Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.
Chương 1041
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1041:Diệp Phi đi vào chào hỏi ba người, sau đó nhìn mẹ cười nói: “Lâu lắm rồi không được thấy mẹ cười vui thế này”Bây giờ Thẩm Bích Cầm rất khác so với trước kia, trước kia dù có vui thế nào đi chăng nữa, giữa mày bà vẫn vương nét u sầu, bây giờ hàng mày ấy đã giãn thẳng.Diệp Vô Cửu cười ra tiếng: “Hơn hai mươi năm không về nhà, bây giờ quay lại, có thể không vui sao?”“Thật sự rất vui”Thẩm Bích Cầm rót nước cho Diệp Phi: “Mẹ và bố con trên đường còn lo hai mươi năm không gặp, sợ tình cảm đã sớm phai nhạt. Không ngờ, ông hai con và các cậu họ đều rất nhiệt tình. Cậu con lái xe ra tận ga tàu cao tốc để đón chúng ta, còn sắp xếp cho chúng ta ở trong khu Bạch Vân này. Đây chính là nơi chuyên dụng để chiêu đãi khách quý. Vào đây không bao lâu, ông hai cũng tới, không chỉ tặng bao nhiêu là quà cho chúng ta, còn cùng uống mấy chén với chúng ta nữa. Bọn mẹ tặng lại họ cũng không ghét bỏ, tất cả đều vô cùng vui vẻ nhận quà: Thẩm Bích Cầm chia sẻ toàn bộ ý tốt chiêu đãi với Diệp Phi, không thể che dấu được niềm vui và sự kích động vì được về lại gia tộc.“Thế ư?”Đôi mắt Diệp Phi hơi hơi nheo lại: “Nhà họ Thẩm nhiệt tình như vậy, thật đúng là làm con ngạc nhiên”Tuy anh và mẹ đều rất lương thiện, nhưng trải qua sự mài dũa của giang hồ, Diệp Phi như có thêm một con mắt.Trong mắt Diệp Phi, mẹ mình bị đuổi khỏi cửa hơn hai mươi năm trước, lại xuất hiện trong gia tộc, tuyệt đối không thể nồng nhiệt chào đón như vậy, lại còn tình cảm dạt dào mới lạ.Lúc bị đuổi đi không ai xin cho, sau khi bị đuổi đi rồi cũng không ai liên lạc, càng không có chuyện giúp đỡ lúc bà lâm bệnh nặng, chứng tỏ người nhà họ Thẩm năm đó không có tình cảm hay thậm chí là ghét bỏ bà.Hai mươi năm trước đã lạnh nhạt như vậy, hai mươi năm sau sao có thể nhiệt tình như lửa?Nhưng Diệp Phi cũng không nói với mẹ, muốn mấy ngày này bà được vui vẻ: “Mẹ, ông hai có nói với mẹ khi nào gặp bà cố ngoại chưa?”Diệp Phi cười ra tiếng: “Cơ thể bà không tốt, chúng ta nên sớm đến thăm mới được, cũng có thể cho bà xem phương thức bí truyền A Bà để bà vui”Bà cố ngoại có hai đứa con trai, một người là ba của Thẩm Bích Cầm, cũng chính là ông ngoại Diệp Phi, một người là chú Thẩm Bích Cầm, cũng chính là ông hai.Người trước con cháu điêu tàn, chỉ còn lại huyết mạch duy nhất là Thẩm Bích Cầm, người sau lớn lớn bé bé mấy chục người, cho nên nhà họ Thẩm cơ bản do họ định đoạt.“Cậu con nói, cơ thể bà cố ngoại không tốt, hôm nay còn phải truyền dịch dưỡng, bảo chúng ta mấy ngày nữa đến thăm bà sau”Thẩm Bích Cầm cười ra tiếng: “Phương thức bí truyền A Bà, mẹ đã để cậu con giao cho bà cố ngoại rồi”Diệp Phi chấn động: “Mẹ giao công thức bí truyền giao cho cậu rồi sao?”“Đúng vậy, cậu nói xế chiều cậu đi đổi thuốc cho bà cố ngoại, tiện thể giúp mẹ mang qua đó luôn”Thẩm Bích Cầm ăn một miếng dưa Hami: “Mẹ đưa cậu cầm rồi”Diệp Phi không nhịn được mở miệng: “Mẹ không lo cậu chiếm phương thức bí truyền làm của. ng sao?”Động tác của Thẩm Bích Cầm hơi hơi cứng lại, sau đó lập tức phản bác: “Không thể nào, cậu con là chủ tịch, không ngại xa xôi đi đón chúng ta, còn tiếp đãi rất nhiệt tình, làm sao cậu lại có ý xấu chứ? Lòng người chưa đến mức xấu xa như vậy, hơn nữa phương thức bí truyền vốn dĩ là của họ”Thẩm Bích Cầm trấn an một câu: “Diệp Phi… mẹ cảm thấy, chúng ta vẫn nên nghĩ đến những chuyện tốt đẹp thì hơn”Diệp Phi cúi đầu uống trà: “Hy vọng là thế”“Cậu con không phải loại người như vậy”Thẩm Bích Cầm nhìn Diệp Phi lo lắng lại biện giải một câu: “Họ thật sự đối xử với chúng ta rất tốt. Buổi chiều cậu con còn nói, dù có thế nào đi chăng nữa mẹ cũng là một phần của nhà họ Thẩm. Tuy ở sinh sống ở Trung Hải, nhưng Thiên Thành không thể không chỗ cho mẹ đặt chân. Cậu chuẩn bị mua cho mẹ một căn nhà, ít nhất một trăm mét vuông, lại còn nhà ở khu trường học”Bà nói một tin tức tốt với Diệp Phi: “Hai ngày nữa sẽ đến chỗ người môi giới ở đó để sang tên”Diệp Vô Cửu phụ họa một câu: “Không sai, cậu con còn kiên trì muốn mẹ con nhận, chúng ta từ chối mấy lần nên cậu còn nổi giận. Con xem, cậu con thật tốt, căn nhà hơn nghìn tỷ mà nói tặng là tặng.”Thẩm Bích Cầm duỗi tay vỗ đầu Diệp Phi: “Mẹ chuẩn bị nhận lấy, cho bản thân cũng là cho con một chỗ đặt chân, sau này ở Thiên Thành cũng có tương lai hơn.”Lần này trở về, đã được chiêu đãi nhiệt tình, khúc mắc phương thức bí truyền tiết lộ cũng được đền bù, xưa nay Thẩm Bích Cầm chưa từng vui như vậy, hy vọng sau này sẽ còn vui hơn.
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1041:Diệp Phi đi vào chào hỏi ba người, sau đó nhìn mẹ cười nói: “Lâu lắm rồi không được thấy mẹ cười vui thế này”Bây giờ Thẩm Bích Cầm rất khác so với trước kia, trước kia dù có vui thế nào đi chăng nữa, giữa mày bà vẫn vương nét u sầu, bây giờ hàng mày ấy đã giãn thẳng.Diệp Vô Cửu cười ra tiếng: “Hơn hai mươi năm không về nhà, bây giờ quay lại, có thể không vui sao?”“Thật sự rất vui”Thẩm Bích Cầm rót nước cho Diệp Phi: “Mẹ và bố con trên đường còn lo hai mươi năm không gặp, sợ tình cảm đã sớm phai nhạt. Không ngờ, ông hai con và các cậu họ đều rất nhiệt tình. Cậu con lái xe ra tận ga tàu cao tốc để đón chúng ta, còn sắp xếp cho chúng ta ở trong khu Bạch Vân này. Đây chính là nơi chuyên dụng để chiêu đãi khách quý. Vào đây không bao lâu, ông hai cũng tới, không chỉ tặng bao nhiêu là quà cho chúng ta, còn cùng uống mấy chén với chúng ta nữa. Bọn mẹ tặng lại họ cũng không ghét bỏ, tất cả đều vô cùng vui vẻ nhận quà: Thẩm Bích Cầm chia sẻ toàn bộ ý tốt chiêu đãi với Diệp Phi, không thể che dấu được niềm vui và sự kích động vì được về lại gia tộc.