Tác giả:

"Cảm ơn quý khách! Hẹn gặp lại!" Cánh cửa tự động của siêu thị mở ra kèm theo giọng nói vui vẻ từ nhân viên. Một chàng trai trẻ mặc áo hoodie màu xám, tay cầm túi mua sắm in hình dâu tây đầy ắp nguyên liệu, bước đi về phía trạm xe buýt. "Một vết nứt đã xuất hiện ở ngã tư, giao thông đang được kiểm soát. Xin quý khách hợp tác." Chàng trai nghiêng đầu trước cảnh tượng lạ lẫm trên con đường quen thuộc của mình. Một người mặc áo vest an toàn màu vàng huỳnh quang bên ngoài bộ vest, đội mũ bảo hộ màu vàng, đang chặn lối đi và vung cây gậy phát sáng màu đỏ. Trên đầu họ, lối vào của một vết nứt lấp lánh màu xanh lam hiện ra. Bên dưới vết nứt đó, các thợ săn đang vật lộn chiến đấu với những con quái vật đã chui qua. "Kyahaaa!" "Chết tiệt! Chưa xong nữa à?" "Chỉ một chút nữa thôi...!" Một con thằn lằn lớn bằng chiếc xe hơi vung cái đuôi gai góc của nó một cách dữ dội, phát ra tiếng kêu kỳ quái. Một thợ săn với tấm khiên chặn đòn tấn công, nhưng con thằn lằn, hăng máu lên, tiếp tục quật đuôi…

