Tác giả:

Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.

Chương 1424

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1424:“Chuyện này hay là để tôi giúp anh giải quyết?”Anh ta đã đề xuất một thỏa thuận với Diệp Phi: “Phần thưởng là tôi không cần phải làm tài xế của anh nữa, thế nào?”“Chút chuyện nhỏ này không cần làm phiền đến anh, cậu chủ Trịnh, chỉ cần lái xe cho tốt là được”Diệp Phi thản nhiên trả lời: “Hơn nữa, tôi không để tâm đến vấn đề này”“Uông Kiều Sở, một người thích thể diện và giả vờ cao quý, nhưng tôi phải thừa nhận rằng anh ta luôn làm mọi việc nhanh chóng và chính xác”Khuôn mặt của Trịnh Tuấn Khanh có chút hả hê “Lần này thậm chí anh ta còn đăng ký bằng sáng chế trước. Các anh căn bản không phản kháng được.”“Nếu thuốc bột Nhược Tuyết được phát hành, thậm chí đừng nghĩ đến việc lấy lại bằng sáng chế của mình, điều đó về cơ bản là không thể”“Việc cấp bách nhất lúc này là anh phải bảo vệ mình”“Dựa vào những gì tôi biết về Uông Kiều Sở, anh ta sẽ không nể mặt Đường Nhược Tuyết, nhất định sẽ xử hết các anh”Anh ta nhắc nhở anh: “Một số người trong các anh phải ngồi tù”Diệp Phi cười nhạt: “Anh cứ kết luận chúng tôi nhất định sẽ thua? Chẳng lẽ tôi quay lại bóp chết Uông Kiều Sở”“Nào, vào lúc này, anh nên dừng chém gió thì hơn.”Trịnh Tuấn Khanh thích nhìn Diệp Phi bị bế tắc.“Nếu anh có thể lật người. Trịnh Tuấn Khanh tôi không chỉ lái xe chở anh ba năm, còn quỳ xuống rót trà nhận anh là anh cả”“Nếu anh không lật người được, tôi sẽ không làm tài xế cho anh nữa. Anh sẽ trở thành cấp dưới của tôi và làm việc cho nhà họ Trịnh, thấy thế nào?”Trong tình huống này, đối mặt với một nhân vật như Uông Kiều Sở, Trịnh Tuấn Khanh thực sự không nghĩ rằng Diệp Phi có thể lật người.“Được, cứ quyết định như thế đi”Diệp Phi ngồi thẳng dậy võ vai Trịnh Tuấn Khanh: “Tôi chờ anh rót trà, nhận tôi làm anh cả”Trịnh Tuấn Khanh mỉm cười thản nhiên và lái xe đến Phòng khám Kim Chi Lâm.Quay lại Kim Chi Lâm, Diệp Phi đi tắm và ngủ, khi tỉnh dậy đã là giữa trưa.Anh điều trị cho mười bệnh nhân để giữ cảm giác tay, sau đó giao cho Trác Phong Nhã xử lý, anh tiếp tục chú ý đến sự phát triển của dược phẩm Nhược Tuyết.Mặc dù chỉ trong thời gian ngắn, nhưng tình hình càng trở nên trầm trọng hơn, rất khó giải quyết.Không chỉ Nhà máy Dược phẩm Nhược Tuyết bị đóng cửa, Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển cũng vào cuộc và nhiều dữ liệu khác nhau đã được Cục Quản lý Y tế tiếp nhận.Người hành pháp Cao Tịnh bị giam trong trại giam, Đường Nhược Tuyết cũng bị tịch thu hộ chiếu và không được phép rời khỏi Thần Châu, cô cũng phải có mặt để thẩm vấn.Các nhà cung cấp thiết bị, những khách hàng đã đặt cọc, và những công nhân phải thay ca vài ngày sau đó đòi bồi thường.Đồng thời, công ty dược phẩm của Nguyên Họa đã đưa ra một lá thư luật sư cho công ty dược phẩm Nhược Tuyết, và nộp bằng chứng vi phạm cho tòa án để được bồi thường và mức án cao.Trong dư luận, Công ty dươc phẩm Nhược Tuyết cũng là đề tài buôn chuyện ngoài đường, trên mạng lại một đám người hô hào giết, trách móc Đường Nhược Tuyết quá đáng đến mức tận cùng, làm giả thuốc để làm hại người.Nhiều người kêu gọi tẩy chay tất cả các sản phẩm của Công ty dược phẩm Nhược Tuyết, cổ phiếu của công ty liên tục tụt giảm.Ngay cả Đường Môn cũng bị ảnh hưởng, tổn thất nặng nề.