“Thế ư?”Đôi mắt Diệp Phi hơi hơi nheo lại: “Nhà họ Thẩm nhiệt tình như vậy, thật đúng là làm con ngạc nhiên”Tuy anh và mẹ đều rất lương thiện, nhưng trải qua sự mài dũa của giang hồ, Diệp Phi như có thêm một con mắt.Trong mắt Diệp Phi, mẹ mình bị đuổi khỏi cửa hơn hai mươi năm trước, lại xuất hiện trong gia tộc, tuyệt đối không thể nồng nhiệt chào đón như vậy, lại còn tình cảm dạt dào mới lạ.Lúc bị đuổi đi không ai xin cho, sau khi bị đuổi đi rồi cũng không ai liên lạc, càng không có chuyện giúp đỡ lúc bà lâm bệnh nặng, chứng tỏ người nhà họ Thẩm năm đó không có tình cảm hay thậm chí là ghét bỏ bà.Hai mươi năm trước đã lạnh nhạt như vậy, hai mươi năm sau sao có thể nhiệt tình như lửa?Nhưng Diệp Phi cũng không nói với mẹ, muốn mấy ngày này bà được vui vẻ: “Mẹ, ông hai có nói với mẹ khi nào gặp bà cố ngoại chưa?”Diệp Phi cười ra tiếng: “Cơ thể bà không tốt, chúng ta nên sớm đến thăm mới được, cũng có thể cho bà xem phương thức bí truyền A Bà để bà vui”Bà cố ngoại có hai đứa con trai, một người là ba của Thẩm Bích Cầm, cũng chính là ông ngoại Diệp Phi, một người là chú Thẩm Bích Cầm, cũng chính là ông hai.Người trước con cháu điêu tàn, chỉ còn lại huyết mạch duy nhất là Thẩm Bích Cầm, người sau lớn lớn bé bé mấy chục người, cho nên nhà họ Thẩm cơ bản do họ định đoạt.“Cậu con nói, cơ thể bà cố ngoại không tốt, hôm nay còn phải truyền dịch dưỡng, bảo chúng ta mấy ngày nữa đến thăm bà sau”Thẩm Bích Cầm cười ra tiếng: “Phương thức bí truyền A Bà, mẹ đã để cậu con giao cho bà cố ngoại rồi”Diệp Phi chấn động: “Mẹ giao công thức bí truyền giao cho cậu rồi sao?”“Đúng vậy, cậu nói xế chiều cậu đi đổi thuốc cho bà cố ngoại, tiện thể giúp mẹ mang qua đó luôn”Thẩm Bích Cầm ăn một miếng dưa Hami: “Mẹ đưa cậu cầm rồi”Diệp Phi không nhịn được mở miệng: “Mẹ không lo cậu chiếm phương thức bí truyền làm của. ng sao?”Động tác của Thẩm Bích Cầm hơi hơi cứng lại, sau đó lập tức phản bác: “Không thể nào, cậu con là chủ tịch, không ngại xa xôi đi đón chúng ta, còn tiếp đãi rất nhiệt tình, làm sao cậu lại có ý xấu chứ? Lòng người chưa đến mức xấu xa như vậy, hơn nữa phương thức bí truyền vốn dĩ là của họ”Thẩm Bích Cầm trấn an một câu: “Diệp Phi… mẹ cảm thấy, chúng ta vẫn nên nghĩ đến những chuyện tốt đẹp thì hơn”Diệp Phi cúi đầu uống trà: “Hy vọng là thế”“Cậu con không phải loại người như vậy”Thẩm Bích Cầm nhìn Diệp Phi lo lắng lại biện giải một câu: “Họ thật sự đối xử với