Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài…

Chương 185

Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… Vẻ mặt của hắn biến thành hứng trí bừng bừng, gật đầu, bộ dáng như tự hỏi:- Ta phải ngẫm lại chúng ta nên dùng tư thế gì đi chụp.Trầm Nhược Hư nhìn lướt qua ba quỷ, vô tình đuổi người:- Chúng tôi tự chụp là được, ba người đi ra ngoài trước đi.- Chụp hình tình lữ mà thôi, cũng không phải là chụp cái kia, còn không cho xem, thật keo kiệt.Bách Linh nhỏ giọng lẩm bẩm nói:- Đi thì đi, chúng tôi cũng không muốn lưu lại ăn cẩu lương đâu.Thấy bọn họ rời khỏi phòng ở, Trầm Nhược Hư liền đóng cửa lại, lôi kéo Giả Dung thử dùng hôn nhẹ, ôm ấp, dùng đủ loại tư thế tự chụp hình, thẳng tới khi chụp được những tấm ảnh thật vừa ý mới đổi tư thế khác tiếp tục chụp.Vì thế nửa ngày thời gian cứ thế trôi qua.Đợi hai người dừng hành động chụp hình điên cuồng của mình, mặt trời cũng đã sắp xuống núi.Trầm Nhược Hư cùng Giả Dung ngồi trên giường, cùng xem hình tự chụp, còn thường thường bình luận thành tiếng.Trầm Nhược Hư chợt đề nghị nói:- Đợi ngày nào thích hợp có thể suy nghĩ mở một tiệm chụp hình, đến lúc đó nhất định mỗi ngày khách nhân như mây.Giả Dung nghiêng đầu hôn lên trán hắn, thuận tiện vỗ lên đầu hắn một cái, khen nói:- Được a, đầu óc huynh cũng thật linh hoạt thôi.- Chủ ý này không sai, ngày khác phái mấy quỷ đi vị diện của Giang Kiền Khôn bái sư học nghệ.Trầm Nhược Hư hôn hôn lên khóe môi hắn, nói:- Người của đệ, có thể không thông minh sao?Giả Dung bật cười véo mặt hắn nói:- Nói huynh béo huynh còn suyễn lên sao.Ngày mười bốn, sắp tới giữa trưa thì một chiếc xe ngựa dừng trước Giả phủ.Không bao lâu quỷ quản gia đi vào thông truyền, nói quản gia Tống phủ phụng lệnh tặng lễ vật đến nhà.Đưa tiễn quản gia Tống gia, Giả Dung còn chưa kịp ngồi xuống lại nghe nói quản gia của đại quốc cữu phủ cùng nhị quốc cữu phủ cũng tặng lễ vật đến.Giả Dung nhìn thấy rau dưa trái cây chiếm nửa nhà, còn có bánh trung thu, thịt hun khói, lá trà.. cảm thấy đau đầu không biết làm sao xử lý.Hắn vừa định san sẻ bớt cho Trầm Nhược Hư thì phát hiện nhà bên kia cũng giống như vậy.Giả Dung suy nghĩ quà đáp lễ có lẽ có thể chuẩn bị mấy phần bánh trung thu có Thường Nga bôn nguyệt đồ tặng cho Tống gia cùng hai vị cậu làm quà đáp lễ.Nghĩ nghĩ, hắn còn liên hệ vị diện cổ đại khác giao dịch vài hũ rượu hoa quế ba mươi năm.Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, hắn nhìn chỗ hoa viên, đi lựa chọn vài chậu hoa hải đường cùng hoa ngọc trâm.Hoa viên được dùng linh khí nuôi dưỡng, bộ dạng duyên dáng yêu kiều, nhìn như phỉ thúy, nở ra đóa hoa kiều diễm ướt át.Nhìn như là Tây Thi cùng Điêu Thuyền trong trăm hoa.Sau đó còn lựa chọn mấy rổ kẹo, Giả Dung dặn quỷ quản gia đưa đi đáp lễ.Hắn nhìn qua Bách Linh cùng Du Chuẩn, lại nghĩ tới quỷ công nhân trong các cửa hàng.Nghĩ tới mình cũng nên phát thưởng cho bọn họ sau mấy tháng siêng năng làm việc, đương nhiên cũng không quên phần lễ trung thu cho tiểu Tích Xuân.Hắn lựa chọn kẹo sữa cùng chocolate hình con thỏ cùng đủ loại bánh trung thu, còn có nhà kẹo lớn cỡ bàn học, kêu Bách Linh mang tới Vinh quốc phủ, giao cho Họa Mi chuyển giao cho tiểu Tích Xuân.

