Lời tựa Ngày 1 tháng 1 năm 2020 Nói thật, tôi không phải người thích viết nhật ký, mà nhật ký cũng không phù hợp với tiết tấu sinh hoạt nhanh của xã hội hiện đại. Tôi vẫn cảm thấy thứ này chỉ tồn tại trong phim ảnh để chuyển cảnh độc thoại nội tâm, hoặc là công cụ quan trọng làm bước đệm ngoặt trong phim thần tượng máu chó. Tôi thì không thích xem mấy phim điện ảnh văn nghệ, cũng không xem phim thần tượng mấy, là người khô khan về văn hoá. Bộ phim thần tượng duy nhất tôi từng xem là lần bị bạn nữ cùng lớp lôi kéo, năm ấy bộ phim đó cực kỳ nổi tiếng, tôi vẫn còn nhớ rõ tên nhưng đã quên gần hết tình tiết, đến giờ chỉ nhớ là nữ chính trong phim có đôi mắt to rất xinh đẹp, và cũng vì một loạt hành vi quyến rũ nhằm trả thù nam chính cô ấy viết trong cuốn nhật ký, kết quả nhật ký bị nam chính phát hiện, cô ấy vừa khóc lóc vừa giải thích không phải như vậy. Rõ ngốc, người bình thường ai lại đi viết nhật ký. Cho đến bây giờ, tôi vẫn cho rằng sự tồn tại của thứ mang tên nhật ký này là vì để…
Chương 10: Tóc dài
Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fanTác giả: Tô Phục LinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngLời tựa Ngày 1 tháng 1 năm 2020 Nói thật, tôi không phải người thích viết nhật ký, mà nhật ký cũng không phù hợp với tiết tấu sinh hoạt nhanh của xã hội hiện đại. Tôi vẫn cảm thấy thứ này chỉ tồn tại trong phim ảnh để chuyển cảnh độc thoại nội tâm, hoặc là công cụ quan trọng làm bước đệm ngoặt trong phim thần tượng máu chó. Tôi thì không thích xem mấy phim điện ảnh văn nghệ, cũng không xem phim thần tượng mấy, là người khô khan về văn hoá. Bộ phim thần tượng duy nhất tôi từng xem là lần bị bạn nữ cùng lớp lôi kéo, năm ấy bộ phim đó cực kỳ nổi tiếng, tôi vẫn còn nhớ rõ tên nhưng đã quên gần hết tình tiết, đến giờ chỉ nhớ là nữ chính trong phim có đôi mắt to rất xinh đẹp, và cũng vì một loạt hành vi quyến rũ nhằm trả thù nam chính cô ấy viết trong cuốn nhật ký, kết quả nhật ký bị nam chính phát hiện, cô ấy vừa khóc lóc vừa giải thích không phải như vậy. Rõ ngốc, người bình thường ai lại đi viết nhật ký. Cho đến bây giờ, tôi vẫn cho rằng sự tồn tại của thứ mang tên nhật ký này là vì để… #2 Chuyện cũ1.Ngày đầu tiên Lâm Ngư đến đoàn làm phim mới biết nam chính của "Tuần hoàn tử vong" chính là Kỷ Sơn Dã.Trước đó chị Mạnh chỉ nói là tạm thời chưa quyết định ứng cử viên nam chính, vì các yêu cầu về kỹ năng diễn xuất, hình tượng, lời thoại mọi mặt của vai diễn này đều rất cao. Trước đó mấy diễn viên thử vai, đạo diễn có vẻ chưa hài lòng nên vẫn chưa chọn. Lâm Ngư không nghĩ nhiều, trong đầu chỉ để ý chuyện kiếm tiền, hoàn toàn không quan tâm rốt cuộc diễn viên chính là ai.Đợi đến khi chính thức biết được thì đã muộn.Sau đó, Lâm Ngư nghĩ, cho dù có biết trước nam chính là Kỷ Sơn Dã thì cậu vẫn tới làm thợ trang điểm. Không có chuyện gì quan trọng bằng việc cậu kiếm tiền. Vả lại, việc trang điểm cho người có địa vị cao trong giới như Kỷ Sơn Dã này, khẳng định sẽ có thợ trang điểm riêng, không tới lượt cậu, không có gì phải lo lắng cả.Lúc tiến hành nghi thức khai máy, Kỷ Sơn Dã còn chưa xử lý tạo hình, chỉ mặc một bộ đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vẻ mặt thản