Trong vùng đất của núi Hoàng Sơn, ngọn núi thần tiên trong lời đồn dân chúng Đại Ngụy, quanh năm sương mù mờ mịt, không thể nhìn thấy hình dạng thật của nó, hiếm khi nào lại xuất hiện rõ ràng như lúc này, thật sự là chuyện dị thường. Ngô Đồng trong núi cành lá xum xuê, muôn chim hoan ca. Bỗng nhiên một luồng kiếm khí đỏ tươi cắt qua, cành lá lả tả rơi xuống đất, chim chóc cũng bay tán loạn. Con đường xuống núi bị chặn bởi bức tường tạo nên từ kiếm khí kh*ng b*. Trên đỉnh cao nhất của ngọn núi, gió thổi lạnh đến thấu xương. Nam tử tuấn tú mặc áo cưới hỉ đang cưỡi ngựa, ánh mắt rét buốt không có một tia độ ấm. Hắn khéo léo thu kiếm về vỏ, nhìn về phía đám người đối diện, nham hiểm nói: "Còn chạy nữa không?" Giọng nói giống như ma quỷ đến từ địa ngục. Nam nhân áo đen đi theo phía sau cũng bị kiếm khí cực lớn chấn động, lui về phía sau mấy bước, trong lòng cảm thấy kinh hãi. Người trước mặt này chính là Nhiếp Chính Vương một tay che trời của Đại Ngụy, hắn âm độc gian trá, giết người không…
Tác giả: