Nhạc Yến Bình yên tĩnh ngồi trên giường bệnh trong bệnh viện. Mái tóc hơi dài che khuất non nửa khuôn mặt cậu theo động tác cúi đầu, đồ bệnh nhân size lớn nhất khoác trên người, khiến cho cả người cậu vô cùng tái nhợt gầy ốm. Người đại diện Tô Tuệ ngồi bên cạnh mắt đầy phức tạp nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn ăn cháo của cậu, thiên ngôn vạn ngữ trong lòng cuối cùng biến thành một tiếng thở dài. Cần phải thừa nhận rằng, vị bên cạnh này lúc không nói lời nào, quả thật là một người siêu đẹp nhìn thấy mà thương. Nhưng mà chỉ cần nghĩ đến những chuyện đó mà cậu làm, Tô Tuệ đã không khỏi bắt đầu cảm thấy đau đầu. “Cậu…” Cô dừng một chút, dùng tay nắn giữa mày mình, khi cất tiếng lần nữa trong giọng nói lộ ra sự mệt mỏi sâu sắc: “Cậu rốt cuộc nghĩ sao vậy? Có chuyện gì thì không thể thương lượng đàng hoàng được à, tại sao càng muốn…” Tại sao càng muốn một khóc hai quậy ba thắt cổ, nổi điên la lối khóc lóc tuyệt thực chứ? Cô không nói hết, nhưng Nhạc Yến Bình hiểu rõ ý của cô. Ở nơi Tô Tuệ nhìn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...