nhiên đứng giữa đoàn làm phim, nghiêng đầu nói chuyện với đạo diễn. Vóc dáng anh cao cao, gương mặt lạnh nhạt rắn rỏi, dù đứng ở đâu đều thu hút sự chú của người khác.Lâm Ngư đứng đằng xa lặng lẽ dọn túi trang điểm, ánh mắt vô thức liếc tới bên kia, vẻ mặt của anh vẫn luôn rất hờ hững.Sự kiện Kỷ Sơn Dã và Đàm Linh chia tay đã trôi qua nửa tháng, trước đó hot search giữ nhiệt trong một thời gian dài trên mạng, đã có đủ loại phỏng đoán, ban đầu còn có phóng viên muốn phỏng vấn anh, để tìm được anh mà thiếu điều đào sâu ba thước nhưng anh mãi không xuất hiện.Nói vậy thì tức là nghi thức khai máy "Tuần hoàn tử vong" chính là lần đầu tiên Kỷ Sơn Dã lộ diện công khai sau đó nhỉ. Trông anh có vẻ không hề bị ảnh hưởng chút nào, hay là anh đang cố chịu đựng? Quả nhiên diễn viên đúng là diễn viên, muốn nhận ra chút cảm xúc chân thật trên mặt anh thực sự là khó càng thêm khó.Lâm Ngư bĩu môi, nghĩ đến buổi chiều còn phải trang điểm cho mấy diễn viên, làm tạo hình thì lại thấy đau đầu. Nếu như không có gì bất ngờ thì chắc cậu phải trang điểm tới ba giờ sáng mới được về ngủ, đây là lần đầu tiên cậu đối diện với công việc cường độ cao như vậy.Trưa ăn cơm cho qua bữa, Lâm Ngư bắt đầu làm việc.Phòng trang điểm là một căn lều đơn giản mới dựng, rất lớn. Bởi vì "Tuần hoàn tử vong" không đi theo con đường phim thần tượng tình yêu thanh xuân cho nên không yêu cầu quá cao về trang điểm. Nam chính và nữ chính trong phim sẽ có thợ trang điểm riêng phụ trách, còn Lâm Ngư phụ trách nam phụ số một, nam phụ số hai, cùng với một vài vai phụ khác.Lúc trang điểm, Lâm Ngư sẽ buộc tóc ra sau, vì tóc mái sẽ che mắt. Mạnh Thiên Hà nói, tóc cậu kiểu lỡ lỡ không quá dài, hơi xoăn này ngầu gấp bội, lúc buộc tóc lên sẽ có cảm giác như nhà nghệ thuật, nhìn không giống như phàm phu tục tử.Lâm Ngư không rõ Mạnh Thiên Hà nhìn từ đâu mà có thể cảm giác cậu có hơi hướng giống nhà nghệ thuật? Cậu với nhà nghệ thuật phải gọi là bắn đại bác cũng không tới.Khi trang điểm cho người ta, Lâm Ngư không thích nói chuyện, thường dùng cọ trang điểm, chỗ nào có thể không dùng tay thì sẽ tuyệt đối không dùng tay. Cậu cực kỳ tập trung trang điểm cho nam phụ số hai ngồi trên ghế nhưng cứ có cảm giác anh ta đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt không hẳn là quá mạo phạm, chỉ là có cảm giác rất kì lạ, Lâm Ngư cảm thấy không thoải mái.Cho nên đến khâu trang điểm mắt, anh ta vẫn nhìn chằm chằm, cậu chỉ đành mở miệng: "Nhắm mắt lại."Anh ta không đáp lời.Lâm Ngư nói lại lần nữa: "Nhắm mắt lại.""Hả?"Anh ta mất một lúc mới phản ứng kịp, vội vàng nhắm mắt rồi lại cười."Ngại quá, vừa rồi tôi mất tập trung."Lâm Ngư không nói chuyện mà chỉ trang điểm cho anh ta. Trang điểm mắt xong, anh ta mở mắt ra, lại nói: "Trước kia cậu từng trang điểm cho đoàn làm phim chưa? Hình như tôi chưa từng gặp cậu."Lâm Ngư không muốn đáp lời anh ta lắm nhưng vì lịch sự, cậu vẫn nói: "Ừm, vừa mới tới.""Tóc của cậu trông rất đẹp, rất hiếm thấy con trai để tóc dài."Lâm Ngư "ừm" một tiếng, cúi đầu lấy một cọ trang điểm khác trong túi. Cậu không để tóc dài vì đẹp mà để tóc là vì che đi vết sẹo xấu xí ở gáy, đó là vết tích còn lại lúc bị bố bạo hành khi cậu còn nhỏ.
#2 Chuyện cũ
1.
