“Sao tiền bối lại tốt với em như vậy?” Khuôn mặt vẫn còn chưa hết nét trẻ con lúc này đang mếu máo hết cả. Nhưng vẫn thật đẹp trai. “Sao anh lại như thế chứ?” Giọng nói đang run rẩy và lạc cả đi cũng vậy, vẫn còn như giọng trẻ con. Nhưng nghe vẫn thật là dễ chịu. Mỹ nam thì giọng nói cũng đẹp chăng? Thấy tôi im lặng không đáp, Cha Yeo Woon bức bối quá hay sao mà đưa tay lau mắt dụi mắt liên tục. Chịu không nổi, tôi giữ tay Cha Yeo Woon lại. “Đủ rồi. Đau mắt bây giờ.” Đôi mắt vốn sáng rỡ trong veo giờ đã đỏ dần đỏ hoe. Câu nói “Đau mắt bây giờ” có gì buồn đến thế hay sao mà Cha Yeo Woon bật khóc. “Tại sao anh lại thế này chứ tiền bối? Cứ thế này thì em sẽ ngộ nhận mất…” Đôi mắt ngơ ngác như mắt một chú cún con to đùng lúc này đã rưng rưng, rồi nước mắt nhanh chóng lăn xuống. Đôi mắt với đồng tử nâu ánh vàng đẫm lệ nhìn tôi. Đôi môi khẽ mấp máy. “Rút cuộc thì em là gì chứ?” Cậu là bias của tôi. Một bí mật động trời thế này thì làm sao mà nói ra được chứ. Trên khuôn mặt đẹp trai của Cha…
Tác giả: