Sa mạc, mặt trời chói chang, gió lớn điên cuồng. Trong chuồng ngựa, đại hán cao lớn như thiết tháp giống như không cảm giác được khí trời nóng nực ngồi trên khối đá, ánh mắt bụi mông mông trống rỗng vô thần nhìn bầu trời, một khuôn mặt xấu xí lại khô cằn như da quả cam bị phơi khô, gập ghềnh, hung ác đáng sợ. Nhưng tiềm ẩn bên dưới bề ngoài bình tĩnh lại là đủ loại mắng chửi cùng rít gào. Không, kỳ thật hắn rất lãnh đạm, chỉ là trong lòng chỉ có chút mắng to. Con mẹ nó lại xuyên qua, niên đại này xuyên qua quả nhiên là lạn đường cái. Rồi mới, bình tĩnh.. hồi ức lại nhân sinh hai đời của mình. Đời thứ nhất, chết dưới vách núi. Sau khi chết hắn cũng không phụ hi vọng xuyên không, sinh ra bên trong Tấu Địch Khách gia tộc (gia tộc Zoldyck), biến thành một trẻ con tên Y Lộ Thước Tấu Địch Khách. Hơn hai mươi năm chua xót cùng vùng vẫy mà không người biết, thật vất vả vấp vấp ngã ngã trưởng thành một thanh niên nổi trội trong giới sát thủ, kết quả có một ngày.. Nhìn lên không trung, nhìn…