chúng ta rất tốt. Buổi chiều cậu con còn nói, dù có thế nào đi chăng nữa mẹ cũng là một phần của nhà họ Thẩm. Tuy ở sinh sống ở Trung Hải, nhưng Thiên Thành không thể không chỗ cho mẹ đặt chân. Cậu chuẩn bị mua cho mẹ một căn nhà, ít nhất một trăm mét vuông, lại còn nhà ở khu trường học”Bà nói một tin tức tốt với Diệp Phi: “Hai ngày nữa sẽ đến chỗ người môi giới ở đó để sang tên”Diệp Vô Cửu phụ họa một câu: “Không sai, cậu con còn kiên trì muốn mẹ con nhận, chúng ta từ chối mấy lần nên cậu còn nổi giận. Con xem, cậu con thật tốt, căn nhà hơn nghìn tỷ mà nói tặng là tặng.”Thẩm Bích Cầm duỗi tay vỗ đầu Diệp Phi: “Mẹ chuẩn bị nhận lấy, cho bản thân cũng là cho con một chỗ đặt chân, sau này ở Thiên Thành cũng có tương lai hơn.”Lần này trở về, đã được chiêu đãi nhiệt tình, khúc mắc phương thức bí truyền tiết lộ cũng được đền bù, xưa nay Thẩm Bích Cầm chưa từng vui như vậy, hy vọng sau này sẽ còn vui hơn.
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1041:Diệp Phi đi vào chào hỏi ba người, sau đó nhìn mẹ cười nói: “Lâu lắm rồi không được thấy mẹ cười vui thế này”Bây giờ Thẩm Bích Cầm rất khác so với trước kia, trước kia dù có vui thế nào đi chăng nữa, giữa mày bà vẫn vương nét u sầu, bây giờ hàng mày ấy đã giãn thẳng.Diệp Vô Cửu cười ra tiếng: “Hơn hai mươi năm không về nhà, bây giờ quay lại, có thể không vui sao?”“Thật sự rất vui”Thẩm Bích Cầm rót nước cho Diệp Phi: “Mẹ và bố con trên đường còn lo hai mươi năm không gặp, sợ tình cảm đã sớm phai nhạt. Không ngờ, ông hai con và các cậu họ đều rất nhiệt tình. Cậu con lái xe ra tận ga tàu cao tốc để đón chúng ta, còn sắp xếp cho chúng ta ở trong khu Bạch Vân này. Đây chính là nơi chuyên dụng để chiêu đãi khách quý. Vào đây không bao lâu, ông hai cũng tới, không chỉ tặng bao nhiêu là quà cho chúng ta, còn cùng uống mấy chén với chúng ta nữa. Bọn mẹ tặng lại họ cũng không ghét bỏ, tất cả đều vô cùng vui vẻ nhận quà: Thẩm Bích Cầm chia sẻ toàn bộ ý tốt chiêu đãi với Diệp Phi, không thể che dấu được niềm vui và sự kích động vì được về lại gia tộc.“Thế ư?”Đôi mắt Diệp Phi hơi hơi nheo lại: “Nhà họ Thẩm nhiệt tình như vậy, thật đúng là làm con ngạc nhiên”Tuy anh và mẹ đều rất lương thiện, nhưng trải qua sự mài dũa của giang hồ, Diệp Phi như có thêm một con mắt.Trong mắt Diệp Phi, mẹ mình bị đuổi khỏi cửa hơn hai mươi năm trước, lại xuất hiện trong gia tộc, tuyệt đối không thể nồng nhiệt chào đón như vậy, lại còn tình cảm dạt dào mới lạ.Lúc bị đuổi đi không ai xin cho, sau khi bị đuổi đi rồi cũng không ai liên lạc, càng không có chuyện giúp đỡ lúc bà lâm bệnh nặng, chứng tỏ người nhà họ Thẩm năm đó không có tình cảm hay thậm chí là ghét bỏ bà.Hai mươi năm trước đã lạnh nhạt