"Cảm ơn quý khách! Hẹn gặp lại!" Cánh cửa tự động của siêu thị mở ra kèm theo giọng nói vui vẻ từ nhân viên. Một chàng trai trẻ mặc áo hoodie màu xám, tay cầm túi mua sắm in hình dâu tây đầy ắp nguyên liệu, bước đi về phía trạm xe buýt. "Một vết nứt đã xuất hiện ở ngã tư, giao thông đang được kiểm soát. Xin quý khách hợp tác." Chàng trai nghiêng đầu trước cảnh tượng lạ lẫm trên con đường quen thuộc của mình. Một người mặc áo vest an toàn màu vàng huỳnh quang bên ngoài bộ vest, đội mũ bảo hộ màu vàng, đang chặn lối đi và vung cây gậy phát sáng màu đỏ. Trên đầu họ, lối vào của một vết nứt lấp lánh màu xanh lam hiện ra. Bên dưới vết nứt đó, các thợ săn đang vật lộn chiến đấu với những con quái vật đã chui qua. "Kyahaaa!" "Chết tiệt! Chưa xong nữa à?" "Chỉ một chút nữa thôi...!" Một con thằn lằn lớn bằng chiếc xe hơi vung cái đuôi gai góc của nó một cách dữ dội, phát ra tiếng kêu kỳ quái. Một thợ săn với tấm khiên chặn đòn tấn công, nhưng con thằn lằn, hăng máu lên, tiếp tục quật đuôi…
Chương 71
Thợ Săn Muốn Sống Ẩn DậtTác giả: Baek Sam, LigongTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế"Cảm ơn quý khách! Hẹn gặp lại!" Cánh cửa tự động của siêu thị mở ra kèm theo giọng nói vui vẻ từ nhân viên. Một chàng trai trẻ mặc áo hoodie màu xám, tay cầm túi mua sắm in hình dâu tây đầy ắp nguyên liệu, bước đi về phía trạm xe buýt. "Một vết nứt đã xuất hiện ở ngã tư, giao thông đang được kiểm soát. Xin quý khách hợp tác." Chàng trai nghiêng đầu trước cảnh tượng lạ lẫm trên con đường quen thuộc của mình. Một người mặc áo vest an toàn màu vàng huỳnh quang bên ngoài bộ vest, đội mũ bảo hộ màu vàng, đang chặn lối đi và vung cây gậy phát sáng màu đỏ. Trên đầu họ, lối vào của một vết nứt lấp lánh màu xanh lam hiện ra. Bên dưới vết nứt đó, các thợ săn đang vật lộn chiến đấu với những con quái vật đã chui qua. "Kyahaaa!" "Chết tiệt! Chưa xong nữa à?" "Chỉ một chút nữa thôi...!" Một con thằn lằn lớn bằng chiếc xe hơi vung cái đuôi gai góc của nó một cách dữ dội, phát ra tiếng kêu kỳ quái. Một thợ săn với tấm khiên chặn đòn tấn công, nhưng con thằn lằn, hăng máu lên, tiếp tục quật đuôi… Đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 của hội Pado danh giá nghe tên có vẻ như một bộ phận chuyên hỗ trợ cho đội chiến đấu.Nhưng thực tế lại khác hẳn. Đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 thường phụ trách các công việc thông thường của hội, nhưng khi nhận lệnh từ Lee Sa-young, họ ưu tiên thực hiện như một đội đặc nhiệm.Tại thời điểm này, trong đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 của Hội Pado có hai thợ săn hạng cao.Đầu tiên, xếp hạng 34, Seo Min-gi, bậc thầy của ẩn thân, đột nhập, thu thập thông tin và thao túng, được biết đến với biệt danh "Phép Màu Nhỏ".Thứ hai, xếp hạng 50, Choi Go-yo, một thanh niên với biệt danh "Người Mở Khóa Lãng Mạn", nổi tiếng với kỹ năng mở khóa.Choi Go-yo, tên thợ săn Người Mở Khóa Lãng Mạn, đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật rất quan trọng trong lúc Seo Min-gi đi công tác nước ngoài, đó là theo dõi và báo cáo mọi hành tung của một nhân viên bán thời gian tại tiệm canh giải rượu cho Lee Sa-young!Mục tiêu của anh ta, nhân viên bán