Tác giả:

Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.

Chương 901

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 901:Thấy Vương Tông Nguyên hăm hở, trong mắt Lý Mạt Mạt lóe lên tia khác thường.Cháu của hội trưởng Vương Đông Sơn, trước sau cũng là cháu của hội trưởng Vương, thuận miệng có thể hứa đưa mọi người tham gia tiệc rượu của Liên đoàn võ thuật, mà Diệp Phi còn phải dựa vào ba mới có cơ hội vào.Điều này chênh lệch quá xa.Nghĩ tới đây, Lý Mạt Mạt càng cảm thấy, Diệp Phi và mình là người của hai thế giới.Hai giờ sau, chủ và khách đều vui vẻ, tiệc sinh nhật kết thúc.Khách khứa từ liên đoàn võ thuật liên tiếp rời đi, chẳng mấy chốc đã ít đi hơn nửa, chỉ còn lại mười mấy người Cung Diễm Quân, Diệp Phi cũng chuẩn bị về nhà.“Diệp Phi, con về đâu?”Lý Đại Dũng gọi một tiếng: “Chú đưa con đi, muộn thế này rồi, khu biệt thự không gọi được taxi”“Chú Dũng, không cần đưa về đâu, con về biệt thự Phi Long”Diệp Phi thuận miệng đáp: “Đi nửa vòng là được…” Chớp mắt căn phòng trở về yên tĩnh.Bất kể là Vương Tông Nguyên, Cung Diễm Quân, hay Liễu Nguyệt Linh cùng Lý Đại Dũng, tất cả đều sắc bén nhìn chằm chằm Diệp Phi.“Anh thật sự ở biệt thự Phi Long à…” Vương Tông Nguyên cười lạnh: “Chắc chắn không phải biệt thự Phi Thiên chứ?”Biệt thự Phi Thiên là một tầng rác, nơi người nhặt rác tụ tập.Vẻ mặt Lý Đại Dũng cũng khó coi, còn đem theo thất vọng: “Diệp Phi, đã nói bao nhiêu lần rồi, làm người phải thành thật”Diệp Phi bất đắc dĩ, mở hai tay: “Chú Dũng, con thật sự ở biệt thự Phi Long”“Được rồi, cậu ở biệt thự Phi Long, vậy bọn tôi đưa cậu về: Không đợi Lý Đại Dũng nói, Liễu Nguyệt Linh liền châm chọc khiêu khích: “Dù sao chúng tôi đã ăn no, chạy một vòng cũng không sao cả”“Đúng, đưa anh về, anh dám để chúng tôi đưa về không?”Mấy người Cung Diễm Quân cũng lên tiếng hùa theo, muốn thấy Diệp Phi mất mặt.“Đưa tôi về?”Diệp Phi cười cười: “Không cần chứ?”“Đương nhiên là cần, chúng tôi từng thấy nhiều biệt thự, nhưng chưa thấy biệt thự Phi Long”Cung Diễm Quân quái gở nói: “Đêm nay để chúng tôi thơm lây, mở mang kiến thức, ngày mai tôi có thể khoe khoang với người ta từng đến biệt thự Phi Long”Liễu Nguyệt Linh lấp đường lui của Diệp Phi: “Đúng thế, nói với người ta, cháu lớn của tôi ở biệt thự Phi Long, thế thì có thêm thể diện”Lý Đại Dũng lúng túng đứng đó, sắc mặt vô cùng u ám, cũng không biết nên nói cái gì mới được, Lý Mạt Mạt nhìn Diệp Phi tức giận dậm chân: “Diệp Phi, anh chết cũng muốn thể diện hả?”“Anh có thể có biệt thự sao?”