Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài…
Chương 277
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… Hiện nay, mỗi lần hồi tưởng lại sự kiện của Tần Khả Khanh bùng nổ thì bọn hắn đứng ở mặt đối lập với Giả Dung, mắng đối phương rất nhiều lời khó nghe, gọi hắn cút ra khỏi Giả gia, không chừa cho hắn chút đường rút quân, Vương Hi Phượng toàn gia đều hối hận xanh cả ruột.Biết được Giả Dung thi đậu tam nguyên, bọn hắn hận không thể tát vào miệng của mình. Hối hận lúc ấy phóng thật nhiều lời mắng nhiết hăm dọa, không có cơ hội kéo Giả Dung quay trở về gia tộc.Bởi vậy bắt đầu từ hôm qua nhận được tin tức, vợ chồng Vương Hi Phượng cùng Giả Xá ăn uống không còn chút khẩu vị, không cách nào nuốt xuống.Mặt khác biết vậy chẳng làm đồng thời trong lòng bọn hắn cũng vô cùng phức tạp.Một người xưa nay bị bọn hắn xem thường nhất, bỗng nhiên chuyển biến càng có tiền đồ hơn bất kỳ người nào trong gia tộc, bất luận kẻ nào gặp được loại chuyện này tâm tình cũng sẽ không tốt đẹp.Nhất là khi bọn hắn có lòng muốn chữa trị quan hệ tự mình cầm lễ vật tới cửa bái phỏng. Kết quả lại bị người gác cửa đuổi về, làm bọn hắn đánh mất mặt mũi thật lớn trước mặt người khác, bị người nhìn chuyện cười.Bọn họ không phải không nghĩ tới mời Giả mẫu rời núi, nhưng Giả mẫu biết Giả Dung có quan hệ không tệ với mấy nhi đồng trong nhà, không chịu đi làm chuyện này khiến cho Giả Dung không vui.Không còn cách nào khác, một đám người đành bắt tay vào trên người Giả Tường, muốn đẩy hắn ra chịu tội hấp dẫn Giả Dung quay về Giả gia.Đây cũng là mục đích đến nhà của bọn họ hôm nay.Giả Tường cười lạnh chật vật nói:- Không muốn làm tộc trưởng? Mục đích các ngươi tới, không phải là vì lấy đi vị trí tộc trưởng của ta sao?Năm trước Giả Dung đậu giải nguyên thi hương, các tộc lão liền bất mãn Giả Tường. Hôm nay Giả Dung thi đậu tam nguyên, tiền đồ vô lượng, bọn hắn muốn nịnh bợ Giả Dung, dụ dỗ hắn quay về Giả gia, nhất định sẽ liên hợp lại lấy đi vị trí tộc trưởng của Giả Tường.Giả Tường hoàn toàn nhìn thấu ý đồ của bọn họ.Dứt lời, sắc mặt bọn họ liền biến đổi.Giả Tường cười lạnh.- Không sai, các tộc lão đã thương nghị, quyết định đổi một vị tộc trưởng cho gia tộc.Vương Hi Phượng mặt dày nói:- Ngươi xưa nay làm xằng làm bậy, tham hoa háo sắc, lại không tài không đức. Từ khi kế nhiệm tộc trưởng tới nay, mang theo Giả gia lâm vào một đống thanh danh thối nát. Tiếp tục như vậy toàn gia tộc sẽ bị bại trong tay của ngươi.- Vì gia tộc, mọi người tước đi vị trí tộc trưởng của ngươi cũng là hành động bất đắc dĩ.Giả Tường vẻ mặt trào phúng:- Nói nhiều như vậy, là muốn dùng vị trí tộc trưởng trao đổi thái độ của Giả Dung, cho hắn quay về gia tộc mà thôi.- Các ngươi cũng không nghĩ xem, người ta hiện tại có thân phận gì, để ý vị trí tộc trưởng của gia tộc Giả gia đã xuống dốc này? Lại phải gánh thêm một đám rườm rà chỉ biết cản trở?Giả Tường đâm thẳng vào yếu hại khiến mặt mấy người tối đen.Bọn hắn muốn dùng vị trí tộc trưởng dụ dỗ Giả Dung trở về, kỳ thật trong lòng cũng lo lắng người ta chướng mắt. Nhưng nhiều lần tự hỏi, bọn hắn vẫn quyết định thử một phen.Bị Giả Tường nói toạc ra bàn tính trong lòng, tâm tình Vương Hi Phượng bọn hắn thật không xong. Lạnh giọng thông tri Giả Tường không còn là tộc trưởng, ba người lập tức nghiêm mặt rời đi.Ngày hôm sau bọn họ khẩn cấp chuẩn bị hậu lễ đi tới phủ đệ của Giả Dung.Giả Dung sầm mặt:- Ta không quen biết người Giả gia gì, ngày sau lại đến đều đuổi đi.