Lời tựa Ngày 1 tháng 1 năm 2020 Nói thật, tôi không phải người thích viết nhật ký, mà nhật ký cũng không phù hợp với tiết tấu sinh hoạt nhanh của xã hội hiện đại. Tôi vẫn cảm thấy thứ này chỉ tồn tại trong phim ảnh để chuyển cảnh độc thoại nội tâm, hoặc là công cụ quan trọng làm bước đệm ngoặt trong phim thần tượng máu chó. Tôi thì không thích xem mấy phim điện ảnh văn nghệ, cũng không xem phim thần tượng mấy, là người khô khan về văn hoá. Bộ phim thần tượng duy nhất tôi từng xem là lần bị bạn nữ cùng lớp lôi kéo, năm ấy bộ phim đó cực kỳ nổi tiếng, tôi vẫn còn nhớ rõ tên nhưng đã quên gần hết tình tiết, đến giờ chỉ nhớ là nữ chính trong phim có đôi mắt to rất xinh đẹp, và cũng vì một loạt hành vi quyến rũ nhằm trả thù nam chính cô ấy viết trong cuốn nhật ký, kết quả nhật ký bị nam chính phát hiện, cô ấy vừa khóc lóc vừa giải thích không phải như vậy. Rõ ngốc, người bình thường ai lại đi viết nhật ký. Cho đến bây giờ, tôi vẫn cho rằng sự tồn tại của thứ mang tên nhật ký này là vì để…
Chương 60: Nhật ký 2
Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fanTác giả: Tô Phục LinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngLời tựa Ngày 1 tháng 1 năm 2020 Nói thật, tôi không phải người thích viết nhật ký, mà nhật ký cũng không phù hợp với tiết tấu sinh hoạt nhanh của xã hội hiện đại. Tôi vẫn cảm thấy thứ này chỉ tồn tại trong phim ảnh để chuyển cảnh độc thoại nội tâm, hoặc là công cụ quan trọng làm bước đệm ngoặt trong phim thần tượng máu chó. Tôi thì không thích xem mấy phim điện ảnh văn nghệ, cũng không xem phim thần tượng mấy, là người khô khan về văn hoá. Bộ phim thần tượng duy nhất tôi từng xem là lần bị bạn nữ cùng lớp lôi kéo, năm ấy bộ phim đó cực kỳ nổi tiếng, tôi vẫn còn nhớ rõ tên nhưng đã quên gần hết tình tiết, đến giờ chỉ nhớ là nữ chính trong phim có đôi mắt to rất xinh đẹp, và cũng vì một loạt hành vi quyến rũ nhằm trả thù nam chính cô ấy viết trong cuốn nhật ký, kết quả nhật ký bị nam chính phát hiện, cô ấy vừa khóc lóc vừa giải thích không phải như vậy. Rõ ngốc, người bình thường ai lại đi viết nhật ký. Cho đến bây giờ, tôi vẫn cho rằng sự tồn tại của thứ mang tên nhật ký này là vì để… Phần III: Hiện tạiNhật ký - Chuyện vụn vặt1.Ngày 28 tháng 3 năm 2021Tôi lại viết nhật ký lần nữa.Bác sĩ Trương nói viết nhật ký có lợi cho bệnh của tôi, nhưng tôi không cảm thấy có bất cứ cải thiện nào cả. Tôi chỉ cảm thấy giày vò, viết mấy dòng này khiến tôi đứng ngồi không yên, thực tế là tôi viết đến đây, mấy chục chữ ngắn ngủn đã tốn ròng rã một tiếng đồng hồ.Nguyên nhân tôi cảm thấy cực kỳ giày vò là vì tôi ý thức được rõ ràng mình và Kỷ Sơn Dã đã chia tay.Hôm nay là ngày đầu tiên tôi và Kỷ Sơn Dã chia tay.Tôi là kẻ tội đồ không thể tha thứ.2.Ngày 29 tháng 3 năm 2021Tôi ép mình phải ngồi xuống, lần nữa viết nhật ký.Không có bất cứ chuyện gì muốn ghi lại, nếu có, tôi chỉ có thể kể, hôm nay tôi lại ngất xỉu trong phòng thí nghiệm, Mạnh Thiên Hà đưa tôi tới bệnh viện, nói gì cũng đòi tôi phải nằm viện, không khám kĩ càng sẽ không cho tôi về.Tôi không nghe cậu ấy, vì tôi biết thực ra cơ thể mình không có bệnh, tôi chỉ bị bệnh về tâm lý thôi.Chẳng qua là tối qua tôi khóc quá lâu, lại thiếu ngủ mới bất chợt ngất xỉu trong phòng thí nghiệm.Nhưng những điều này, tôi không thể kể cùng ai khác.Bọn họ không biết tôi đã chia tay. Không, thậm chí bọn họ còn không biết tôi đã từng yêu đương.3.Ngày 30 tháng 3 năm 2021Hôm nay, tôi thẫn thờ nhìn vào khung trò chuyện với Kỷ Sơn Dã, tôi lưu tên Wechat của anh là A, như vậy anh chính là người liên hệ đầu tiên trong điện thoại của tôi. Anh đã từng hỏi tôi lưu vậy có nghĩa là gì, tôi chưa từng giải thích với anh.Không biết anh có chặn tôi không, hẳn là anh phải cực kỳ hận người bạc tình như tôi. Từ hôm đó trở đi, chúng tôi chưa từng liên lạc lại, cũng không về căn nhà của Kỷ Sơn Dã ở thành phố B nữa.Căn nhà ấy có rất nhiều đồ dùng của tôi, tôi hơi chần chừ có nên dọn chúng nó đi hay không nhưng lại sợ nhìn thấy Kỷ Sơn Dã, tôi không biết nên đối mặt với anh ra sao, cũng không dám trở lại căn nhà ấy, bởi vì nơi đó có quá nhiều dấu vết tôi và anh cùng sinh sống.Tôi không dám đối mặt với toàn bộ những thứ liên quan đến Kỷ Sơn Dã lần nữa.Vì thế, tôi không muốn qua đó. Cần dùng gì thì tôi đi mua lại là được rồi.4.Ngày 31 tháng 3 năm 2021Hơi mệt, tôi không muốn viết nhật ký, tôi ghét viết nhật ký.Tôi thực sự thấy nhàm chán vì mỗi ngày đều phải nhớ lại quá khứ, tôi không dám nghĩ đến Kỷ Sơn Dã, chắc là anh hận tôi ghê gớm. Chắc là anh ước gì tôi c.h.ế.t đi, chắc là anh sẽ muốn tôi đi c.h.ế.t sớm chút!Chắc là anh rất ghét tôi! Rất hận tôi! Tại sao trước đó tôi cứ muốn hẹn hò với anh chứ, còn mang đến cho anh nhiều phiền phức như vậy, nếu không phải anh yêu đương với loại người như tôi, anh vốn sẽ không có bất cứ buồn phiền nào.Hẳn là anh sẽ yêu đương với một người bình thường xinh đẹp, lương thiện, thích cười, nhẫn nại, hoạt bát. Dù anh có thích đàn ông đi chăng nữa, anh cũng sẽ ở bên người tốt nhất thế giới.Mà không phải tôi, không phải là tôi.Nếu Kỷ Sơn Dã biết tôi c.h.ế.t sẽ cảm thấy thế nào đây, liệu anh có thấy đau lòng chút nào hay không, tôi chỉ cần anh hơi đau lòng chút chút là được rồi. Chút chút đau lòng đã là đủ rồi.Tôi có lỗi với anh! Tại sao tôi không đi c.h.ế.t đi! Tôi c.h.ế.t rồi chuyện gì cũng sẽ kết thúc!Tại sao tôi không đi c.h.ế.t! Tại sao lại không? Để tất cả kết thúc có được không!Tôi rất nhớ mẹ, cũng rất nhớ Kỷ Sơn Dã.Tôi thực sự rất nhớ bọn họ.Tôi rất muốn gặp mẹ, tại sao đó giờ mẹ không xuất hiện nữa, tôi thực sự rất nhớ bà ấy.
