Khi Nhung Âm bị dòng sông chảy xiết cuốn đi, ý nghĩ đầu tiên của cậu không phải là cái c.h.ế.t đang cận kề, mà là cảm thấy may mắn vì đã cứu được đứa trẻ rơi xuống nước, ít nhất sinh mạng nhỏ bé đó còn sống, với vô vàn khả năng trong tương lai. Còn cậu, một người mang trong mình căn bệnh nan y, chỉ còn một năm để sống, việc c.h.ế.t sớm hay muộn cũng chẳng khác nhau. Đây là lần đầu tiên cậu cảm ơn 21 năm cuộc đời khổ cực của mình, với thân phận cô nhi không gia đình, không bạn bè thân thiết, nên cậu không sợ chết, cũng không làm ai phải thương tâm. Cậu chỉ mong kiếp sau, trời không bắt cậu phải sống cô đơn như vậy. Nhung Âm chấp nhận tâm nguyện, từ bỏ giãy giụa, nhắm mắt lại, bình thản chờ đợi cái c.h.ế.t đến gần. Nhưng trong khoảnh khắc cậu nghĩ sẽ bị ngộp thở và phải chịu những cơn đau, một điều bất ngờ đã xảy ra: cậu cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, hô hấp thoải mái như trên bờ. Khi Nhung Âm đang nghi hoặc, một giọng nói già nua vang lên trong đầu cậu: “Thiên hành hữu thường…
Chương 69: Chương 69
Tiểu Giao Nhân Bị Bạo Quân Nghe Thấy Tiếng LòngTác giả: Phạn TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhKhi Nhung Âm bị dòng sông chảy xiết cuốn đi, ý nghĩ đầu tiên của cậu không phải là cái c.h.ế.t đang cận kề, mà là cảm thấy may mắn vì đã cứu được đứa trẻ rơi xuống nước, ít nhất sinh mạng nhỏ bé đó còn sống, với vô vàn khả năng trong tương lai. Còn cậu, một người mang trong mình căn bệnh nan y, chỉ còn một năm để sống, việc c.h.ế.t sớm hay muộn cũng chẳng khác nhau. Đây là lần đầu tiên cậu cảm ơn 21 năm cuộc đời khổ cực của mình, với thân phận cô nhi không gia đình, không bạn bè thân thiết, nên cậu không sợ chết, cũng không làm ai phải thương tâm. Cậu chỉ mong kiếp sau, trời không bắt cậu phải sống cô đơn như vậy. Nhung Âm chấp nhận tâm nguyện, từ bỏ giãy giụa, nhắm mắt lại, bình thản chờ đợi cái c.h.ế.t đến gần. Nhưng trong khoảnh khắc cậu nghĩ sẽ bị ngộp thở và phải chịu những cơn đau, một điều bất ngờ đã xảy ra: cậu cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, hô hấp thoải mái như trên bờ. Khi Nhung Âm đang nghi hoặc, một giọng nói già nua vang lên trong đầu cậu: “Thiên hành hữu thường… Nhung Âm hoàn toàn sững sờ. Dù biết rằng sau khi mình xuyên đến đây, hiệu ứng cánh bướm đã làm thay đổi rất nhiều sự kiện, ví dụ như số phận của Lục Nga hay chứng mất ngủ của Tông Chính Tiêu, nhưng y chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này…Nam nữ chính trong nguyên tác lại c.h.ế.t thảm như vậy sao?!Mấy tháng trước, trong tiệc ngắm hoa đó là lần đầu tiên Nhung Âm nhìn thấy nam chính Tông Chính Liên Kỳ, cũng là lần cuối cùng.Khoảng thời gian từ lần gặp đó đến nay cũng chưa bao lâu, vậy mà mọi chuyện đã diễn biến đến mức thân phận nữ chính bị bại lộ, rồi còn bị c.h.é.m đầu cùng nam chính?!Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến cốt truyện thay đổi nghiêm trọng đến thế?Nhung Âm thất thần trở lại sân phơi, ngay cả chiếc rương quý giá cũng quên không cầm theo. Y đứng đó, ngây ngẩn nhìn cách bày trí trong đình, ánh mắt vô hồn.Một lúc lâu sau y mới dần hoàn hồn, cắn ngón tay bắt đầu suy nghĩ thật nhanh.Y nhớ rất rõ trong nguyên tác, thân phận của nữ chính vốn do chính cha mẹ ruột nàng, cũng chính là phu thê nhà họ Tô tự tiết lộ. Trước thời điểm đó, ngoài hai người họ ra không một ai hay biết sự thật.Hiện tại, Tông Chính Tiêu vẫn an ổn ngồi trên ngôi vị hoàng đế, còn về sau sẽ truyền ngôi cho ai thì vẫn chưa rõ. Trong tình thế này, phu thê nhà họ Tô tuyệt đối không thể tự bại lộ bí mật lớn nhất của mình vào lúc này.Hơn nữa, theo lời các cung nhân, không chỉ có thân phận của nữ chính bị phanh phui, mà cả dư nghiệt của triều đình tiền nhiệm cũng xuất hiện. Những kẻ này là mối đe dọa rất lớn đối với hoàng thất, vì vậy việc xử tử bọn họ chắc chắn là do Tông Chính Tiêu ra lệnh.Nam nữ chính bị g.i.ế.c từ một tháng trước. Theo lẽ thường, từ lúc phát hiện thân phận nữ chính, bắt giữ dư nghiệt tiền triều, thẩm vấn, xét xử rồi thi hành án, toàn bộ quá trình này sẽ mất một khoảng thời gian.Hơn nữa, trong dịp Tết theo phong tục không nên thấy máu. Vì vậy, việc hành hình chắc hẳn đã được hoàn tất từ trước năm mới.Nghĩ lại, khoảng thời gian cận kề cuối năm, Tông Chính Tiêu vẫn luôn bận rộn. Khi ấy Nhung Âm không để ý nhiều, nhưng bây giờ mới nhận ra có lẽ chính là vì chuyện này.Nếu thân phận công chúa tiền triều của Tô Uyển Nhi là do chính Tông Chính Tiêu điều tra ra, vậy thì…Nhung Âm đột nhiên mở to mắt. Y bỗng nhớ lại, trong tiệc ngắm hoa hôm đó, thái độ của Tông Chính Tiêu đối với Ninh Vương rất tệ, còn Ninh Vương cùng cả gia đình thì tỏ ra vô cùng lo lắng, không đơn thuần chỉ là nỗi sợ trước uy nghiêm của hoàng đế. Khi đó y đã cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.Hơn nữa thật trùng hợp khi hôm đó Tô Uyển Nhi bị bệnh không thể đến dự tiệc, sắc mặt của Tông Chính Liên Kỳ cũng không mấy tốt. Cuối cùng trước khi rời đi, hình như Tông Chính Tiêu có nhắc đến việc nhà họ Tô gặp chuyện còn kéo theo cả phủ Ninh Vương, thậm chí còn cảnh báo họ rằng “nên dứt khoát thì dứt khoát.” Lúc ấy Nhung Âm không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì nên cũng chẳng bận tâm đến cuộc đối thoại đầy ẩn ý đó. Nhưng bây giờ nghĩ lại, trên đời làm gì có nhiều sự trùng hợp đến vậy? Nếu mạnh dạn suy đoán, e rằng vào thời điểm đó nhà họ Tô đã gặp phải tai họa gì đó làm lộ ra bí mật thân thế của nữ chính.Nói cách khác, Tông Chính Tiêu đã biết từ lâu rằng Tô Uyển Nhi chính là công chúa tiền triều!Màn sương mù che phủ sự thật dường như đã tan bớt, nhưng Nhung Âm vẫn cảm thấy bất an. Y có linh cảm rằng những gì mình vừa suy luận ra vẫn chưa phải toàn bộ sự thật.Nhung Âm nhắm mắt