Ý của hắn là nói Giả Liễn bọn họ, còn Giả Tích Xuân thì không tính vào.Nghe vậy quỷ quản gia lập tức đi ra ngoài thuật lại lời nói của Giả Dung, sau đó đuổi người rời đi.Về sau tộc nhân Giả gia lại đến thêm vài lần, nhưng đều bị vô tình đuổi về.Vài lần như thế ai cũng nhận ra Giả Dung quyết tâm, vì chút mặt mũi cuối cùng cũng không tiếp tục tới phiền hắn.Năm trước cùng hoàng đế đạt tới giao dịch, cầm đi một mảnh đất ở kinh giao, Giả Dung phái một đám thợ thủ công thường làm việc cho mình đi tới rửa sạch cỏ dại xung quanh, thi công một con đường lớn đi thông trung tâm kinh thành.Dân chúng phát giác thợ thủ công khởi công làm đường từ kinh giao vào kinh thành, cũng hấp dẫn thật nhiều tầm mắt của mọi người.
Hiện nay, mỗi lần hồi tưởng lại sự kiện của Tần Khả Khanh bùng nổ thì bọn hắn đứng ở mặt đối lập với Giả Dung, mắng đối phương rất nhiều lời khó nghe, gọi hắn cút ra khỏi Giả gia, không chừa cho hắn chút đường rút quân, Vương Hi Phượng toàn gia đều hối hận xanh cả ruột.
Biết được Giả Dung thi đậu tam nguyên, bọn hắn hận không thể tát vào miệng của mình. Hối hận lúc ấy phóng thật nhiều lời mắng nhiết hăm dọa, không có cơ hội kéo Giả Dung quay trở về gia tộc.
Bởi vậy bắt đầu từ hôm qua nhận được tin tức, vợ chồng Vương Hi Phượng cùng Giả Xá ăn uống không còn chút khẩu vị, không cách nào nuốt xuống.
Mặt khác biết vậy chẳng làm đồng thời trong lòng bọn hắn cũng vô cùng phức tạp.
Một người xưa nay bị bọn hắn xem thường nhất, bỗng nhiên chuyển biến càng có tiền đồ hơn bất kỳ người nào trong gia tộc, bất luận kẻ nào gặp được loại chuyện này tâm tình cũng sẽ không tốt đẹp.
Nhất là khi bọn hắn có lòng muốn chữa trị quan hệ tự mình cầm lễ vật tới cửa bái phỏng. Kết quả lại bị người gác cửa đuổi về, làm bọn hắn đánh mất mặt mũi thật lớn trước mặt người khác, bị người nhìn chuyện cười.
Bọn họ không phải không nghĩ tới mời Giả mẫu rời núi, nhưng Giả mẫu biết Giả Dung có quan hệ không tệ với mấy nhi đồng trong nhà, không chịu đi làm chuyện này khiến cho Giả Dung không vui.
Không còn cách nào khác, một đám người đành bắt tay vào trên người Giả Tường, muốn đẩy hắn ra chịu tội hấp dẫn Giả Dung quay về Giả gia.
Đây cũng là mục đích đến nhà của bọn họ hôm nay.
Giả Tường cười lạnh chật vật nói:
- Không muốn làm tộc trưởng? Mục đích các ngươi tới, không phải là vì lấy đi vị trí tộc trưởng của ta sao?
Năm trước Giả Dung đậu giải nguyên thi hương, các tộc lão liền bất mãn Giả Tường. Hôm nay Giả Dung thi đậu tam nguyên, tiền đồ vô lượng, bọn hắn muốn nịnh bợ Giả Dung, dụ dỗ hắn quay về Giả gia, nhất định sẽ liên hợp lại lấy đi vị trí tộc trưởng của Giả Tường.
Giả Tường hoàn toàn nhìn thấu ý đồ của bọn họ.
Dứt lời, sắc mặt bọn họ liền biến đổi.
Giả Tường cười lạnh.
