Tác giả:

Dương Kim bước vào lớp học, nhìn thấy trên chỗ ngồi của mình có một vũng chất lỏng màu vàng. Cậu đáng lẽ nên hoảng hốt hét lên, bởi lẽ "bọn họ" rất thích chứng kiến những cảnh tượng như thế này. Hoặc cậu có thể lập tức báo với giáo viên, dù sao với thành tích xuất sắc của mình, giáo viên chắc chắn sẽ đứng về phía cậu mà chẳng cần phân biệt đúng sai. Nhưng Dương Kim chẳng làm gì cả. Đầu đông, lò sưởi của trường bắt đầu hoạt động, luồng không khí khô nóng và ngột ngạt tràn ngập trong từng lớp học. Kính của cậu bị phủ mờ bởi một lớp hơi dày đặc, dần dần che mờ cả vũng chất lỏng màu vàng ấy và thế giới trước mắt cậu. Dương Kim đưa tay vào cặp, lấy ra chiếc giẻ lau đã được cậu sử dụng không biết bao nhiêu lần trước đó, rồi lau sạch chỗ ngồi. Khi hơi nước trên kính tan đi, trong tầm nhìn của cậu hiện ra vài đôi chân to bè. Những đôi chân đó mang giày được khâu thủ công bằng vải thô rẻ tiền, đối lập hoàn toàn với đôi giày da mới bóng loáng dưới chân cậu. "Lau làm gì chứ? Không phải mày thích…

Truyện chữ