Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Người ta nói quả không sai, cơ thể và tâm hồn, luôn có một muốn được lên đường. Vậy nên, tôi chuẩn bị khởi hành đây. — Trên đây là lý do tôi đã đưa ra khi báo cáo với sếp về chuyến du lịch dịp mùng 1 tháng 10 của mình. Sếp tôi đẩy gọng kính, nói với tôi: “Không được.” Giây phút ấy, tôi nghe thấy tiếng tâm hồn mình vỡ vụn. Tôi đứng đờ người trong phòng sếp, tay vẫn lăm lăm đơn xin nghỉ phép để đi du lịch. Tôi hỏi: “Vì sao vậy?” Sếp đáp: “Cậu xem đi, theo sắp xếp của đơn vị, hôm mùng 1 là ca trực của cậu đấy!” Mùng 1. Ngày Quốc Khánh. Tăng ca được gấp ba lương. Sếp nói: “Cậu nghĩ xem, gấp ba lương đấy, đủ cho cậu ăn bao bữa gà om niêu? Thử tính đi.” Gà om niêu[1]. Sếp bọn tôi thật sự hết sức là quan tâm cấp dưới, không ngờ lại để ý tới chuyện…

Truyện chữ