Trà Cúc Dưa Leo Trời nóng đến nỗi chuồn chuồn cũng chỉ dám bay sát bóng cây, như sợ nắng sẽ làm đau đôi cánh của chúng. Trên trời không một gợn mây, không một ngọn gió, trên đầu có nắng như thiêu như đốt, muôn cây đứng đó bơ phờ, uể oải. Cù Mộ từ trong quán nhỏ đi ra, trong tay cầm một chai Coca lạnh, vặn nắpnhấp một ngụm, bọt nước tan theo tiếng ve kêu, điều hòa trong phòng học bật hết cỡ, vào phòng học Cù Mộ mới cảm giác được sống lại. "Lão đại, nghe nói lớp chúng ta có học sinh chuyển đến, cậu biết không?" Gaia thấy lão đại nhà mình trở về quay đầu nói. Học sinh chuyển trường! ! Cù Mộ hừ lạnh, trong đầu hiện lên khuôn mặt rụt rè kia, đôi mắt lại rất to. Nói đến đây, một người đàn ông trung niên bước vào lớp, theo sau là một cậu bé gầy gò ốm yếu. "Các học sinh, yên lặng, hôm nay có một học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta, cậu ấy không quen với nơi sinh hoạt, cho nên xin các bạn học hãy giúp đỡ học sinh mới nha. " Dứt lời Cốc Đức hướng nam sinh bên cạnh vẫy tay, ánh mắt cổ vũ nhìn…
Chương 4: 4: Sao Lại Mất Hồn Làm Gì
Sau Khi Chuyển Trường Trùm Trường Theo Đuổi Tui Không ThaTác giả: Đào Phổ ĐiềmTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngTrà Cúc Dưa Leo Trời nóng đến nỗi chuồn chuồn cũng chỉ dám bay sát bóng cây, như sợ nắng sẽ làm đau đôi cánh của chúng. Trên trời không một gợn mây, không một ngọn gió, trên đầu có nắng như thiêu như đốt, muôn cây đứng đó bơ phờ, uể oải. Cù Mộ từ trong quán nhỏ đi ra, trong tay cầm một chai Coca lạnh, vặn nắpnhấp một ngụm, bọt nước tan theo tiếng ve kêu, điều hòa trong phòng học bật hết cỡ, vào phòng học Cù Mộ mới cảm giác được sống lại. "Lão đại, nghe nói lớp chúng ta có học sinh chuyển đến, cậu biết không?" Gaia thấy lão đại nhà mình trở về quay đầu nói. Học sinh chuyển trường! ! Cù Mộ hừ lạnh, trong đầu hiện lên khuôn mặt rụt rè kia, đôi mắt lại rất to. Nói đến đây, một người đàn ông trung niên bước vào lớp, theo sau là một cậu bé gầy gò ốm yếu. "Các học sinh, yên lặng, hôm nay có một học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta, cậu ấy không quen với nơi sinh hoạt, cho nên xin các bạn học hãy giúp đỡ học sinh mới nha. " Dứt lời Cốc Đức hướng nam sinh bên cạnh vẫy tay, ánh mắt cổ vũ nhìn… Trà Cúc Dưa Leo"Sao lại mất hồn làm gì? Đi lên a." Xe của Cù Mộ không có ghế sau, Đào Yêu chỉ có thể ngồi trên thanh ngang phía trước, trong lúc do dự, Cù Mộ đã kéo cặp sách của cậu đeo trên vai sau đó một tay xách cậu nhấc lên thanh ngang.Lâu lơ lâu lắc.Đào Yêu hơi giật mình, kêu một tiếng ôm lấy eo thiếu niên."Quay người lại, nắm chặt tay lái." Cù Mộ ra lệnh.