lại, cẩn thận hồi tưởng lại từng sự kiện đã xảy ra từ khi mình xuyên đến thế giới này đến giờ. Loại bỏ những ký ức chỉ mang tính bề mặt, một số chi tiết mơ hồ dần trở nên rõ ràng.Càng nhớ lại tim Nhung Âm càng đập nhanh, trán cũng bắt đầu rịn mồ hôi lạnh.Y nhận ra rằng từ ngày đầu tiên xuyên đến thế giới này, mọi hoạt động của y đều bị giới hạn trong hoàng cung, hơn nữa đều xoay quanh Tông Chính Tiêu.Con đường duy nhất để y tiếp nhận tin tức từ bên ngoài cũng chỉ có Tông Chính Tiêu. Chẳng hạn như bây giờ, chính vì Tông Chính Tiêu không nói gì với y, nên dù chuyện lớn như cái c.h.ế.t của nam nữ chính y cũng hoàn toàn không hay biết.Hay như việc y gặp được gia đình Ninh Vương cũng là nhờ tham gia tiệc ngắm hoa do Tông Chính Tiêu sắp xếp…Khoan đã!Trong đầu Nhung Âm chợt lóe lên một tia sáng. Y bỗng dưng nhận ra tại sao tiệc ngắm hoa nhất định phải tổ chức ở Ngân Giao Viên? Vì sao khi y muốn tránh mặt khách khứa, Tông Chính Tiêu lại nói không cần?Hôm đó trong bữa tiệc, chỉ có mình y là người ngoài. Những lời họ nói dường như chẳng liên quan gì đến y, nhưng Tông Chính Tiêu lại cố tình nhắc đến Tông Chính Liên Kỳ và Tô Uyển Nhi, cứ như thể đang cố ý để y nghe thấy.Nhưng rõ ràng Tông Chính Tiêu biết y chỉ là một kẻ không hiểu chuyện, một kẻ không am tường thế sự…Không đúng! Không đúng! Tông Chính Tiêu thực sự tin rằng y không hiểu gì sao?!Trước đây, Nhung Âm đã từng cảm thấy Tông Chính Tiêu thông minh đến mức đáng sợ, hoặc có lẽ phải nói là hắn quá hiểu rõ y. Bất kể y suy nghĩ gì Tông Chính Tiêu luôn có thể nhanh chóng đưa ra hành động phù hợp.Ban đầu y sợ Tông Chính Tiêu, thế là Tông Chính Tiêu chủ động đề nghị “chung sống hòa bình.” Khi y lén mắng Tông Chính Tiêu trong lòng, ngay sau đó liền bị hắn trêu chọc đủ kiểu. Khi y bắt đầu nhớ đến sự tồn tại của Lục Nga, chẳng bao lâu sau Lục Nga đã được điều đến bên cạnh y. Thậm chí ngay cả khi y thèm khát vàng bạc châu báu, Tông Chính Tiêu cũng lập tức ban thưởng cho y…
Nhung Âm hoàn toàn sững sờ. Dù biết rằng sau khi mình xuyên đến đây, hiệu ứng cánh bướm đã làm thay đổi rất nhiều sự kiện, ví dụ như số phận của Lục Nga hay chứng mất ngủ của Tông Chính Tiêu, nhưng y chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này…
Nam nữ chính trong nguyên tác lại c.h.ế.t thảm như vậy sao?!
Mấy tháng trước, trong tiệc ngắm hoa đó là lần đầu tiên Nhung Âm nhìn thấy nam chính Tông Chính Liên Kỳ, cũng là lần cuối cùng.
Khoảng thời gian từ lần gặp đó đến nay cũng chưa bao lâu, vậy mà mọi chuyện đã diễn biến đến mức thân phận nữ chính bị bại lộ, rồi còn bị c.h.é.m đầu cùng nam chính?!
Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến cốt truyện thay đổi nghiêm trọng đến thế?
Nhung Âm thất thần trở lại sân phơi, ngay cả chiếc rương quý giá cũng quên không cầm theo. Y đứng đó, ngây ngẩn nhìn cách bày trí trong đình, ánh mắt vô hồn.
