Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài…
Chương 296
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Giống như nghe được chuyện buồn cười không nhỏ.- Quốc gia chúng ta thật sự là không bị ô nhiễm đâu, thực nghĩ người tu tiên của chúng ta không tồn tại sao?- Bày cái pháp thuật liền sạch sẽ nga, hâm mộ đi!- Hâm mộ cái rắm! Lạc gà Hoa quốc, cho tới bây giờ chỉ biết cậy vào vũ lực đoạt đi Trường Bạch sơn của nước chúng tôi.- Nguyên lai là cẩu vật xx quốc a! Khó trách mặt lớn như vậy, miệng thúi như vậy!- Thật không biết một viên đạn tiểu quốc, nơi nào có mặt nói Trường Bạch sơn là của các người?- Viên đạn tiểu quốc không chỉ cảm thấy được Trường Bạch sơn là bọn hắn, dù là Trường Giang, Hoàng Hà, toàn bộ địa phương được thần tài chôn vào linh căn đều là của bọn hắn nha.- Chậc chậc, nói đến cùng vẫn là đỏ mắt quốc gia chúng ta có linh căn, có thể tu tiên.- Trên lầu chân tướng!- Thật đúng là cái gì cũng dám nói, tôi nhớ được mấy năm trước có một đám trí chướng khắp thế giới ồn ào Trường Bạch sơn là của bọn hắn, kết quả chọc giận Tiết Bàn tiên nhân ra tay, trải qua mười ngày mười đêm sấm sét vang dội, ngày tháng tối đen không có điện hắc ám.- Tiếp tục mắng xem, hảo tâm nhắc nhở, tiên nhân đối với tên của mình đều có cảm ứng, cẩn thận mắng một tiếng một đạo thiên lôi giáng xuống đánh chết các người nha.- Tiên nhân nhà chúng ta bày ra một kết giới, ruồi bọ cũng không vào được một con, còn khai chiến đâu, hiểu thật đẹp.- Có thần tiên giỏi lắm sao? Chúng ta có công nghệ cao!- Cần cùng chúng ta so khoa học kỹ thuật sao? Hiện tại công nghệ cao của các người còn không phải đồ vật quá thời hạn của chúng tôi?- Nhớ mang máng trong tay của bệ hạ còn có một cơ giáp ném bom cự vô bá. Trăm năm trước quốc gia kia ý đồ xâm lược, ngay lúc đó hoàng đế bệ hạ cho một phát pháo bắn qua, toàn bộ đều chìm vào trong biển. Nếu các người muốn bước theo vết xe đổ, tùy thời hoan nghênh.- Hoan nghênh, hoan nghênh! Mặt khác, có thần tiên thì lợi hại vậy đó, lêu lêu!- Lêu lêu!- Lêu lêu!Toàn thể địch nhân hộc máu, xong đời.- Ai nha, sao không ai nói chuyện?- Bị phong lại đi.- Sao tôi cảm thấy được là bị các vị tức chết rồi!- Hì hì!Trăm năm qua, Giả Dung để dành điểm năng lượng hệ thống, lấy ra đủ dọa ngốc người.
- Giống như nghe được chuyện buồn cười không nhỏ.
- Quốc gia chúng ta thật sự là không bị ô nhiễm đâu, thực nghĩ người tu tiên của chúng ta không tồn tại sao?
- Bày cái pháp thuật liền sạch sẽ nga, hâm mộ đi!
- Hâm mộ cái rắm! Lạc gà Hoa quốc, cho tới bây giờ chỉ biết cậy vào vũ lực đoạt đi Trường Bạch sơn của nước chúng tôi.
- Nguyên lai là cẩu vật xx quốc a! Khó trách mặt lớn như vậy, miệng thúi như vậy!
- Thật không biết một viên đạn tiểu quốc, nơi nào có mặt nói Trường Bạch sơn là của các người?
- Viên đạn tiểu quốc không chỉ cảm thấy được Trường Bạch sơn là bọn hắn, dù là Trường Giang, Hoàng Hà, toàn bộ địa phương được thần tài chôn vào linh căn đều là của bọn hắn nha.
- Chậc chậc, nói đến cùng vẫn là đỏ mắt quốc gia chúng ta có linh căn, có thể tu tiên.
- Trên lầu chân tướng!
- Thật đúng là cái gì cũng dám nói, tôi nhớ được mấy năm trước có một đám trí chướng khắp thế giới ồn ào Trường Bạch sơn là của bọn hắn, kết quả chọc giận Tiết Bàn tiên nhân ra tay, trải qua mười ngày mười đêm sấm sét vang dội, ngày tháng tối đen không có điện hắc ám.