“Chúng tôi đều là người ở đây, tất cả đều biết đó là biệt thự của nhà Chu”“Anh muốn mất mặt đến lúc nào?”Cô rất tức tối, xuất thân thấp kém thì thôi, còn hư vinh như thế, mấy ngày nay cho rằng đi làm đã cải thiện rồi, không ngờ lại vì giữ thể diện mà nói dối.Diệp Phi rất thẳng thắn: “Thật sự là biệt thự của tôi, ngài Chu tặng cho tôi rồi”“Tặng cho anh rồi?”Cung Diễm Quân cười nói không có ý tốt: “Được, vậy để chúng tôi đưa anh về”“Mọi người nhất định phải đưa về, vậy thì đưa về đi!”Diệp Phi dứt khoát đáp lại, sau đó quay người ra khỏi biệt thự.Đám người Liễu Nguyệt Linh và Vương Tông Nguyên lập tức đi theo, hiển nhiên muốn khiến Diệp Phi không còn mặt mũi nào.Lý Đại Dũng cũng chắp hai tay sau lưng đi theo, nhưng nét mặt âm trầm như nước: “Không có thuốc chữa…”Nhìn đám người Liễu Nguyệt Linh thật sự đưa mình về nhà, Diệp Phi dở khóc dở cười, nhưng không để ý tới bọn họ.Thích đưa về thì đưa về thôi.Vòng qua nửa hồ nước, băng qua công viên ẩm ướt, Diệp Phi mới đến cửa biệt thự Phi Long.Biệt thự trong đêm khuya, mặc dù không thấy rõ ngõ ngách lắm, nhưng hình dáng vẫn bày ở đó.

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 901:Thấy Vương Tông Nguyên hăm hở, trong mắt Lý Mạt Mạt lóe lên tia khác thường.Cháu của hội trưởng Vương Đông Sơn, trước sau cũng là cháu của hội trưởng Vương, thuận miệng có thể hứa đưa mọi người tham gia tiệc rượu của Liên đoàn võ thuật, mà Diệp Phi còn phải dựa vào ba mới có cơ hội vào.Điều này chênh lệch quá xa.Nghĩ tới đây, Lý Mạt Mạt càng cảm thấy, Diệp Phi và mình là người của hai thế giới.Hai giờ sau, chủ và khách đều vui vẻ, tiệc sinh nhật kết thúc.Khách khứa từ liên đoàn võ thuật liên tiếp rời đi, chẳng mấy chốc đã ít đi hơn nửa, chỉ còn lại mười mấy người Cung Diễm Quân, Diệp Phi cũng chuẩn bị về nhà.“Diệp Phi, con về đâu?”Lý Đại Dũng gọi một tiếng: “Chú đưa con đi, muộn thế này rồi, khu biệt thự không gọi được taxi”“Chú Dũng, không cần đưa về đâu, con về biệt thự Phi Long”Diệp Phi thuận miệng đáp: “Đi nửa vòng là được…” Chớp mắt căn phòng trở về yên tĩnh.Bất kể là Vương Tông Nguyên, Cung Diễm Quân, hay Liễu Nguyệt Linh cùng Lý Đại Dũng, tất cả đều sắc bén nhìn chằm chằm Diệp Phi.“Anh thật sự ở biệt thự Phi Long à…” Vương Tông Nguyên cười lạnh: “Chắc chắn không phải biệt thự Phi Thiên chứ?”Biệt thự Phi Thiên là một tầng rác, nơi người nhặt rác tụ tập.Vẻ mặt Lý Đại Dũng cũng khó coi, còn đem theo thất vọng: “Diệp Phi, đã nói bao nhiêu lần rồi, làm người phải thành thật”Diệp Phi bất đắc dĩ, mở hai tay: “Chú Dũng, con thật sự ở biệt thự Phi Long”“Được rồi, cậu ở biệt thự Phi Long, vậy bọn tôi đưa cậu về: Không đợi Lý Đại Dũng nói, Liễu Nguyệt Linh liền châm chọc khiêu khích: “Dù sao chúng tôi đã ăn no, chạy một vòng cũng không sao cả”“Đúng, đưa anh về, anh dám để chúng tôi đưa về không?”Mấy người Cung Diễm Quân cũng lên tiếng hùa theo, muốn thấy Diệp Phi mất mặt.