Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài…
Chương 118
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Ta đi về trước.Giả Dung từ biệt Viên bá, cất bước đi về phía trước, miệng còn nhỏ giọng than thở:- Một đại nam nhân không ngờ lá gan nhỏ như vậy, làm ác mộng còn phải có người bồi lên mới dám ngủ.Bên trong phòng nghe được bên ngoài nói chuyện Trầm Nhược Hư:- !Vẻ mặt Viên bá hốt hoảng, như bay vào phòng, ngập ngừng ấp úng hỏi:- Công tử, ngài.. sợ hãi ác mộng?Trầm Nhược Hư gian nan phun ra một chữ "ân".Viên bá:- !Phảng phất từ trước nhận thức là một giả công tử.Bên kia, nhận được nhiệm vụ của Giả Dung, nhóm quỷ đợi trời vừa sáng liền dán bố cáo trước cửa hàng, khua chiêng tuyên truyền hoạt động đêm thất tịch.Ba cửa hàng băng thực ở đêm thất tịch triển khai hoạt động đoán chữ, viết thơ vân vân.Phàm là ai đoán trúng câu đố, có thể đạt được thẻ giảm giá kỳ hạn ba tháng.Người nào lấy được một trong mười danh ngạch đầu tiên khi sáng tác thơ từ được thưởng cho thẻ miễn phí. Phần thưởng kéo dài cho tới trước Trung Thu, đi cửa hàng băng thực tiêu phí hoàn toàn miễn phí.Mặt khác đêm thất tịch toàn bộ cửa hàng đều giảm giá.Bên cửa hàng sách cũng có hoạt động, nhưng có chút khác với cửa hàng băng thực.Bên cửa hàng sách không có giảm giá, nhưng chỉ cần có khách mua sách có thể được tặng thẻ ký tên mang theo mùi hương khác nhau, còn có thể tùy theo mọi người yêu thích mà lựa chọn.Ngoài ra còn có thiệp chúc phúc, lớn cỡ bàn tay, vẽ lên cảnh tượng Ngưu Lang Chức Nữ gặp gỡ ở cầu Hỉ Thước.Sao trời cuồn cuộn, cảnh tượng đầy sao, tựa như ảo mộng. Hơn nữa hình ảnh Ngưu Lang Chức Nữ đều duy mỹ tinh xảo. Theo mọi người triều đại này xem ra, tuyệt đối là vật hiếm lạ, thật sự có thể k1ch thích ước vọng trong lòng người.Đương nhiên cửa hàng sách cũng cử hành hoạt động toàn dân cùng thi đấu, tỷ như ném thẻ vào bình rượu. Mỗi dạng hoạt động đạt được năm danh ngạch đầu tiên, có thể tùy ý lựa chọn một bộ sách mang về.Lại là tặng đồ miễn phí, còn ăn miễn phí, còn là giảm giá vân vân.. rất nhiều thương gia hiện nay còn chưa biết những hoạt động này sẽ mang tới lợi ích gì, nhìn một loạt động tác của các cửa hàng của Giả Dung, đều cười thầm những cửa hàng này nhất định sẽ lỗ vốn không còn.Cũng có chút thương nhân ánh mắt sâu xa, trong lòng vừa động, bắt chước cửa hàng của Giả Dung làm ra hoạt động giảm giá, nho nhỏ thử nghiệm một chút.Tới đêm thất tịch, cửa hàng của Giả Dung đoàn người tấp nập, chen chúc vô cùng. Đủ loại hàng hóa như nước chảy chà chà chà chảy ra ngoài.Những thương gia đánh bạo học tập bắt chước theo lưu lượng khách cũng dũng mãnh tràn vào, hàng hóa tiêu thụ tăng thật lớn. Nhìn tình hình sục sôi ngất trời, đừng nói bù đắp lại số tiền giảm giá, chỉ sợ tiền bạc kiếm trong một ngày còn cao hơn nửa tháng lãi ròng của bọn họ.Lúc này những thương gia ở sau lưng giễu cợt mới nhận thức được hoạt động khuyến mãi tốt như thế nào. Ở mặt ngoài xem ra giống như là hao hụt, thực tế lại có thể