Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài…
Chương 181
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Hay lắm, hay lắm.Hoàng đế vỗ vỗ trán, vui sướng nói:- Nghĩ ra phương pháp tốt như vậy, đầu óc của trẫm quả thật là thông minh.Nếu không biết điều, cũng đừng trách hắn không cho mặt mũi!Nghe xong lời nói của hoàng đế, vẻ tươi cười của Trầm phụ chợt cứng ngắc.Hắn giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh, hoàn toàn trợn tròn mắt!Mất đi quyền thừa kế tước vị, chẳng phải là đời sau của hắn chỉ có thể là trắng thân?Như vậy tước vị hầu tước của hắn chỉ còn là một tước vị bình thường, thấp hơn cả bá tước còn có quyền thừa kế một bậc.Quyết định này của hoàng đế không phải là đi vòng, biến thành nạo tước vị của hắn sao?Truyền ra ngoài, sau này người khác đều xem thấp hắn một bậc.Trầm phụ không thể tiếp nhận, muốn cầu hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, mà hoàng thượng không muốn cho hắn cơ hội mở miệng, cười híp mắt dùng một câu phá hỏng lời của hắn.- Trẫm miệng vàng lời ngọc, lời nói ra không thể tùy ý sửa đổi, cứ quyết định như vậy.Trộm gà không thành còn mất nắm gạo chính là Trầm phụ hiện tại.Trầm phụ bị đả kích lớn, sắc mặt tái nhợt, tinh thần uể oải.Hắn gian nan xuất cung, mỗi bước đi như ngàn cân nặng, làm cho thân thể lung lay sắp đổ.Khi hắn đi tới cửa cung, nhìn thấy hai vị huynh trưởng mặt đen trừng mình, trái tim nhất thời vỡ vụn, chỉ cảm thấy như trời sập, nhân sinh vô vọng.- Xem ra ngươi không chỉ cần cấm túc, còn cần cấm dục.Đại quốc cữu cười lạnh nói một câu, lập tức níu lấy lỗ tai của hắn, trong tiếng kêu đau như giết heo của hắn, lôi kéo hắn lên xe ngựa.Hôm sau Trầm phụ nằm lỳ trên giường, nhìn xung quanh trên dưới đều là sách, chỉ có một lối nhỏ thông hướng cửa phòng, cảm giác khóc không ra nước mắt, càng cảm thấy không còn gì lưu luyến với cuộc đời này.Học xong toàn bộ phòng sách này, cần tốn bao nhiêu năm a!Muốn chết a a a!Ngày trung thu đoàn viên.Trung thu vừa qua, còn một tháng thời tiết sắp chuyển lạnh, đến lúc đó sinh ý kem cũng khó buôn bán.Đối với việc này Giả Dung đã sớm có tính toán.Hắn mua toàn bộ đất đai xung quanh ba cửa hàng bán băng thực, thuê thật nhiều thợ thủ công, tranh thủ mở rộng cửa hàng thêm gấp ba.Trong cửa hàng ngoại trừ bán kem còn bán điểm tâm, kẹo vân vân. Trong đó bánh ngọt được hoan nghênh nhất, bởi vì có mặn, ngọt, đủ loại khẩu vị mặc cho người lựa chọn, nam nữ già trẻ đều thích ăn.Đương nhiên được hoan nghênh nhất vẫn là vị ngọt, nữ nhân cùng nhi đồng đều yêu nhất.Bởi vì trung thu buông xuống, Giả Dung giao dịch thật nhiều bánh trung thu.Đủ loại khẩu vị mặn ngọt, mứt, xúc xích lạp xưởng, lòng đỏ trứng vân vân.Năm châu bốn biển, khẩu vị các nơi đều có.
- Hay lắm, hay lắm.
Hoàng đế vỗ vỗ trán, vui sướng nói:
- Nghĩ ra phương pháp tốt như vậy, đầu óc của trẫm quả thật là thông minh.
Nếu không biết điều, cũng đừng trách hắn không cho mặt mũi!
Nghe xong lời nói của hoàng đế, vẻ tươi cười của Trầm phụ chợt cứng ngắc.
Hắn giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh, hoàn toàn trợn tròn mắt!
Mất đi quyền thừa kế tước vị, chẳng phải là đời sau của hắn chỉ có thể là trắng thân?
Như vậy tước vị hầu tước của hắn chỉ còn là một tước vị bình thường, thấp hơn cả bá tước còn có quyền thừa kế một bậc.
Quyết định này của hoàng đế không phải là đi vòng, biến thành nạo tước vị của hắn sao?
Truyền ra ngoài, sau này người khác đều xem thấp hắn một bậc.
Trầm phụ không thể tiếp nhận, muốn cầu hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, mà hoàng thượng không muốn cho hắn cơ hội mở miệng, cười híp mắt dùng một câu phá hỏng lời của hắn.
- Trẫm miệng vàng lời ngọc, lời nói ra không thể tùy ý sửa đổi, cứ quyết định như vậy.
Trộm gà không thành còn mất nắm gạo chính là Trầm phụ hiện tại.
Trầm phụ bị đả kích lớn, sắc mặt tái nhợt, tinh thần uể oải.
Hắn gian nan xuất cung, mỗi bước đi như ngàn cân nặng, làm cho thân thể lung lay sắp đổ.
Khi hắn đi tới cửa cung, nhìn thấy hai vị huynh trưởng mặt đen trừng mình, trái tim nhất thời vỡ vụn, chỉ cảm thấy như trời sập, nhân sinh vô vọng.