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1424:“Chuyện này hay là để tôi giúp anh giải quyết?”Anh ta đã đề xuất một thỏa thuận với Diệp Phi: “Phần thưởng là tôi không cần phải làm tài xế của anh nữa, thế nào?”“Chút chuyện nhỏ này không cần làm phiền đến anh, cậu chủ Trịnh, chỉ cần lái xe cho tốt là được”Diệp Phi thản nhiên trả lời: “Hơn nữa, tôi không để tâm đến vấn đề này”“Uông Kiều Sở, một người thích thể diện và giả vờ cao quý, nhưng tôi phải thừa nhận rằng anh ta luôn làm mọi việc nhanh chóng và chính xác”Khuôn mặt của Trịnh Tuấn Khanh có chút hả hê “Lần này thậm chí anh ta còn đăng ký bằng sáng chế trước. Các anh căn bản không phản kháng được.”“Nếu thuốc bột Nhược Tuyết được phát hành, thậm chí đừng nghĩ đến việc lấy lại bằng sáng chế của mình, điều đó về cơ bản là không thể”“Việc cấp bách nhất lúc này là anh phải bảo vệ mình”“Dựa vào những gì tôi biết về Uông Kiều Sở, anh ta sẽ không nể mặt Đường Nhược Tuyết, nhất định sẽ xử hết các anh”Anh ta nhắc nhở anh: “Một số người trong các anh phải ngồi tù”Diệp Phi cười nhạt: “Anh cứ kết luận chúng tôi nhất định sẽ thua? Chẳng lẽ tôi quay lại bóp chết Uông Kiều Sở”“Nào, vào lúc này, anh nên dừng chém gió thì hơn.”Trịnh Tuấn Khanh thích nhìn Diệp Phi bị bế tắc.“Nếu anh có thể lật người. Trịnh Tuấn Khanh tôi không chỉ lái xe chở anh ba năm, còn quỳ xuống rót trà nhận anh là anh cả”“Nếu anh không lật người được, tôi sẽ không làm tài xế cho anh nữa. Anh sẽ trở thành cấp dưới của tôi và làm việc cho nhà họ Trịnh, thấy thế nào?”Trong tình huống này, đối mặt với một nhân vật như Uông Kiều Sở, Trịnh Tuấn Khanh thực sự không nghĩ rằng Diệp Phi có thể lật người.“Được, cứ quyết định như thế đi”Diệp Phi ngồi thẳng dậy võ vai Trịnh Tuấn Khanh: “Tôi chờ anh rót trà, nhận tôi làm anh cả”Trịnh Tuấn Khanh mỉm cười thản nhiên và lái xe đến Phòng khám Kim Chi Lâm.Quay lại Kim Chi Lâm, Diệp Phi đi tắm và ngủ, khi tỉnh dậy đã là giữa trưa.Anh điều trị cho mười bệnh nhân để giữ cảm giác tay, sau đó giao cho Trác Phong Nhã xử lý, anh tiếp tục chú ý đến sự phát triển của dược phẩm Nhược Tuyết.Mặc dù chỉ trong thời gian ngắn, nhưng tình hình càng trở nên trầm trọng hơn, rất khó giải quyết.Không chỉ Nhà máy Dược phẩm Nhược Tuyết bị đóng cửa, Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển cũng vào cuộc và nhiều dữ liệu khác nhau đã được Cục Quản lý Y tế tiếp nhận.Người hành pháp Cao Tịnh bị giam trong trại giam, Đường Nhược Tuyết cũng bị tịch thu hộ chiếu và không được phép rời khỏi Thần Châu, cô cũng phải có mặt để thẩm vấn.Các nhà cung cấp thiết bị, những khách hàng đã đặt cọc, và những công nhân phải thay ca vài ngày sau đó đòi bồi thường.Đồng thời, công ty dược phẩm của Nguyên Họa đã đưa ra một lá thư luật sư cho công ty dược phẩm Nhược Tuyết, và nộp bằng chứng vi phạm cho tòa án để được bồi thường và mức án cao.Trong dư luận, Công ty dươc phẩm Nhược Tuyết cũng là đề tài buôn chuyện ngoài đường, trên mạng lại một đám người hô hào giết, trách móc Đường Nhược Tuyết quá đáng đến mức tận cùng, làm giả thuốc để làm hại người.Nhiều người kêu gọi tẩy chay tất cả các sản phẩm của Công ty dược phẩm Nhược Tuyết, cổ phiếu của công ty liên tục tụt giảm.Ngay cả Đường Môn cũng bị ảnh hưởng, tổn thất nặng nề.