k1ch thích đoàn người tiêu phí, kiếm lời vô số.Bọn hắn hối hận không ngừng, nhanh chóng nhân lúc đêm thất tịch còn chưa qua xong, sôi nổi bắt chước triển khai hoạt động giảm giá.Trời vừa tối, Trầm Nhược Hư lập tức chạy qua nhà Giả Dung, tìm hắn cùng nhau ra ngoài ngắm cảnh du ngoạn.Bị quỷ quản gia đưa vào khách sảnh, nhìn thấy bên cạnh Giả Dung còn có một tiểu hài nhi, nụ cười trên mặt Trầm Nhược Hư nhất thời giảm bớt.Tiểu cô nương bộ dạng ngọc tuyết đáng yêu, nhưng một khi xen vào thế giới của hai người lại làm cho hắn cảm thấy chướng mắt.Giả Dung đang nói chuyện với Giả Tích Xuân, nghe được tiếng bước chân quay đầu nhìn Trầm Nhược Hư cười:- Huynh đã đến rồi, đây là tiểu cô cô của ta, huynh cũng xưng hô nàng là tiểu cô cô là được.Gần đây liên tục làm nổi bật, người Giả gia không muốn qua đêm thất tịch, cửa lớn khóa chặt, không cho người trong phủ đi ra ngoài chơi. Là Họa Mi âm thầm đem tiểu Tích Xuân ra ngoài gặp Giả Dung.Bộ dáng Giả Dung trịnh trọng giới thiệu tiểu Tích Xuân làm cho người ta cảm giác như đang giới thiệu cho một nửa còn lại của mình ra mắt người giám hộ.Trầm Nhược Hư nghe hắn nguyện ý xưng hô một người là tiểu cô cô, còn gọi mình cùng đi theo xưng hô, có thể thấy được thật tình đem người nọ cho là người thân nhất.Trầm Nhược Hư nhất thời nghiêm mặt, hướng tiểu Tích Xuân chắp tay bái xuống, cúi người thi lễ:- Gặp qua tiểu cô cô.Tiểu Tích Xuân luống cuống nhìn Giả Dung, Giả Dung sờ đầu của nàng, mềm nhẹ cười, chỉ vào Trầm Nhược Hư giới thiệu:- Đây là bạn cùng trường có quan hệ vô cùng thân thiết với ta. Chúng tôi đối đãi nhau thật tốt như là chính mình. Ngài xem hắn như là ta thì tốt rồi, không cần câu nệ.Tiểu Tích Xuân cầm tay Giả Dung, thẹn thùng nhìn Trầm Nhược Hư cười cười.- Người đến đông đủ, chúng ta đi thôi.Giả Dung nói một tiếng, bên trái nắm tay Trầm Nhược Hư, bên phải nắm tay tiểu Tích Xuân, ba người cùng ra ngoài phủ đi chơi.Đi mệt mỏi, Giả Dung dẫn theo hai người vào cửa hàng băng thực.
- Ta đi về trước.
Giả Dung từ biệt Viên bá, cất bước đi về phía trước, miệng còn nhỏ giọng than thở:
- Một đại nam nhân không ngờ lá gan nhỏ như vậy, làm ác mộng còn phải có người bồi lên mới dám ngủ.
Bên trong phòng nghe được bên ngoài nói chuyện Trầm Nhược Hư:
- !
Vẻ mặt Viên bá hốt hoảng, như bay vào phòng, ngập ngừng ấp úng hỏi:
- Công tử, ngài.. sợ hãi ác mộng?
Trầm Nhược Hư gian nan phun ra một chữ "ân".
Viên bá:
- !
Phảng phất từ trước nhận thức là một giả công tử.
Bên kia, nhận được nhiệm vụ của Giả Dung, nhóm quỷ đợi trời vừa sáng liền dán bố cáo trước cửa hàng, khua chiêng tuyên truyền hoạt động đêm thất tịch.
Ba cửa hàng băng thực ở đêm thất tịch triển khai hoạt động đoán chữ, viết thơ vân vân.
Phàm là ai đoán trúng câu đố, có thể đạt được thẻ giảm giá kỳ hạn ba tháng.
Người nào lấy được một trong mười danh ngạch đầu tiên khi sáng tác thơ từ được thưởng cho thẻ miễn phí. Phần thưởng kéo dài cho tới trước Trung Thu, đi cửa hàng băng thực tiêu phí hoàn toàn miễn phí.
Mặt khác đêm thất tịch toàn bộ cửa hàng đều giảm giá.
Bên cửa hàng sách cũng có hoạt động, nhưng có chút khác với cửa hàng băng thực.
Bên cửa hàng sách không có giảm giá, nhưng chỉ cần có khách mua sách có thể được tặng thẻ ký tên mang theo mùi hương khác nhau, còn có thể tùy theo mọi người yêu thích mà lựa chọn.
Ngoài ra còn có thiệp chúc phúc, lớn cỡ bàn tay, vẽ lên cảnh tượng Ngưu Lang Chức Nữ gặp gỡ ở cầu Hỉ Thước.
Sao trời cuồn cuộn, cảnh tượng đầy sao, tựa như ảo mộng. Hơn nữa hình ảnh Ngưu Lang Chức Nữ đều duy mỹ tinh xảo. Theo mọi người triều đại này xem ra, tuyệt đối là vật hiếm lạ, thật sự có thể k1ch thích ước vọng trong lòng người.
Đương nhiên cửa hàng sách cũng cử hành hoạt động toàn dân cùng thi đấu, tỷ như ném thẻ vào bình rượu. Mỗi dạng hoạt động đạt được năm danh ngạch đầu tiên, có thể tùy ý lựa chọn một bộ sách mang về.
Lại là tặng đồ miễn phí, còn ăn miễn phí, còn là giảm giá vân vân.. rất nhiều thương gia hiện nay còn chưa biết những hoạt động này sẽ mang tới lợi ích gì, nhìn một loạt động tác của các cửa hàng của Giả Dung, đều cười thầm những cửa hàng này nhất định sẽ lỗ vốn không còn.
Cũng có chút thương nhân ánh mắt sâu xa, trong lòng vừa động, bắt chước cửa hàng của Giả Dung làm ra hoạt động giảm giá, nho nhỏ thử nghiệm một chút.
Tới đêm thất tịch, cửa hàng của Giả Dung đoàn người tấp nập, chen chúc vô cùng. Đủ loại hàng hóa như nước chảy chà chà chà chảy ra ngoài.
Những thương gia đánh bạo học tập bắt chước theo lưu lượng khách cũng dũng mãnh tràn vào, hàng hóa tiêu thụ tăng thật lớn. Nhìn tình hình sục sôi ngất trời, đừng nói bù đắp lại số tiền giảm giá, chỉ sợ tiền bạc kiếm trong một ngày còn cao hơn nửa tháng lãi ròng của bọn họ.
Lúc này những thương gia ở sau lưng giễu cợt mới nhận thức được hoạt động khuyến mãi tốt như thế nào. Ở mặt ngoài xem ra giống như là hao hụt, thực tế lại có thể k1ch thích đoàn người tiêu phí, kiếm lời vô số.
Bọn hắn hối hận không ngừng, nhanh chóng nhân lúc đêm thất tịch còn chưa qua xong, sôi nổi bắt chước triển khai hoạt động giảm giá.
Trời vừa tối, Trầm Nhược Hư lập tức chạy qua nhà Giả Dung, tìm hắn cùng nhau ra ngoài ngắm cảnh du ngoạn.
Bị quỷ quản gia đưa vào khách sảnh, nhìn thấy bên cạnh Giả Dung còn có một tiểu hài nhi, nụ cười trên mặt Trầm Nhược Hư nhất thời giảm bớt.
Tiểu cô nương bộ dạng ngọc tuyết đáng yêu, nhưng một khi xen vào thế giới của hai người lại làm cho hắn cảm thấy chướng mắt.
Giả Dung đang nói chuyện với Giả Tích Xuân, nghe được tiếng bước chân quay đầu nhìn Trầm Nhược Hư cười:
- Huynh đã đến rồi, đây là tiểu cô cô của ta, huynh cũng xưng hô nàng là tiểu cô cô là được.
Gần đây liên tục làm nổi bật, người Giả gia không muốn qua đêm thất tịch, cửa lớn khóa chặt, không cho người trong phủ đi ra ngoài chơi. Là Họa Mi âm thầm đem tiểu Tích Xuân ra ngoài gặp Giả Dung.
