“Bác sĩ, xin hỏi vừa rồi có bệnh nhân nào bị tai nạn xe cộ được đưa vào đây tên ‘Dư Niên’ không?” Ông quản gia mặc áo đuôi tôm dẫn theo một nhóm vệ sĩ, họ nghiêm túc đi vào sảnh lớn bệnh viện Tây Thành. Bác sĩ trực ban bị bọn họ dọa hoảng sợ, anh ấy nhìn lướt qua màn hình máy tính: “Người đó đang ở phòng cấp cứu, mấy người đều là người nhà của bệnh nhân à? Một người đi đón còn một người ở lại đóng viện phí đi.” Lúc này có một bàn tay ngắn ngủn tròn trịa từ dưới quầy lễ tân giơ lên. “Cháu là người nhà ạ, bác quét mã giúp cháu.” Bác sĩ trực ban bám lên quầy nhìn xuống dưới. Chỉ thấy một cậu nhóc khoảng ba tuổi còn không cao bằng quầy lễ tân, nhóc mặc bộ quần yếm màu đen nhìn rất lịch thiệp, khuôn mặt nhỏ căng ra với biểu cảm nghiêm túc, cánh tay giơ cao. Cổ tay nhóc đeo một chiếc đồng hồ trẻ em, thứ hiện trên màn hình nho nhỏ chính là mã giao dịch. Bác sĩ trực ban hơi sửng sốt một chút, đây là con cái nhà ai thế? Nhóc nghiêm túc nói: “Cháu là Hạ Tiểu Hạc con trai của Dư Niên, quét mã…

Truyện chữ