Chương 87: Bỏ trốn

Thợ Săn Muốn Sống Ẩn DậtTác giả: Baek Sam, LigongTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế"Cảm ơn quý khách! Hẹn gặp lại!" Cánh cửa tự động của siêu thị mở ra kèm theo giọng nói vui vẻ từ nhân viên. Một chàng trai trẻ mặc áo hoodie màu xám, tay cầm túi mua sắm in hình dâu tây đầy ắp nguyên liệu, bước đi về phía trạm xe buýt. "Một vết nứt đã xuất hiện ở ngã tư, giao thông đang được kiểm soát. Xin quý khách hợp tác." Chàng trai nghiêng đầu trước cảnh tượng lạ lẫm trên con đường quen thuộc của mình. Một người mặc áo vest an toàn màu vàng huỳnh quang bên ngoài bộ vest, đội mũ bảo hộ màu vàng, đang chặn lối đi và vung cây gậy phát sáng màu đỏ. Trên đầu họ, lối vào của một vết nứt lấp lánh màu xanh lam hiện ra. Bên dưới vết nứt đó, các thợ săn đang vật lộn chiến đấu với những con quái vật đã chui qua. "Kyahaaa!" "Chết tiệt! Chưa xong nữa à?" "Chỉ một chút nữa thôi...!" Một con thằn lằn lớn bằng chiếc xe hơi vung cái đuôi gai góc của nó một cách dữ dội, phát ra tiếng kêu kỳ quái. Một thợ săn với tấm khiên chặn đòn tấn công, nhưng con thằn lằn, hăng máu lên, tiếp tục quật đuôi… "Hộc... hộc..."Dưới chân núi Jirisan, một chàng trai trẻ trong trang phục leo núi sặc sỡ, đội mũ và đeo kính râm lảo đảo bước xuống. Cậu thở hồng hộc đến mức những người leo núi khác phải ngoái nhìn. Chưa kể, nhóm đàn ông trong bộ vest đuổi theo phía sau càng làm cậu thêm nổi bật.Jung Young-sook, thư ký của Câu lạc bộ Leo núi Hanmaum, tặc lưỡi khi nhìn cảnh cậu thanh niên bị rượt đuổi xuống núi."Ôi trời... chúng ta có nên báo cáo chuyện cậu thanh niên kia không nhỉ?""Thật đấy. Mấy người trông như đặc vụ kia làm gì trên núi vậy?""Thôi kệ đi. Có lẽ họ đang quay phim ấy mà.""Ôi chà, vậy là mình sắp lên phim sao?"Khi cuộc bàn tán của các thành viên câu lạc bộ leo núi dần chìm xuống, chàng trai cuối cùng cũng đặt chân xuống mặt đất bằng phẳng. Cậu ngã phịch xuống với tiếng động lớn rồi giơ tay lên như thể chiến thắng."Chết tiệt! Cuối cùng! Cuối cùng mình cũng tự do rồi!"Một cơn gió mạnh thổi bay chiếc mũ của cậu, để lộ gương mặt đầy xúc động với đôi mắt rưng rưng. Người đàn ông trong bộ vest phía sau lấy bộ đàm ra và báo cáo."Vâng, tổ trưởng. Hong Ye-seong-ssi vừa mới xuống tới nơi. Chúng tôi sẽ di chuyển ngay tới Songdo.""Uwaaah!""Không, đó không phải là tiếng hươu đâu. Đó là tiếng khóc vì vui sướng của Hong Ye-seong-ssi. Vâng, vâng. Đã rõ."Chàng trai trẻ, vui sướng vì đã đặt chân lên mặt đất bằng phẳng, chính là Hong Ye-seong. Nghệ nhân hạng S duy nhất còn tồn tại. Cậu vừa kết thúc quãng thời gian dài bị giam lỏng tại đỉnh Banya ở Jirisan và đã trở lại với thế giới văn minh."Yahooo!"Để tham gia buổi đấu giá sắp được tổ chức tại Songdo!Và giờ đây— chỉ còn một tuần nữa là đến Triển lãm Nghệ nhân. Ngày Hong Ye-seong trở lại thế giới trần tục với tiếng gầm vang, một bài đăng ẩn danh xuất hiện trên bảng tin của HunterNet. Đó là tin tức về việc nhìn thấy Hong Ye-seong.Tiêu đề: [Ẩn danh] Chuyện gì đây? Hong Ye-seong đã xuống núi?Sao cậu ấy lại ở đây?Bình luận (99+):— Gì chứ, xuống núi rồi sao?— Thật à? Chưa thấy báo chí đăng gì cả.— Cuối cùng cũng chế ra được nút thoát rồi à...— À, Triển lãm Nghệ nhân chỉ còn một tuần nữa, chắc cũng đến lúc xuống núi rồi.⤷ Lần trước cậu ấy xuống ngay trước hôm diễn ra luôn... Hong Ye-seong chắc hẳn đã cố gắng nhiều lắm...⤷ Thật luôn đó, haha ㅋㅋㅋ— Bạn đang ở đâu vậy, người đăng?⤷ Ở quán gà.⤷?? Lololol ㅋㅋ⤷ Nơi đầu tiên cậu ấy ghé là quán gà?⤷ À ㅋㅋ, ngay cả người xếp hạng 8 cũng không cưỡng nổi gà ㅋㅋ⤷ Kể tiếp câu chuyện đi, làm ơn. Sự xuất hiện bất ngờ của Hong Ye-seong đã làm cho HunterNet chấn động theo hướng tích cực. Dù gì thì với Triển lãm Nghệ nhân sắp diễn ra trong một tuần nữa, chủ đề nóng hổi trong cộng đồng thợ săn chính là Hong Ye-seong và những thiết bị cậu ấy chế tạo. Khi mọi người đang hồi hộp chờ đợi thêm chi tiết, may mắn thay, người đăng tin đầu tiên đã quay lại với câu chuyện mới.Tiêu đề: [Ẩn danh] Người đã đăng tin về việc Hong Ye-seong xuống núiSau khi tan làm, tôi đi đến quán gà, và quán đông kinh khủng.Tôi kiểm tra xem có trận bóng nào không, nhưng không có.Hỏi ra thì họ bảo có người đang ăn gà refill không giới hạn, haha.Tôi liếc nhìn xem là ai, và thấy Hong Ye-seong đang khóc ròng trong khi cầm mỗi tay một cánh gà mà ăn từng miếng một...