- Không sai, các tộc lão đã thương nghị, quyết định đổi một vị tộc trưởng cho gia tộc.
Vương Hi Phượng mặt dày nói:
- Ngươi xưa nay làm xằng làm bậy, tham hoa háo sắc, lại không tài không đức. Từ khi kế nhiệm tộc trưởng tới nay, mang theo Giả gia lâm vào một đống thanh danh thối nát. Tiếp tục như vậy toàn gia tộc sẽ bị bại trong tay của ngươi.
- Vì gia tộc, mọi người tước đi vị trí tộc trưởng của ngươi cũng là hành động bất đắc dĩ.
Giả Tường vẻ mặt trào phúng:
- Nói nhiều như vậy, là muốn dùng vị trí tộc trưởng trao đổi thái độ của Giả Dung, cho hắn quay về gia tộc mà thôi.
- Các ngươi cũng không nghĩ xem, người ta hiện tại có thân phận gì, để ý vị trí tộc trưởng của gia tộc Giả gia đã xuống dốc này? Lại phải gánh thêm một đám rườm rà chỉ biết cản trở?
Giả Tường đâm thẳng vào yếu hại khiến mặt mấy người tối đen.
Bọn hắn muốn dùng vị trí tộc trưởng dụ dỗ Giả Dung trở về, kỳ thật trong lòng cũng lo lắng người ta chướng mắt. Nhưng nhiều lần tự hỏi, bọn hắn vẫn quyết định thử một phen.
Bị Giả Tường nói toạc ra bàn tính trong lòng, tâm tình Vương Hi Phượng bọn hắn thật không xong. Lạnh giọng thông tri Giả Tường không còn là tộc trưởng, ba người lập tức nghiêm mặt rời đi.
Ngày hôm sau bọn họ khẩn cấp chuẩn bị hậu lễ đi tới phủ đệ của Giả Dung.
Giả Dung sầm mặt:
- Ta không quen biết người Giả gia gì, ngày sau lại đến đều đuổi đi.
Ý của hắn là nói Giả Liễn bọn họ, còn Giả Tích Xuân thì không tính vào.
Nghe vậy quỷ quản gia lập tức đi ra ngoài thuật lại lời nói của Giả Dung, sau đó đuổi người rời đi.
Về sau tộc nhân Giả gia lại đến thêm vài lần, nhưng đều bị vô tình đuổi về.
Vài lần như thế ai cũng nhận ra Giả Dung quyết tâm, vì chút mặt mũi cuối cùng cũng không tiếp tục tới phiền hắn.
Năm trước cùng hoàng đế đạt tới giao dịch, cầm đi một mảnh đất ở kinh giao, Giả Dung phái một đám thợ thủ công thường làm việc cho mình đi tới rửa sạch cỏ dại xung quanh, thi công một con đường lớn đi thông trung tâm kinh thành.
Dân chúng phát giác thợ thủ công khởi công làm đường từ kinh giao vào kinh thành, cũng hấp dẫn thật nhiều tầm mắt của mọi người.
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… Hiện nay, mỗi lần hồi tưởng lại sự kiện của Tần Khả Khanh bùng nổ thì bọn hắn đứng ở mặt đối lập với Giả Dung, mắng đối phương rất nhiều lời khó nghe, gọi hắn cút ra khỏi Giả gia, không chừa cho hắn chút đường rút quân, Vương Hi Phượng toàn gia đều hối hận xanh cả ruột.Biết được Giả Dung thi đậu tam nguyên, bọn hắn hận không thể tát vào miệng của mình. Hối hận lúc ấy phóng thật nhiều lời mắng nhiết hăm dọa, không có cơ hội kéo Giả Dung quay trở về gia tộc.Bởi vậy bắt đầu từ hôm qua nhận được tin tức, vợ chồng Vương Hi Phượng cùng Giả Xá ăn uống không còn chút khẩu vị, không cách nào nuốt xuống.Mặt khác biết vậy chẳng làm đồng thời trong lòng bọn hắn cũng vô cùng phức tạp.Một người xưa nay bị bọn hắn xem thường nhất, bỗng nhiên chuyển biến càng có tiền đồ hơn bất kỳ người nào trong gia tộc, bất luận kẻ nào gặp được loại chuyện này tâm tình cũng sẽ không tốt đẹp.Nhất là khi bọn hắn có lòng muốn chữa trị quan hệ tự mình cầm lễ vật