Một lúc lâu sau y mới dần hoàn hồn, cắn ngón tay bắt đầu suy nghĩ thật nhanh.
Y nhớ rất rõ trong nguyên tác, thân phận của nữ chính vốn do chính cha mẹ ruột nàng, cũng chính là phu thê nhà họ Tô tự tiết lộ. Trước thời điểm đó, ngoài hai người họ ra không một ai hay biết sự thật.
Hiện tại, Tông Chính Tiêu vẫn an ổn ngồi trên ngôi vị hoàng đế, còn về sau sẽ truyền ngôi cho ai thì vẫn chưa rõ. Trong tình thế này, phu thê nhà họ Tô tuyệt đối không thể tự bại lộ bí mật lớn nhất của mình vào lúc này.
Hơn nữa, theo lời các cung nhân, không chỉ có thân phận của nữ chính bị phanh phui, mà cả dư nghiệt của triều đình tiền nhiệm cũng xuất hiện. Những kẻ này là mối đe dọa rất lớn đối với hoàng thất, vì vậy việc xử tử bọn họ chắc chắn là do Tông Chính Tiêu ra lệnh.
Nam nữ chính bị g.i.ế.c từ một tháng trước. Theo lẽ thường, từ lúc phát hiện thân phận nữ chính, bắt giữ dư nghiệt tiền triều, thẩm vấn, xét xử rồi thi hành án, toàn bộ quá trình này sẽ mất một khoảng thời gian.
Hơn nữa, trong dịp Tết theo phong tục không nên thấy máu. Vì vậy, việc hành hình chắc hẳn đã được hoàn tất từ trước năm mới.
Nghĩ lại, khoảng thời gian cận kề cuối năm, Tông Chính Tiêu vẫn luôn bận rộn. Khi ấy Nhung Âm không để ý nhiều, nhưng bây giờ mới nhận ra có lẽ chính là vì chuyện này.
Nếu thân phận công chúa tiền triều của Tô Uyển Nhi là do chính Tông Chính Tiêu điều tra ra, vậy thì…
Nhung Âm đột nhiên mở to mắt. Y bỗng nhớ lại, trong tiệc ngắm hoa hôm đó, thái độ của Tông Chính Tiêu đối với Ninh Vương rất tệ, còn Ninh Vương cùng cả gia đình thì tỏ ra vô cùng lo lắng, không đơn thuần chỉ là nỗi sợ trước uy nghiêm của hoàng đế. Khi đó y đã cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.
Hơn nữa thật trùng hợp khi hôm đó Tô Uyển Nhi bị bệnh không thể đến dự tiệc, sắc mặt của Tông Chính Liên Kỳ cũng không mấy tốt. Cuối cùng trước khi rời đi, hình như Tông Chính Tiêu có nhắc đến việc nhà họ Tô gặp chuyện còn kéo theo cả phủ Ninh Vương, thậm chí còn cảnh báo họ rằng “nên dứt khoát thì dứt khoát.”
Lúc ấy Nhung Âm không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì nên cũng chẳng bận tâm đến cuộc đối thoại đầy ẩn ý đó. Nhưng bây giờ nghĩ lại, trên đời làm gì có nhiều sự trùng hợp đến vậy? Nếu mạnh dạn suy đoán, e rằng vào thời điểm đó nhà họ Tô đã gặp phải tai họa gì đó làm lộ ra bí mật thân thế của nữ chính.
Nói cách khác, Tông Chính Tiêu đã biết từ lâu rằng Tô Uyển Nhi chính là công chúa tiền triều!
Màn sương mù che phủ sự thật dường như đã tan bớt, nhưng Nhung Âm vẫn cảm thấy bất an. Y có linh cảm rằng những gì mình vừa suy luận ra vẫn chưa phải toàn bộ sự thật.
Nhung Âm nhắm mắt lại, cẩn thận hồi tưởng lại từng sự kiện đã xảy ra từ khi mình xuyên đến thế giới này đến giờ. Loại bỏ những ký ức chỉ mang tính bề mặt, một số chi tiết mơ hồ dần trở nên rõ ràng.