Phần III: Hiện tại
Nhật ký - Chuyện vụn vặt
1.
Ngày 28 tháng 3 năm 2021
Tôi lại viết nhật ký lần nữa.
Bác sĩ Trương nói viết nhật ký có lợi cho bệnh của tôi, nhưng tôi không cảm thấy có bất cứ cải thiện nào cả. Tôi chỉ cảm thấy giày vò, viết mấy dòng này khiến tôi đứng ngồi không yên, thực tế là tôi viết đến đây, mấy chục chữ ngắn ngủn đã tốn ròng rã một tiếng đồng hồ.
Nguyên nhân tôi cảm thấy cực kỳ giày vò là vì tôi ý thức được rõ ràng mình và Kỷ Sơn Dã đã chia tay.
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi và Kỷ Sơn Dã chia tay.
Tôi là kẻ tội đồ không thể tha thứ.
2.
Ngày 29 tháng 3 năm 2021
Tôi ép mình phải ngồi xuống, lần nữa viết nhật ký.
Không có bất cứ chuyện gì muốn ghi lại, nếu có, tôi chỉ có thể kể, hôm nay tôi lại ngất xỉu trong phòng thí nghiệm, Mạnh Thiên Hà đưa tôi tới bệnh viện, nói gì cũng đòi tôi phải nằm viện, không khám kĩ càng sẽ không cho tôi về.
Tôi không nghe cậu ấy, vì tôi biết thực ra cơ thể mình không có bệnh, tôi chỉ bị bệnh về tâm lý thôi.
Chẳng qua là tối qua tôi khóc quá lâu, lại thiếu ngủ mới bất chợt ngất xỉu trong phòng thí nghiệm.
Nhưng những điều này, tôi không thể kể cùng ai khác.
Bọn họ không biết tôi đã chia tay. Không, thậm chí bọn họ còn không biết tôi đã từng yêu đương.
3.
Ngày 30 tháng 3 năm 2021
Hôm nay, tôi thẫn thờ nhìn vào khung trò chuyện với Kỷ Sơn Dã, tôi lưu tên Wechat của anh là A, như vậy anh chính là người liên hệ đầu tiên trong điện thoại của tôi. Anh đã từng hỏi tôi lưu vậy có nghĩa là gì, tôi chưa từng giải thích với anh.
Không biết anh có chặn tôi không, hẳn là anh phải cực kỳ hận người bạc tình như tôi. Từ hôm đó trở đi, chúng tôi chưa từng liên lạc lại, cũng không về căn nhà của Kỷ Sơn Dã ở thành phố B nữa.
Căn nhà ấy có rất nhiều đồ dùng của tôi, tôi hơi chần chừ có nên dọn chúng nó đi hay không nhưng lại sợ nhìn thấy Kỷ Sơn Dã, tôi không biết nên đối mặt với anh ra sao, cũng không dám trở lại căn nhà ấy, bởi vì nơi đó có quá nhiều dấu vết tôi và anh cùng sinh sống.
Tôi không dám đối mặt với toàn bộ những thứ liên quan đến Kỷ Sơn Dã lần nữa.
Vì thế, tôi không muốn qua đó. Cần dùng gì thì tôi đi mua lại là được rồi.
4.
Ngày 31 tháng 3 năm 2021
Hơi mệt, tôi không muốn viết nhật ký, tôi ghét viết nhật ký.
Tôi thực sự thấy nhàm chán vì mỗi ngày đều phải nhớ lại quá khứ, tôi không dám nghĩ đến Kỷ Sơn Dã, chắc là anh hận tôi ghê gớm. Chắc là anh ước gì tôi c.h.ế.t đi, chắc là anh sẽ muốn tôi đi c.h.ế.t sớm chút!
Chắc là anh rất ghét tôi! Rất hận tôi! Tại sao trước đó tôi cứ muốn hẹn hò với anh chứ, còn mang đến cho anh nhiều phiền phức như vậy, nếu không phải anh yêu đương với loại người như tôi, anh vốn sẽ không có bất cứ buồn phiền nào.