thời gian tại tiệm canh giải rượu, mỗi sáng đều đến cảng Incheon để thực hiện một nhiệm vụ bí mật mà Lee Sa-young giao phó. Do đó, Choi Go-yo cũng phải từ bỏ giấc ngủ sáng sớm và đến cảng Incheon vào mỗi bình minh.Sử dụng một chiếc điện thoại có khả năng phóng đại 10.000 lần, anh ta chụp ảnh từ rất xa và gửi báo cáo cho Lee Sa-young. Đây là mẹo mà Seo Min-gi đã dạy. Tên nhân viên bán thời gian có cảm giác nhạy bén đến khó chịu, nên nếu đến quá gần sẽ bị phát hiện.Hôm nay, sau khi chụp và gửi bức ảnh của tên nhân viên bán thời gian nhỏ như con kiến, anh ta đang xem một chương trình hài trên YouTube qua tai nghe không dây. Nhưng rồi, bất ngờ, anh ta nhận được tin nhắn từ Hội Trưởng!Hội Trưởng: Kiểm tra tình trạng của mục tiêuAnh ta vừa xem đến đoạn thú vị nhất. Lầm bầm trong miệng, anh ta phóng tầm nhìn về phía nóc container nơi tên nhân viên bán thời gian đứng."Chết tiệt, hắn đâu rồi?"Thấy mái container trống trơn, đầu óc Choi Go-yo bỗng trở nên trống rỗng. Anh ta nhanh chóng và lặng lẽ di chuyển về phía container mà mục tiêu đã đứng trước đó. May mắn thay, lúc này trời còn quá sớm, cảng vẫn còn say ngủ, và anh ta không gặp ai trên đường đi.Giờ đây, anh ta đang bám chặt vào tường của container đối diện, giống như một con ve sầu. Áp tai vào container, anh ta tập trung vào những âm thanh phát ra từ bên trong.Thịch, thịch, thịch. Có những âm thanh đều đều của thứ gì đó va đập, tiếng bì bạch khi da thịt va chạm, một cái gì đó bay vèo qua không khí, và những tiếng r*n r*, hổn hển như thể ai đó đang bị nghẹn.Choi Go-yo bắt đầu run lên vì sợ hãi. Chắc chắn mục tiêu của anh ta đã bị phát hiện và bị kéo vào trong! Đám côn đồ hạ cấp này chắc chắn đang đánh đập thợ săn cấp D mới thức tỉnh.Tới lúc rồi, Go-yo! Tới lúc thể hiện điệu nhảy cuối cùng mãn nhãn nhất trong cuộc đời 20 năm của mình. Với sức mạnh đôi chân đáng kinh ngạc của một Thức tỉnh giả hạng A, Choi Go-yo đá bật cửa sắt, lăn nhanh qua khe cửa mở và tạo dáng khi tiến vào container."Này, tụi hèn! Đừng có mà đánh đập kẻ yếu!"Choi Go-yo đã tưởng tượng ra cảnh tượng nhân viên bán thời gian từ tiệm canh giải rượu đang nằm bất lực trên sàn, bị bao vây bởi những tên xấu xa đánh đập. Một cảnh thường thấy trong các vụ bắt cóc. Anh ta sẽ hạ gục bọn chúng chỉ với vài cú đá và giải cứu kịch tính tên nhân viên bán thời gian.Hình ảnh thợ săn đáng ngưỡng mộ và phong cách, Choi Go-yo. Trong trí tưởng tượng tuyệt vời của anh ta, Lee Sa-young thậm chí còn đề nghị tăng lương để tỏ lòng biết ơn.Tuy nhiên, cảnh tượng trong container lại khác xa so với những gì anh tưởng tượng. Choi Go-yo thấy mình đang chạm mắt với một gã có gương mặt sưng tấy như bánh bao hấp. Thời gian dường như chậm lại."...Hả?"Cảnh tượng trước mắt anh...Hoàn toàn khác với những gì anh đã tưởng tượng.Rầm! Tên bánh bao hấp bay văng khỏi container, lăn lộn cho đến khi đập vào một container khác rồi dừng lại. Hắn còn sống không? Choi Go-yo, lần đầu thấy cảnh tượng kỳ quái như thế, há hốc miệng và quay lại nhìn vào bên trong container.Quả thật là có người... đang đánh đập ai đó.'...Có thật không đây?'Nhân viên bán thời gian từ tiệm canh giải rượu đang dọn sạch bọn bắt cóc.Tiêu diệt bọn chúng hoàn toàn.
Đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 của hội Pado danh giá nghe tên có vẻ như một bộ phận chuyên hỗ trợ cho đội chiến đấu.
Nhưng thực tế lại khác hẳn. Đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 thường phụ trách các công việc thông thường của hội, nhưng khi nhận lệnh từ Lee Sa-young, họ ưu tiên thực hiện như một đội đặc nhiệm.
Tại thời điểm này, trong đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 của Hội Pado có hai thợ săn hạng cao.
Đầu tiên, xếp hạng 34, Seo Min-gi, bậc thầy của ẩn thân, đột nhập, thu thập thông tin và thao túng, được biết đến với biệt danh "Phép Màu Nhỏ".
Thứ hai, xếp hạng 50, Choi Go-yo, một thanh niên với biệt danh "Người Mở Khóa Lãng Mạn", nổi tiếng với kỹ năng mở khóa.
Choi Go-yo, tên thợ săn Người Mở Khóa Lãng Mạn, đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật rất quan trọng trong lúc Seo Min-gi đi công tác nước ngoài, đó là theo dõi và báo cáo mọi hành tung của một nhân viên bán thời gian tại tiệm canh giải rượu cho Lee Sa-young!
Mục tiêu của anh ta, nhân viên bán thời gian tại tiệm canh giải rượu, mỗi sáng đều đến cảng Incheon để thực hiện một nhiệm vụ bí mật mà Lee Sa-young giao phó. Do đó, Choi Go-yo cũng phải từ bỏ giấc ngủ sáng sớm và đến cảng Incheon vào mỗi bình minh.
Sử dụng một chiếc điện thoại có khả năng phóng đại 10.000 lần, anh ta chụp ảnh từ rất xa và gửi báo cáo cho Lee Sa-young. Đây là mẹo mà Seo Min-gi đã dạy. Tên nhân viên bán thời gian có cảm giác nhạy bén đến khó chịu, nên nếu đến quá gần sẽ bị phát hiện.
Hôm nay, sau khi chụp và gửi bức ảnh của tên nhân viên bán thời gian nhỏ như con kiến, anh ta đang xem một chương trình hài trên YouTube qua tai nghe không dây. Nhưng rồi, bất ngờ, anh ta nhận được tin nhắn từ Hội Trưởng!
Hội Trưởng: Kiểm tra tình trạng của mục tiêu
Anh ta vừa xem đến đoạn thú vị nhất. Lầm bầm trong miệng, anh ta phóng tầm nhìn về phía nóc container nơi tên nhân viên bán thời gian đứng.
"Chết tiệt, hắn đâu rồi?"
Thấy mái container trống trơn, đầu óc Choi Go-yo bỗng trở nên trống rỗng. Anh ta nhanh chóng và lặng lẽ di chuyển về phía container mà mục tiêu đã đứng trước đó. May mắn thay, lúc này trời còn quá sớm, cảng vẫn còn say ngủ, và anh ta không gặp ai trên đường đi.
Giờ đây, anh ta đang bám chặt vào tường của container đối diện, giống như một con ve sầu. Áp tai vào container, anh ta tập trung vào những âm thanh phát ra từ bên trong.
Thịch, thịch, thịch. Có những âm thanh đều đều của thứ gì đó va đập, tiếng bì bạch khi da thịt va chạm, một cái gì đó bay vèo qua không khí, và những tiếng r*n r*, hổn hển như thể ai đó đang bị nghẹn.
Choi Go-yo bắt đầu run lên vì sợ hãi. Chắc chắn mục tiêu của anh ta đã bị phát hiện và bị kéo vào trong! Đám côn đồ hạ cấp này chắc chắn đang đánh đập thợ săn cấp D mới thức tỉnh.
Tới lúc rồi, Go-yo! Tới lúc thể hiện điệu nhảy cuối cùng mãn nhãn nhất trong cuộc đời 20 năm của mình. Với sức mạnh đôi chân đáng kinh ngạc của một Thức tỉnh giả hạng A, Choi Go-yo đá bật cửa sắt, lăn nhanh qua khe cửa mở và tạo dáng khi tiến vào container.
"Này, tụi hèn! Đừng có mà đánh đập kẻ yếu!"
