Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài…
Chương 301
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Đột nhiên có điểm muốn cười.* * *Giả Dung phu phu lấy phương thức náo động thế giới đi tới vị diện này, mỗi ngày bày hàng vỉa hè ở thủ đô Hoa Hạ xử lý rác rưởi của Nguyên Thừa lưu lại.Người trong toàn cầu như nước thủy triều vọt tới thủ đô Hoa Hạ, tạo thành thủ đô mỗi ngày chật như nêm cối, người dựa vào hai cái chân cũng khó thể đi lại.Dừng lại ở chỗ này mười ngày, Giả Dung xử lý rất nhiều rác rưởi, cũng thu hoạch thật nhiều hàng hóa đặc sắc cùng thật nhiều tiền.Dùng tiền kiếm được lại mua hàng hóa, trong thanh âm tiếng khóc thật đau khổ của người khắp thế giới Giả Dung lại rời đi, cùng Trầm Nhược Hư mở ra vị diện lữ hành mới.
- Đột nhiên có điểm muốn cười.
* * *
Giả Dung phu phu lấy phương thức náo động thế giới đi tới vị diện này, mỗi ngày bày hàng vỉa hè ở thủ đô Hoa Hạ xử lý rác rưởi của Nguyên Thừa lưu lại.
Người trong toàn cầu như nước thủy triều vọt tới thủ đô Hoa Hạ, tạo thành thủ đô mỗi ngày chật như nêm cối, người dựa vào hai cái chân cũng khó thể đi lại.
Dừng lại ở chỗ này mười ngày, Giả Dung xử lý rất nhiều rác rưởi, cũng thu hoạch thật nhiều hàng hóa đặc sắc cùng thật nhiều tiền.
Dùng tiền kiếm được lại mua hàng hóa, trong thanh âm tiếng khóc thật đau khổ của người khắp thế giới Giả Dung lại rời đi, cùng Trầm Nhược Hư mở ra vị diện lữ hành mới.
Vị Diện Thương Nhân Giả DungTác giả: Ngạn Chỉ Đinh HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền HuyễnGiả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ. Loáng thoáng bên tai Giả Dung hình như có thanh âm nam nữ nói cười truyền tới. Tiếng cười duyên của nữ tử, thanh âm đàn sáo, tiếng bước chân.. lần lượt truyền vào trong tai. Đồng thời hương khí son phấn ngày càng đậm, xen lẫn mùi rượu quanh quẩn trong mũi. Điều này không có khả năng xảy ra trong bệnh viện chuyên khoa, đến tận đây Giả Dung liền biết mình lại nằm mơ như thường ngày. Trong mông lung, đầu của hắn có chút nặng nề, cảm giác này giống như đã từng quen biết, như là.. trước kia hắn uống rượu quá nhiều nên mới như vậy. Giả Dung rất tò mò lần này mình sẽ mơ thấy cái gì, chưa kịp nghĩ sâu thanh âm bên tai càng lớn, thân thể tê dại dần dần lại có cảm giác. Cảm giác này vô cùng chân thực, Giả Dung phi thường hoài… - Đột nhiên có điểm muốn cười.* * *Giả Dung phu phu lấy phương thức náo động thế giới đi tới vị diện này, mỗi ngày bày hàng vỉa hè ở thủ đô Hoa Hạ xử lý rác rưởi của Nguyên Thừa lưu lại.Người trong toàn cầu như nước thủy triều vọt tới thủ đô Hoa Hạ, tạo thành thủ đô mỗi ngày chật như nêm cối, người dựa vào hai cái chân cũng khó thể đi lại.Dừng lại ở chỗ này mười ngày, Giả Dung xử lý rất nhiều rác rưởi, cũng thu hoạch thật nhiều hàng hóa đặc sắc cùng thật nhiều tiền.Dùng tiền kiếm được lại mua hàng hóa, trong thanh âm tiếng khóc thật đau khổ của người khắp thế giới Giả Dung lại rời đi, cùng Trầm Nhược Hư mở ra vị diện lữ hành mới.