Tác giả:

Khi Thẩm Kiều dọn dẹp xong nhà cửa đã gần mười một giờ trưa, cậu đẩy xe lăn vào phòng mình. Một căn phòng rộng chưa đầy mười mét vuông. Chỉ để vừa một cái giường, một cái bàn nhỏ và xe lăn của cậu. Hôm nay trời mưa. Các thành phố phía Nam đều như vậy, trời quang mây tạnh chưa được mấy ngày đã mưa dầm liên miên. Phía trên chiếc bàn là một ô cửa sổ nhỏ xíu, cửa sổ đóng đinh không mở ra được nhưng mặt kính được Thẩm Kiều lau sạch bóng. Ngoài cửa sổ là một cây ngô đồng cao lớn, cành lá vươn dài trong mưa, phiến lá to bản dựa vào kính, nước mưa trượt xuống ngọn lá tạo thành những dòng chảy ngoằn ngoèo. Tí tách...... Tí tách...... Cậu ngẩng đầu lên, mượn ô cửa sổ này để quan sát thế giới bên ngoài. Khi đồng hồ điểm mười một giờ, Thẩm Kiều cúi đầu xuống, mái tóc dài che khuất quá nửa khuôn mặt, lộ ra màu da trắng nhợt đáng sợ. Đôi tay gầy guộc giơ lên vén tóc dài ra sau rồi lấy một sợi thun đen cột lại. Cậu lấy điện thoại di động trong ngăn kéo đặt lên giá đỡ, thuần thục chỉnh góc độ rồi bật…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...