Đào Yêu ngoan ngoãn quay lại giữ chặt tay lái, Cù Mộ nghiêng người giữ tay lái, chân đạp một cái dùng sức xe liền chạy đi.Trong lòng ngực một cục nho nhỏ Cù Mộ cúi đầu là có thể nhìn thấy, bởi vì dựa vào gần mùi hương kẹo sữa nhè nhẹ trên người Đào Yêu dũng mãnh xông vào mũi thiếu niên.Cù Mộ hừ một tiếng, chắc là còn chưa cai sữa đây mà.Đào Yêu ánh mắt có chút sáng lên, đây là lần đầu tiên cậu đi xe đạp, cảm giác có chút xa lạ cùng hưng phấn!Trường học cách nhà không xa, đạp xe mất chừng mười phút, Đào Yêu là bị Cù Mộ đỡ lấy cánh tay, người sau ném lại cặp sách cho cậu, cậu còn chưa kịp cảm ơn, thiếu niên liền hừ một tiếng đẩy xe lóc cóc đi rồi.Về đến nhà, trong nhà chỉ có một mình dì Mai, dì Mai là quản gia trong nhà, từ thành phố J đến đây, cũng là từ nhỏ nhìn Đào Yêu lớn lên, giống như người thân, "Dì Mai, ba mẹ còn chưa trở về sao?""Còn chưa đâu tiểu thiếu gia, tiên sinh buổi tối có tiệc rượu hợp tác, bà chủ đang chuẩn bị thi đấu."Đào Uyên là ông chủ của một công ty đã niêm yết, tiệc rượu ngày thường không thể thiếu, nhưng nếu có thể lùi lại thì đều lùi lại, Thư Nhã tự mình gây dựng công ty quần áo của riêng mình, được coi là một hàng đầu trong ngành, quần áo ngày thường của Đào Yêu đều là do bà thiết kế và phối đồ."Được rồi, dì Mai nên đi ngủ sớm một chút, đừng quá mệt mỏi." Đào Yêu gật gật đầu, dặn dò hai tiếng liền trở về phòng.Cù Mộ mới vừa tắm rồi ra tới cửa phòng đã bị đột nhiên đẩy ra, Thẩm Yên ghé vào cạnh cửa thưởng thức dáng người của con trai nhà mình, cầm cái máy đánh trứng chỉ vào hắn, "Đi qua nhà bên cạnh gọi cục cưng nhà người ta tới đây, mẹ vừa mới làm bánh kem nhỏ này."Cù Mộ ngẩn người, sau đó mới kịp phản ứng, cau mày nói: "Con không đi, muốn đi thì mẹ đi một mình đi." Hắn mới không muốn nói nhiều lời với kẻ ngốc đâu."Có đi hay không?" Thẩm Yên nắm chặt tay vừa vào cửa, tiếng xương vang lên làm làm Cù Mộ một trận sởn tóc gáy.Trà Cúc Dưa LeoThấy thế Cù Mộ kẹp chặt mông, ngữ khí không kiên nhẫn, "Đã biết đã biết, con gọi, mẹ đi ra ngoài trước đi."Hắn hiện tại vẫn không thể quên cảnh tượng bị mẹ đánh vào mông và nằm trên giường nhiều ngày đâu.Rõ ràng lớn lên giống thục nữ, nhưng giá trị vũ lực lại mạnh vô cùng, còn lại hầu hết đều được thể hiện trên người hắn.(Ý là mẹ giống thục nữ nhưng lại mạnh bạo, còn vẻ ngoài mạnh bạo thì truyền cho bạn công, nhưng bạn công khi nhỏ khá yếu đuối.)Đào Yêu đang chép bài làm sai, cửa sổ ban công có tiếng gõ, ngẩng đầu liền nhìn thấy Cù Mộ thúi mặt đứng ở ngoài cửa sổ.Đào Yêu: "! ! "Cậu mở cửa ban công, Cù Mộ đứng ở ngoài cửa chưa tiến vào, "Mẹ tôi bảo nhóc qua ăn bánh ngọt."