- Tiếp tục mắng xem, hảo tâm nhắc nhở, tiên nhân đối với tên của mình đều có cảm ứng, cẩn thận mắng một tiếng một đạo thiên lôi giáng xuống đánh chết các người nha.
- Tiên nhân nhà chúng ta bày ra một kết giới, ruồi bọ cũng không vào được một con, còn khai chiến đâu, hiểu thật đẹp.
- Có thần tiên giỏi lắm sao? Chúng ta có công nghệ cao!
- Cần cùng chúng ta so khoa học kỹ thuật sao? Hiện tại công nghệ cao của các người còn không phải đồ vật quá thời hạn của chúng tôi?
- Nhớ mang máng trong tay của bệ hạ còn có một cơ giáp ném bom cự vô bá. Trăm năm trước quốc gia kia ý đồ xâm lược, ngay lúc đó hoàng đế bệ hạ cho một phát pháo bắn qua, toàn bộ đều chìm vào trong biển. Nếu các người muốn bước theo vết xe đổ, tùy thời hoan nghênh.
- Hoan nghênh, hoan nghênh! Mặt khác, có thần tiên thì lợi hại vậy đó, lêu lêu!
- Lêu lêu!
- Lêu lêu!
Toàn thể địch nhân hộc máu, xong đời.
- Ai nha, sao không ai nói chuyện?
- Bị phong lại đi.
- Sao tôi cảm thấy được là bị các vị tức chết rồi!
- Hì hì!
Trăm năm qua, Giả Dung để dành điểm năng lượng hệ thống, lấy ra đủ dọa ngốc người.
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Giống như nghe được chuyện buồn cười không nhỏ.- Quốc gia chúng ta thật sự là không bị ô nhiễm đâu, thực nghĩ người tu tiên của chúng ta không tồn tại sao?- Bày cái pháp thuật liền sạch sẽ nga, hâm mộ đi!- Hâm mộ cái rắm! Lạc gà Hoa quốc, cho tới bây giờ chỉ biết cậy vào vũ lực đoạt đi Trường Bạch sơn của nước chúng tôi.- Nguyên lai là cẩu vật xx quốc a! Khó trách mặt lớn như vậy, miệng thúi như vậy!- Thật không biết một viên đạn tiểu quốc, nơi nào có mặt nói Trường Bạch sơn là của các người?- Viên đạn tiểu quốc không chỉ cảm thấy được Trường Bạch sơn là bọn hắn, dù là Trường Giang, Hoàng Hà, toàn bộ địa phương được thần tài chôn vào linh căn đều là của bọn hắn nha.- Chậc chậc, nói đến cùng vẫn là đỏ mắt quốc gia chúng ta có linh căn, có thể tu tiên.- Trên lầu chân tướng!- Thật đúng là cái gì cũng dám nói, tôi nhớ được mấy năm trước có một đám trí chướng khắp thế giới ồn ào Trường Bạch sơn là của bọn hắn, kết quả chọc giận Tiết Bàn tiên nhân ra tay, trải qua mười ngày mười đêm sấm sét vang dội, ngày tháng tối đen không có điện hắc ám.- Tiếp tục mắng xem, hảo tâm nhắc nhở, tiên nhân đối với tên của mình đều có cảm ứng, cẩn thận mắng một tiếng một đạo thiên lôi giáng xuống đánh chết các người nha.- Tiên nhân nhà chúng ta bày ra một kết giới, ruồi bọ cũng không vào được một con, còn khai chiến đâu, hiểu thật đẹp.- Có thần tiên giỏi lắm sao? Chúng ta có công nghệ cao!- Cần cùng chúng ta so khoa học kỹ thuật sao? Hiện tại công nghệ cao của các người còn không phải đồ vật quá thời hạn của chúng tôi?- Nhớ mang máng trong tay của bệ hạ còn có một cơ giáp ném bom cự vô bá. Trăm năm trước quốc gia kia ý đồ xâm lược, ngay lúc đó hoàng đế bệ hạ cho một phát pháo bắn qua, toàn bộ đều chìm vào trong biển. Nếu các người muốn bước theo vết xe đổ, tùy thời hoan nghênh.- Hoan nghênh, hoan nghênh! Mặt khác, có thần tiên thì lợi hại vậy đó, lêu lêu!- Lêu lêu!- Lêu lêu!Toàn thể địch nhân hộc máu, xong đời.- Ai nha, sao không ai nói chuyện?- Bị phong lại đi.- Sao tôi cảm thấy được là bị các vị tức chết rồi!- Hì hì!Trăm năm qua, Giả Dung để dành điểm năng lượng hệ thống, lấy ra đủ dọa ngốc người.