- Xem ra ngươi không chỉ cần cấm túc, còn cần cấm dục.
Đại quốc cữu cười lạnh nói một câu, lập tức níu lấy lỗ tai của hắn, trong tiếng kêu đau như giết heo của hắn, lôi kéo hắn lên xe ngựa.
Hôm sau Trầm phụ nằm lỳ trên giường, nhìn xung quanh trên dưới đều là sách, chỉ có một lối nhỏ thông hướng cửa phòng, cảm giác khóc không ra nước mắt, càng cảm thấy không còn gì lưu luyến với cuộc đời này.
Học xong toàn bộ phòng sách này, cần tốn bao nhiêu năm a!
Muốn chết a a a!
Ngày trung thu đoàn viên.
Trung thu vừa qua, còn một tháng thời tiết sắp chuyển lạnh, đến lúc đó sinh ý kem cũng khó buôn bán.
Đối với việc này Giả Dung đã sớm có tính toán.
Hắn mua toàn bộ đất đai xung quanh ba cửa hàng bán băng thực, thuê thật nhiều thợ thủ công, tranh thủ mở rộng cửa hàng thêm gấp ba.
Trong cửa hàng ngoại trừ bán kem còn bán điểm tâm, kẹo vân vân. Trong đó bánh ngọt được hoan nghênh nhất, bởi vì có mặn, ngọt, đủ loại khẩu vị mặc cho người lựa chọn, nam nữ già trẻ đều thích ăn.
Đương nhiên được hoan nghênh nhất vẫn là vị ngọt, nữ nhân cùng nhi đồng đều yêu nhất.
Bởi vì trung thu buông xuống, Giả Dung giao dịch thật nhiều bánh trung thu.
Đủ loại khẩu vị mặn ngọt, mứt, xúc xích lạp xưởng, lòng đỏ trứng vân vân.
Năm châu bốn biển, khẩu vị các nơi đều có.
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Hay lắm, hay lắm.Hoàng đế vỗ vỗ trán, vui sướng nói:- Nghĩ ra phương pháp tốt như vậy, đầu óc của trẫm quả thật là thông minh.Nếu không biết điều, cũng đừng trách hắn không cho mặt mũi!Nghe xong lời nói của hoàng đế, vẻ tươi cười của Trầm phụ chợt cứng ngắc.Hắn giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh, hoàn toàn trợn tròn mắt!Mất đi quyền thừa kế tước vị, chẳng phải là đời sau của hắn chỉ có thể là trắng thân?Như vậy tước vị hầu tước của hắn chỉ còn là một tước vị bình thường, thấp hơn cả bá tước còn có quyền thừa kế một bậc.Quyết định này của hoàng đế không phải là đi vòng, biến thành nạo tước vị của hắn sao?Truyền ra ngoài, sau này người khác đều xem thấp hắn một bậc.Trầm phụ không thể tiếp nhận, muốn cầu hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, mà hoàng thượng không muốn cho hắn cơ hội mở miệng, cười híp mắt dùng một câu phá hỏng lời của hắn.- Trẫm miệng vàng lời ngọc, lời nói ra không thể tùy ý sửa đổi, cứ quyết định như vậy.Trộm gà không thành còn mất nắm gạo chính là Trầm phụ hiện tại.Trầm phụ bị đả kích lớn, sắc mặt tái nhợt, tinh thần uể oải.Hắn gian nan xuất cung, mỗi bước đi như ngàn cân nặng, làm cho thân thể lung lay sắp đổ.Khi hắn đi tới cửa cung, nhìn thấy hai vị huynh trưởng mặt đen trừng mình, trái tim nhất thời vỡ vụn, chỉ cảm thấy như trời sập, nhân sinh vô vọng.- Xem ra ngươi không chỉ cần cấm túc, còn cần cấm dục.Đại quốc cữu cười lạnh nói một câu, lập tức níu lấy lỗ tai của hắn, trong tiếng kêu đau như giết heo của hắn, lôi kéo hắn lên xe ngựa.Hôm sau Trầm phụ nằm lỳ trên giường, nhìn xung quanh trên dưới đều là sách, chỉ có một lối nhỏ thông hướng cửa phòng, cảm giác khóc không ra nước mắt, càng cảm thấy không còn gì lưu luyến với cuộc đời này.Học xong toàn bộ phòng sách này, cần tốn bao nhiêu năm a!Muốn chết a a a!Ngày trung thu đoàn viên.Trung thu vừa qua, còn một tháng thời tiết sắp chuyển lạnh, đến lúc đó sinh ý kem cũng khó buôn bán.Đối với việc này Giả Dung đã sớm có tính toán.Hắn mua toàn bộ đất đai xung quanh ba cửa hàng bán băng thực, thuê thật nhiều thợ thủ công, tranh thủ mở rộng cửa hàng thêm gấp ba.Trong cửa hàng ngoại trừ bán kem còn bán điểm tâm, kẹo vân vân. Trong đó bánh ngọt được hoan nghênh nhất, bởi vì có mặn, ngọt, đủ loại khẩu vị mặc cho người lựa chọn, nam nữ già trẻ đều thích ăn.Đương nhiên được hoan nghênh nhất vẫn là vị ngọt, nữ nhân cùng nhi đồng đều yêu nhất.Bởi vì trung thu buông xuống, Giả Dung giao dịch thật nhiều bánh trung thu.Đủ loại khẩu vị mặn ngọt, mứt, xúc xích lạp xưởng, lòng đỏ trứng vân vân.Năm châu bốn biển, khẩu vị các nơi đều có.