như vậy, hai mươi năm sau sao có thể nhiệt tình như lửa?Nhưng Diệp Phi cũng không nói với mẹ, muốn mấy ngày này bà được vui vẻ: “Mẹ, ông hai có nói với mẹ khi nào gặp bà cố ngoại chưa?”Diệp Phi cười ra tiếng: “Cơ thể bà không tốt, chúng ta nên sớm đến thăm mới được, cũng có thể cho bà xem phương thức bí truyền A Bà để bà vui”Bà cố ngoại có hai đứa con trai, một người là ba của Thẩm Bích Cầm, cũng chính là ông ngoại Diệp Phi, một người là chú Thẩm Bích Cầm, cũng chính là ông hai.Người trước con cháu điêu tàn, chỉ còn lại huyết mạch duy nhất là Thẩm Bích Cầm, người sau lớn lớn bé bé mấy chục người, cho nên nhà họ Thẩm cơ bản do họ định đoạt.“Cậu con nói, cơ thể bà cố ngoại không tốt, hôm nay còn phải truyền dịch dưỡng, bảo chúng ta mấy ngày nữa đến thăm bà sau”Thẩm Bích Cầm cười ra tiếng: “Phương thức bí truyền A Bà, mẹ đã để cậu con giao cho bà cố ngoại rồi”Diệp Phi chấn động: “Mẹ giao công thức bí truyền giao cho cậu rồi sao?”“Đúng vậy, cậu nói xế chiều cậu đi đổi thuốc cho bà cố ngoại, tiện thể giúp mẹ mang qua đó luôn”Thẩm Bích Cầm ăn một miếng dưa Hami: “Mẹ đưa cậu cầm rồi”Diệp Phi không nhịn được mở miệng: “Mẹ không lo cậu chiếm phương thức bí truyền làm của. ng sao?”Động tác của Thẩm Bích Cầm hơi hơi cứng lại, sau đó lập tức phản bác: “Không thể nào, cậu con là chủ tịch, không ngại xa xôi đi đón chúng ta, còn tiếp đãi rất nhiệt tình, làm sao cậu lại có ý xấu chứ? Lòng người chưa đến mức xấu xa như vậy, hơn nữa phương thức bí truyền vốn dĩ là của họ”Thẩm Bích Cầm trấn an một câu: “Diệp Phi… mẹ cảm thấy, chúng ta vẫn nên nghĩ đến những chuyện tốt đẹp thì hơn”Diệp Phi cúi đầu uống trà: “Hy vọng là thế”“Cậu con không phải loại người như vậy”Thẩm Bích Cầm nhìn Diệp Phi lo lắng lại biện giải một câu: “Họ thật sự đối xử với chúng ta rất tốt. Buổi chiều cậu con còn nói, dù có thế nào đi chăng nữa mẹ cũng là một phần của nhà họ Thẩm. Tuy ở sinh sống ở Trung Hải, nhưng Thiên Thành không thể không chỗ cho mẹ đặt chân. Cậu chuẩn bị mua cho mẹ một căn nhà, ít nhất một trăm mét vuông, lại còn nhà ở khu trường học”Bà nói một tin tức tốt với Diệp Phi: “Hai ngày nữa sẽ đến chỗ người môi giới ở đó để sang tên”Diệp Vô Cửu phụ họa một câu: “Không sai, cậu con còn kiên trì muốn mẹ con nhận, chúng ta từ chối mấy lần nên cậu còn nổi giận. Con xem, cậu con thật tốt, căn nhà hơn nghìn tỷ mà nói tặng là tặng.”Thẩm Bích Cầm duỗi tay vỗ đầu Diệp Phi: “Mẹ chuẩn bị nhận lấy, cho bản thân cũng là cho con một chỗ đặt chân, sau này ở Thiên Thành cũng có tương lai hơn.”Lần này trở về, đã được chiêu đãi nhiệt tình, khúc mắc phương thức bí truyền tiết lộ cũng được đền bù, xưa nay Thẩm Bích Cầm chưa từng vui như vậy, hy vọng sau này sẽ còn vui hơn.