Đào Yêu nhìn ban công, lại ngẩng đầu nhìn nhìn Cù Mộ, "Cậu nhảy qua sao?"Cù Mộ liếc cậu một cái, lạnh lùng nói: "Tôi bay tới đây đấy.""Cậu thật là lợi hại!" Đào Yêu không chút do dự giơ ngón tay cái lên."Đồ ngu." Cù Mộ ghét bỏ.Tuy là ban đêm nhưng nhiệt độ cũng như ban ngày, khô nóng ngột ngạt, thấy trên trán người nào đó có một tầng mồ hôi dày đặc, Đào Yêu liền xoay người sang một bên, "Vào đi.""Nhóc đi từ cửa chính qua nhà tôi, tôi về đây." Cù Mộ không có đi vào, xoay người, đạp lan can ban công, dùng sức nhảy qua, mở cửa đi vào trong phòng.Đào Yêu sửng sốt một lúc rồi đóng cửa lại, nhìn bàn học một lúc vẫn là đem bài thi cho vào cặp sách rồi mới đi qua nhà bên cạnh.Vừa vào cửa Đào Yêu liền bị một con gấu ôm lấy, "A a a a cục cưng, muốn chết dì rồi."Đào Yêu: "! ! " Chị, chịu không nổi."A, dì! " Đào Yêu nhẹ hô một tiếng, Thẩm Yên hưng phấn buông cậu bé ra, dắt tay cậu đi vào phòng khách, "Nào bé con, thử làm đồ của dì xem."Trà Cúc Dưa Leo.
Trà Cúc Dưa Leo
"Sao lại mất hồn làm gì? Đi lên a.
" Xe của Cù Mộ không có ghế sau, Đào Yêu chỉ có thể ngồi trên thanh ngang phía trước, trong lúc do dự, Cù Mộ đã kéo cặp sách của cậu đeo trên vai sau đó một tay xách cậu nhấc lên thanh ngang.
Lâu lơ lâu lắc.
Đào Yêu hơi giật mình, kêu một tiếng ôm lấy eo thiếu niên.
"Quay người lại, nắm chặt tay lái.
" Cù Mộ ra lệnh.
Đào Yêu ngoan ngoãn quay lại giữ chặt tay lái, Cù Mộ nghiêng người giữ tay lái, chân đạp một cái dùng sức xe liền chạy đi.
Trong lòng ngực một cục nho nhỏ Cù Mộ cúi đầu là có thể nhìn thấy, bởi vì dựa vào gần mùi hương kẹo sữa nhè nhẹ trên người Đào Yêu dũng mãnh xông vào mũi thiếu niên.
Cù Mộ hừ một tiếng, chắc là còn chưa cai sữa đây mà.
Đào Yêu ánh mắt có chút sáng lên, đây là lần đầu tiên cậu đi xe đạp, cảm giác có chút xa lạ cùng hưng phấn!
Trường học cách nhà không xa, đạp xe mất chừng mười phút, Đào Yêu là bị Cù Mộ đỡ lấy cánh tay, người sau ném lại cặp sách cho cậu, cậu còn chưa kịp cảm ơn, thiếu niên liền hừ một tiếng đẩy xe lóc cóc đi rồi.
Về đến nhà, trong nhà chỉ có một mình dì Mai, dì Mai là quản gia trong nhà, từ thành phố J đến đây, cũng là từ nhỏ nhìn Đào Yêu lớn lên, giống như người thân, "Dì Mai, ba mẹ còn chưa trở về sao?"
"Còn chưa đâu tiểu thiếu gia, tiên sinh buổi tối có tiệc rượu hợp tác, bà chủ đang chuẩn bị thi đấu.
"
Đào Uyên là ông chủ của một công ty đã niêm yết, tiệc rượu ngày thường không thể thiếu, nhưng nếu có thể lùi lại thì đều lùi lại, Thư Nhã tự mình gây dựng công ty quần áo của riêng mình, được coi là một hàng đầu trong ngành, quần áo ngày thường của Đào Yêu đều là do bà thiết kế và phối đồ.