Choi Go-yo đã tưởng tượng ra cảnh tượng nhân viên bán thời gian từ tiệm canh giải rượu đang nằm bất lực trên sàn, bị bao vây bởi những tên xấu xa đánh đập. Một cảnh thường thấy trong các vụ bắt cóc. Anh ta sẽ hạ gục bọn chúng chỉ với vài cú đá và giải cứu kịch tính tên nhân viên bán thời gian.
Hình ảnh thợ săn đáng ngưỡng mộ và phong cách, Choi Go-yo. Trong trí tưởng tượng tuyệt vời của anh ta, Lee Sa-young thậm chí còn đề nghị tăng lương để tỏ lòng biết ơn.
Tuy nhiên, cảnh tượng trong container lại khác xa so với những gì anh tưởng tượng. Choi Go-yo thấy mình đang chạm mắt với một gã có gương mặt sưng tấy như bánh bao hấp. Thời gian dường như chậm lại.
"...Hả?"
Cảnh tượng trước mắt anh...
Hoàn toàn khác với những gì anh đã tưởng tượng.
Rầm! Tên bánh bao hấp bay văng khỏi container, lăn lộn cho đến khi đập vào một container khác rồi dừng lại. Hắn còn sống không? Choi Go-yo, lần đầu thấy cảnh tượng kỳ quái như thế, há hốc miệng và quay lại nhìn vào bên trong container.
Quả thật là có người... đang đánh đập ai đó.
'...Có thật không đây?'
Nhân viên bán thời gian từ tiệm canh giải rượu đang dọn sạch bọn bắt cóc.
Tiêu diệt bọn chúng hoàn toàn.
Thợ Săn Muốn Sống Ẩn DậtTác giả: Baek Sam, LigongTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế"Cảm ơn quý khách! Hẹn gặp lại!" Cánh cửa tự động của siêu thị mở ra kèm theo giọng nói vui vẻ từ nhân viên. Một chàng trai trẻ mặc áo hoodie màu xám, tay cầm túi mua sắm in hình dâu tây đầy ắp nguyên liệu, bước đi về phía trạm xe buýt. "Một vết nứt đã xuất hiện ở ngã tư, giao thông đang được kiểm soát. Xin quý khách hợp tác." Chàng trai nghiêng đầu trước cảnh tượng lạ lẫm trên con đường quen thuộc của mình. Một người mặc áo vest an toàn màu vàng huỳnh quang bên ngoài bộ vest, đội mũ bảo hộ màu vàng, đang chặn lối đi và vung cây gậy phát sáng màu đỏ. Trên đầu họ, lối vào của một vết nứt lấp lánh màu xanh lam hiện ra. Bên dưới vết nứt đó, các thợ săn đang vật lộn chiến đấu với những con quái vật đã chui qua. "Kyahaaa!" "Chết tiệt! Chưa xong nữa à?" "Chỉ một chút nữa thôi...!" Một con thằn lằn lớn bằng chiếc xe hơi vung cái đuôi gai góc của nó một cách dữ dội, phát ra tiếng kêu kỳ quái. Một thợ săn với tấm khiên chặn đòn tấn công, nhưng con thằn lằn, hăng máu lên, tiếp tục quật đuôi… Đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 của hội Pado danh giá nghe tên có vẻ như một bộ phận chuyên hỗ trợ cho đội chiến đấu.Nhưng thực tế lại khác hẳn. Đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 thường phụ trách các công việc thông thường của hội, nhưng khi nhận lệnh từ Lee Sa-young, họ ưu tiên thực hiện như một đội đặc nhiệm.Tại thời điểm này, trong đội Hỗ Trợ Chiến Đấu 1 của Hội Pado có hai thợ săn hạng cao.Đầu tiên, xếp hạng 34, Seo Min-gi, bậc thầy của ẩn thân, đột nhập, thu thập thông tin và thao túng, được biết đến với biệt danh "Phép Màu Nhỏ".Thứ hai, xếp hạng 50, Choi Go-yo, một thanh niên với biệt danh "Người Mở Khóa Lãng Mạn", nổi tiếng với kỹ năng mở khóa.Choi Go-yo, tên thợ săn Người Mở Khóa Lãng Mạn, đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật rất quan trọng trong lúc Seo Min-gi đi công tác nước ngoài, đó là theo dõi và báo cáo mọi hành tung của một nhân viên bán thời gian tại tiệm canh