Bộ dáng Giả Dung trịnh trọng giới thiệu tiểu Tích Xuân làm cho người ta cảm giác như đang giới thiệu cho một nửa còn lại của mình ra mắt người giám hộ.
Trầm Nhược Hư nghe hắn nguyện ý xưng hô một người là tiểu cô cô, còn gọi mình cùng đi theo xưng hô, có thể thấy được thật tình đem người nọ cho là người thân nhất.
Trầm Nhược Hư nhất thời nghiêm mặt, hướng tiểu Tích Xuân chắp tay bái xuống, cúi người thi lễ:
- Gặp qua tiểu cô cô.
Tiểu Tích Xuân luống cuống nhìn Giả Dung, Giả Dung sờ đầu của nàng, mềm nhẹ cười, chỉ vào Trầm Nhược Hư giới thiệu:
- Đây là bạn cùng trường có quan hệ vô cùng thân thiết với ta. Chúng tôi đối đãi nhau thật tốt như là chính mình. Ngài xem hắn như là ta thì tốt rồi, không cần câu nệ.
Tiểu Tích Xuân cầm tay Giả Dung, thẹn thùng nhìn Trầm Nhược Hư cười cười.
- Người đến đông đủ, chúng ta đi thôi.
Giả Dung nói một tiếng, bên trái nắm tay Trầm Nhược Hư, bên phải nắm tay tiểu Tích Xuân, ba người cùng ra ngoài phủ đi chơi.
Đi mệt mỏi, Giả Dung dẫn theo hai người vào cửa hàng băng thực.
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Ta đi về trước.Giả Dung từ biệt Viên bá, cất bước đi về phía trước, miệng còn nhỏ giọng than thở:- Một đại nam nhân không ngờ lá gan nhỏ như vậy, làm ác mộng còn phải có người bồi lên mới dám ngủ.Bên trong phòng nghe được bên ngoài nói chuyện Trầm Nhược Hư:- !Vẻ mặt Viên bá hốt hoảng, như bay vào phòng, ngập ngừng ấp úng hỏi:- Công tử, ngài.. sợ hãi ác mộng?Trầm Nhược Hư gian nan phun ra một chữ "ân".Viên bá:- !Phảng phất từ trước nhận thức là một giả công tử.Bên kia, nhận được nhiệm vụ của Giả Dung, nhóm quỷ đợi trời vừa sáng liền dán bố cáo trước cửa hàng, khua chiêng tuyên truyền hoạt động đêm thất tịch.Ba cửa hàng băng thực ở đêm thất tịch triển khai hoạt động đoán chữ, viết thơ vân vân.Phàm là ai đoán trúng câu đố, có thể đạt được thẻ giảm giá kỳ hạn ba tháng.Người nào lấy được một trong mười danh ngạch đầu tiên khi sáng tác thơ từ được thưởng cho thẻ miễn phí. Phần thưởng kéo dài cho tới trước Trung Thu, đi cửa hàng băng thực tiêu phí hoàn toàn miễn phí.Mặt khác đêm thất tịch toàn bộ cửa hàng đều giảm giá.Bên cửa hàng sách cũng có hoạt động, nhưng có chút khác với cửa hàng băng thực.Bên cửa hàng sách không có giảm giá, nhưng chỉ cần có khách mua sách có thể được tặng thẻ ký tên mang theo mùi hương khác nhau, còn có thể tùy theo mọi người yêu thích mà lựa chọn.Ngoài ra còn có thiệp chúc phúc, lớn cỡ bàn tay, vẽ lên cảnh tượng Ngưu Lang Chức Nữ gặp gỡ ở cầu Hỉ Thước.Sao trời cuồn cuộn, cảnh tượng đầy sao, tựa như ảo mộng. Hơn nữa hình ảnh Ngưu Lang Chức Nữ đều duy mỹ tinh xảo. Theo mọi người triều đại này xem ra, tuyệt đối là vật hiếm lạ, thật sự có thể k1ch thích ước vọng trong lòng người.