tới cửa bái phỏng. Kết quả lại bị người gác cửa đuổi về, làm bọn hắn đánh mất mặt mũi thật lớn trước mặt người khác, bị người nhìn chuyện cười.Bọn họ không phải không nghĩ tới mời Giả mẫu rời núi, nhưng Giả mẫu biết Giả Dung có quan hệ không tệ với mấy nhi đồng trong nhà, không chịu đi làm chuyện này khiến cho Giả Dung không vui.Không còn cách nào khác, một đám người đành bắt tay vào trên người Giả Tường, muốn đẩy hắn ra chịu tội hấp dẫn Giả Dung quay về Giả gia.Đây cũng là mục đích đến nhà của bọn họ hôm nay.Giả Tường cười lạnh chật vật nói:- Không muốn làm tộc trưởng? Mục đích các ngươi tới, không phải là vì lấy đi vị trí tộc trưởng của ta sao?Năm trước Giả Dung đậu giải nguyên thi hương, các tộc lão liền bất mãn Giả Tường. Hôm nay Giả Dung thi đậu tam nguyên, tiền đồ vô lượng, bọn hắn muốn nịnh bợ Giả Dung, dụ dỗ hắn quay về Giả gia, nhất định sẽ liên hợp lại lấy đi vị trí tộc trưởng của Giả Tường.Giả Tường hoàn toàn nhìn thấu ý đồ của bọn họ.Dứt lời, sắc mặt bọn họ liền biến đổi.Giả Tường cười lạnh.- Không sai, các tộc lão đã thương nghị, quyết định đổi một vị tộc trưởng cho gia tộc.Vương Hi Phượng mặt dày nói:- Ngươi xưa nay làm xằng làm bậy, tham hoa háo sắc, lại không tài không đức. Từ khi kế nhiệm tộc trưởng tới nay, mang theo Giả gia lâm vào một đống thanh danh thối nát. Tiếp tục như vậy toàn gia tộc sẽ bị bại trong tay của ngươi.- Vì gia tộc, mọi người tước đi vị trí tộc trưởng của ngươi cũng là hành động bất đắc dĩ.Giả Tường vẻ mặt trào phúng:- Nói nhiều như vậy, là muốn dùng vị trí tộc trưởng trao đổi thái độ của Giả Dung, cho hắn quay về gia tộc mà thôi.- Các ngươi cũng không nghĩ xem, người ta hiện tại có thân phận gì, để ý vị trí tộc trưởng của gia tộc Giả gia đã xuống dốc này? Lại phải gánh thêm một đám rườm rà chỉ biết cản trở?Giả Tường đâm thẳng vào yếu hại khiến mặt mấy người tối đen.Bọn hắn muốn dùng vị trí tộc trưởng dụ dỗ Giả Dung trở về, kỳ thật trong lòng cũng lo lắng người ta chướng mắt. Nhưng nhiều lần tự hỏi, bọn hắn vẫn quyết định thử một phen.Bị Giả Tường nói toạc ra bàn tính trong lòng, tâm tình Vương Hi Phượng bọn hắn thật không xong. Lạnh giọng thông tri Giả Tường không còn là tộc trưởng, ba người lập tức nghiêm mặt rời đi.Ngày hôm sau bọn họ khẩn cấp chuẩn bị hậu lễ đi tới phủ đệ của Giả Dung.Giả Dung sầm mặt:- Ta không quen biết người Giả gia gì, ngày sau lại đến đều đuổi đi.Ý của hắn là nói Giả Liễn bọn họ, còn Giả Tích Xuân thì không tính vào.Nghe vậy quỷ quản gia lập tức đi ra ngoài thuật lại lời nói của Giả Dung, sau đó đuổi người rời đi.Về sau tộc nhân Giả gia lại đến thêm vài lần, nhưng đều bị vô tình đuổi về.Vài lần như thế ai cũng nhận ra Giả Dung quyết tâm, vì chút mặt mũi cuối cùng cũng không tiếp tục tới phiền hắn.Năm trước cùng hoàng đế đạt tới giao dịch, cầm đi một mảnh đất ở kinh giao, Giả Dung phái một đám thợ thủ công thường làm việc cho mình đi tới rửa sạch cỏ dại xung quanh, thi công một con đường lớn đi thông trung tâm kinh thành.Dân chúng phát giác thợ thủ công khởi công làm đường từ kinh giao vào kinh thành, cũng hấp dẫn thật nhiều tầm mắt của mọi người.