Khách sạn yêu quái, phòng 2001. "Bạch Phó Tinh, không hay rồi, gần đây cháu sẽ có kiếp đào hoa đó!" Trên tấm thảm bông mềm mại, có một cục lông đang co lại thành một đoàn ngủ khò khò, có thể là vì cảm thấy hơi ồn ào nên hai tai càng cụp lại chặt hơn, hoàn hảo tránh được tiếng ồn. "Thằng nhóc này, có nghe không đấy?" Cục lông nhỏ đáp qua loa một tiếng, bất mãn xoay người rồi tiếp tục ngủ. "Là kiếp đào hoa đấy!" "Biết rồi mà." Trong chăn truyền đến âm thanh lười biếng còn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ của thiếu niên. Một lúc lâu sau, cục lông nọ mới lăn một cái, mở mắt ra rồi lười biếng duỗi thắt lưng, thân hình đột nhiên biến to, trong chớp mắt đã trở thành một thiếu niên tay dài chân dài mặc áo ngủ tai thỏ. Thiếu niên nhìn qua ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, trắng nõn hồng hào, ngũ quan tinh xảo, hai mắt của cậu tròn tròn, con ngươi đen bóng, nhìn qua trông hiền lành và vô hại vô cùng. Có thể là còn chưa tỉnh ngủ nên viền mắt thiếu niên có chút đỏ, vài sợi tóc trước trán không nghe lời mà…

Truyện chữ