Ngày đầu tiên Lâm Ngư đến đoàn làm phim mới biết nam chính của "Tuần hoàn tử vong" chính là Kỷ Sơn Dã.
Trước đó chị Mạnh chỉ nói là tạm thời chưa quyết định ứng cử viên nam chính, vì các yêu cầu về kỹ năng diễn xuất, hình tượng, lời thoại mọi mặt của vai diễn này đều rất cao. Trước đó mấy diễn viên thử vai, đạo diễn có vẻ chưa hài lòng nên vẫn chưa chọn. Lâm Ngư không nghĩ nhiều, trong đầu chỉ để ý chuyện kiếm tiền, hoàn toàn không quan tâm rốt cuộc diễn viên chính là ai.
Đợi đến khi chính thức biết được thì đã muộn.
Sau đó, Lâm Ngư nghĩ, cho dù có biết trước nam chính là Kỷ Sơn Dã thì cậu vẫn tới làm thợ trang điểm. Không có chuyện gì quan trọng bằng việc cậu kiếm tiền. Vả lại, việc trang điểm cho người có địa vị cao trong giới như Kỷ Sơn Dã này, khẳng định sẽ có thợ trang điểm riêng, không tới lượt cậu, không có gì phải lo lắng cả.
Lúc tiến hành nghi thức khai máy, Kỷ Sơn Dã còn chưa xử lý tạo hình, chỉ mặc một bộ đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vẻ mặt thản nhiên đứng giữa đoàn làm phim, nghiêng đầu nói chuyện với đạo diễn. Vóc dáng anh cao cao, gương mặt lạnh nhạt rắn rỏi, dù đứng ở đâu đều thu hút sự chú của người khác.
Lâm Ngư đứng đằng xa lặng lẽ dọn túi trang điểm, ánh mắt vô thức liếc tới bên kia, vẻ mặt của anh vẫn luôn rất hờ hững.
Sự kiện Kỷ Sơn Dã và Đàm Linh chia tay đã trôi qua nửa tháng, trước đó hot search giữ nhiệt trong một thời gian dài trên mạng, đã có đủ loại phỏng đoán, ban đầu còn có phóng viên muốn phỏng vấn anh, để tìm được anh mà thiếu điều đào sâu ba thước nhưng anh mãi không xuất hiện.
Nói vậy thì tức là nghi thức khai máy "Tuần hoàn tử vong" chính là lần đầu tiên Kỷ Sơn Dã lộ diện công khai sau đó nhỉ. Trông anh có vẻ không hề bị ảnh hưởng chút nào, hay là anh đang cố chịu đựng? Quả nhiên diễn viên đúng là diễn viên, muốn nhận ra chút cảm xúc chân thật trên mặt anh thực sự là khó càng thêm khó.
Lâm Ngư bĩu môi, nghĩ đến buổi chiều còn phải trang điểm cho mấy diễn viên, làm tạo hình thì lại thấy đau đầu. Nếu như không có gì bất ngờ thì chắc cậu phải trang điểm tới ba giờ sáng mới được về ngủ, đây là lần đầu tiên cậu đối diện với công việc cường độ cao như vậy.
Trưa ăn cơm cho qua bữa, Lâm Ngư bắt đầu làm việc.
Phòng trang điểm là một căn lều đơn giản mới dựng, rất lớn. Bởi vì "Tuần hoàn tử vong" không đi theo con đường phim thần tượng tình yêu thanh xuân cho nên không yêu cầu quá cao về trang điểm. Nam chính và nữ chính trong phim sẽ có thợ trang điểm riêng phụ trách, còn Lâm Ngư phụ trách nam phụ số một, nam phụ số hai, cùng với một vài vai phụ khác.
Lúc trang điểm, Lâm Ngư sẽ buộc tóc ra sau, vì tóc mái sẽ che mắt. Mạnh Thiên Hà nói, tóc cậu kiểu lỡ lỡ không quá dài, hơi xoăn này ngầu gấp bội, lúc buộc tóc lên sẽ có cảm giác như nhà nghệ thuật, nhìn không giống như phàm phu tục tử.
Lâm Ngư không rõ Mạnh Thiên Hà nhìn từ đâu mà có thể cảm giác cậu có hơi hướng giống nhà nghệ thuật? Cậu với nhà nghệ thuật phải gọi là bắn đại bác cũng không tới.
Khi trang điểm cho người ta, Lâm Ngư không thích nói chuyện, thường dùng cọ trang điểm, chỗ nào có thể không dùng tay thì sẽ tuyệt đối không dùng tay. Cậu cực kỳ tập trung trang điểm cho nam phụ số hai ngồi trên ghế nhưng cứ có cảm giác anh ta đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt không hẳn là quá mạo phạm, chỉ là có cảm giác rất kì lạ, Lâm Ngư cảm thấy không thoải mái.