“Đưa tôi về?”Diệp Phi cười cười: “Không cần chứ?”“Đương nhiên là cần, chúng tôi từng thấy nhiều biệt thự, nhưng chưa thấy biệt thự Phi Long”Cung Diễm Quân quái gở nói: “Đêm nay để chúng tôi thơm lây, mở mang kiến thức, ngày mai tôi có thể khoe khoang với người ta từng đến biệt thự Phi Long”Liễu Nguyệt Linh lấp đường lui của Diệp Phi: “Đúng thế, nói với người ta, cháu lớn của tôi ở biệt thự Phi Long, thế thì có thêm thể diện”Lý Đại Dũng lúng túng đứng đó, sắc mặt vô cùng u ám, cũng không biết nên nói cái gì mới được, Lý Mạt Mạt nhìn Diệp Phi tức giận dậm chân: “Diệp Phi, anh chết cũng muốn thể diện hả?”“Anh có thể có biệt thự sao?”“Chúng tôi đều là người ở đây, tất cả đều biết đó là biệt thự của nhà Chu”“Anh muốn mất mặt đến lúc nào?”Cô rất tức tối, xuất thân thấp kém thì thôi, còn hư vinh như thế, mấy ngày nay cho rằng đi làm đã cải thiện rồi, không ngờ lại vì giữ thể diện mà nói dối.Diệp Phi rất thẳng thắn: “Thật sự là biệt thự của tôi, ngài Chu tặng cho tôi rồi”“Tặng cho anh rồi?”Cung Diễm Quân cười nói không có ý tốt: “Được, vậy để chúng tôi đưa anh về”“Mọi người nhất định phải đưa về, vậy thì đưa về đi!”Diệp Phi dứt khoát đáp lại, sau đó quay người ra khỏi biệt thự.Đám người Liễu Nguyệt Linh và Vương Tông Nguyên lập tức đi theo, hiển nhiên muốn khiến Diệp Phi không còn mặt mũi nào.Lý Đại Dũng cũng chắp hai tay sau lưng đi theo, nhưng nét mặt âm trầm như nước: “Không có thuốc chữa…”Nhìn đám người Liễu Nguyệt Linh thật sự đưa mình về nhà, Diệp Phi dở khóc dở cười, nhưng không để ý tới bọn họ.Thích đưa về thì đưa về thôi.Vòng qua nửa hồ nước, băng qua công viên ẩm ướt, Diệp Phi mới đến cửa biệt thự Phi Long.Biệt thự trong đêm khuya, mặc dù không thấy rõ ngõ ngách lắm, nhưng hình dáng vẫn bày ở đó.

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 901:Thấy Vương Tông Nguyên hăm hở, trong mắt Lý Mạt Mạt lóe lên tia khác thường.Cháu của hội trưởng Vương Đông Sơn, trước sau cũng là cháu của hội trưởng Vương, thuận miệng có thể hứa đưa mọi người tham gia tiệc rượu của Liên đoàn võ thuật, mà Diệp Phi còn phải dựa vào ba mới có cơ hội vào.Điều này chênh lệch quá xa.Nghĩ tới đây, Lý Mạt Mạt càng cảm thấy, Diệp Phi và mình là người của hai thế giới.Hai giờ sau, chủ và khách đều vui vẻ, tiệc sinh nhật kết thúc.Khách khứa từ liên đoàn võ thuật liên tiếp rời đi, chẳng mấy chốc đã ít đi hơn nửa, chỉ còn lại mười mấy người Cung Diễm Quân, Diệp Phi cũng chuẩn bị về nhà.