"Hộc... hộc..."

Dưới chân núi Jirisan, một chàng trai trẻ trong trang phục leo núi sặc sỡ, đội mũ và đeo kính râm lảo đảo bước xuống. Cậu thở hồng hộc đến mức những người leo núi khác phải ngoái nhìn. Chưa kể, nhóm đàn ông trong bộ vest đuổi theo phía sau càng làm cậu thêm nổi bật.

Jung Young-sook, thư ký của Câu lạc bộ Leo núi Hanmaum, tặc lưỡi khi nhìn cảnh cậu thanh niên bị rượt đuổi xuống núi.

"Ôi trời... chúng ta có nên báo cáo chuyện cậu thanh niên kia không nhỉ?"

"Thật đấy. Mấy người trông như đặc vụ kia làm gì trên núi vậy?"

"Thôi kệ đi. Có lẽ họ đang quay phim ấy mà."

"Ôi chà, vậy là mình sắp lên phim sao?"

Khi cuộc bàn tán của các thành viên câu lạc bộ leo núi dần chìm xuống, chàng trai cuối cùng cũng đặt chân xuống mặt đất bằng phẳng. Cậu ngã phịch xuống với tiếng động lớn rồi giơ tay lên như thể chiến thắng.

"Chết tiệt! Cuối cùng! Cuối cùng mình cũng tự do rồi!"

Một cơn gió mạnh thổi bay chiếc mũ của cậu, để lộ gương mặt đầy xúc động với đôi mắt rưng rưng. Người đàn ông trong bộ vest phía sau lấy bộ đàm ra và báo cáo.

"Vâng, tổ trưởng. Hong Ye-seong-ssi vừa mới xuống tới nơi. Chúng tôi sẽ di chuyển ngay tới Songdo."

"Uwaaah!"

"Không, đó không phải là tiếng hươu đâu. Đó là tiếng khóc vì vui sướng của Hong Ye-seong-ssi. Vâng, vâng. Đã rõ."

Chàng trai trẻ, vui sướng vì đã đặt chân lên mặt đất bằng phẳng, chính là Hong Ye-seong. Nghệ nhân hạng S duy nhất còn tồn tại. Cậu vừa kết thúc quãng thời gian dài bị giam lỏng tại đỉnh Banya ở Jirisan và đã trở lại với thế giới văn minh.

"Yahooo!"

Để tham gia buổi đấu giá sắp được tổ chức tại Songdo!

Và giờ đây— chỉ còn một tuần nữa là đến Triển lãm Nghệ nhân.

 

Ngày Hong Ye-seong trở lại thế giới trần tục với tiếng gầm vang, một bài đăng ẩn danh xuất hiện trên bảng tin của HunterNet. Đó là tin tức về việc nhìn thấy Hong Ye-seong.

Tiêu đề: [Ẩn danh] Chuyện gì đây? Hong Ye-seong đã xuống núi?

Sao cậu ấy lại ở đây?

Bình luận (99+):

— Gì chứ, xuống núi rồi sao?

— Thật à? Chưa thấy báo chí đăng gì cả.

— Cuối cùng cũng chế ra được nút thoát rồi à...

— À, Triển lãm Nghệ nhân chỉ còn một tuần nữa, chắc cũng đến lúc xuống núi rồi.

⤷ Lần trước cậu ấy xuống ngay trước hôm diễn ra luôn... Hong Ye-seong chắc hẳn đã cố gắng nhiều lắm...

⤷ Thật luôn đó, haha ㅋㅋㅋ

— Bạn đang ở đâu vậy, người đăng?

⤷ Ở quán gà.

⤷?? Lololol ㅋㅋ

⤷ Nơi đầu tiên cậu ấy ghé là quán gà?