"Được rồi, dì Mai nên đi ngủ sớm một chút, đừng quá mệt mỏi.
" Đào Yêu gật gật đầu, dặn dò hai tiếng liền trở về phòng.
Cù Mộ mới vừa tắm rồi ra tới cửa phòng đã bị đột nhiên đẩy ra, Thẩm Yên ghé vào cạnh cửa thưởng thức dáng người của con trai nhà mình, cầm cái máy đánh trứng chỉ vào hắn, "Đi qua nhà bên cạnh gọi cục cưng nhà người ta tới đây, mẹ vừa mới làm bánh kem nhỏ này.
"
Cù Mộ ngẩn người, sau đó mới kịp phản ứng, cau mày nói: "Con không đi, muốn đi thì mẹ đi một mình đi.
"
Hắn mới không muốn nói nhiều lời với kẻ ngốc đâu.
"Có đi hay không?" Thẩm Yên nắm chặt tay vừa vào cửa, tiếng xương vang lên làm làm Cù Mộ một trận sởn tóc gáy.
Trà Cúc Dưa Leo
Thấy thế Cù Mộ kẹp chặt mông, ngữ khí không kiên nhẫn, "Đã biết đã biết, con gọi, mẹ đi ra ngoài trước đi.
"
Hắn hiện tại vẫn không thể quên cảnh tượng bị mẹ đánh vào mông và nằm trên giường nhiều ngày đâu.
Rõ ràng lớn lên giống thục nữ, nhưng giá trị vũ lực lại mạnh vô cùng, còn lại hầu hết đều được thể hiện trên người hắn.
(Ý là mẹ giống thục nữ nhưng lại mạnh bạo, còn vẻ ngoài mạnh bạo thì truyền cho bạn công, nhưng bạn công khi nhỏ khá yếu đuối.
)
Đào Yêu đang chép bài làm sai, cửa sổ ban công có tiếng gõ, ngẩng đầu liền nhìn thấy Cù Mộ thúi mặt đứng ở ngoài cửa sổ.
Đào Yêu: "! ! "
Cậu mở cửa ban công, Cù Mộ đứng ở ngoài cửa chưa tiến vào, "Mẹ tôi bảo nhóc qua ăn bánh ngọt.
"
Đào Yêu nhìn ban công, lại ngẩng đầu nhìn nhìn Cù Mộ, "Cậu nhảy qua sao?"
Cù Mộ liếc cậu một cái, lạnh lùng nói: "Tôi bay tới đây đấy.
"
"Cậu thật là lợi hại!" Đào Yêu không chút do dự giơ ngón tay cái lên.
"Đồ ngu.
" Cù Mộ ghét bỏ.
Tuy là ban đêm nhưng nhiệt độ cũng như ban ngày, khô nóng ngột ngạt, thấy trên trán người nào đó có một tầng mồ hôi dày đặc, Đào Yêu liền xoay người sang một bên, "Vào đi.
"
"Nhóc đi từ cửa chính qua nhà tôi, tôi về đây.
" Cù Mộ không có đi vào, xoay người, đạp lan can ban công, dùng sức nhảy qua, mở cửa đi vào trong phòng.
Đào Yêu sửng sốt một lúc rồi đóng cửa lại, nhìn bàn học một lúc vẫn là đem bài thi cho vào cặp sách rồi mới đi qua nhà bên cạnh.
Vừa vào cửa Đào Yêu liền bị một con gấu ôm lấy, "A a a a cục cưng, muốn chết dì rồi.
"
Đào Yêu: "! ! " Chị, chịu không nổi.
"A, dì! " Đào Yêu nhẹ hô một tiếng, Thẩm Yên hưng phấn buông cậu bé ra, dắt tay cậu đi vào phòng khách, "Nào bé con, thử làm đồ của dì xem.