Chương 84: C84: Chương 84

Khi Y Lộ Thước Xuyên Qua Võ Hiệp Thế GiớiTác giả: Quân Hậu Hữu ThiênTruyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngSa mạc, mặt trời chói chang, gió lớn điên cuồng. Trong chuồng ngựa, đại hán cao lớn như thiết tháp giống như không cảm giác được khí trời nóng nực ngồi trên khối đá, ánh mắt bụi mông mông trống rỗng vô thần nhìn bầu trời, một khuôn mặt xấu xí lại khô cằn như da quả cam bị phơi khô, gập ghềnh, hung ác đáng sợ. Nhưng tiềm ẩn bên dưới bề ngoài bình tĩnh lại là đủ loại mắng chửi cùng rít gào. Không, kỳ thật hắn rất lãnh đạm, chỉ là trong lòng chỉ có chút mắng to. Con mẹ nó lại xuyên qua, niên đại này xuyên qua quả nhiên là lạn đường cái. Rồi mới, bình tĩnh.. hồi ức lại nhân sinh hai đời của mình. Đời thứ nhất, chết dưới vách núi. Sau khi chết hắn cũng không phụ hi vọng xuyên không, sinh ra bên trong Tấu Địch Khách gia tộc (gia tộc Zoldyck), biến thành một trẻ con tên Y Lộ Thước Tấu Địch Khách. Hơn hai mươi năm chua xót cùng vùng vẫy mà không người biết, thật vất vả vấp vấp ngã ngã trưởng thành một thanh niên nổi trội trong giới sát thủ, kết quả có một ngày.. Nhìn lên không trung, nhìn… - Một ngày không gặp như cách ba thu!Đã qua nửa tháng không gặp Y Lộ Thước, Sở Lưu Hương vạn phần tưởng niệm.Từ sau khi sự việc của tập đoàn sát thủ kết thúc, Sở Lưu Hương thi triển khinh công quay về Tấu Địch Khách sơn trang.Sắc trời dần tối, hắn tìm gian khách sạn nghỉ chân.Hôm sau vừa mở mắt, cả thế giới đều đã thay đổi.Trong gương đồng chiếu ra một khuôn mặt tuấn mỹ tái nhợt.Đôi mắt thâm thúy u ám như mặc ngọc, giống như dòng nước xoáy muốn đem người hút vào cắn nuốt.Môi đỏ tươi như bôi một tầng máu đỏ, thấu theo cỗ khí yêu tà.Lúc này nam nhân đang nhìn chằm chằm chính mình trong gương, con ngươi hơi lóe ra.Sau đó mí mắt sụp xuống như giấu đi thần sắc bên trong.Sau một lúc lâu hắn thay cách ăn mặc xa hoa lại điệu thấp, thanh âm trầm thấp lười nhác vang lên:- Lui ra.Một tiếng ra lệnh, toàn bộ thị nữ trong phòng khom người rời khỏi.Nam nhân nhắm mắt, ngón tay thon dài xoa nhẹ vùng đầu trướng đau, sửa sang lại tin tức của thân phận này.Sở Lưu Hương chưa từng nghĩ qua, chính mình có một ngày sẽ trở thành một vị vương gia tay cầm trọng quyền.Hắn càng chưa từng nghĩ qua, việc mượn thi hoàn hồn hoang đản như vậy sẽ phát sinh trên người mình.Cũng may chuyện của Tả Minh Châu cũng cho hắn một sự chuẩn bị tâm lý.Chờ sửa sang lại lượng tin tức khổng lồ trong đầu xong, Sở Lưu Hương thiếu chút nữa phun ra hai ngụm máu.Đây là một quốc gia chưa từng tồn tại trong lịch sử, Hạ triều.Chủ nhân cỗ thân thể này tên Hậu Cảnh Sầm, Sở Vương, là thất đệ của đương kim thiên tử.Thuở nhỏ phi thường thông tuệ, rất được Vũ Tông yêu thích, lại bởi vì thân thể ốm yếu cho nên không thể kế thừa đại thống.Nghĩ tới thân thể ốm yếu, Sở Lưu Hương khóe môi co giật, không khỏi bội phục vị vương giả giả ốm hơn mười năm này.Vì báo thù, vì ngôi vị hoàng đế, hắn nhẫn nhục chịu đựng, tự tra tấn bản thân mình nhiều năm, thật không dễ dàng.Nhất là vị vương gia này còn không tiếc cưới một nam nhân làm vương phi.Theo ký ức nhớ lại, nam tử kia phong hoa tuyệt đại, bất luận tướng mạo tài tình đều là đệ nhất thiên hạ.Sở Vương vừa gặp chung tình, lần thứ hai gặp ái mộ, lần thứ ba liền cưới qua cửa.Hai người nhìn như nhu tình mật ý, quan hệ thật sự lạnh lùng vô cùng.Sở dĩ Sở Vương lấy đối phương về nhà, một là vì đối phương là cao đồ của một vị cao nhân ẩn cư, có thể giúp hắn hoàn thành kế hoạch.Hai là có thể làm giảm bớt sự cảnh giác của vị hoàng thượng máu lạnh đa nghi luôn mẫn cảm với việc sẽ bị người bức cung đoạt vị.Đột nhiên ý thức được mình chính là vị vương gia này, hôm nay đã cưới một nam nhân qua cửa..Vẻ mặt Sở hương soái nhất thời tối đen.Tiểu Y, ta có lỗi với đệ!

- Một ngày không gặp như cách ba thu!

Đã qua nửa tháng không gặp Y Lộ Thước, Sở Lưu Hương vạn phần tưởng niệm.

Từ sau khi sự việc của tập đoàn sát thủ kết thúc, Sở Lưu Hương thi triển khinh công quay về Tấu Địch Khách sơn trang.

Sắc trời dần tối, hắn tìm gian khách sạn nghỉ chân.

Hôm sau vừa mở mắt, cả thế giới đều đã thay đổi.

Trong gương đồng chiếu ra một khuôn mặt tuấn mỹ tái nhợt.

Đôi mắt thâm thúy u ám như mặc ngọc, giống như dòng nước xoáy muốn đem người hút vào cắn nuốt.

Môi đỏ tươi như bôi một tầng máu đỏ, thấu theo cỗ khí yêu tà.

Lúc này nam nhân đang nhìn chằm chằm chính mình trong gương, con ngươi hơi lóe ra.

Sau đó mí mắt sụp xuống như giấu đi thần sắc bên trong.

Sau một lúc lâu hắn thay cách ăn mặc xa hoa lại điệu thấp, thanh âm trầm thấp lười nhác vang lên:

- Lui ra.