Càng nhớ lại tim Nhung Âm càng đập nhanh, trán cũng bắt đầu rịn mồ hôi lạnh.
Y nhận ra rằng từ ngày đầu tiên xuyên đến thế giới này, mọi hoạt động của y đều bị giới hạn trong hoàng cung, hơn nữa đều xoay quanh Tông Chính Tiêu.
Con đường duy nhất để y tiếp nhận tin tức từ bên ngoài cũng chỉ có Tông Chính Tiêu. Chẳng hạn như bây giờ, chính vì Tông Chính Tiêu không nói gì với y, nên dù chuyện lớn như cái c.h.ế.t của nam nữ chính y cũng hoàn toàn không hay biết.
Hay như việc y gặp được gia đình Ninh Vương cũng là nhờ tham gia tiệc ngắm hoa do Tông Chính Tiêu sắp xếp…
Khoan đã!
Trong đầu Nhung Âm chợt lóe lên một tia sáng. Y bỗng dưng nhận ra tại sao tiệc ngắm hoa nhất định phải tổ chức ở Ngân Giao Viên? Vì sao khi y muốn tránh mặt khách khứa, Tông Chính Tiêu lại nói không cần?
Hôm đó trong bữa tiệc, chỉ có mình y là người ngoài. Những lời họ nói dường như chẳng liên quan gì đến y, nhưng Tông Chính Tiêu lại cố tình nhắc đến Tông Chính Liên Kỳ và Tô Uyển Nhi, cứ như thể đang cố ý để y nghe thấy.
Nhưng rõ ràng Tông Chính Tiêu biết y chỉ là một kẻ không hiểu chuyện, một kẻ không am tường thế sự…
Không đúng! Không đúng! Tông Chính Tiêu thực sự tin rằng y không hiểu gì sao?!
Trước đây, Nhung Âm đã từng cảm thấy Tông Chính Tiêu thông minh đến mức đáng sợ, hoặc có lẽ phải nói là hắn quá hiểu rõ y. Bất kể y suy nghĩ gì Tông Chính Tiêu luôn có thể nhanh chóng đưa ra hành động phù hợp.
Ban đầu y sợ Tông Chính Tiêu, thế là Tông Chính Tiêu chủ động đề nghị “chung sống hòa bình.” Khi y lén mắng Tông Chính Tiêu trong lòng, ngay sau đó liền bị hắn trêu chọc đủ kiểu. Khi y bắt đầu nhớ đến sự tồn tại của Lục Nga, chẳng bao lâu sau Lục Nga đã được điều đến bên cạnh y. Thậm chí ngay cả khi y thèm khát vàng bạc châu báu, Tông Chính Tiêu cũng lập tức ban thưởng cho y…
Tiểu Giao Nhân Bị Bạo Quân Nghe Thấy Tiếng LòngTác giả: Phạn TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhKhi Nhung Âm bị dòng sông chảy xiết cuốn đi, ý nghĩ đầu tiên của cậu không phải là cái c.h.ế.t đang cận kề, mà là cảm thấy may mắn vì đã cứu được đứa trẻ rơi xuống nước, ít nhất sinh mạng nhỏ bé đó còn sống, với vô vàn khả năng trong tương lai. Còn cậu, một người mang trong mình căn bệnh nan y, chỉ còn một năm để sống, việc c.h.ế.t sớm hay muộn cũng chẳng khác nhau. Đây là lần đầu tiên cậu cảm ơn 21 năm cuộc đời khổ cực của mình, với thân phận cô nhi không gia đình, không bạn bè thân thiết, nên cậu không sợ chết, cũng không làm ai phải thương tâm. Cậu chỉ mong kiếp sau, trời không bắt cậu phải sống cô đơn như vậy. Nhung Âm chấp nhận tâm nguyện, từ bỏ giãy giụa, nhắm mắt lại, bình thản chờ đợi cái c.h.