⤷ À ㅋㅋ, ngay cả người xếp hạng 8 cũng không cưỡng nổi gà ㅋㅋ

⤷ Kể tiếp câu chuyện đi, làm ơn.

 

Sự xuất hiện bất ngờ của Hong Ye-seong đã làm cho HunterNet chấn động theo hướng tích cực. Dù gì thì với Triển lãm Nghệ nhân sắp diễn ra trong một tuần nữa, chủ đề nóng hổi trong cộng đồng thợ săn chính là Hong Ye-seong và những thiết bị cậu ấy chế tạo. Khi mọi người đang hồi hộp chờ đợi thêm chi tiết, may mắn thay, người đăng tin đầu tiên đã quay lại với câu chuyện mới.

Tiêu đề: [Ẩn danh] Người đã đăng tin về việc Hong Ye-seong xuống núi

Sau khi tan làm, tôi đi đến quán gà, và quán đông kinh khủng.

Tôi kiểm tra xem có trận bóng nào không, nhưng không có.

Hỏi ra thì họ bảo có người đang ăn gà refill không giới hạn, haha.

Tôi liếc nhìn xem là ai, và thấy Hong Ye-seong đang khóc ròng trong khi cầm mỗi tay một cánh gà mà ăn từng miếng một...

Thợ Săn Muốn Sống Ẩn DậtTác giả: Baek Sam, LigongTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế"Cảm ơn quý khách! Hẹn gặp lại!" Cánh cửa tự động của siêu thị mở ra kèm theo giọng nói vui vẻ từ nhân viên. Một chàng trai trẻ mặc áo hoodie màu xám, tay cầm túi mua sắm in hình dâu tây đầy ắp nguyên liệu, bước đi về phía trạm xe buýt. "Một vết nứt đã xuất hiện ở ngã tư, giao thông đang được kiểm soát. Xin quý khách hợp tác." Chàng trai nghiêng đầu trước cảnh tượng lạ lẫm trên con đường quen thuộc của mình. Một người mặc áo vest an toàn màu vàng huỳnh quang bên ngoài bộ vest, đội mũ bảo hộ màu vàng, đang chặn lối đi và vung cây gậy phát sáng màu đỏ. Trên đầu họ, lối vào của một vết nứt lấp lánh màu xanh lam hiện ra. Bên dưới vết nứt đó, các thợ săn đang vật lộn chiến đấu với những con quái vật đã chui qua. "Kyahaaa!" "Chết tiệt! Chưa xong nữa à?" "Chỉ một chút nữa thôi...!" Một con thằn lằn lớn bằng chiếc xe hơi vung cái đuôi gai góc của nó một cách dữ dội, phát ra tiếng kêu kỳ quái. Một thợ săn với tấm khiên chặn đòn tấn công, nhưng con thằn lằn, hăng máu lên, tiếp tục quật đuôi… "Hộc... hộc..."Dưới chân núi Jirisan, một chàng trai trẻ trong trang phục leo núi sặc sỡ, đội mũ và đeo kính râm lảo đảo bước xuống. Cậu thở hồng hộc đến mức những người leo núi khác phải ngoái nhìn. Chưa kể, nhóm đàn ông trong bộ vest đuổi theo phía sau càng làm cậu thêm nổi bật.Jung Young-sook, thư ký của Câu lạc bộ Leo núi Hanmaum, tặc lưỡi khi nhìn cảnh cậu thanh niên bị rượt đuổi xuống núi."Ôi trời... chúng ta có nên báo cáo chuyện cậu thanh niên kia không nhỉ?""Thật đấy. Mấy người trông như đặc vụ kia làm gì trên núi vậy?""Thôi kệ đi. Có lẽ họ đang quay phim ấy mà.""