Một tiếng ra lệnh, toàn bộ thị nữ trong phòng khom người rời khỏi.

Nam nhân nhắm mắt, ngón tay thon dài xoa nhẹ vùng đầu trướng đau, sửa sang lại tin tức của thân phận này.

Sở Lưu Hương chưa từng nghĩ qua, chính mình có một ngày sẽ trở thành một vị vương gia tay cầm trọng quyền.

Hắn càng chưa từng nghĩ qua, việc mượn thi hoàn hồn hoang đản như vậy sẽ phát sinh trên người mình.

Cũng may chuyện của Tả Minh Châu cũng cho hắn một sự chuẩn bị tâm lý.

Chờ sửa sang lại lượng tin tức khổng lồ trong đầu xong, Sở Lưu Hương thiếu chút nữa phun ra hai ngụm máu.

Đây là một quốc gia chưa từng tồn tại trong lịch sử, Hạ triều.

Chủ nhân cỗ thân thể này tên Hậu Cảnh Sầm, Sở Vương, là thất đệ của đương kim thiên tử.

Thuở nhỏ phi thường thông tuệ, rất được Vũ Tông yêu thích, lại bởi vì thân thể ốm yếu cho nên không thể kế thừa đại thống.

Nghĩ tới thân thể ốm yếu, Sở Lưu Hương khóe môi co giật, không khỏi bội phục vị vương giả giả ốm hơn mười năm này.

Vì báo thù, vì ngôi vị hoàng đế, hắn nhẫn nhục chịu đựng, tự tra tấn bản thân mình nhiều năm, thật không dễ dàng.

Nhất là vị vương gia này còn không tiếc cưới một nam nhân làm vương phi.

Theo ký ức nhớ lại, nam tử kia phong hoa tuyệt đại, bất luận tướng mạo tài tình đều là đệ nhất thiên hạ.

Sở Vương vừa gặp chung tình, lần thứ hai gặp ái mộ, lần thứ ba liền cưới qua cửa.

Hai người nhìn như nhu tình mật ý, quan hệ thật sự lạnh lùng vô cùng.

Sở dĩ Sở Vương lấy đối phương về nhà, một là vì đối phương là cao đồ của một vị cao nhân ẩn cư, có thể giúp hắn hoàn thành kế hoạch.

Hai là có thể làm giảm bớt sự cảnh giác của vị hoàng thượng máu lạnh đa nghi luôn mẫn cảm với việc sẽ bị người bức cung đoạt vị.

Đột nhiên ý thức được mình chính là vị vương gia này, hôm nay đã cưới một nam nhân qua cửa..

Vẻ mặt Sở hương soái nhất thời tối đen.

Tiểu Y, ta có lỗi với đệ!

