đạo, lại thêm hang loạt thiên tài địa bảo phụ trợ, Hoa Nhất Nhiên cùng Tuân Vinh bị kẹt tại cảnh giới bán để dồn dập đột phá thành Đế.    Đương nhiên, coi như bọn hắn đột phá thành Đế, sức chiến đấu cũng tương đối có hạn, thuộc về loại đế giả bình thường nhất.     Ngược lại là Chu Khánh Diêm, thiên phú cùng nội tình đều rất hùng hậu, tuổi thọ còn dài, sinh cơ bừng bừng, tương lai có hi vọng trở thành để giả viên mãn, thậm chí là Đại Đế.    Ngày thứ bảy, Thải Uyển Ngọc lần nữa tới bái phỏng Tịch Thiên Dạ.     "Cung chủ, đã qua bảy ngày nhưng Mộ Thương đại lục không có chút ý tứ lui binh, ngược lại còn công chiếm lãnh thổ của chúng ta nhiều hơn."    Thải Uyển Ngọc cung kính nói, nàng tự nhiên rõ ràng, nếu cung chủ truyền ra pháp chỉ thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị phía sau.    Có lẽ người khác còn ngờ vực lời đồn Tổ Cảnh sinh linh có phải thật hay không, nhưng nàng lại rõ ràng, tôn Tổ Cảnh sinh linh kia ở ngay tại Thúy Nhã sơn.    Dù sao, Long Lịch Hải đã thấy tận mắt chân diện mục của người kia.    Nhưng khiến nội tâm Thải Uyển Ngọc rung động chính là, tên Tổ Cảnh sinh linh trong truyền thuyết kia không chỉ thủy chung đi theo sau cung chủ, mà còn cung kính vô cùng, giống như người hầu vậy.    Có thể khiến Tổ Cảnh sinh linh đối đã như thế, vị cung chủnày của mình thật sự là quá thần bí.    "Ta biết rồi."    Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu, kỳ thật hắn cũng khôngsuy nghĩ gì nữa.    "Cường giả các tộc của Thiên Bảo thánh thành đã tập kết, tùy thời có thể xuất động."    Thải Uyển Ngọc nói ra, lần này là một lần Thiên Bảo thánh thành đoàn kết nhất từ khi được thành lập tới nay, cũng chỉ có vị cung chủ này trở về mới có lực hiệu triệu lớn như vậy.    "Không cần, các ngươi lo việc của các ngươi, ta tự mình đi một chuyến là đủ." Tịch Thiên Dạ lắc đầu.    Xua đuổi những tu sĩ Mộ Thương đại lục kia căn bản không cần phiền toái như vậy, chỉ cần gi ết chết toàn bộ cao tầng của Mộ Thương đại lục bên trên Nam Man đại lục là có thể khiến toàn bộ tu sĩ Mộ Thương đại lục tan vỡ, chiến sự hai tòa đại lục tự nhiên cũng sẽ lắng    lại.    Kỳ thật ở độ cao của Tịch Thiên Dạ, chiến tranh hai tòa đại lục Còn không đáng để hắn chú ý tới.    Tựa như Lam Mị, sớm đã biến mất không còn tăm tích từ trăm năm trước, căn bản không có ý tứ nhúng tay vào chiến tranh hai tòa đại    lục.    Nếu như nàng nguyện ý nhúng tay, sợ là chiến tranh cũng đã sớm kết thúc.    Bất quá lịch Thiên Dạ không phải Lam Mị, dù sao hắn từ nhỏ lớn lên bên trên Nam Man đại lục, nhìn thấy Nam Man đại lục Sơn hà phá toái, sinh linh đồ thán, vẫn có chút không đành lòng.    Đêm đó, bên trong Thiên Bảo cung có một đoàn lưu quang bay thẳng về phía bắcnháy mắt đã tan biến ở chân trời.    Thủ lĩnh những thế lực khác của Thiên Bảo thánh thành dồn dập nhìn về phía chân trời, vẻ mặt ngưng trọng.    Vị cung chủ thần bí kia cuối cùng cũng ra tay rồi.  Bằng năng lực của hắn, thật có thể lắng lại trận chiến tranh này sao? 

Chương 1193: Thậm chí là Đại Đế.