“Diệp Phi, con về đâu?”Lý Đại Dũng gọi một tiếng: “Chú đưa con đi, muộn thế này rồi, khu biệt thự không gọi được taxi”“Chú Dũng, không cần đưa về đâu, con về biệt thự Phi Long”Diệp Phi thuận miệng đáp: “Đi nửa vòng là được…” Chớp mắt căn phòng trở về yên tĩnh.Bất kể là Vương Tông Nguyên, Cung Diễm Quân, hay Liễu Nguyệt Linh cùng Lý Đại Dũng, tất cả đều sắc bén nhìn chằm chằm Diệp Phi.“Anh thật sự ở biệt thự Phi Long à…” Vương Tông Nguyên cười lạnh: “Chắc chắn không phải biệt thự Phi Thiên chứ?”Biệt thự Phi Thiên là một tầng rác, nơi người nhặt rác tụ tập.Vẻ mặt Lý Đại Dũng cũng khó coi, còn đem theo thất vọng: “Diệp Phi, đã nói bao nhiêu lần rồi, làm người phải thành thật”Diệp Phi bất đắc dĩ, mở hai tay: “Chú Dũng, con thật sự ở biệt thự Phi Long”“Được rồi, cậu ở biệt thự Phi Long, vậy bọn tôi đưa cậu về: Không đợi Lý Đại Dũng nói, Liễu Nguyệt Linh liền châm chọc khiêu khích: “Dù sao chúng tôi đã ăn no, chạy một vòng cũng không sao cả”“Đúng, đưa anh về, anh dám để chúng tôi đưa về không?”Mấy người Cung Diễm Quân cũng lên tiếng hùa theo, muốn thấy Diệp Phi mất mặt.“Đưa tôi về?”Diệp Phi cười cười: “Không cần chứ?”“Đương nhiên là cần, chúng tôi từng thấy nhiều biệt thự, nhưng chưa thấy biệt thự Phi Long”Cung Diễm Quân quái gở nói: “Đêm nay để chúng tôi thơm lây, mở mang kiến thức, ngày mai tôi có thể khoe khoang với người ta từng đến biệt thự Phi Long”Liễu Nguyệt Linh lấp đường lui của Diệp Phi: “Đúng thế, nói với người ta, cháu lớn của tôi ở biệt thự Phi Long, thế thì có thêm thể diện”Lý Đại Dũng lúng túng đứng đó, sắc mặt vô cùng u ám, cũng không biết nên nói cái gì mới được, Lý Mạt Mạt nhìn Diệp Phi tức giận dậm chân: “Diệp Phi, anh chết cũng muốn thể diện hả?”“Anh có thể có biệt thự sao?”“Chúng tôi đều là người ở đây, tất cả đều biết đó là biệt thự của nhà Chu”“Anh muốn mất mặt đến lúc nào?”Cô rất tức tối, xuất thân thấp kém thì thôi, còn hư vinh như thế, mấy ngày nay cho rằng đi làm đã cải thiện rồi, không ngờ lại vì giữ thể diện mà nói dối.Diệp Phi rất thẳng thắn: “Thật sự là biệt thự của tôi, ngài Chu tặng cho tôi rồi”“Tặng cho anh rồi?”Cung Diễm Quân cười nói không có ý tốt: “Được, vậy để chúng tôi đưa anh về”“Mọi người nhất định phải đưa về, vậy thì đưa về đi!”Diệp Phi dứt khoát đáp lại, sau đó quay người ra khỏi biệt thự.Đám người Liễu Nguyệt Linh và Vương Tông Nguyên lập tức đi theo, hiển nhiên muốn khiến Diệp Phi không còn mặt mũi nào.Lý Đại Dũng cũng chắp hai tay sau lưng đi theo, nhưng nét mặt âm trầm như nước: “Không có thuốc chữa…”Nhìn đám người Liễu Nguyệt Linh thật sự đưa mình về nhà, Diệp Phi dở khóc dở cười, nhưng không để ý tới bọn họ.Thích đưa về thì đưa về thôi.Vòng qua nửa hồ nước, băng qua công viên ẩm ướt, Diệp Phi mới đến cửa biệt thự Phi Long.Biệt thự trong đêm khuya, mặc dù không thấy rõ ngõ ngách lắm, nhưng hình dáng vẫn bày ở đó.

Chương 901