ế.t đến gần. Nhưng trong khoảnh khắc cậu nghĩ sẽ bị ngộp thở và phải chịu những cơn đau, một điều bất ngờ đã xảy ra: cậu cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, hô hấp thoải mái như trên bờ. Khi Nhung Âm đang nghi hoặc, một giọng nói già nua vang lên trong đầu cậu: “Thiên hành hữu thường… Nhung Âm hoàn toàn sững sờ. Dù biết rằng sau khi mình xuyên đến đây, hiệu ứng cánh bướm đã làm thay đổi rất nhiều sự kiện, ví dụ như số phận của Lục Nga hay chứng mất ngủ của Tông Chính Tiêu, nhưng y chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này…Nam nữ chính trong nguyên tác lại c.h.ế.t thảm như vậy sao?!Mấy tháng trước, trong tiệc ngắm hoa đó là lần đầu tiên Nhung Âm nhìn thấy nam chính Tông Chính Liên Kỳ, cũng là lần cuối cùng.Khoảng thời gian từ lần gặp đó đến nay cũng chưa bao lâu, vậy mà mọi chuyện đã diễn biến đến mức thân phận nữ chính bị bại lộ, rồi còn bị c.h.é.m đầu cùng nam chính?!Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến cốt truyện thay đổi nghiêm trọng đến thế?Nhung Âm thất thần trở lại sân phơi, ngay cả chiếc rương quý giá cũng quên không cầm theo. Y đứng đó, ngây ngẩn nhìn cách bày trí trong đình, ánh mắt vô hồn.Một lúc lâu sau y mới dần hoàn hồn, cắn ngón tay bắt đầu suy nghĩ thật nhanh.Y nhớ rất rõ trong nguyên tác, thân phận của nữ chính vốn do chính cha mẹ ruột nàng, cũng chính là phu thê nhà họ Tô tự tiết lộ. Trước thời điểm đó, ngoài hai người họ ra không một ai hay biết sự thật.Hiện tại, Tông Chính Tiêu vẫn an ổn ngồi trên ngôi vị hoàng đế, còn về sau sẽ truyền ngôi cho ai thì vẫn chưa rõ. Trong tình thế này, phu thê nhà họ Tô tuyệt đối không thể tự bại lộ bí mật lớn nhất của mình vào lúc này.Hơn nữa, theo lời các cung nhân, không chỉ có thân phận của nữ chính bị phanh phui, mà cả dư nghiệt của triều đình tiền nhiệm cũng xuất hiện. Những kẻ này là mối đe dọa rất lớn đối với hoàng thất, vì vậy việc xử tử bọn họ chắc chắn là do Tông Chính Tiêu ra lệnh.Nam nữ chính bị g.i.ế.c từ một tháng trước. Theo lẽ thường, từ lúc phát hiện thân phận nữ chính, bắt giữ dư nghiệt tiền triều, thẩm vấn, xét xử rồi thi hành án, toàn bộ quá trình này sẽ mất một khoảng thời gian.Hơn nữa, trong dịp Tết theo phong tục không nên thấy máu. Vì vậy, việc hành hình chắc hẳn đã được hoàn tất từ trước năm mới.Nghĩ lại, khoảng thời gian cận kề cuối năm, Tông Chính Tiêu vẫn luôn bận rộn. Khi ấy Nhung Âm không để ý nhiều, nhưng bây giờ mới nhận ra có lẽ chính là vì chuyện này.Nếu thân phận công chúa tiền triều của Tô Uyển Nhi là do chính Tông Chính Tiêu điều tra ra, vậy thì…Nhung Âm đột nhiên mở to mắt. Y bỗng nhớ lại, trong tiệc ngắm hoa hôm đó, thái độ của Tông Chính Tiêu đối với Ninh Vương rất tệ, còn Ninh Vương cùng cả gia đình thì tỏ ra vô cùng lo lắng, không đơn thuần chỉ là nỗi sợ trước uy nghiêm của hoàng đế. Khi đó y đã cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.Hơn nữa thật trùng hợp khi hôm đó Tô Uyển Nhi bị bệnh không thể đến dự tiệc, sắc mặt