Vẻ mặt của hắn biến thành hứng trí bừng bừng, gật đầu, bộ dáng như tự hỏi:

- Ta phải ngẫm lại chúng ta nên dùng tư thế gì đi chụp.

Trầm Nhược Hư nhìn lướt qua ba quỷ, vô tình đuổi người:

- Chúng tôi tự chụp là được, ba người đi ra ngoài trước đi.

- Chụp hình tình lữ mà thôi, cũng không phải là chụp cái kia, còn không cho xem, thật keo kiệt.

Bách Linh nhỏ giọng lẩm bẩm nói:

- Đi thì đi, chúng tôi cũng không muốn lưu lại ăn cẩu lương đâu.

Thấy bọn họ rời khỏi phòng ở, Trầm Nhược Hư liền đóng cửa lại, lôi kéo Giả Dung thử dùng hôn nhẹ, ôm ấp, dùng đủ loại tư thế tự chụp hình, thẳng tới khi chụp được những tấm ảnh thật vừa ý mới đổi tư thế khác tiếp tục chụp.

Vì thế nửa ngày thời gian cứ thế trôi qua.

Đợi hai người dừng hành động chụp hình điên cuồng của mình, mặt trời cũng đã sắp xuống núi.

Trầm Nhược Hư cùng Giả Dung ngồi trên giường, cùng xem hình tự chụp, còn thường thường bình luận thành tiếng.

Trầm Nhược Hư chợt đề nghị nói:

- Đợi ngày nào thích hợp có thể suy nghĩ mở một tiệm chụp hình, đến lúc đó nhất định mỗi ngày khách nhân như mây.

Giả Dung nghiêng đầu hôn lên trán hắn, thuận tiện vỗ lên đầu hắn một cái, khen nói:

- Được a, đầu óc huynh cũng thật linh hoạt thôi.

- Chủ ý này không sai, ngày khác phái mấy quỷ đi vị diện của Giang Kiền Khôn bái sư học nghệ.

Trầm Nhược Hư hôn hôn lên khóe môi hắn, nói:

- Người của đệ, có thể không thông minh sao?

Giả Dung bật cười véo mặt hắn nói:

- Nói huynh béo huynh còn suyễn lên sao.

Ngày mười bốn, sắp tới giữa trưa thì một chiếc xe ngựa dừng trước Giả phủ.

Không bao lâu quỷ quản gia đi vào thông truyền, nói quản gia Tống phủ phụng lệnh tặng lễ vật đến nhà.

Đưa tiễn quản gia Tống gia, Giả Dung còn chưa kịp ngồi xuống lại nghe nói quản gia của đại quốc cữu phủ cùng nhị quốc cữu phủ cũng tặng lễ vật đến.

Giả Dung nhìn thấy rau dưa trái cây chiếm nửa nhà, còn có bánh trung thu, thịt hun khói, lá trà.. cảm thấy đau đầu không biết làm sao xử lý.

Hắn vừa định san sẻ bớt cho Trầm Nhược Hư thì phát hiện nhà bên kia cũng giống như vậy.

Giả Dung suy nghĩ quà đáp lễ có lẽ có thể chuẩn bị mấy phần bánh trung thu có Thường Nga bôn nguyệt đồ tặng cho Tống gia cùng hai vị cậu làm quà đáp lễ.

Nghĩ nghĩ, hắn còn liên hệ vị diện cổ đại khác giao dịch vài hũ rượu hoa quế ba mươi năm.

Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, hắn nhìn chỗ hoa viên, đi lựa chọn vài chậu hoa hải đường cùng hoa ngọc trâm.

Hoa viên được dùng linh khí nuôi dưỡng, bộ dạng duyên dáng yêu kiều, nhìn như phỉ thúy, nở ra đóa hoa kiều diễm ướt át.

Nhìn như là Tây Thi cùng Điêu Thuyền trong trăm hoa.

Sau đó còn lựa chọn mấy rổ kẹo, Giả Dung dặn quỷ quản gia đưa đi đáp lễ.

Hắn nhìn qua Bách Linh cùng Du Chuẩn, lại nghĩ tới quỷ công nhân trong các cửa hàng.

Nghĩ tới mình cũng nên phát thưởng cho bọn họ sau mấy tháng siêng năng làm việc, đương nhiên cũng không quên phần lễ trung thu cho tiểu Tích Xuân.

Hắn lựa chọn kẹo sữa cùng chocolate hình con thỏ cùng đủ loại bánh trung thu, còn có nhà kẹo lớn cỡ bàn học, kêu Bách Linh mang tới Vinh quốc phủ, giao cho Họa Mi chuyển giao cho tiểu Tích Xuân.

Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… Vẻ mặt của hắn biến thành hứng trí bừng bừng, gật đầu, bộ dáng như tự hỏi:- Ta phải ngẫm lại chúng ta nên dùng tư thế gì đi chụp.Trầm Nhược Hư nhìn lướt qua ba quỷ, vô tình đuổi người:- Chúng tôi tự chụp là được, ba người đi ra ngoài trước đi.- Chụp hình tình lữ mà thôi, cũng không phải là chụp cái kia, còn không cho xem, thật keo kiệt.Bách Linh nhỏ giọng lẩm bẩm nói:- Đi thì đi, chúng tôi cũng không muốn lưu lại ăn cẩu lương đâu.Thấy bọn họ rời khỏi phòng ở, Trầm Nhược Hư liền đóng cửa lại, lôi kéo Giả Dung thử dùng hôn nhẹ, ôm ấp, dùng đủ loại tư thế tự chụp hình, thẳng tới khi chụp được những tấm ảnh thật vừa ý mới đổi tư thế khác tiếp tục chụp.Vì thế nửa ngày thời gian cứ thế trôi qua.Đợi hai người dừng hành động chụp hình điên cuồng của mình, mặt trời cũng đã sắp xuống núi.Trầm Nhược Hư cùng Giả Dung ngồi trên giường, cùng xem hình tự chụp, còn thường thường bình luận thành tiếng.Trầm Nhược Hư chợt đề nghị nói:- Đợi ngày nào thích hợp có thể suy nghĩ mở một tiệm chụp hình, đến lúc đó nhất định mỗi ngày khách nhân như mây.Giả Dung nghiêng đầu hôn lên trán hắn, thuận tiện vỗ lên đầu hắn một cái, khen nói:- Được a, đầu óc huynh cũng thật linh hoạt thôi.- Chủ ý này không sai, ngày khác phái mấy quỷ đi vị diện của Giang Kiền Khôn bái sư học nghệ.Trầm Nhược Hư hôn hôn lên khóe môi hắn, nói:- Người của đệ, có thể không thông minh sao?Giả Dung bật cười véo mặt hắn nói:- Nói huynh béo huynh còn suyễn lên sao.Ngày mười bốn, sắp tới giữa trưa thì một chiếc xe ngựa dừng trước Giả phủ.Không bao lâu quỷ quản gia đi vào thông truyền, nói quản gia Tống phủ phụng lệnh tặng lễ vật đến nhà.Đưa tiễn quản gia Tống gia, Giả Dung còn chưa kịp ngồi xuống lại nghe nói quản gia của đại quốc cữu phủ cùng nhị quốc cữu phủ cũng tặng lễ vật đến.Giả Dung nhìn thấy rau dưa trái cây chiếm nửa nhà, còn có bánh trung thu, thịt hun khói, lá trà.. cảm thấy đau đầu không biết làm sao xử lý.Hắn vừa định san sẻ bớt cho Trầm Nhược Hư thì phát hiện nhà bên kia cũng giống như vậy.Giả Dung suy nghĩ quà đáp lễ có lẽ có thể chuẩn bị mấy phần bánh trung thu có Thường Nga bôn nguyệt đồ tặng cho Tống gia cùng hai vị cậu làm quà đáp lễ.Nghĩ nghĩ, hắn còn liên hệ vị diện cổ đại khác giao dịch vài hũ rượu hoa quế ba mươi năm.Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, hắn nhìn chỗ hoa viên, đi lựa chọn vài chậu hoa hải đường cùng hoa ngọc trâm.Hoa viên được dùng linh khí nuôi dưỡng, bộ dạng duyên dáng yêu kiều, nhìn như phỉ thúy, nở ra đóa hoa kiều diễm ướt át.Nhìn như là Tây Thi cùng Điêu Thuyền trong trăm hoa.Sau đó còn lựa chọn mấy rổ kẹo, Giả Dung dặn quỷ quản gia đưa đi đáp lễ.Hắn nhìn qua Bách Linh cùng Du Chuẩn, lại nghĩ tới quỷ công nhân trong các cửa hàng.Nghĩ tới mình cũng nên phát thưởng cho bọn họ sau mấy tháng siêng năng làm việc, đương nhiên cũng không quên phần lễ trung thu cho tiểu Tích Xuân.Hắn lựa chọn kẹo sữa cùng chocolate hình con thỏ cùng đủ loại bánh trung thu, còn có nhà kẹo lớn cỡ bàn học, kêu Bách Linh mang tới Vinh quốc phủ, giao cho Họa Mi chuyển giao cho tiểu Tích Xuân.

Chương 185