"
Trà Cúc Dưa Leo.
Sau Khi Chuyển Trường Trùm Trường Theo Đuổi Tui Không ThaTác giả: Đào Phổ ĐiềmTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngTrà Cúc Dưa Leo Trời nóng đến nỗi chuồn chuồn cũng chỉ dám bay sát bóng cây, như sợ nắng sẽ làm đau đôi cánh của chúng. Trên trời không một gợn mây, không một ngọn gió, trên đầu có nắng như thiêu như đốt, muôn cây đứng đó bơ phờ, uể oải. Cù Mộ từ trong quán nhỏ đi ra, trong tay cầm một chai Coca lạnh, vặn nắpnhấp một ngụm, bọt nước tan theo tiếng ve kêu, điều hòa trong phòng học bật hết cỡ, vào phòng học Cù Mộ mới cảm giác được sống lại. "Lão đại, nghe nói lớp chúng ta có học sinh chuyển đến, cậu biết không?" Gaia thấy lão đại nhà mình trở về quay đầu nói. Học sinh chuyển trường! ! Cù Mộ hừ lạnh, trong đầu hiện lên khuôn mặt rụt rè kia, đôi mắt lại rất to. Nói đến đây, một người đàn ông trung niên bước vào lớp, theo sau là một cậu bé gầy gò ốm yếu. "Các học sinh, yên lặng, hôm nay có một học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta, cậu ấy không quen với nơi sinh hoạt, cho nên xin các bạn học hãy giúp đỡ học sinh mới nha. " Dứt lời Cốc Đức hướng nam sinh bên cạnh vẫy tay, ánh mắt cổ vũ nhìn… Trà Cúc Dưa Leo"Sao lại mất hồn làm gì? Đi lên a." Xe của Cù Mộ không có ghế sau, Đào Yêu chỉ có thể ngồi trên thanh ngang phía trước, trong lúc do dự, Cù Mộ đã kéo cặp sách của cậu đeo trên vai sau đó một tay xách cậu nhấc lên thanh ngang.Lâu lơ lâu lắc.Đào Yêu hơi giật mình, kêu một tiếng ôm lấy eo thiếu niên."Quay người lại, nắm chặt tay lái." Cù Mộ ra lệnh.Đào Yêu ngoan ngoãn quay lại giữ chặt tay lái, Cù Mộ nghiêng người giữ tay lái, chân đạp một cái dùng sức xe liền chạy đi.Trong lòng ngực một cục nho nhỏ Cù Mộ cúi đầu là có thể nhìn thấy, bởi vì dựa vào gần mùi hương kẹo sữa nhè nhẹ trên người Đào Yêu dũng mãnh xông vào mũi thiếu niên.Cù Mộ hừ một tiếng, chắc là còn chưa cai sữa đây mà.Đào Yêu ánh mắt có chút sáng lên, đây là lần đầu tiên cậu đi xe đạp, cảm giác có chút xa lạ cùng hưng phấn!Trường học cách nhà không xa, đạp xe mất chừng mười phút, Đào Yêu là bị Cù Mộ đỡ lấy cánh tay, người sau ném lại cặp sách cho cậu, cậu còn chưa kịp cảm ơn, thiếu niên liền hừ một tiếng đẩy xe lóc cóc đi rồi.Về đến nhà, trong nhà chỉ có một mình dì Mai, dì Mai là quản gia trong nhà, từ thành phố J đến đây, cũng là từ nhỏ nhìn Đào Yêu lớn lên, giống như người thân, "Dì Mai, ba mẹ còn chưa trở về sao?""Còn chưa đâu tiểu thiếu gia, tiên sinh buổi tối có tiệc rượu hợp tác, bà chủ đang chuẩn bị thi đấu."