Cho nên đến khâu trang điểm mắt, anh ta vẫn nhìn chằm chằm, cậu chỉ đành mở miệng: "Nhắm mắt lại."
Anh ta không đáp lời.
Lâm Ngư nói lại lần nữa: "Nhắm mắt lại."
"Hả?"
Anh ta mất một lúc mới phản ứng kịp, vội vàng nhắm mắt rồi lại cười.
"Ngại quá, vừa rồi tôi mất tập trung."
Lâm Ngư không nói chuyện mà chỉ trang điểm cho anh ta. Trang điểm mắt xong, anh ta mở mắt ra, lại nói: "Trước kia cậu từng trang điểm cho đoàn làm phim chưa? Hình như tôi chưa từng gặp cậu."
Lâm Ngư không muốn đáp lời anh ta lắm nhưng vì lịch sự, cậu vẫn nói: "Ừm, vừa mới tới."
"Tóc của cậu trông rất đẹp, rất hiếm thấy con trai để tóc dài."
Lâm Ngư "ừm" một tiếng, cúi đầu lấy một cọ trang điểm khác trong túi. Cậu không để tóc dài vì đẹp mà để tóc là vì che đi vết sẹo xấu xí ở gáy, đó là vết tích còn lại lúc bị bố bạo hành khi cậu còn nhỏ.
Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fanTác giả: Tô Phục LinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngLời tựa Ngày 1 tháng 1 năm 2020 Nói thật, tôi không phải người thích viết nhật ký, mà nhật ký cũng không phù hợp với tiết tấu sinh hoạt nhanh của xã hội hiện đại. Tôi vẫn cảm thấy thứ này chỉ tồn tại trong phim ảnh để chuyển cảnh độc thoại nội tâm, hoặc là công cụ quan trọng làm bước đệm ngoặt trong phim thần tượng máu chó. Tôi thì không thích xem mấy phim điện ảnh văn nghệ, cũng không xem phim thần tượng mấy, là người khô khan về văn hoá. Bộ phim thần tượng duy nhất tôi từng xem là lần bị bạn nữ cùng lớp lôi kéo, năm ấy bộ phim đó cực kỳ nổi tiếng, tôi vẫn còn nhớ rõ tên nhưng đã quên gần hết tình tiết, đến giờ chỉ nhớ là nữ chính trong phim có đôi mắt to rất xinh đẹp, và cũng vì một loạt hành vi quyến rũ nhằm trả thù nam chính cô ấy viết trong cuốn nhật ký, kết quả nhật ký bị nam chính phát hiện, cô ấy vừa khóc lóc vừa giải thích không phải như vậy. Rõ ngốc, người bình thường ai lại đi viết nhật ký. Cho đến bây giờ, tôi vẫn cho rằng sự tồn tại của thứ mang tên nhật ký này là vì để… #2 Chuyện cũ1.Ngày đầu tiên Lâm Ngư đến đoàn làm phim mới biết nam chính của "Tuần hoàn tử vong" chính là Kỷ Sơn Dã.Trước đó chị Mạnh chỉ nói là tạm thời chưa quyết định ứng cử viên nam chính, vì các yêu cầu về kỹ năng diễn xuất, hình tượng, lời thoại mọi mặt của vai diễn này đều rất cao. Trước đó mấy diễn viên thử vai, đạo diễn có vẻ chưa hài lòng nên vẫn chưa chọn. Lâm Ngư không nghĩ nhiều, trong đầu chỉ để ý chuyện kiếm tiền, hoàn toàn không quan tâm rốt cuộc diễn viên chính là ai.Đợi đến khi chính thức biết được thì đã muộn.Sau đó, Lâm Ngư nghĩ, cho dù có biết trước nam chính là Kỷ Sơn Dã thì cậu vẫn tới làm thợ trang điểm. Không có chuyện gì quan trọng bằng việc cậu kiếm tiền. Vả lại, việc trang điểm cho người có địa vị cao trong giới như Kỷ Sơn Dã này, khẳng định sẽ có thợ trang điểm riêng, không tới lượt cậu, không có gì phải lo lắng cả.Lúc tiến hành nghi thức khai máy, Kỷ Sơn Dã còn chưa xử lý tạo hình, chỉ mặc một bộ đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vẻ mặt thản nhiên đứng giữa đoàn làm phim, nghiêng đầu nói chuyện với đạo diễn. Vóc dáng anh cao cao, gương