Tác giả:

Edit: oceanmelon Trước mắt là một mảng đỏ thẫm mơ hồ, đầu của Ngụy Nhược Cẩn rất choáng, tay chân cũng mềm như bông, không có chút sức lực. Hiện tại cậu chỉ có thể dựa vào cột giường. Đang đứng cạnh bên là một nha hoàn của Ngụy gia, đại nha hoàn thiếp thân của Ngụy Thiến - Vân Hương. "Các ngươi đều lui xuống hết đi!" Đột nhiên cửa bị mở toang ra, sau đó liền nghe thấy một giọng nói trầm thấp đầy từ tính, vừa mang theo một chút lạnh nhạt. "Vâng, thưa vương gia." Ngụy Nhược Cẩn nghe được tiếng bước chân từ đằng xa, chỉ còn mỗi đại nha hoàn của Ngụy Thiến không nhúc nhích mà vẫn đứng bên cạnh cậu. Khóe miệng cậu nhẹ nhàng nhếch lên. Nếu không phải do cả người cậu không có lực, đừng nói là nữ nhân, cho dù không phải là con người, cậu cũng phải tự xả giận cho chính mình. "Bổn vương kêu tất cả đi ra ngoài, không nghe thấy à?" Giọng nói người kia có phần không kiên nhẫn, lời nói ra cũng càng lãnh đạm. "Xin Vương gia thứ lỗi cho nô tì. Tiểu thư của nhà nô tì từ nhỏ đã không cách rời nô tì…

Truyện chữ