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1424:“Chuyện này hay là để tôi giúp anh giải quyết?”Anh ta đã đề xuất một thỏa thuận với Diệp Phi: “Phần thưởng là tôi không cần phải làm tài xế của anh nữa, thế nào?”“Chút chuyện nhỏ này không cần làm phiền đến anh, cậu chủ Trịnh, chỉ cần lái xe cho tốt là được”Diệp Phi thản nhiên trả lời: “Hơn nữa, tôi không để tâm đến vấn đề này”“Uông Kiều Sở, một người thích thể diện và giả vờ cao quý, nhưng tôi phải thừa nhận rằng anh ta luôn làm mọi việc nhanh chóng và chính xác”Khuôn mặt của Trịnh Tuấn Khanh có chút hả hê “Lần này thậm chí anh ta còn đăng ký bằng sáng chế trước. Các anh căn bản không phản kháng được.”“Nếu thuốc bột Nhược Tuyết được phát hành, thậm chí đừng nghĩ đến việc lấy lại bằng sáng chế của mình, điều đó về cơ bản là không thể”“Việc cấp bách nhất lúc này là anh phải bảo vệ mình”“Dựa vào những gì tôi biết về Uông Kiều Sở, anh ta sẽ không nể mặt Đường Nhược Tuyết, nhất định sẽ xử hết các anh”Anh ta nhắc nhở anh: “Một số người trong các anh phải ngồi tù”Diệp Phi cười nhạt: “Anh cứ kết luận chúng tôi nhất định sẽ thua? Chẳng lẽ tôi quay lại bóp chết Uông Kiều Sở”“Nào, vào lúc này, anh nên dừng chém gió thì hơn.”Trịnh Tuấn Khanh thích nhìn Diệp Phi bị bế tắc.“Nếu anh có thể lật người. Trịnh Tuấn Khanh tôi không chỉ lái xe chở anh ba năm, còn quỳ xuống rót trà nhận anh là anh cả”“Nếu anh không lật người được, tôi sẽ không làm tài xế cho anh nữa. Anh sẽ trở thành cấp dưới của tôi và làm việc cho nhà họ Trịnh, thấy thế nào?”Trong tình huống này, đối mặt với một nhân vật như Uông Kiều Sở, Trịnh Tuấn Khanh thực sự không nghĩ rằng Diệp Phi có thể lật người.“Được, cứ quyết định như thế đi”Diệp Phi ngồi thẳng dậy võ vai Trịnh Tuấn Khanh: “Tôi chờ anh rót trà, nhận tôi làm anh cả”Trịnh Tuấn Khanh mỉm cười thản nhiên và lái xe đến Phòng khám Kim Chi Lâm.Quay lại Kim Chi Lâm, Diệp Phi đi tắm và ngủ, khi tỉnh dậy đã là giữa trưa.Anh điều trị cho mười bệnh nhân để giữ cảm giác tay, sau đó giao cho Trác Phong Nhã xử lý, anh tiếp tục chú ý đến sự phát triển của dược phẩm Nhược Tuyết.Mặc dù chỉ trong thời gian ngắn, nhưng tình hình càng trở nên trầm trọng hơn, rất khó giải quyết.Không chỉ Nhà máy Dược phẩm Nhược Tuyết bị đóng cửa, Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển cũng vào cuộc và nhiều dữ liệu khác nhau đã được Cục Quản lý Y tế tiếp nhận.Người hành pháp Cao Tịnh bị giam trong trại giam, Đường Nhược Tuyết cũng bị tịch thu hộ chiếu và không được phép rời khỏi Thần Châu, cô cũng phải có mặt để thẩm vấn.Các nhà cung cấp thiết bị, những khách hàng đã đặt cọc, và những công nhân phải thay ca vài ngày sau đó đòi bồi thường.Đồng thời, công ty dược phẩm của Nguyên Họa đã đưa ra một lá thư luật sư cho công ty dược phẩm Nhược Tuyết, và nộp bằng chứng vi phạm cho tòa án để được bồi thường và mức án cao.Trong dư luận, Công ty dươc phẩm Nhược Tuyết cũng là đề tài buôn chuyện ngoài đường, trên mạng lại một đám người hô hào giết, trách móc Đường Nhược Tuyết quá đáng đến mức tận cùng, làm giả thuốc để làm hại người.Nhiều người kêu gọi tẩy chay tất cả các sản phẩm của Công ty dược phẩm Nhược Tuyết, cổ phiếu của công ty liên tục tụt giảm.Ngay cả Đường Môn cũng bị ảnh hưởng, tổn thất nặng nề.

Chương 1424