mặt lạnh nhạt rắn rỏi, dù đứng ở đâu đều thu hút sự chú của người khác.Lâm Ngư đứng đằng xa lặng lẽ dọn túi trang điểm, ánh mắt vô thức liếc tới bên kia, vẻ mặt của anh vẫn luôn rất hờ hững.Sự kiện Kỷ Sơn Dã và Đàm Linh chia tay đã trôi qua nửa tháng, trước đó hot search giữ nhiệt trong một thời gian dài trên mạng, đã có đủ loại phỏng đoán, ban đầu còn có phóng viên muốn phỏng vấn anh, để tìm được anh mà thiếu điều đào sâu ba thước nhưng anh mãi không xuất hiện.Nói vậy thì tức là nghi thức khai máy "Tuần hoàn tử vong" chính là lần đầu tiên Kỷ Sơn Dã lộ diện công khai sau đó nhỉ. Trông anh có vẻ không hề bị ảnh hưởng chút nào, hay là anh đang cố chịu đựng? Quả nhiên diễn viên đúng là diễn viên, muốn nhận ra chút cảm xúc chân thật trên mặt anh thực sự là khó càng thêm khó.Lâm Ngư bĩu môi, nghĩ đến buổi chiều còn phải trang điểm cho mấy diễn viên, làm tạo hình thì lại thấy đau đầu. Nếu như không có gì bất ngờ thì chắc cậu phải trang điểm tới ba giờ sáng mới được về ngủ, đây là lần đầu tiên cậu đối diện với công việc cường độ cao như vậy.Trưa ăn cơm cho qua bữa, Lâm Ngư bắt đầu làm việc.Phòng trang điểm là một căn lều đơn giản mới dựng, rất lớn. Bởi vì "Tuần hoàn tử vong" không đi theo con đường phim thần tượng tình yêu thanh xuân cho nên không yêu cầu quá cao về trang điểm. Nam chính và nữ chính trong phim sẽ có thợ trang điểm riêng phụ trách, còn Lâm Ngư phụ trách nam phụ số một, nam phụ số hai, cùng với một vài vai phụ khác.Lúc trang điểm, Lâm Ngư sẽ buộc tóc ra sau, vì tóc mái sẽ che mắt. Mạnh Thiên Hà nói, tóc cậu kiểu lỡ lỡ không quá dài, hơi xoăn này ngầu gấp bội, lúc buộc tóc lên sẽ có cảm giác như nhà nghệ thuật, nhìn không giống như phàm phu tục tử.Lâm Ngư không rõ Mạnh Thiên Hà nhìn từ đâu mà có thể cảm giác cậu có hơi hướng giống nhà nghệ thuật? Cậu với nhà nghệ thuật phải gọi là bắn đại bác cũng không tới.Khi trang điểm cho người ta, Lâm Ngư không thích nói chuyện, thường dùng cọ trang điểm, chỗ nào có thể không dùng tay thì sẽ tuyệt đối không dùng tay. Cậu cực kỳ tập trung trang điểm cho nam phụ số hai ngồi trên ghế nhưng cứ có cảm giác anh ta đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt không hẳn là quá mạo phạm, chỉ là có cảm giác rất kì lạ, Lâm Ngư cảm thấy không thoải mái.Cho nên đến khâu trang điểm mắt, anh ta vẫn nhìn chằm chằm, cậu chỉ đành mở miệng: "Nhắm mắt lại."Anh ta không đáp lời.Lâm Ngư nói lại lần nữa: "Nhắm mắt lại.""Hả?"Anh ta mất một lúc mới phản ứng kịp, vội vàng nhắm mắt rồi lại cười."Ngại quá, vừa rồi tôi mất tập trung."Lâm Ngư không nói chuyện mà chỉ trang điểm cho anh ta. Trang điểm mắt xong, anh ta mở mắt ra, lại nói: "Trước kia cậu từng trang điểm cho đoàn làm phim chưa? Hình như tôi chưa từng gặp cậu."Lâm Ngư không muốn đáp lời anh ta lắm nhưng vì lịch sự, cậu vẫn nói: "Ừm, vừa mới tới.""Tóc của cậu trông rất đẹp, rất hiếm thấy con trai để tóc dài."Lâm Ngư "ừm" một tiếng, cúi đầu lấy một cọ trang điểm khác trong túi. Cậu không để tóc dài vì đẹp mà để tóc là vì che đi vết sẹo xấu xí ở gáy, đó là vết tích còn lại lúc bị bố bạo hành khi cậu còn nhỏ.