Khi Y Lộ Thước Xuyên Qua Võ Hiệp Thế GiớiTác giả: Quân Hậu Hữu ThiênTruyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngSa mạc, mặt trời chói chang, gió lớn điên cuồng. Trong chuồng ngựa, đại hán cao lớn như thiết tháp giống như không cảm giác được khí trời nóng nực ngồi trên khối đá, ánh mắt bụi mông mông trống rỗng vô thần nhìn bầu trời, một khuôn mặt xấu xí lại khô cằn như da quả cam bị phơi khô, gập ghềnh, hung ác đáng sợ. Nhưng tiềm ẩn bên dưới bề ngoài bình tĩnh lại là đủ loại mắng chửi cùng rít gào. Không, kỳ thật hắn rất lãnh đạm, chỉ là trong lòng chỉ có chút mắng to. Con mẹ nó lại xuyên qua, niên đại này xuyên qua quả nhiên là lạn đường cái. Rồi mới, bình tĩnh.. hồi ức lại nhân sinh hai đời của mình. Đời thứ nhất, chết dưới vách núi. Sau khi chết hắn cũng không phụ hi vọng xuyên không, sinh ra bên trong Tấu Địch Khách gia tộc (gia tộc Zoldyck), biến thành một trẻ con tên Y Lộ Thước Tấu Địch Khách. Hơn hai mươi năm chua xót cùng vùng vẫy mà không người biết, thật vất vả vấp vấp ngã ngã trưởng thành một thanh niên nổi trội trong giới sát thủ, kết quả có một ngày.. Nhìn lên không trung, nhìn… - Một ngày không gặp như cách ba thu!Đã qua nửa tháng không gặp Y Lộ Thước, Sở Lưu Hương vạn phần tưởng niệm.Từ sau khi sự việc của tập đoàn sát thủ kết thúc, Sở Lưu Hương thi triển khinh công quay về Tấu Địch Khách sơn trang.Sắc trời dần tối, hắn tìm gian khách sạn nghỉ chân.Hôm sau vừa mở mắt, cả thế giới đều đã thay đổi.Trong gương đồng chiếu ra một khuôn mặt tuấn mỹ tái nhợt.Đôi mắt thâm thúy u ám như mặc ngọc, giống như dòng nước xoáy muốn đem người hút vào cắn nuốt.Môi đỏ tươi như bôi một tầng máu đỏ, thấu theo cỗ khí yêu tà.Lúc này nam nhân đang nhìn chằm chằm chính mình trong gương, con ngươi hơi lóe ra.Sau đó mí mắt sụp xuống như giấu đi thần sắc bên trong.Sau một lúc lâu hắn thay cách ăn mặc xa hoa lại điệu thấp, thanh âm trầm thấp lười nhác vang lên:- Lui ra.Một tiếng ra lệnh, toàn bộ thị nữ trong phòng khom người rời khỏi.Nam nhân nhắm mắt, ngón tay thon dài xoa nhẹ vùng đầu trướng đau, sửa sang lại tin tức của thân phận này.Sở Lưu Hương chưa từng nghĩ qua, chính mình có một ngày sẽ trở thành một vị vương gia tay cầm trọng quyền.Hắn càng chưa từng nghĩ qua, việc mượn thi hoàn hồn hoang đản như vậy sẽ phát sinh trên người mình.Cũng may chuyện của Tả Minh Châu cũng cho hắn một sự chuẩn bị tâm lý.Chờ sửa sang lại lượng tin tức khổng lồ trong đầu xong, Sở Lưu Hương thiếu chút nữa phun ra hai ngụm máu.Đây là một quốc gia chưa từng tồn tại trong lịch sử, Hạ triều.Chủ nhân cỗ thân thể này tên Hậu Cảnh Sầm, Sở Vương, là thất đệ của đương kim thiên tử.Thuở nhỏ phi thường thông tuệ, rất được Vũ Tông yêu thích, lại bởi vì thân thể ốm yếu cho nên không thể kế thừa đại thống.Nghĩ tới thân thể ốm yếu, Sở Lưu Hương khóe môi co giật, không khỏi bội phục vị vương giả giả ốm hơn mười năm này.Vì báo thù, vì ngôi vị hoàng đế, hắn nhẫn nhục chịu đựng, tự tra tấn bản thân mình nhiều năm, thật không dễ dàng.Nhất là vị vương gia này còn không tiếc cưới một nam nhân làm vương phi.Theo ký ức nhớ lại, nam tử kia phong hoa tuyệt đại, bất luận tướng mạo tài tình đều là đệ nhất thiên hạ.Sở Vương vừa gặp chung tình, lần thứ hai gặp ái mộ, lần thứ ba liền cưới qua cửa.Hai người nhìn như nhu tình mật ý, quan hệ thật sự lạnh lùng vô cùng.Sở dĩ Sở Vương lấy đối phương về nhà, một là vì đối phương là cao đồ của một vị cao nhân ẩn cư, có thể giúp hắn hoàn thành kế hoạch.Hai là có thể làm giảm bớt sự cảnh giác của vị hoàng thượng máu lạnh đa nghi luôn mẫn cảm với việc sẽ bị người bức cung đoạt vị.Đột nhiên ý thức được mình chính là vị vương gia này, hôm nay đã cưới một nam nhân qua cửa..Vẻ mặt Sở hương soái nhất thời tối đen.Tiểu Y, ta có lỗi với đệ!

Chương 84: C84: Chương 84