Hẳn là anh sẽ yêu đương với một người bình thường xinh đẹp, lương thiện, thích cười, nhẫn nại, hoạt bát. Dù anh có thích đàn ông đi chăng nữa, anh cũng sẽ ở bên người tốt nhất thế giới.
Mà không phải tôi, không phải là tôi.
Nếu Kỷ Sơn Dã biết tôi c.h.ế.t sẽ cảm thấy thế nào đây, liệu anh có thấy đau lòng chút nào hay không, tôi chỉ cần anh hơi đau lòng chút chút là được rồi. Chút chút đau lòng đã là đủ rồi.
Tôi có lỗi với anh! Tại sao tôi không đi c.h.ế.t đi! Tôi c.h.ế.t rồi chuyện gì cũng sẽ kết thúc!
Tại sao tôi không đi c.h.ế.t! Tại sao lại không? Để tất cả kết thúc có được không!
Tôi rất nhớ mẹ, cũng rất nhớ Kỷ Sơn Dã.
Tôi thực sự rất nhớ bọn họ.
Tôi rất muốn gặp mẹ, tại sao đó giờ mẹ không xuất hiện nữa, tôi thực sự rất nhớ bà ấy.
Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fanTác giả: Tô Phục LinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngLời tựa Ngày 1 tháng 1 năm 2020 Nói thật, tôi không phải người thích viết nhật ký, mà nhật ký cũng không phù hợp với tiết tấu sinh hoạt nhanh của xã hội hiện đại. Tôi vẫn cảm thấy thứ này chỉ tồn tại trong phim ảnh để chuyển cảnh độc thoại nội tâm, hoặc là công cụ quan trọng làm bước đệm ngoặt trong phim thần tượng máu chó. Tôi thì không thích xem mấy phim điện ảnh văn nghệ, cũng không xem phim thần tượng mấy, là người khô khan về văn hoá. Bộ phim thần tượng duy nhất tôi từng xem là lần bị bạn nữ cùng lớp lôi kéo, năm ấy bộ phim đó cực kỳ nổi tiếng, tôi vẫn còn nhớ rõ tên nhưng đã quên gần hết tình tiết, đến giờ chỉ nhớ là nữ chính trong phim có đôi mắt to rất xinh đẹp, và cũng vì một loạt hành vi quyến rũ nhằm trả thù nam chính cô ấy viết trong cuốn nhật ký, kết quả nhật ký bị nam chính phát hiện, cô ấy vừa khóc lóc vừa giải thích không phải như vậy. Rõ ngốc, người bình thường ai lại đi viết nhật ký. Cho đến bây giờ, tôi vẫn cho rằng sự tồn tại của thứ mang tên nhật ký này là vì để… Phần III: Hiện tạiNhật ký - Chuyện vụn vặt1.Ngày 28 tháng 3 năm 2021Tôi lại viết nhật ký lần nữa.Bác sĩ Trương nói viết nhật ký có lợi cho bệnh của tôi, nhưng tôi không cảm thấy có bất cứ cải thiện nào cả. Tôi chỉ cảm thấy giày vò, viết mấy dòng này khiến tôi đứng ngồi không yên, thực tế là tôi viết đến đây, mấy chục chữ ngắn ngủn đã tốn ròng rã một tiếng đồng hồ.Nguyên nhân tôi cảm thấy cực kỳ giày vò là vì tôi ý thức được rõ ràng mình và Kỷ Sơn Dã đã chia tay.Hôm nay là ngày đầu tiên tôi và Kỷ Sơn Dã chia tay.Tôi là kẻ tội đồ không thể tha thứ.2.Ngày 29 tháng 3 năm 2021Tôi ép mình phải ngồi xuống, lần nữa viết nhật ký.Không có bất cứ chuyện gì muốn ghi lại, nếu có, tôi chỉ có thể kể, hôm nay tôi lại ngất xỉu trong phòng