Ôi chà, vậy là mình sắp lên phim sao?"Khi cuộc bàn tán của các thành viên câu lạc bộ leo núi dần chìm xuống, chàng trai cuối cùng cũng đặt chân xuống mặt đất bằng phẳng. Cậu ngã phịch xuống với tiếng động lớn rồi giơ tay lên như thể chiến thắng."Chết tiệt! Cuối cùng! Cuối cùng mình cũng tự do rồi!"Một cơn gió mạnh thổi bay chiếc mũ của cậu, để lộ gương mặt đầy xúc động với đôi mắt rưng rưng. Người đàn ông trong bộ vest phía sau lấy bộ đàm ra và báo cáo."Vâng, tổ trưởng. Hong Ye-seong-ssi vừa mới xuống tới nơi. Chúng tôi sẽ di chuyển ngay tới Songdo.""Uwaaah!""Không, đó không phải là tiếng hươu đâu. Đó là tiếng khóc vì vui sướng của Hong Ye-seong-ssi. Vâng, vâng. Đã rõ."Chàng trai trẻ, vui sướng vì đã đặt chân lên mặt đất bằng phẳng, chính là Hong Ye-seong. Nghệ nhân hạng S duy nhất còn tồn tại. Cậu vừa kết thúc quãng thời gian dài bị giam lỏng tại đỉnh Banya ở Jirisan và đã trở lại với thế giới văn minh."Yahooo!"Để tham gia buổi đấu giá sắp được tổ chức tại Songdo!Và giờ đây— chỉ còn một tuần nữa là đến Triển lãm Nghệ nhân. Ngày Hong Ye-seong trở lại thế giới trần tục với tiếng gầm vang, một bài đăng ẩn danh xuất hiện trên bảng tin của HunterNet. Đó là tin tức về việc nhìn thấy Hong Ye-seong.Tiêu đề: [Ẩn danh] Chuyện gì đây? Hong Ye-seong đã xuống núi?Sao cậu ấy lại ở đây?Bình luận (99+):— Gì chứ, xuống núi rồi sao?— Thật à? Chưa thấy báo chí đăng gì cả.— Cuối cùng cũng chế ra được nút thoát rồi à...— À, Triển lãm Nghệ nhân chỉ còn một tuần nữa, chắc cũng đến lúc xuống núi rồi.⤷ Lần trước cậu ấy xuống ngay trước hôm diễn ra luôn... Hong Ye-seong chắc hẳn đã cố gắng nhiều lắm...⤷ Thật luôn đó, haha ㅋㅋㅋ— Bạn đang ở đâu vậy, người đăng?⤷ Ở quán gà.⤷?? Lololol ㅋㅋ⤷ Nơi đầu tiên cậu ấy ghé là quán gà?⤷ À ㅋㅋ, ngay cả người xếp hạng 8 cũng không cưỡng nổi gà ㅋㅋ⤷ Kể tiếp câu chuyện đi, làm ơn. Sự xuất hiện bất ngờ của Hong Ye-seong đã làm cho HunterNet chấn động theo hướng tích cực. Dù gì thì với Triển lãm Nghệ nhân sắp diễn ra trong một tuần nữa, chủ đề nóng hổi trong cộng đồng thợ săn chính là Hong Ye-seong và những thiết bị cậu ấy chế tạo. Khi mọi người đang hồi hộp chờ đợi thêm chi tiết, may mắn thay, người đăng tin đầu tiên đã quay lại với câu chuyện mới.Tiêu đề: [Ẩn danh] Người đã đăng tin về việc Hong Ye-seong xuống núiSau khi tan làm, tôi đi đến quán gà, và quán đông kinh khủng.Tôi kiểm tra xem có trận bóng nào không, nhưng không có.Hỏi ra thì họ bảo có người đang ăn gà refill không giới hạn, haha.Tôi liếc nhìn xem là ai, và thấy Hong Ye-seong đang khóc ròng trong khi cầm mỗi tay một cánh gà mà ăn từng miếng một...

Chương 87: Bỏ trốn