Đào Uyên là ông chủ của một công ty đã niêm yết, tiệc rượu ngày thường không thể thiếu, nhưng nếu có thể lùi lại thì đều lùi lại, Thư Nhã tự mình gây dựng công ty quần áo của riêng mình, được coi là một hàng đầu trong ngành, quần áo ngày thường của Đào Yêu đều là do bà thiết kế và phối đồ."Được rồi, dì Mai nên đi ngủ sớm một chút, đừng quá mệt mỏi." Đào Yêu gật gật đầu, dặn dò hai tiếng liền trở về phòng.Cù Mộ mới vừa tắm rồi ra tới cửa phòng đã bị đột nhiên đẩy ra, Thẩm Yên ghé vào cạnh cửa thưởng thức dáng người của con trai nhà mình, cầm cái máy đánh trứng chỉ vào hắn, "Đi qua nhà bên cạnh gọi cục cưng nhà người ta tới đây, mẹ vừa mới làm bánh kem nhỏ này."Cù Mộ ngẩn người, sau đó mới kịp phản ứng, cau mày nói: "Con không đi, muốn đi thì mẹ đi một mình đi." Hắn mới không muốn nói nhiều lời với kẻ ngốc đâu."Có đi hay không?" Thẩm Yên nắm chặt tay vừa vào cửa, tiếng xương vang lên làm làm Cù Mộ một trận sởn tóc gáy.Trà Cúc Dưa LeoThấy thế Cù Mộ kẹp chặt mông, ngữ khí không kiên nhẫn, "Đã biết đã biết, con gọi, mẹ đi ra ngoài trước đi."Hắn hiện tại vẫn không thể quên cảnh tượng bị mẹ đánh vào mông và nằm trên giường nhiều ngày đâu.Rõ ràng lớn lên giống thục nữ, nhưng giá trị vũ lực lại mạnh vô cùng, còn lại hầu hết đều được thể hiện trên người hắn.(Ý là mẹ giống thục nữ nhưng lại mạnh bạo, còn vẻ ngoài mạnh bạo thì truyền cho bạn công, nhưng bạn công khi nhỏ khá yếu đuối.)Đào Yêu đang chép bài làm sai, cửa sổ ban công có tiếng gõ, ngẩng đầu liền nhìn thấy Cù Mộ thúi mặt đứng ở ngoài cửa sổ.Đào Yêu: "! ! "Cậu mở cửa ban công, Cù Mộ đứng ở ngoài cửa chưa tiến vào, "Mẹ tôi bảo nhóc qua ăn bánh ngọt."Đào Yêu nhìn ban công, lại ngẩng đầu nhìn nhìn Cù Mộ, "Cậu nhảy qua sao?"Cù Mộ liếc cậu một cái, lạnh lùng nói: "Tôi bay tới đây đấy.""Cậu thật là lợi hại!" Đào Yêu không chút do dự giơ ngón tay cái lên."Đồ ngu." Cù Mộ ghét bỏ.Tuy là ban đêm nhưng nhiệt độ cũng như ban ngày, khô nóng ngột ngạt, thấy trên trán người nào đó có một tầng mồ hôi dày đặc, Đào Yêu liền xoay người sang một bên, "Vào đi.""Nhóc đi từ cửa chính qua nhà tôi, tôi về đây." Cù Mộ không có đi vào, xoay người, đạp lan can ban công, dùng sức nhảy qua, mở cửa đi vào trong phòng.Đào Yêu sửng sốt một lúc rồi đóng cửa lại, nhìn bàn học một lúc vẫn là đem bài thi cho vào cặp sách rồi mới đi qua nhà bên cạnh.Vừa vào cửa Đào Yêu liền bị một con gấu ôm lấy, "A a a a cục cưng, muốn chết dì rồi."Đào Yêu: "! ! " Chị, chịu không nổi."A, dì! " Đào Yêu nhẹ hô một tiếng, Thẩm Yên hưng phấn buông cậu bé ra, dắt tay cậu đi vào phòng khách, "Nào bé con, thử làm đồ của dì xem."Trà Cúc Dưa Leo.