thí nghiệm, Mạnh Thiên Hà đưa tôi tới bệnh viện, nói gì cũng đòi tôi phải nằm viện, không khám kĩ càng sẽ không cho tôi về.Tôi không nghe cậu ấy, vì tôi biết thực ra cơ thể mình không có bệnh, tôi chỉ bị bệnh về tâm lý thôi.Chẳng qua là tối qua tôi khóc quá lâu, lại thiếu ngủ mới bất chợt ngất xỉu trong phòng thí nghiệm.Nhưng những điều này, tôi không thể kể cùng ai khác.Bọn họ không biết tôi đã chia tay. Không, thậm chí bọn họ còn không biết tôi đã từng yêu đương.3.Ngày 30 tháng 3 năm 2021Hôm nay, tôi thẫn thờ nhìn vào khung trò chuyện với Kỷ Sơn Dã, tôi lưu tên Wechat của anh là A, như vậy anh chính là người liên hệ đầu tiên trong điện thoại của tôi. Anh đã từng hỏi tôi lưu vậy có nghĩa là gì, tôi chưa từng giải thích với anh.Không biết anh có chặn tôi không, hẳn là anh phải cực kỳ hận người bạc tình như tôi. Từ hôm đó trở đi, chúng tôi chưa từng liên lạc lại, cũng không về căn nhà của Kỷ Sơn Dã ở thành phố B nữa.Căn nhà ấy có rất nhiều đồ dùng của tôi, tôi hơi chần chừ có nên dọn chúng nó đi hay không nhưng lại sợ nhìn thấy Kỷ Sơn Dã, tôi không biết nên đối mặt với anh ra sao, cũng không dám trở lại căn nhà ấy, bởi vì nơi đó có quá nhiều dấu vết tôi và anh cùng sinh sống.Tôi không dám đối mặt với toàn bộ những thứ liên quan đến Kỷ Sơn Dã lần nữa.Vì thế, tôi không muốn qua đó. Cần dùng gì thì tôi đi mua lại là được rồi.4.Ngày 31 tháng 3 năm 2021Hơi mệt, tôi không muốn viết nhật ký, tôi ghét viết nhật ký.Tôi thực sự thấy nhàm chán vì mỗi ngày đều phải nhớ lại quá khứ, tôi không dám nghĩ đến Kỷ Sơn Dã, chắc là anh hận tôi ghê gớm. Chắc là anh ước gì tôi c.h.ế.t đi, chắc là anh sẽ muốn tôi đi c.h.ế.t sớm chút!Chắc là anh rất ghét tôi! Rất hận tôi! Tại sao trước đó tôi cứ muốn hẹn hò với anh chứ, còn mang đến cho anh nhiều phiền phức như vậy, nếu không phải anh yêu đương với loại người như tôi, anh vốn sẽ không có bất cứ buồn phiền nào.Hẳn là anh sẽ yêu đương với một người bình thường xinh đẹp, lương thiện, thích cười, nhẫn nại, hoạt bát. Dù anh có thích đàn ông đi chăng nữa, anh cũng sẽ ở bên người tốt nhất thế giới.Mà không phải tôi, không phải là tôi.Nếu Kỷ Sơn Dã biết tôi c.h.ế.t sẽ cảm thấy thế nào đây, liệu anh có thấy đau lòng chút nào hay không, tôi chỉ cần anh hơi đau lòng chút chút là được rồi. Chút chút đau lòng đã là đủ rồi.Tôi có lỗi với anh! Tại sao tôi không đi c.h.ế.t đi! Tôi c.h.ế.t rồi chuyện gì cũng sẽ kết thúc!Tại sao tôi không đi c.h.ế.t! Tại sao lại không? Để tất cả kết thúc có được không!Tôi rất nhớ mẹ, cũng rất nhớ Kỷ Sơn Dã.Tôi thực sự rất nhớ bọn họ.Tôi rất muốn gặp mẹ, tại sao đó giờ mẹ không xuất hiện nữa, tôi thực sự rất nhớ bà ấy.