của Tông Chính Liên Kỳ cũng không mấy tốt. Cuối cùng trước khi rời đi, hình như Tông Chính Tiêu có nhắc đến việc nhà họ Tô gặp chuyện còn kéo theo cả phủ Ninh Vương, thậm chí còn cảnh báo họ rằng “nên dứt khoát thì dứt khoát.” Lúc ấy Nhung Âm không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì nên cũng chẳng bận tâm đến cuộc đối thoại đầy ẩn ý đó. Nhưng bây giờ nghĩ lại, trên đời làm gì có nhiều sự trùng hợp đến vậy? Nếu mạnh dạn suy đoán, e rằng vào thời điểm đó nhà họ Tô đã gặp phải tai họa gì đó làm lộ ra bí mật thân thế của nữ chính.Nói cách khác, Tông Chính Tiêu đã biết từ lâu rằng Tô Uyển Nhi chính là công chúa tiền triều!Màn sương mù che phủ sự thật dường như đã tan bớt, nhưng Nhung Âm vẫn cảm thấy bất an. Y có linh cảm rằng những gì mình vừa suy luận ra vẫn chưa phải toàn bộ sự thật.Nhung Âm nhắm mắt lại, cẩn thận hồi tưởng lại từng sự kiện đã xảy ra từ khi mình xuyên đến thế giới này đến giờ. Loại bỏ những ký ức chỉ mang tính bề mặt, một số chi tiết mơ hồ dần trở nên rõ ràng.Càng nhớ lại tim Nhung Âm càng đập nhanh, trán cũng bắt đầu rịn mồ hôi lạnh.Y nhận ra rằng từ ngày đầu tiên xuyên đến thế giới này, mọi hoạt động của y đều bị giới hạn trong hoàng cung, hơn nữa đều xoay quanh Tông Chính Tiêu.Con đường duy nhất để y tiếp nhận tin tức từ bên ngoài cũng chỉ có Tông Chính Tiêu. Chẳng hạn như bây giờ, chính vì Tông Chính Tiêu không nói gì với y, nên dù chuyện lớn như cái c.h.ế.t của nam nữ chính y cũng hoàn toàn không hay biết.Hay như việc y gặp được gia đình Ninh Vương cũng là nhờ tham gia tiệc ngắm hoa do Tông Chính Tiêu sắp xếp…Khoan đã!Trong đầu Nhung Âm chợt lóe lên một tia sáng. Y bỗng dưng nhận ra tại sao tiệc ngắm hoa nhất định phải tổ chức ở Ngân Giao Viên? Vì sao khi y muốn tránh mặt khách khứa, Tông Chính Tiêu lại nói không cần?Hôm đó trong bữa tiệc, chỉ có mình y là người ngoài. Những lời họ nói dường như chẳng liên quan gì đến y, nhưng Tông Chính Tiêu lại cố tình nhắc đến Tông Chính Liên Kỳ và Tô Uyển Nhi, cứ như thể đang cố ý để y nghe thấy.Nhưng rõ ràng Tông Chính Tiêu biết y chỉ là một kẻ không hiểu chuyện, một kẻ không am tường thế sự…Không đúng! Không đúng! Tông Chính Tiêu thực sự tin rằng y không hiểu gì sao?!Trước đây, Nhung Âm đã từng cảm thấy Tông Chính Tiêu thông minh đến mức đáng sợ, hoặc có lẽ phải nói là hắn quá hiểu rõ y. Bất kể y suy nghĩ gì Tông Chính Tiêu luôn có thể nhanh chóng đưa ra hành động phù hợp.Ban đầu y sợ Tông Chính Tiêu, thế là Tông Chính Tiêu chủ động đề nghị “chung sống hòa bình.” Khi y lén mắng Tông Chính Tiêu trong lòng, ngay sau đó liền bị hắn trêu chọc đủ kiểu. Khi y bắt đầu nhớ đến sự tồn tại của Lục Nga, chẳng bao lâu sau Lục Nga đã được điều đến bên cạnh y. Thậm chí ngay cả khi y thèm khát vàng bạc châu báu, Tông Chính Tiêu cũng lập tức ban thưởng cho y…