giải rượu cho Lee Sa-young!Mục tiêu của anh ta, nhân viên bán thời gian tại tiệm canh giải rượu, mỗi sáng đều đến cảng Incheon để thực hiện một nhiệm vụ bí mật mà Lee Sa-young giao phó. Do đó, Choi Go-yo cũng phải từ bỏ giấc ngủ sáng sớm và đến cảng Incheon vào mỗi bình minh.Sử dụng một chiếc điện thoại có khả năng phóng đại 10.000 lần, anh ta chụp ảnh từ rất xa và gửi báo cáo cho Lee Sa-young. Đây là mẹo mà Seo Min-gi đã dạy. Tên nhân viên bán thời gian có cảm giác nhạy bén đến khó chịu, nên nếu đến quá gần sẽ bị phát hiện.Hôm nay, sau khi chụp và gửi bức ảnh của tên nhân viên bán thời gian nhỏ như con kiến, anh ta đang xem một chương trình hài trên YouTube qua tai nghe không dây. Nhưng rồi, bất ngờ, anh ta nhận được tin nhắn từ Hội Trưởng!Hội Trưởng: Kiểm tra tình trạng của mục tiêuAnh ta vừa xem đến đoạn thú vị nhất. Lầm bầm trong miệng, anh ta phóng tầm nhìn về phía nóc container nơi tên nhân viên bán thời gian đứng."Chết tiệt, hắn đâu rồi?"Thấy mái container trống trơn, đầu óc Choi Go-yo bỗng trở nên trống rỗng. Anh ta nhanh chóng và lặng lẽ di chuyển về phía container mà mục tiêu đã đứng trước đó. May mắn thay, lúc này trời còn quá sớm, cảng vẫn còn say ngủ, và anh ta không gặp ai trên đường đi.Giờ đây, anh ta đang bám chặt vào tường của container đối diện, giống như một con ve sầu. Áp tai vào container, anh ta tập trung vào những âm thanh phát ra từ bên trong.Thịch, thịch, thịch. Có những âm thanh đều đều của thứ gì đó va đập, tiếng bì bạch khi da thịt va chạm, một cái gì đó bay vèo qua không khí, và những tiếng r*n r*, hổn hển như thể ai đó đang bị nghẹn.Choi Go-yo bắt đầu run lên vì sợ hãi. Chắc chắn mục tiêu của anh ta đã bị phát hiện và bị kéo vào trong! Đám côn đồ hạ cấp này chắc chắn đang đánh đập thợ săn cấp D mới thức tỉnh.Tới lúc rồi, Go-yo! Tới lúc thể hiện điệu nhảy cuối cùng mãn nhãn nhất trong cuộc đời 20 năm của mình. Với sức mạnh đôi chân đáng kinh ngạc của một Thức tỉnh giả hạng A, Choi Go-yo đá bật cửa sắt, lăn nhanh qua khe cửa mở và tạo dáng khi tiến vào container."Này, tụi hèn! Đừng có mà đánh đập kẻ yếu!"Choi Go-yo đã tưởng tượng ra cảnh tượng nhân viên bán thời gian từ tiệm canh giải rượu đang nằm bất lực trên sàn, bị bao vây bởi những tên xấu xa đánh đập. Một cảnh thường thấy trong các vụ bắt cóc. Anh ta sẽ hạ gục bọn chúng chỉ với vài cú đá và giải cứu kịch tính tên nhân viên bán thời gian.Hình ảnh thợ săn đáng ngưỡng mộ và phong cách, Choi Go-yo. Trong trí tưởng tượng tuyệt vời của anh ta, Lee Sa-young thậm chí còn đề nghị tăng lương để tỏ lòng biết ơn.Tuy nhiên, cảnh tượng trong container lại khác xa so với những gì anh tưởng tượng. Choi Go-yo thấy mình đang chạm mắt với một gã có gương mặt sưng tấy như bánh bao hấp. Thời gian dường như chậm lại."...Hả?"Cảnh tượng trước mắt anh...Hoàn toàn khác với những gì anh đã tưởng tượng.Rầm! Tên bánh bao hấp bay văng khỏi container, lăn lộn cho đến khi đập vào một container khác rồi dừng lại. Hắn còn sống không? Choi Go-yo, lần đầu thấy cảnh tượng kỳ quái như thế, há hốc miệng và quay lại nhìn vào bên trong container.Quả thật là có người... đang đánh đập ai đó.'...Có thật không đây?'Nhân viên bán thời gian từ tiệm canh giải rượu đang dọn sạch bọn bắt cóc.Tiêu diệt bọn chúng hoàn toàn.