Đương nhiên cửa hàng sách cũng cử hành hoạt động toàn dân cùng thi đấu, tỷ như ném thẻ vào bình rượu. Mỗi dạng hoạt động đạt được năm danh ngạch đầu tiên, có thể tùy ý lựa chọn một bộ sách mang về.Lại là tặng đồ miễn phí, còn ăn miễn phí, còn là giảm giá vân vân.. rất nhiều thương gia hiện nay còn chưa biết những hoạt động này sẽ mang tới lợi ích gì, nhìn một loạt động tác của các cửa hàng của Giả Dung, đều cười thầm những cửa hàng này nhất định sẽ lỗ vốn không còn.Cũng có chút thương nhân ánh mắt sâu xa, trong lòng vừa động, bắt chước cửa hàng của Giả Dung làm ra hoạt động giảm giá, nho nhỏ thử nghiệm một chút.Tới đêm thất tịch, cửa hàng của Giả Dung đoàn người tấp nập, chen chúc vô cùng. Đủ loại hàng hóa như nước chảy chà chà chà chảy ra ngoài.Những thương gia đánh bạo học tập bắt chước theo lưu lượng khách cũng dũng mãnh tràn vào, hàng hóa tiêu thụ tăng thật lớn. Nhìn tình hình sục sôi ngất trời, đừng nói bù đắp lại số tiền giảm giá, chỉ sợ tiền bạc kiếm trong một ngày còn cao hơn nửa tháng lãi ròng của bọn họ.Lúc này những thương gia ở sau lưng giễu cợt mới nhận thức được hoạt động khuyến mãi tốt như thế nào. Ở mặt ngoài xem ra giống như là hao hụt, thực tế lại có thể k1ch thích đoàn người tiêu phí, kiếm lời vô số.Bọn hắn hối hận không ngừng, nhanh chóng nhân lúc đêm thất tịch còn chưa qua xong, sôi nổi bắt chước triển khai hoạt động giảm giá.Trời vừa tối, Trầm Nhược Hư lập tức chạy qua nhà Giả Dung, tìm hắn cùng nhau ra ngoài ngắm cảnh du ngoạn.Bị quỷ quản gia đưa vào khách sảnh, nhìn thấy bên cạnh Giả Dung còn có một tiểu hài nhi, nụ cười trên mặt Trầm Nhược Hư nhất thời giảm bớt.Tiểu cô nương bộ dạng ngọc tuyết đáng yêu, nhưng một khi xen vào thế giới của hai người lại làm cho hắn cảm thấy chướng mắt.Giả Dung đang nói chuyện với Giả Tích Xuân, nghe được tiếng bước chân quay đầu nhìn Trầm Nhược Hư cười:- Huynh đã đến rồi, đây là tiểu cô cô của ta, huynh cũng xưng hô nàng là tiểu cô cô là được.Gần đây liên tục làm nổi bật, người Giả gia không muốn qua đêm thất tịch, cửa lớn khóa chặt, không cho người trong phủ đi ra ngoài chơi. Là Họa Mi âm thầm đem tiểu Tích Xuân ra ngoài gặp Giả Dung.Bộ dáng Giả Dung trịnh trọng giới thiệu tiểu Tích Xuân làm cho người ta cảm giác như đang giới thiệu cho một nửa còn lại của mình ra mắt người giám hộ.Trầm Nhược Hư nghe hắn nguyện ý xưng hô một người là tiểu cô cô, còn gọi mình cùng đi theo xưng hô, có thể thấy được thật tình đem người nọ cho là người thân nhất.Trầm Nhược Hư nhất thời nghiêm mặt, hướng tiểu Tích Xuân chắp tay bái xuống, cúi người thi lễ:- Gặp qua tiểu cô cô.Tiểu Tích Xuân luống cuống nhìn Giả Dung, Giả Dung sờ đầu của nàng, mềm nhẹ cười, chỉ vào Trầm Nhược Hư giới thiệu:- Đây là bạn cùng trường có quan hệ vô cùng thân thiết với ta. Chúng tôi đối đãi nhau thật tốt như là chính mình. Ngài xem hắn như là ta thì tốt rồi, không cần câu nệ.Tiểu Tích Xuân cầm tay Giả Dung, thẹn thùng nhìn Trầm Nhược Hư cười cười.- Người đến đông đủ, chúng ta đi thôi.Giả Dung nói một tiếng, bên trái nắm tay Trầm Nhược Hư, bên phải nắm tay tiểu Tích Xuân, ba người cùng ra ngoài phủ đi chơi.Đi mệt mỏi, Giả Dung dẫn theo hai người vào cửa hàng băng thực.